Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chu Phu Nhân Sống Lại Chỉ Muốn Sủng Ái Chồng

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chu Dật Sinh cúi đầu nhìn thoáng qua ngón tay đeo nhẫn. Anh càng ngày càng không hiểu được cô.

Ngày hôm sau, sau khi rời giường, Tống Như Ý bảo mẹ Trương dạy cô nấu ăn. Cô muốn có thể đưa đồ ăn tới trường cho Chu Dật Sinh.

Ngày hôm qua Chu Dật Sinh đeo nhẫn xong thì có nhận được một cuộc điện thoại, nghe xong bèn rời đi, lúc về thì cô đã ngủ.

Sau khi tỉnh dậy, anh đã đi làm.

Tống Như Ý chưa bao giờ vì một người mà thay đổi điều gì, nhưng cô nguyện ý vì Chu Dật Sinh, nguyện ý thử thay đổi vì anh.

Mẹ Trương ở bên cạnh nhìn Tống Như Ý thái rau. Thủ pháp của cô rất là ba chấm, cắt đồ ăn không ra hình dạng gì.

Cuối cùng, Tống Như Ý từ bỏ. Cô ngây người nhìn nồi củ cải trắng luộc.

“Được rồi, mẹ Trương, vẫn là mẹ làm đi.”

“Cô chủ đi ra ngoài đi, trong này nhiều dầu mỡ.”

Tống Như Ý nghe lời ra sô pha bên ngoài ngồi. Hôm nay cô mặc một chiếc áo màu trắng gạo và một cái quần dệt màu trắng. Ánh mắt cô nhìn vào hình nền điện thoại, trên đó là ảnh chụp Chu Dật Sinh đang đọc sách.

Sau khi mẹ Trương nấu đồ ăn xong, Tống Như Ý bèn đứng bên cạnh chờ mẹ Trương chuẩn bị hộp đồ ăn. Ba mặn một canh, đều là món anh thích.

Tống Như Ý được tài xế đưa tới dưới lầu văn phòng của Chu Dật Sinh. Cô hồi hộp cầm hộp đựng đồ ăn đi lên.

Tới văn phòng, cô gõ cửa. Nghe được tiếng của Chu Dật Sinh, cô mỉm cười đẩy cửa đi vào.

Mới vừa vào đã thấy Tống Như Lâm mặc một chiếc váy dài màu trắng, đang ríu rít nói chuyện bên cạnh Chu Dật Sinh. Chu Dật Sinh mặc áo sơ mi trắng, mắt dán chặt vào màn hình máy tính, điểm giữa hai lông mày hơi nhíu lại như đang chịu đựng.

Khuôn mặt đẹp của Tống Như Ý thoáng qua tia tức giận. Cô lạnh lùng đi qua, đặt hộp đồ ăn lên bàn: “Như Lâm, tìm anh rể em có việc gì vậy?”

Cô nhấn mạnh hai chữ ‘anh rể’.

Chu Dật Sinh ngẩng đầu lên: “Nơi này có nhà ăn, em không phải tốn công đi, rất vất vả.”

“Đưa cơm cho anh sao lại vất vả chứ?”

Các giáo viên trong văn phòng đều liếc nhìn một cái rồi cúi đầu làm việc của mình.

Tống Như Lâm không thèm để ý, nghiêng đầu mỉm cười với Tống Như Ý: “Em tìm thầy Chu nói chuyện học gia sư để tốt nghiệp.”

“Gia sư?” Tống Như Ý thoáng ngẫm nghĩ: “Nếu chị nhớ không lầm, em học ở học viện Thiết Kế mà nhỉ?”

Tống Như Lâm hơi ngẩn người, sau đó mới nói: “Em học song bằng, học thêm chuyên ngành thương mại điện tử.”

Trước kia Tống Như Ý chưa từng nghiêm túc tự hỏi tình cảm Tống Như Lâm dành cho Chu Dật Sinh là như thế nào. Bây giờ, nghĩ tới câu cuối cùng Tống Như Lâm nói với cô ở kiếp trước, cô nhận ra Tống Như Lâm có tình cảm với Chu Dật Sinh.

“Chị cũng có quen vài gia sư ở trường Nam Khai, có muốn chị giới thiệu cho em? Để em đi cửa sau không?”

Mặt Tống Như Lâm trắng bệch, Tống Như Ý có ý gì? Ý nói không có ai muốn làm gia sư cho cô ta sao?

“Cảm ơn chị, không cần đâu.” Tống Như Lâm chịu đựng tức giận, giả vờ ngây thơ nhưng không nghe ra gì cả: “Anh rể, có thể nể mặt chị gái em, làm gia sư cho em không?”
« Chương TrướcChương Tiếp »