“Lâm Phong!”
“Có đệ tử!”
Lâm Phong cũng nhìn ra ý tứ của sư phụ, lập tức quay sang Lâm Hàn, ôm quyền nói.
Lâm Hàn lạnh lùng nói: "Đi! Để ta xem võ công của ngươi có tiến bộ hay không. Mang đầu Điền Bá Quang tới gặp ta!"
“Lâm Vũ!
Lâm Sơn!
Lâm Viêm!”
“Có đệ tử!”
“Các ngươi lưu lại! Các ngươi thay ta lược trận cho đại sư huynh!
“Rõ!”
Sau đó, Lâm Hàn liền dẫn theo Hướng Vấn Thiên đi về phía phòng riêng. Sau khi an vị, Lâm Hàn nhắm mắt dưỡng thần, chờ tiểu nhị mang thức ăn lên. Hướng Vấn Thiên nhìn Lâm Hàn bình thản như vậy, nhịn không được lên tiếng hỏi: "Lâm môn chủ, rất tự tin vào bốn đệ tử của mình nhỉ? Tên Điền Bá Quang tuy tiếng xấu đồn xa, nhưng võ công không yếu. Trong giang hồ có biệt danh là "Vạn Lý Độc Hành"!
Nếu không, đã sớm chết dưới tay những kẻ danh môn chính phái rồi!
Lâm Hàn cũng không mở mắt ra, thản nhiên nói: "Loại mặt hàng như vậy, mấy đệ tử của ta dư sức hạ gục hắn!"
Nhìn lời nói tự tin của Lâm Hàn, Hướng Vấn Thiên cũng không nói gì nữa. Bốn đệ tử Thánh Môn kia chỉ mới mười mấy tuổi, nếu có thể hạ sát Điền Bá Quang – tên da^ʍ tặc hoành hành giang hồ mười mấy năm mà không chết, thì chính mình đã đánh giá thấp bản thân Thánh Môn rồi!
Lâm Hàn cũng không phải hoàn toàn không có cân nhắc!
Ngay cả Lâm Phong cầm Hỏa Lân Kiếm trong tay, vẫn để ba người còn lại ở lại yểm trợ. Bốn đệ tử tu luyện Huyết Ảnh Thần Công đến tầng thứ tư, tuy kinh nghiệm chiến đấu không bằng Điền Bá Quang – tên đâm tặc khét tiếng, nhưng có Hỏa Lân Kiếm trong tay, Lâm Hàn cũng yên tâm!
Bốn người Lâm Phong im lặng đi đến giữa đại sảnh, lạnh lùng lên tiếng: "Các vị, tiền cơm, rượu hôm nay ta mời, xin mọi người lập tức rời đi." Nói xong, liền rút Hỏa Lân Kiếm ra và nhìn thẳng vào Điền Bá Quang!
Xoạt!
Vài bàn khách nhân đang dùng bữa trong đại sảnh khách điếm, vừa thấy Lâm Phong rút trường kiếm trong tay ra, liền biết, những người trong võ lâm này, muốn động thủ rồi!
Mọi người nhao nhao đứng dậy, vội vã rời đi! Bình dân bách tính sẽ không dùng mạng sống của mình để thử xem kiếm của người trong võ lâm có sắc bén hay không.
Lão bản và tiểu nhị cũng vội vàng trốn đi.
Không thể trêu vào cao thủ võ lâm nhân sĩ a!
Đang cùng Lệnh Hồ Xung uống rượu, Điền Bá Quang nấc một cái, ngà ngà say nhìn Lâm Phong đang cầm kiếm đứng đó. Cười ha ha nói: "Tiểu oa nhi nhà nào, lông đã mọc đầy đủ chưa? Liền học người ta hành tẩu giang hồ, hành hiệp trượng nghĩa!"
Điền Bá Quang nhìn như uống say, nhưng là, bên trong ánh mắt, tinh quang lóe lên một cái rồi biến mất.
Giang hồ tứ đại kỵ: Người xuất gia! Lão nhân! Nữ nhân! Tiểu hài!
Lăn lộn giang hồ nhiều năm, Điền Bá Quang luôn cẩn thận, đề phòng, không bao giờ xem nhẹ bất luận kẻ nào, lấy mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn. Nếu không, hắn đã không thể làm chuyện hái hoa mà vẫn sống đến ngày hôm nay!
