Nhìn thấy bốn người rời đi, Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông hai người cũng đành bất đắc dĩ đuổi theo, việc động thủ đã là không thể tránh khỏi.
Mặc dù không biết tại sao Thiếu Lâm Tự lại phái ba cao thủ tuyệt đỉnh này đến, để mời Lâm Hàn đến Thiếu Thất sơn làm khách, tác phong bá đạo, ngay cả Hoàng Chung Công, người có quan hệ tốt với phương trượng Thiếu Lâm, cũng khó có thể chịu đựng được.
Vừa xuống đất Lâm Hàn chậm rãi xoay người lại, nhìn ba lão hòa thượng không hề nao núng, Hỏa Lân Kiếm sau lưng Lâm Hàn cảm nhận được sát khí của hắn, không ngừng phát ra thanh âm kiếm minh thanh thúy, như muốn tái xuất phong mang, đối địch thiên hạ.
A Di Đà Phật!
Phương Đức chắp tay, bình tĩnh hành lễ.
"Lâm chưởng môn, Thánh Môn của các hạ trên giang hồ, nhấc lên ngập trời huyết hải, tùy ý gϊếŧ chóc, phương trượng Thiếu Lâm ta vì thiên hạ thương sinh, không thể không phái ba lão tăng chúng ta đến, muốn mời Lâm chưởng môn đến Thiếu Thất sơn bế quan mười năm, trả lại giang hồ một sự bình yên."
Ha ha!
"Thiên hạ thương sinh? Lũ hòa thượng Phật môn, không hổ đều là hạng vô liêm sỉ miệng phun hoa sen, há miệng ngậm miệng đều là thiên hạ thương sinh, thực tình không biết thiên hạ thương sinh là may mắn hay bất hạnh.
Lâm Hàn châm biếm nói: "Vào cuối triều Tùy đầu triều Đường, các ngươi Phật môn cũng dám ra tay cầm Hòa Thị Bích để ra lệnh cho thiên hạ, thay trời chọn đế. Sao, giờ đã hèn nhát như vậy rồi? Chỉ có thể làm chó, làm tay sai cho lũ quan lại sau lưng Thiếu Lâm?"
"Người khác sợ Thiếu Lâm của các ngươi, Thánh Môn ta không sợ, lúc trước thời điểm Thánh môn ta đặt chân giang hồ, Thiếu Lâm các ngươi chỉ biết phong sơn, trốn ở Thiếu Thất Sơn làm rùa đen rút đầu."
"Hiện tại Thánh Môn ta tuy đã xuống dốc, nhưng vẫn dám dùng kiếm trong tay, tranh phong với Thiếu Lâm của các ngươi."
Vừa dứt lời, Hỏa Lân Kiếm đã từ sau lưng Lâm Hàn phóng ra, từ từ rơi vào tay Lâm Hàn.
Nhìn thấy hành động của Lâm Hàn, Tam Lão Thiếu Lâm cũng biết rằng không thể dùng tẩy não để giải quyết được, chỉ có thể động thủ!
Nhìn thấy hai bên sắp sửa động thủ, hai người Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông cũng vội vàng rút ra vũ khí của mình, đối mặt trực tiếp với ba vị cao tăng.
"Môn chủ! Hai chúng ta đơn đả độc đấu với bất kỳ ai trong Tam Lão Thiếu Lâm đều chắc chắn sẽ bại. Hai chúng ta chỉ có thể liên thủ, ngăn lại một người trong đó, hai người còn lại chỉ có thể do môn chủ ra tay."
Hoàng Chung Công vuốt dây đàn, quay sang Lâm Hàn nói một cách cẩn trọng. Ngốc Bút Ông cầm Phán Quan Bút đứng bên cạnh Hoàng Chung Công.
"Tốt! Phương Minh, là người yếu nhất trong Tam Lão Thiếu Lâm, giao cho hai ngươi. Không cần cầu thắng, chỉ cần kiềm chế là được."
“Hai người còn lại, một người tu luyện Kim Cương Bất hoại Thần Công và thiếu một bước nữa là đại thành Kim Chung Tráo, Thất Huyền vô hình kiếm của ngươi bị Thiếu Lâm Sư Tử Hống và tiếng chuông Thiếu Lâm Kim Chung Tráo của họ kìm hãm.”
“Vì vậy hai người họ giao cho ta!”
Nhìn xem rốt cục Kim Thân Bất hoại của bọn hắn có bất khả chiến bại hay Hỏa Lân Kiếm của Thánh Môn sắc bén hơn!
Kể từ khi đột phá Huyết Ảnh Thần Công tầng thứ chín, Lâm Hàn thực sự lo không có cao thủ để kiểm chứng uy lực của Huyết Ảnh Thần Công. Không ngờ vừa ra khỏi thành, ba lão hòa thượng đã tìm đến cửa.
Hôm nay ta sẽ dùng máu của các ngươi để tăng thêm phong thái dị dạng cho Hỏa Lân Kiếm của ta.
Tam Lão Thiếu Lâm tự tin tuyệt đối vào thực lực của bản thân, Phương Đức cho rằng một mình ông ta có thể đả bại Lâm Hàn, nhưng phương trượng nhất quyết cho ba người cùng xuống núi. Tuy nhiên, trước pháp chỉ của phương trượng Thiếu Lâm, Phương Đức không thể kháng cự.
Nhìn thấy Lâm Hàn muốn một địch hai, Phương Đức không nhịn được hừ lạnh, cái gì Thánh môn? Người trong ma đạo thôi, lũ ranh con không biết trời cao đất rộng.
