Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chu Phu Nhân Sống Lại Chỉ Muốn Sủng Ái Chồng

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tống Như Ý cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua.

Tiểu Niệm: Như Ý, có một người kì lạ tới quán bar, tớ hơi sợ.

Như Ý Cát Tường: Tiểu Niệm đừng sợ, tớ lập tức đến ngay.

Tống Như Ý vội vàng thay quần áo rồi chạy xuống lầu. Mẹ Trương thấy dáng vẻ vội vàng của cô bèn hỏi: “Cô chủ, làm sao vậy?”

“Không sao, mẹ Trương, tôi có chút việc, đi trước đây.”

Tống Như Ý đi tới gara lái một chiếc Porsche. Cô đã có bằng lái, chẳng qua cô chưa từng tự lái, đây là lần đầu tiên.

Lúc đi đường cô có chút sợ hãi, nhưng lái mãi cũng thành quen. Cô lái xe không nhanh không chậm, tốc độ bình thường.

Rốt cuộc cũng tới cửa Ý Tương Tư, Tống Như Ý gọi điện. Rất nhanh điện thoại đã thông: “Tiểu Niệm, tớ tới rồi.”

“Ý Ý, tớ đi đón cậu.”

Lúc này bên đầu kia điện thoại còn truyền tới một giọng đàn ông.

“Là ai?”

Tống Như Ý hơi ngẩn ra, sau đó bắt đầu chất vấn.

“Liên quan gì tới anh?”

“Ý Ý, tớ lập tức ra đón cậu.”

Đầu bên kia điện thoại nổi lên tranh chấp, chỉ một lúc sau điện thoại đã bị tắt.

May mắn là cửa quán bar luôn mở, cô trực tiếp đi từ cửa lớn vào.

Vừa mới đi vào, cô đã thấy một người đàn ông đang nắm lấy cánh tay Cố Tiểu Niệm.

Tống Như Ý trực tiếp cầm lấy ghế bên cạnh đi qua: “Buông cô ấy ra!”

Cố Tiểu Niệm nhân lúc người đàn ông đang ngạc nhiên bèn chạy qua: “Ý Ý, cậu tới rồi.”

“Ừm, đừng sợ, tớ bảo vệ cậu.”

Kỳ thực trái tim Tống Như Ý vẫn luôn đập loạn. Cô chưa từng trải qua loại chuyện này.

Sau khi người đàn ông nhìn rõ dung mạo của cô, ánh mắt bèn thay đổi. Anh ta nói với cô: “Chào chị dâu, tôi tên là Nguyên Kính.”

Chị… chị dâu?

Tống Như Ý nhìn kỹ lại người đàn ông. Đôi mắt đào hoa vừa nhìn đã biết là kẻ bạc tình, trông khá gian xảo, không giống người tốt.

Nguyên Kính nhìn vẻ mặt đề phòng của cô, còn có cả vẻ mặt khó hiểu của Cố Tiểu Niệm bên cạnh.

“Dật Sinh là bạn cùng phòng đại học của tôi.”

Tống Như Ý sẽ không tin những lời nói linh tinh của anh ta, nhất định phải điều tra cho kỹ: “Anh… làm sao chứng minh được thân phận của anh?”

“Đợi chút.” Nguyên Kính lấy điện thoại ra, gọi vào một dãy số sau đó mở lớn loa ngoài. Bên trong truyền tới tiếng của một người đàn ông: “Có việc gì?”

Giọng này cô đã từng nghe ngàn vạn lần, là giọng của Chu Dật Sinh. Chẳng lẽ người này thật sự quen Chu Dật Sinh?

“Dật Sinh, vợ anh đang ở chỗ tôi, cô ấy muốn đánh tôi, anh nói xem phải làm sao bây giờ?” Nguyên Kính tỏ vẻ trêu chọc.

“Đúng rồi, tôi tìm được cô ấy rồi. Cậu mau tới đưa vợ cậu đi đi.”

Bên kia im lặng một lúc: “Nhất định do cậu chọc vào cô ấy rồi, cậu tự xin lỗi đi.”

Nguyên Kính ngạc nhiên: “Chu Dật Sinh, anh không thể bỏ mặc anh em như vậy được?”

“Địa chỉ.”

“Quán bar Ý Tương Tư, anh từng tới rồi.”

“Đợi.”

Nguyên Kính giơ giơ điện thoại trên tay: “Chị dâu, bây giờ đã tin lời tôi chưa?”

“Tiểu Niệm, đừng làm loạn.”

Tống Như Ý chậm rãi buông ghế xuống nhưng vẫn bảo vệ Cố Tiểu Niệm ở sau lưng: “Anh không thấy Tiểu Niệm không muốn gặp anh sao? Tôi không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện Tiểu Niệm không muốn làm, anh không thể ép buộc cô ấy.”

Cố Tiểu Niệm đứng phía sau cô, ánh mắt tối sầm. Rõ ràng là anh không cần cô, bây giờ còn tới tìm cô làm gì?

Cô sớm đã không cần nữa.

“Nguyên Kính, anh đi đi, chúng ta đã kết thúc từ tối hôm đó rồi.”

Hô hấp của Nguyên Kính lập tức ngưng lại, trái tim đau đớn như bị dao đâm: “Tiểu Niệm…”
« Chương TrướcChương Tiếp »