Vừa nhìn thấy khí chất của bốn thiếu niên trước mặt, hắn đã biết, không phải xuất thân từ tiểu môn tiểu phái. Đặc biệt là thanh trường kiếm dài ba thước huyết hồng sắc do người thiếu niên dẫn đầu đang cầm, tỏa ra ánh sáng đỏ yêu dị nhàn nhạt, hẳn là một thanh thần binh đặc biệt!
Đó không phải thứ mà bất kỳ môn phái nào cũng có thể sở hữu.
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội!
Không có thực lực tương ứng, mà cầm thần binh trong tay, đó là tự tìm đường chết!
Đừng đánh giá cao đạo đức của người giang hồ. Người giang hồ coi binh khí như mạng thứ hai, có một thanh thần binh trong tay, chiến lực ít nhất tăng gấp bội. Đừng nói đến hạng người tầm thường, ngay cả những kẻ được gọi là danh môn chính phái, khi nhìn thấy thần binh như vậy, cũng sẽ ra tay độc ác để cướp đoạt!
Hai mắt Điền Bá Quang lộ ra vẻ tham lam, nhưng trong lòng lại càng thêm cẩn thận. Hắn âm thầm đánh giá tình hình xung quanh!
Thiếu niên cầm trong tay thần binh như vậy, nếu không phải bản thân có võ công cao cường, thì cũng có sư môn trưởng bối ở bên cạnh che chở. Bất kể là điểm nào, đều là những thứ mà Điền Bá Quang không thể trêu vào.
Ngay cả Lệnh Hồ Xung cũng ngồi thẳng người dậy, không tự chủ được mà nhìn thẳng vào Lâm Phong. Tuổi nhỏ như vậy có gì làm chỗ dựa, dám trực tiếp đối mặt với cao thủ có tiếng tăm trong giang hồ.
Lâm Phong lạnh lùng nói: "Sư phụ có lệnh, lấy đầu da^ʍ tặc Điền Bá Quang. Ta khuyên ngươi Hoa Sơn đệ tử, không nên xen vào việc của người khác."
Hả?
Tay phải của Điền Bá Quang khẽ vung lên, một thanh đoản đao sáng loáng xuất hiện trong tay!
Điền Bá Quang tàn nhẫn nói: "Không biết sống chết, ta vốn định tha cho ngươi một mạng, nhưng ngươi lại tự tìm đường chết, ta bây giờ sẽ gϊếŧ ngươi, rồi đi gặp cái tên sư phụ chó má của ngươi."
Tay trái Điền Bá Quang vỗ mặt, thân thể mượn lực nhảy lên, một cước bay ra, hướng về ngực Lâm Phong đá tới.
Lâm Phong không có chút nào hoảng sợ, sử dụng Huyễn Ma Thân Pháp mà hắn vừa mới nhập môn, mặc dù không thể đạt tới trình độ phân thân như Lâm Hàn nhưng cũng đủ để tránh được một cước của Điền Bá Quang.
Điền Bá Quang đã sớm biết một cước thăm dò của mình không tổn thương được đối phương, hai chân vừa chạm đất, đoản đao bên tay phải liền lấy tốc độ như tia chớp hướng về đầu Lâm Phong chém xuống. Lâm Phong mũi chân điểm nhẹ. Thân hình nhanh chóng nhanh chóng thối lui, tay phải điên cuồng truyền huyết ảnh chân khí hướng về Hỏa Lân kiếm.
Lập tức, Hỏa Lân Kiếm bùng lên huyết sắc quang mang, một chiêu thức mở đầu của Huyết Hà kiếm pháp, huyết hà chảy ngược, từ dưới lên chém về phía yết hầu của Điền Bá Quang. Thân pháp của Điền Bá Quang cũng phi thường cao thâm, khi sắp bị Hỏa Lân Kiếm chém trúng, hắn điên cuồng vận chuyển chân khí, né tránh được một kiếm chí mạng chỉ trong gang tấc.
Lâm Phong cũng chẳng hề bận tâm, chỉ thấy thân kiếm đỏ rực do được truyền vào lượng lớn Huyết Ảnh chân khí, Hỏa Lân Kiếm quả không hổ là thần binh lợi hại nhất khi được sử dụng với Huyết Hà kiếm pháp. Bỗng nhiên, mũi kiếm Hỏa Lân đột ngột phóng ra luồng kiếm khí đỏ rực dài nửa thước, lấp lánh như lưỡi rắn không ngừng phun ra nuốt vào.
Kiếm khí?
Điền Bá Quang cùng Lệnh Hồ Xung đang xem náo nhiệt và tiểu ni cô đang tụng kinh đều kinh hãi.
