Xem xong cuộc chiến, Vũ Hóa Điền lúc này cũng trầm mặc không nói, chứng kiến một vị cao thủ vẫn lạc, võ đạo chi lộ sau này thiếu đi một người đồng đạo!
Lâm Hàn hướng về đám người Phong Lý Đao ý bảo xử lý thi thể của Triệu Hoài An, không đợi đám người Phong Lý Đao hành động, Lăng Nhạn Thu chẳng biết từ lúc nào đã đứng sau lưng mọi người xem chiến, thanh âm khàn khàn nói: “Để ta làm đi, đây là sư lựa chọn của hắn, vì đạo tâm của hắn, để ta đến đưa hắn đoạn đường cuối cùng!” Lăng Nhạn Thu khuôn mặt tro tàn, hai mắt vô thần bước chân lảo đảo hướng thi thể Triệu Hoài An đi đến.
Chậm rãi ngồi xuống, từ từ ôm thi thể của Triệu Hoài An lên, ngay cả cánh tay bị Lâm Hàn chém đứt cũng không bỏ lại, nhặt lên rồi quay người đi về phía sa mạc...
Lâm Hàn nhìn Lăng Nhạn Thu đang dần xa, biết rằng cô đã quyết tâm chết. Cũng tốt, dù không thể sống cùng giường cùng gối, nhưng chết thì cũng có thể cùng chung một nấm mồ. Đây có lẽ là lựa chọn tốt nhất của Lăng Nhạn Thu.
Trở lại khách điếm mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi. Ánh mắt đều tập trung vào Lâm Hàn cùng Vũ Hóa Điền nói chuyện cách đó không xa.
“Nhóm này tài bảo đại khái giá trị có bao nhiêu?”
Vũ Hóa Điền trong lòng tính nhẩm một chút, sau đó nói ra: “Tổng giá trị đại khái khoảng 5000 vạn lượng”.
Lâm Hàn bình tĩnh nói: “Tốt lắm, ta cùng bọn hắn lấy mười triệu lượng dùng làm chi phí đi Bắc thượng, còn dư lại ngươi mang về kinh thành đưa cho hoàng đế, hay chính mình giữ lại cũng được. Tóm lại, việc sắc lệnh phong tước của triều đình do ngươi đi làm. Ta đến Sơn Hải quan ở đó chờ ngươi!”
“Tốt!” Hai người thống nhất với nhau. Vốn Vũ Hóa Điền còn sợ Lâm Hàn lấy hết số vàng bạc châu báu, hiện tại Lâm Hàn chủ động chia ra, chỉ lấy hai thành mà thôi. Chính mình đem số tài vật còn lại mang về kinh hiến cho Hoàng Thượng, chắc hẳn sẽ lập một cái công lớn, địa vị của mình cũng triệt để vững chắc! Đối với quyết định của Lâm Hàn cùng Vũ Hóa Điền, mọi người đều không có dị nghị gì. Đám người Phong Lý Đao càng là cười như nở hoa, nhóm người mình bất quá chỉ mười mấy người, phân ra mười triệu lượng đã rất nhiều, nếu như lòng tham như vậy chưa đủ, tất nhiên sẽ mang đến đại họa!
Sau đó mọi người ăn uống một phen, liền quay về nghỉ ngơi, đợi ngày hôm sau Vũ Hóa Điền an bài đoàn xe vận chuyển tài bảođến, nhóm người mình liền có thể lên đường.
Ngày hôm sau trời mời vừa hừng sáng, Vũ Hóa Điền dùng bồ câu đưa tin đoàn xe vận chuyển liền tới. Mọi người lúc này cũng đã phân chia tài vật xong xuôi. Vũ Hóa Điền cũng chia cho đám người Lâm Hàn mười mấy xe ngựa. Lâm Hàn đêm qua cũng đã sao chép Huyết Hà kiếm pháp giao cho ba người Vũ Hóa Điền. Ba người mặt đều lộ vẻ vui mừng nhận lấy bí tịch. Nói lời từ biệt, đội kỵ mã khổng lồ liền chậm rãi đi ra đại mạc.
