“Một môn là Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, là môn võ công tuyệt đỉnh về chưởng pháp.
Chưởng pháp này vô cùng độc ác, chiêu nào cũng chí mạng. Khi thi triển, ma khí lan tỏa, nhanh như chớp. Năm ngón tay cứng như kim cương, có thể nghiền nát đầu kẻ địch như đậu hũ.” Lâm Hàn vừa nói vừa bắt đầu thi triển Cửu Âm Bạch Cốt Trảo. Trảo quang lóe lên, không gì không phá hủy được. Các khóm hoa và cây cối xung quanh đều bị những tia sáng trắng của móng vuốt phá hủy hoàn toàn.
“Một môn là Huyễn Ma Thân Pháp, là môn võ công về thân pháp và khinh công. Bộ pháp này là đỉnh cao của thân pháp, là tuyệt học của Thánh Vương, cao thủ số một của Thánh Môn vào cuối triều đại nhà Tùy. Bộ pháp này kết hợp giữa hai môn tuyệt học của Hoa Gian Phái và Bổ Thiên Đạo trong Thánh Môn Lục Đạo, cùng với triết lý của Phật giáo để tạo ra. Bộ pháp này biến ảo khôn lường, di chuyển liên tục, tạo ra ảo ảnh phân thân, một đòn đánh ra như có vô số cao thủ cùng tấn công.”
Nói xong, Lâm Hàn lại tiếp tục diễn luyễn Huyễn Ma Thân Pháp. Phân thân ảo ảnh di chuyển theo, mọi người chỉ thấy trong sân nhỏ, bóng dáng của Lâm Hàn xuất hiện khắp nơi, mỗi người đều giống như bản thể của Lâm Hàn, nhưng rất nhanh lại tan biến theo gió, và những ảo ảnh mới lại xuất hiện.
Hô! Diễn luyện xong, Lâm Hàn nhìn mọi người nói: “Cửu Âm Bạch Cốt Trảo
hung hãn độc ác, uy lực cực lớn. Tuy nhiên, loại tà công này có cách luyện công thấp kém nhất, đòi hỏi phải sử dụng đầu người để luyện tập, không ngừng hấp thụ âm khí, cường hóa bàn tay. Càng luyện công lâu, móng tay càng dài và cứng cáp. Loại tà công này bị những người theo chính đạo lên án. Huyễn Ma Thân Pháp có khả năng gia tăng sức mạnh cho các tuyệt học của Thánh Môn một cách tối đa, tuy nhiên ngưỡng cửa để luyện tập vô cùng cao. Người luyện cần có nền tảng võ học thâm hậu. Thân pháp này cùng với Phi Huyết Kiếm Pháp chỉ được phép truyền lại cho Chưởng Môn, do vậy ta chỉ có thể truyền thụ cho bốn người Lâm Phong, tương lai của Thánh Môn cũng sẽ đặt trên vai các ngươi. Cửu Âm Bạch Cốt Trảo không có hạn chế này, các Hộ Pháp và Trưởng Lão của Thánh Môn đều có thể tu luyện. Tuy nhiên, các ngươi cần phải chuẩn bị tinh thần đối mặt với sự truy sát của võ lâm chính đạo.”
Mắt mọi người sáng rực lên, chẳng ai quan tâm đến cái gọi là nguy hiểm. Kẻ giang hồ sống cuộc đời đánh đấm, chém gϊếŧ, liếʍ máu đầu dao. Võ công càng cao càng tốt, mới có thể sống lâu. Sợ chết thì đừng luyện võ, về nhà cày ruộng đi!
Cả Thánh Môn như chìm trong một cơn điên cuồng luyện võ. Mọi người đều tập luyện hăng say, miệt mài, chuẩn bị cho những trận chiến đẫm máu sắp tới.
Cùng lúc đó, việc Lâm Hàn thừa nhận thân phận người Thánh Môn cũng lan truyền ra khỏi hoàng cung, một lần nữa gây chấn động giang hồ. Giới cao thủ của các môn phái võ lâm bắt đầu phát cuồng. Một môn phái có truyền thừa lâu đời như vậy, ắt hẳn sở hữu nhiều bí kíp võ công thần bí. Chỉ cần nhìn vào Thiếu Lâm Tự là biết. Họ công khai truyền dạy bảy mươi hai loại võ công, được mệnh danh là Thất Thập Nhị Tuyệt Kỹ. Nhờ vậy, Thiếu Lâm Tự đã trụ vững trong giang hồ bao nhiêu năm nay, dù có suy sụp như cũng nhanh chóng khôi phục nguyên khí. Đây chính là nội tình của một môn phái.
Đêm khuya, một bóng người mặc y phục màu đen lén lút xuất hiện trong khu trú ẩn tạm thời của Thánh Môn. Kẻ này không chỉ muốn dò la hư thực của Thánh Môn mà còn toan tính tìm cơ hội đánh cắp bí kíp võ công thượng thừa của họ.