Vạn lần không ngờ, Lâm Phong tuổi còn nhỏ, vậy mà lại có thể sử dụng kiếm khí, tuyệt kỹ vô thượng của kiếm khách trong truyền thuyết!
Ngay cả Lâm Phong cũng giật mình, não bộ nhanh chóng suy nghĩ, sau đó mới hiểu ra, công lực của bản thân còn lâu mới đạt đến mức có thể phát ra kiếm khí. Xem ra, chắc chắn là nhờ bảo kiếm hộ thân của sư phụ chưởng môn gia trì, mới khiến cho một người chỉ có tu vi hậu thiên trung kỳ như mình có thể sử dụng được kiếm khí trong truyền thuyết.
Điền Bá Quang tung hoành giang hồ mười mấy năm, đã gặp không ít cao thủ dùng kiếm thuộc cả hai phe chính tà, nhưng không ai có thể tu luyện ra kiếm khí. Hôm nay, hắn lại được chứng kiến tuyệt kỹ kiếm đạo trong truyền thuyết này trên người một đệ tử trẻ tuổi của đại môn phái. Cho dù phải chết dưới kiếm khí, cũng không uổng phí cuộc đời.
Lệnh Hồ Xung hiểu rõ hơn Điền Bá Quang về ý nghĩa của kiếm khí đối với cao thủ dùng kiếm! Lệnh Hồ Xung xuất thân từ môn phái nào?
Hoa Sơn kiếm phái!
Vào thời kỳ đỉnh cao danh tiếng, Hoa Sơn phái sánh ngang với Thiếu Lâm. Có câu nói: "Quyền xuất Thiếu Lâm, kiếm quy Hoa Sơn". Cho dù những năm gần đây, Hoa Sơn đã suy yếu, nhưng truyền thừa vẫn không bị gián đoạn. Sư phụ của hắn, Nhạc Bất Quần cũng từng kể cho hắn nghe không ít chuyện xưa trong giang hồ.
Theo lời sư phụ kể, trong lịch sử giang hồ, số cao thủ dùng kiếm có thể sử dụng kiếm khí chỉ đếm trên đầu ngón tay. Lệnh Hồ Xung vẫn nhớ rõ lúc sư phụ kể chuyện, trên mặt ông toát lên vẻ ghen tị. Lúc này, Điền Bá Quang đã có ý định rút lui. Tuy rằng hai người vừa qua đã trao đổi vài chiêu, tạm thời bất phân thắng bại. Nhưng đối phương có thần kiếm trong tay, lại có thể sử dụng kiếm khí. Cuối cùng, hắn chắc chắn sẽ thất bại và tử vong.
“Ha ha! Hôm nay, lão tử tha cho các ngươi, thù này ngày sau tất báo!”
Nói xong, hắn bay người từ cửa sổ, muốn phi thân rời đi.
Ngươi dựa vào uy lực của thần binh lợi khí, nhưng khinh công của ngươi chưa chắc đã theo kịp ta. Trong ba mươi sáu kế, tẩu vi là thượng sách!
Lâm Phong cũng bất ngờ, không ngờ rằng một cao thủ đã thành danh, trong lúc thắng bại chưa phân, chỉ hơi rơi xuống hạ phong, lại muốn rút lui. Thể hiện hoàn hảo câu nói "Chỉ cần nhịn một chút, ắt sẽ sống lâu"! Nhìn thấy thân pháp nhanh như chớp của Điền Bá Quang, sắp sửa trốn khỏi khách điếm. Lâm Phong vừa muốn vận khí đuổi theo, thì thấy một chiếc đũa bay ra từ cửa sổ tầng hai.
Sưu!
Chiếc đũa phát sau mà đến trước, nháy mắt cắm ở trên chân Điền Bá Quang sắp phóng ra khỏi khách điếm.
A! Điền Bá Quang thống khổ kêu to một tiếng.
Cơ hội tốt!
Lâm Phong tay cầm Hỏa Lân Kiếm đỏ rực, vung người nhảy lên. Khi còn đang lơ lửng giữa không trung, hắn tung ra một đòn "Huyết Mãn Thiên Hạ". Lập tức, Hỏa Lân Kiếm rực rỡ huyết sắc bắn ra một đạo kiếm khí màu đỏ thẫm hướng thẳng vào eo của Điền Bá Quang.
Cơ thể Điền Bá Quang lập tức bị kiếm khí chém ngang, chia thành hai nửa nằm trên mặt đất.