Lâm Hàn nhìn mọi người trước mặt, đem Huyết Ảnh Thần Công tầng thứ ba đến tầng thứ sáu, cùng Huyết Hà kiếm pháp đều truyền cho mọi người. Dù gì cũng không cần vội vã ly khai, Lâm Hàn không ngừng giảng giải Huyết Ảnh Thần Công cùng diễn luyện Huyết Hà kiếm pháp cho mọi người học tập. Cho tới bây giờ bọn hắn chưa từng tiếp xúc với tri thức võ học cao sâu như vậy, liền tập trung chăm chú tiếp thu si mê say sưa.
Khi giảng giải xong, nghỉ ngơi chốc lát, Lâm Hàn mang theo mọi người ngồi xe ngựa chở tài bảo chậm rãi rời đi!
…
Mười hai người mang theo vàng bạc châu báu, một đường hướng về Sơn Hải quan bước đi. Càng ngày càng tiếp cận Sơn Hải quan, nhân số đám người Lâm Hàn ngày càng tăng. Một đường không ngừng thu nhận các thiếu niên ăn mày bị bỏ rơi, không cha không mẹ, cũng truyền thụ bản sơ cấp Huyết Ảnh Thần Công cho bọn hắn, ban ngày lên đường, rèn luyện thân thể, ban đêm Phong Lý Đao, Cố Thiếu Đường hai người dạy chữ, Mã lão tam phụ trách hậu cần, cũng may bọn họ không thiếu tiền... Nếu không lo nhiều người ăn, mặc cũng là một vấn đề lớn. Ngắn ngủi thời gian một tháng, nhân số đã đạt đến một nghìn người!
Vô danh tiểu thành.
Đã một tháng trôi qua kể từ khi bọn họ đến tiểu thành gần Sơn Hải quan này. Tính cả trên đường đi tổng cộng hai tháng. Nhìn những thiếu niên nam nữ miệt mài rèn luyện. Nhờ được cung cấp đầy đủ dinh dưỡng, bọn trẻ từ gầy gò ốm yếu trở nên khỏe mạnh, cường tráng, tinh khí mười phần. Trong khoảng thời gian ngắn liền tiêu hết của Lâm Hàn hơn mười vạn lượng, đây vẫn chỉ là ăn uống, chưa kể việc tập trung tất cả thợ rèn trong thành chế tạo bảo kiếm cho mọi người. Nếu không có Vũ Hóa Điền bí mật chuẩn bị, không thì quan huyện đã tâu lên triều đình rằng có người tổ chức phản loạn.
Huyết Hà kiếm pháp của đám người Phong Lý Đao trong một tháng này cũng chính thức nhập môn, lúc này phân tán giữa những đứa trẻ, không ngừng chỉ đạo bọn hắn tu luyện. Ngẫu nhiên có sai lầm cũng kịp thời chỉ điểm.
Ngừng!
Lâm Hàn hét lớn một tiếng!
Tất cả bọn trẻ trong sân, bao gồm cả Phong Lý Đao, đều dừng lại nhìn Lâm Hàn.
Lâm Hàn vung tay lên, lập tức từ cửa bên cạnh đi ra một nhóm người, mỗi người ôm lượng lớn các bộ phận quần áo khác nhau để trước mặt Lâm Hàn. Chẳng mấy chốc, trước mặt Lâm Hàn đã chất đống như những ngọn núi nhỏ. Nguyên lai, Lâm Hàn cố ý dùng tiền an bài các thợ may trong tiểu thành để may đồng phục tập luyện cho nhóm người này theo hình thức thống nhất.
Phong Lý Đao thấy cảnh này liền hô lớn: “Nam nữ xếp hàng riêng biệt để đi nhận quần áo”.
Sau một tháng huấn luyện cho bọn trẻ này, tất cả đều đã cơ bản chấp hành kỹ luật nghiêm minh. Kể cả lúc ăn cơm, rửa tay đều theo quy củ xếp hàng.