Ngay lập tức quay sang ra hiệu cho Phương Minh, Phương Minh yên lặng chắp tay trước ngực, đối mặt Hoàng Chung Công cùng Ngốc Bút Ông hai người.
Ngươi không phải muốn kiềm chế một người trong chúng ta, một mình đối đầu với hai người chúng ta? Ta thỏa mãn ngươi!
Ta xem ngươi thế nào phá vỡ Kim Cương Bất Hoại Thần Công cùng Thiếu Lâm Kim Chung Tráo sắp sửa đại thành tầng mười một.
Trận chiến bắt đầu!
Hoàng Chung Công lập tức truyền chân khí vào tiếng đàn, vẻ mặt nghiêm nghị nhanh chóng gảy đàn, tiếng đàn bao trùm khu vực nơi mấy người đang đứng.
Tuy Ngốc Bút Ông không giỏi kiếm thuật, nhưng Huyết Hà Thần Kiếm kiếm pháp do Lâm Hàn truyền thụ đã được Ngốc Bút Ông lĩnh hội ý cảnh trong đó, bước đầu dung nhập vào trong bút pháp của mình. Chỉ thấy mũi Phán Quan Bút tỏa ra một luồng huyết sắc phong mang, hướng về huyệt đạo Sinh Tử trên người Phương Minh, huyệt Đan Trung điểm tới.
Tiếng đàn của Hoàng Chung Công cũng không ngừng cố gắng tác động đến nội lực của Phương Minh, quấy nhiễu quá trình vận công của hắn, hỗ trợ Ngốc Bút Ông.
Cùng Lâm Hàn chính diện, quanh thân Phương Thiền đột nhiên xuất hiện một chiếc chuông lớn màu vàng
sẫm, kiểu dáng cổ xưa, chỉ nghe tiếng chuông nặng nề
như Đại Hồng Chung, sóng âm lan tỏa ra xung quanh mắt thường có thể nhìn thấy, tiếng đàn của Hoàng Chung Công lập tức bị tiếng chuông Kim Chung Tráo của Phương Thiền lấn át.
Lâm Hàn mỉm cười, có ý tứ, Thiếu Lâm Kim Chung Tráo này không hổ là tuyệt học của Đạt Ma Lão Tổ, tổ sư Thiền tông,
người trong nghề ra tay là biết ngay. Xung quanh Lâm Hàn lập tức hiện ra huyết quang vờn quanh, Hỏa Lân Kiếm trong tay cũng tỏa ra huyết quang đại thịnh, huyết sắc kiếm khí trùng thiên, đột nhiên xuất hiện, Lâm Hàn hai tay cầm kiếm, mũi kiếm hướng lên trời, một thức Lực Phách Hoa Sơn, huyết sắc kiếm khí hình thành bởi Huyết Ảnh Chân Khí, từ trên trời giáng xuống, hướng về phía Phương Đức và Phương Thiền, lấy thế lôi đình vạn quân, toàn lực bổ xuống.
Huyết ảnh chân khí hình thành thân kiếm khổng lồ, chưa hoàn toàn rơi xuống, xung quanh Phương Đức cùng Phương Thiền, liền bị Lâm Hàn ngưng tụ ra cự kiếm chân khí tiết ra từng tia lực lượng, oanh nổ khắp nơi đều là hố to.
A Di Đà Phật!
Nhìn thấy uy lực chỉ từ một phần sức mạnh lộ ra của thanh kiếm do Lâm Hàn thi triển, Phương Thiền cũng không dám khinh thường. Vốn chỉ bao phủ lấy một mình Phương Thiền, kim chung chân khí khổng lồ bỗng phát ra tiếng chuông vang động thiên địa.
Kim chung chân khí khổng lồ một lần nữa mở rộng, bao phủ lấy cả Phương Đức và Phương Thiền. Đừng tưởng rằng việc mở rộng phạm vi bao phủ của kim chung chỉ đơn giản như vậy, cần biết rằng lực lượng càng tập trung, uy lực càng mạnh mẽ, sức phá hoại mới càng lớn.
Mà kim chung chân khí của Phương Thiền, mặc dù mở rộng phạm vi bao phủ nhưng khả năng phòng thủ không hề suy giảm, màu sắc của chuông vẫn sâu trầm và nặng nề như vậy. Nhìn vẻ mặt ung dung tự tại của Phương Thiền, có thể thấy nội công của Phương Thiền thâm hậu như thế nào. Không hổ danh là người tu luyện Dịch Cân Kinh Thiếu Lâm mà chỉ trụ trì Thiếu Lâm mới được phép tu luyện!
Còn Phương Đức ở bên trong kim chung của Phương Thiền, không hề có bất kỳ động tác nào. Ông ta hiểu rõ sư đệ Phương Thiền đã chung sống với nhau mấy chục năm. Kim Chung Tráo tu luyện đến tầng thứ mười một, đây là cấp độ mà chỉ tổ sư Đạt Ma mới có thể vượt qua.
Vì vậy, Phương Đức bên trong kim chung chỉ lạnh lùng ngẩng đầu nhìn thanh cự kiếm chân khí màu đỏ thẫm giáng xuống, ông ta có niềm tin mãnh liệt vào khả năng phòng thủ vô song của kim chung do sư đệ Phương Thiền tu luyện đến tầng thứ mười một, không sợ bất kỳ đòn tấn công nào trên đời.
Ngay cả kiếm thánh Phong Thanh Dương, người gần đây đã trở lại phái Hoa Sơn, từng tranh giành với Thiếu Lâm trên giang hồ, cũng không thể làm gì được với kim chung do Phương Thiền tu luyện thành, một thứ phòng thủ vô song!