Bỗng chốc, một luồng kiếm khí huyết sắc bùng nổ từ trong phòng, phá tan cánh cửa, lao thẳng ra ngoài. Kẻ gian không kịp né tránh, bị chém bay đầu. Ngay lập tức, vài đệ tử Thánh Môn xuất hiện, nhanh chóng dọn dẹp sân vườn, thu gom thi thể và đưa đến nơi luyện công bí mật của các trưởng lão và hộ pháp Thánh Môn trên hoang sơn.
“Được rồi, đây là cái thứ mấy đến đây tìm chết rồi? Ta không gây chuyện với các ngươi là may rồi. Các ngươi còn tự tìm tới cửa, đợi ta giải quyết xong bọn giặc Oa ở Phúc Kiến này, ta sẽ tính sổ với các ngươi!” Lâm Hàn thu kiếm vào vỏ, sát khí bừng bừng nói.
Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, lần lượt những kẻ giang hồ, cao thủ hắc bạch lưỡng đạo đều đến thăm dò Thánh Môn. Đáng tiếc, không có người nào đắc thủ, tất cả đều bỏ mạng, thi thể được đưa đến cho đám người Phong Lý Đao tu luyện Cửu Âm Bạch Cốt Trảo.
“Hả? Xem ra lần này là cao thủ đây, thậm chí còn có người ẩn nấp bên cạnh.” Lâm Hàn nởnụ cười lạnh lùng, nhanh chóng thi triển Huyễn Ma Thân pháp, bay ra khỏi phòng. Keng! Hỏa Lân Kiếm lại một lần nữa xuất hiện, lật tay chém ra một đạo kiếm khí hướng về phía mái nhà. Huyết Hà Kiếm pháp của Lâm Hàn ngày càng thâm hậu, kiếm quang huyết sắc ngưng tụ thành một đường tơ đỏ, nhanh chóng chia đôi căn nhà, nhưng căn nhà không hề sụp đổ. Đây là biểu hiện của kiếm khí cực kỳ ngưng tụ, uy lực tập trung!
Một bóng đen bay vυ"t ra, né tránh đạo kiếm khí dò xét của Lâm Hàn. Hắn ta đứng ngay trước mặt Lâm Hàn!
Lâm Hàn đánh giá cao thủ cầm thanh kiếm dài ba thước trông không có gì nổi bật trước mặt. Mặc dù hắn chỉ chém ra một kiếm dò xét, nhưng không có nhiều người có thể né tránh được. Xoẹt xoẹt xoẹt! Bọn người Phong Lý Đao cũng xuất hiện, nhìn thấy người đối đầu với Lâm Hàn, họ không hẹn mà cùng bao vây hắn lại.
“Bằng hữu, đêm khuya tới chơi! Không biết có việc gì?” Phong Lý Đao mở miệng nói ra.
“Nghe đồn trong giang hồ, xuất hiện một môn phái thần bí, ta vô cùng hiếu kỳ, nên đặc biệt đến đây bái phỏng!” Một giọng nói khàn khàn vang lên từ miệng người này.
“Bái phỏng? Kẻ giấu đầu lòi đuôi, nửa đêm đến bái phỏng, ngươi coi Thánh Môn của ta là nơi nào, để ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?” Lâm Hàn dùng ánh mắt ra hiệu cho Phong Lý Đao. Phong Lý Đao rút kiếm, tiến lên phía trước.
Phong Lý Đao là người có tu vi Huyết Ảnh Thần Công cao nhất trong số các vị Hộ Pháp Trưởng Lão, đã luyện đến tầng thứ sáu. Huyết Hà Kiếm pháp cũng đã có chút thành tựu, ngay cả Cửu Âm Bạch Cốt Trảo cũng đã nhập môn. “Đã đến đây rồi, vậy thì ra tay đi, xem thử ngươi có đủ tư cách để đến bái phỏng Thánh Môn của ta hay không!”
Phong Lý Đao toàn thân tỏa ra ánh sáng huyết sắc, vận dụng Huyết Hà Kiếm Pháp tấn công người này. Ngay khi kiếm chiêu vừa xuất ra, khí sát đã lan tỏa khắp nơi.
Lưỡi kiếm huyết sắc đâm về phía huyệt đạo của người này với góc độ vô cùng hiểm hóc. Chỉ nhìn qua, người này đã biết kiếm pháp của Phong Lý Đao và Lâm Hàn giống nhau, cùng là một bộ kiếm pháp. Hắn ta không hề hoảng hốt, rút kiếm ra và chém về phía Phong Lý Đao, vừa tấn công vừa phòng thủ.
Buộc Phong Lý Đao phải vung kiếm phòng thủ. Lâm Hàn nhìn thấy cảnh này, biết rằng kiếm pháp của người này quả thực phi thường lợi hại. Bọn người Phong Lý Đao tuy luyện tập nội công và kiếm pháp cao thâm, nhưng kinh nghiệm đối địch với cao thủ còn chưa đủ. Đối mặt với những tên cướp biển như giặc Oa thì còn chưa thể hiện rõ, nhưng khi đối đầu với cao thủ thì lập tức bộc lộ. Nếu là Lâm Hàn, hắn ta tuyệt đối sẽ không phòng thủ, mà sẽ tấn công đối thủ. Lợi dụng sự thâm ảo của Huyết Ảnh Thần Công để lấy thương đổi thương. Phát huy ưu thế của mình, che giấu nhược điểm của bản thân.