Đám trẻ nhanh chóng xếp hàng chia thành hai nhóm nam và nữ, nhận xong quần áo thì đến nhà tắm nam, nữ để thay quần áo.
Lâm Hàn nhìn bọn trẻ mặc võ phục màu đen trước mặt, không khỏi gật đầu! ! ! Hầu hết chúng nó đều mười hai hoặc mười ba tuổi, đứa lớn nhất không quá mười lăm tuổi. Mặc võ phục vào, mỗi người đều giống như một con hổ nhỏ, chỉ cần huấn luyện thêm một chút nữa, chẵng bao lâu nữa, liền có thể biến thành một mãnh hổ tiếu ngạo sơn lâm.
“Bái kiến môn chủ.”
Tất cả bọn trẻ đều ôm quyền hướng Lâm Hàn hành lễ.
Đám trẻ nhìn người đàn ông trước mặt, người đã cho chúng ăn, cho chúng mặc và dạy chúng võ công. Cho chúng cơ hội thoát khỏi kiếp sống khổ cực và làm người đàng hoàng. Tất cả đều nhìn Lâm Hàn với ánh mắt cuồng nhiệt.
Lâm Hàn cất tiếng nói: "Hôm nay, là ngày các ngươi tân sinh, cũng là ngày Thánh Môn tân sinh! Từ hôm nay trở đi, các ngươi có thể lớn tiếng nói rằng mình là người của Thánh Môn, không còn là cỏ rác bị vứt bỏ tùy tiện. Hôm nay, ta, môn chủ Thánh Môn Lâm Hàn, chính thức thu nhận các ngươi vào Thánh Môn."
Lâm Hàn vung tay lên, bọn người Phong Lý Đao bưng lên những hương nến, linh vị, đồ cúng đã chuẩn bị sẵn, trên là Ma đạo, dưới là tổ sư Thánh Môn. Dưới sự dẫn dắt của Lâm Hàn, những đứa trẻ cung kính thắp một nén hương, tượng trưng cho việc chính thức bái nhập môn hạ Thánh Môn.
Phong Lý Đao đứng ra, lớn tiếng đọc những mười điều môn quy mới được ban hành:
“Thứ nhất, người ruồng bỏ dân tộc, gϊếŧ!
Thứ hai, người gian da^ʍ bắt cóc, tra tấn, gϊếŧ!
Thứ ba, người đồ sát bình dân người Hán, gϊếŧ!
Thứ tư, người phản bội sư môn, gϊếŧ!
. . .
Bất kể ai vi phạm mười điều môn quy trên, gϊếŧ không thương tiếc!”
Tất cả mọi người ôm quyền hô lớn: “Rõ!”
Lúc này hệ thống thông báo: "Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ phát dương quang đại ma đạo, thu nhận nhiều đệ tử. Khen thưởng 200 điểm Ma Đạo Khí Vận. Kính mong chủ nhân tiếp tục cố gắng!"
Sau khi chia tay Vũ Hóa Điền hai tháng trước, hệ thống đã ban hành nhiệm vụ. Ban đầu Lâm Hàn định trực tiếp huấn luyện binh lính, nhưng sau khi nhận nhiệm vụ hệ thống, Lâm Hàn đã thay đổi kế hoạch, liên tục tiếp nhận những đứa trẻ lang thang vô gia cư, dạy chúng đọc sách tập võ, để phát dương quang đại thánh môn Ma đạo. Đến hôm nay, chính thức dâng hương bái nhập thánh môn. Hệ thống mới coi như hoàn thành nhiệm vụ thu nạp môn đồ!
“Tất cả mọi người, xếp hàng trật tự tiến về nhà ăn, bắt đầu dùng cơm. Cơm nước xong xuôi sẽ bắt đầu nhiệm vụ thứ nhất của các ngươi!”
