Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chu Phu Nhân Sống Lại Chỉ Muốn Sủng Ái Chồng

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tống Như Ý mỉm cười, trả lời lại: “Ngày mai không rảnh, phải đi cùng Chu Dật Sinh lên công ty.”

Rất nhanh đã có tiếng chuông vang lên, không phải tin nhắn mà là cuộc gọi điện thoại.

Tống Như Ý nhận máy, bên trong truyền tới âm thanh trêu chọc của Cố Tiểu Niệm: “Tống Như Ý, không phải cậu nói sớm muộn gì cũng ly hôn với anh ta sao? Sao còn kêu người ta đi lên công ty với cậu, đổi tính rồi?”

Cố Tiểu Niệm là bạn thân từ nhỏ tới lớn của cô. Quan hệ của bọn họ vẫn rất tốt.

Không gian bên trong xe không lớn, tiếng điện thoại di động không lớn không nhỏ, vừa đủ để bị nghe thấy.

Chu Dật Sinh hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại thái độ bình thường.

“Ừm, đổi tính rồi.” Tống Như Ý không chút hoang mang trả lời, cô nhìn thoáng qua Chu Dật Sinh: “Tớ cảm thấy anh ấy rất tốt.”

Bên chỗ Cố Tiểu Niệm không có âm thanh đáp lại. Tống Như Ý biết cô ấy bị dọa sợ rồi. Cuối cùng cô nhìn thoáng ra bên ngoài, sắp về tới nhà rồi: “Tiểu Niệm, tớ về tới nhà rồi, không nói nữa nha.”

Nói xong bèn cúp điện thoại.

Cô nhìn về phía Chu Dật Sinh, cũng không biết anh nghe thấy những lời này có phản ứng gì hay không, tiếc là không có, Chu Dật Sinh vẫn trước sau như một, mặt không biến sắc.

Nhưng Tống Như Ý không biết trái tim Chu Dật Sinh đã sớm nổi bọt bóng.

“Chu Dật Sinh, anh muốn ăn gì, em...” Tống Như Ý vốn muốn nói cô làm cho anh, nhưng nghĩ đến kỹ thuật của mình, vẫn là thôi đi: “Bảo mẹ Trương làm cho anh.”

“Ăn gì cũng được.”

Hai người vào biệt thự, Tống Như Ý vừa đi dép lê, vừa thả túi xách xuống, hỏi: “Sao lại có thể ăn gì cũng được, không phải anh thích ăn thịt thăn chua ngọt sao, em sẽ kêu mẹ Trương làm nhiều chút.”

Chu Dật Sinh thoáng sửng sốt, kỳ thực không phải anh thích ăn món này, mà khi ở đại học, có một lần anh thấy Tống Như Ý ăn thịt thăn chua ngọt ở nhà ăn nên mới nếm thử một chút.

Sau khi kết hôn, mẹ Trương thường xuyên làm thịt thăn chua ngọt, chẳng qua là vì cô thích ăn, anh cũng ăn theo cho xong.

Vậy nên sở thích của anh vốn nhờ cô mà có. Đồ cô thích, anh cũng sẽ thích.

Tống Như Ý nhìn anh im lặng một lúc lâu, bèn phẩy phẩy tay trước mắt anh: “Chu Dật Sinh, nghĩ gì vậy?”

Chu Dật Sinh: “Không có gì, ăn gì cũng được.”

“Chu Dật Sinh...” Tống Như Ý đứng trước mặt anh, nghiêm túc nói với anh: “Anh có thể mở lòng với em không?”

“Không phải em từng nói... không muốn tìm hiểu anh sao?”

Những lời này của Chu Dật Sinh làm Tống Như Ý nhớ tới lúc bọn họ mới quen, ông nội nói đây là vị hôn phu của cô, câu đầu tiên Chu Dật Sinh nói chính là”

Xin chào Tống Như Ý, anh tên là Chu Dật Sinh, cũng là chồng chưa cưới của em. Anh biết bây giờ kết hôn có lẽ hơi nhanh, nhưng chúng ta có thể từ từ tìm hiểu.

Khi đó cô đã nói như thế nào.

Ai muốn tìm hiểu anh, tôi sẽ khuyên ông nội, tôi và anh không thể nào kết hôn được.

Tống Như Ý mau chóng nói: “Chuyện trước kia đã qua rồi, bây giờ em chỉ muốn ở bên anh.”

Chu Dật Sinh không nhịn được mỉm cười, khẽ ừm một tiếng.

“Anh cười lên thật đẹp, sau này phải cười nhiều hơn.”

Tống Như Ý nói xong câu đó bèn chạy vào phòng bếp: “Mẹ Trương, làm nhiều thịt thăn chua ngọt chút.”

Mẹ Trương đáp lại: “Được.”

Trong lúc ăn, Tống Như Ý vẫn luôn gắp đồ ăn cho Chu Dật Sinh: “Ăn nhiều chút.”

Chu Dật Sinh không rõ gần đây Tống Như Ý vẫn luôn lấy lòng anh để làm gì.

Tống Như Ý không biết tâm tư của Chu Dật Sinh. Cô chỉ muốn đối tốt với anh mà quên mất kỳ thực Chu Dật Sinh vẫn chưa tin tưởng cô đã thật sự thay đổi.

Tối hôm nay, Tống Như Ý đi qua phòng Chu Dật Sinh. Nghe thấy tiếng nước trong phòng, cô đi qua đi lại ngắm nhìn. Đây là lần đầu tiên cô tới phòng của Chu Dật Sinh.

“Như Ý, ngày mai tớ về nước, cậu nhớ tới đón tớ.”
« Chương TrướcChương Tiếp »