Quả nhiên, một khi thăm dò, kinh nghiệm thiếu sót của Phong Lý Đao liền bộc lộ. Phong Lý Đao tấn công liên tục nhưng không hiệu quả, thần sắc không khỏi trở nên lo lắng. Kiếm pháp trong tay tuy rằng hung mãnh, nhưng dần dần trở nên lộn xộn.
Keng một tiếng! Người này giơ kiếm ngăn trở đòn chí mạng của Phong Lý Đao. Nắm bắt cơ hội, hắn ta tiến sát và tung ra một chưởng mạnh mẽ vào ngực Phong Lý Đao.
“Ha ha, ngươi mắc lừa rồi!”
Chỉ thấy Phong Lý Đao tay trái hóa thành trảo, lòng bàn tay trắng bệch. Đây chính là Cửu Âm Bạch Cốt Trảo mà Phong Lý Đao vừa mới học được. Một đạo trảo quang lóe lên, năm vết cào sâu hoắm xuất hiện trên cánh tay của người này, cánh tay cũng bị đánh lệch hướng.
Cơ hội tốt!
Phong Lý Đao nhân cơ hội vung một chưởng vào ngực người này. Chưởng lực trong nháy mắt bùng phát. Người này lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lộ ra vẻ thống khổ, bay ngược ra ngoài.
Phải nhân lúc lúc hắn bị thương mà lấy mạng hắn! Phong Lý Đao lập tức vung trường, một đạo kiếm khí bay về phía người bí ẩn ngã xuống. Chỉ nghe một tiếng nổ vang, một mảng tro bụi bay lên, che khuất tầm nhìn của mọi người. Nhìn thấy người bí ẩn trúng chưởng ngã xuống, Phong Lý Đao thả lỏng cơ thể.
Bỗng nhiên, từ trong bụi mù, một bóng người lao ra. Một quyền hướng về phía Phong Lý Đao đánh tới. Phong Lý Đao không ngờ rằng, người này bị mình đánh trúng một chưởng mà vẫn có thể tung ra một quyền mạnh mẽ như vậy. Phong Lý Đao không kịp trở tay, chỉ có thể vận khởi Huyết Ảnh Chân Khí để đón đỡ một quyền này.
“Hô!”
Lâm Hàn thi triển Huyễn Ma Thân Pháp, như di hình hoán vị, tức thì xuất hiện trước mặt Phong Lý Đao. Cũng không sử dụng Hỏa Lân Kiếm, mà thi triển Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, hai tay đồng thời hóa thành trảo, nhẹ nhàng liên tục vung ra, mười đạo chân khí hình thành nên những vết quang trảo bay ra chặn đứng một quyền hung bạo này. Lâm Hàn cũng không dừng lại,
hai tay xoay chuyển, Huyết Ảnh Chân Khí hùng hồn bao phủ hai tay, tức thời đánh ra.
Một cỗ chưởng lực như bài sơn đảo hải lần nữa đánh lui người này.
Cửu Âm Bạch Cốt Trảo của Lâm Hàn không chỉ chặn đứng một quyền đầy nội lực của người này, mà chưởng lực sau đó còn ép buộc người này lùi lại hơn mười bước mới đứng vững. Chỉ thấy những dấu chân trên mặt đất sâu một tấc.
Lúc này, người này vừa ổn định thân hình, mặt đỏ bừng, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, mới hóa giải được chưởng lực của Lâm Hàn. Người này vội vàng vận khí, cố gắng đè nén thương thế phát tác, lau đi vết máu nơi khóe miệng, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lâm Hàn đang phong khinh vân đạm.
Hắn biết Lâm Hàn đã nương tay. Bản thân hắn tu luyện đến bước này đã tốn nửa đời người. Lâm Hàn tuổi còn trẻ, vậy mà lại có tu vi cao thâm như vậy, khiến hắn không khỏi cảm thán.
“Nói đi! Ngươi là ai?” Lâm Hàn lạnh lùng nói ra.
“Hướng Vấn Thiên!”
“Ồ? Quang Minh Tả Sứ?” Lâm Hàn hứng thú nói. “Ngươi đến thánh môn của ta muốn làm gì? Chúng ta không cùng phe.”
“Ha ha, Lâm môn chủ nói đùa rồi, chúng ta là Ma giáo, các ngươi là Ma môn. Đều là Ma, sao lại không cùng phe?”
Lâm Hàn chế giễu nói: "Ha ha, các ngươi không phải tự xưng là Thần giáo sao? Sao giờ đổi tên thành Ma giáo rồi, đây là phản bội giáo phái, tự lập môn hộ hay sao?"
Hướng Vấn Thiên phản bác nói: "Quý môn trước đây chẳng phải cũng là Ma môn sao? Vậy giờ sao lại gọi là thánh môn?"
Hai người nhìn nhau vài giây, rồi không hẹn mà cùng bật cười ha ha.