Phong Lý Đao dẫn mọi người đến nhà ăn dùng cơm. Đêm nay là lần đầu tiên những đứa trẻ này nhìn thấy máu, ngay cả Lâm Hàn cũng sẽ đi cùng. Khi nhận được phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, Lâm Hàn ngay lập tức đổi lấy Tham Lang kiếm. Không còn cách nào khác! Hoàng đế khi nhìn thấy nhiều vàng bạc châu báu đã vui mừng khôn xiết, bất chấp lời khuyên của Vũ Hóa Điền, đã trực tiếp ban cho Lâm Hàn chức vị Du kích tướng quân, bọn người Phong Lý Đao cũng được phong chức Thiên tổng. (Cố Thiếu Đường ngoại lệ, vì là nữ nhân). Vũ Hóa Điền nhiều lần viết thư, trong lúc trò chuyện cũng ám chỉ vài lần về việc Lâm Hàn hứa hẹn Tham Lang kiếm, nhưng vì điểm khí Ma Đạo Khí Vận không đủ nên cứ trì hoãn, giờ có rồi thì đổi cho hắn ta.
Thánh chỉ đã ban hành được nửa tháng, đợi đám trẻ này nếm mùi máu tanh, thì cũng đến lúc chuẩn bị tiến quân lên phương Bắc. Một nghìn bộ giáp nhẹ do người của Vũ Hóa Điền đang trên đường chuyển đến. Lâm Hàn không khỏi tăng tốc thực hiện kế hoạch. Liên tục sắp xếp mọi người mua các loại vật tư để chuẩn bị.
Rất nhanh, sau khi ăn tối, mọi người bắt đầu tập trung tại võ trường. Một nghìn đệ tử, mặc trang phục bó sát màu đen, đeo trường kiếm, dưới sự dẫn dắt đám người Lâm Hàn xuất phát!
Hắc Nguyệt phong cao, đây quả thực là một thời tiết gϊếŧ người tốt nhất. Ở núi hoang ngoài thành, ngọn núi này có đám thổ phỉ chuyên làm việc ác bất tận, cướp bóc gϊếŧ người. Lâm Hàn vừa đến nơi này đã nhìn chằm chằm bọn hắn, đây là nguồn dinh dưỡng để tu luyện huyết ảnh thần công. Tuyệt đối không thể bỏ qua!
Rất nhanh, mọi người đã đến chân núi, Lâm Hàn lạnh lùng nhìn những đệ tử mới chỉ tu luyện hơn một tháng trước mặt.
Hắn lạnh lùng nói: "Võ học của Thánh Môn chúng ta lấy chiến nuôi chiến, không nuôi phế vật. 200 tên sơn tặc này là bài kiểm tra đầu tiên của các ngươi. Đi đi!"
Các đệ tử chắp tay hành lễ, sau đó tụ tập thành từng nhóm hai ba người tiến vào núi. Lâm Hàn quay sang đám người Phong Lý Đao: "Các ngươi cũng đi theo, âm thầm bảo vệ bọn họ. Nếu gặp phải cao thủ thì có thể ra tay ngăn cản, nếu không thì tuyệt đối không được ra tay! Đã học được Huyết Ảnh Thần Công và luyện tập Huyết Hà Kiếm Pháp, nếu như vậy mà còn chết dưới tay đám sơn tặc tầm thường thì chỉ có thể nói là không có triển vọng, không xứng là đệ tử của thánh môn."
Đám người Phong Lý Đao nhìn nhau vài lần rồi tách ra đi về hướng các đệ tử rời đi.
Đi vào ma đạo đều là những người nào? Tâm ngoan thủ lạt là tố chất cơ bản nhất. Con đường ma đạo, cả đời đều nằm trong núi thây biển máu gϊếŧ chóc. Lâm Hàn lẩm bẩm: “Nếu như các ngươi không thể vượt qua thử thách trước mắt này, không thể nắm bắt cơ duyên ngàn năm hiếm có này để thay đổi số phận của mình, như vậy chết ở chỗ này, đối với các ngươi cũng là một cái giải thoát!”