Phần 8 - Chương 8: Xác chết trong tuyết

Tôi nghĩ một lát, hỏi: “Trong nhà cậu có tượng Thần Tài không?”

“Có có!” A Dương gật đầu liên tục.

Những minh tinh hay idol mạng nổi tiếng thực sự rất tin vào những thứ như này, nên trong nhà ai cũng thỉnh tượng Thần Tài.

May mắn thay, tượng Thần Tài nhà anh ta cũng là Võ Thần Tài Triệu Công Minh, giống hệt như tượng Thần Tài ở chùa Bồ Đề.

Anh ta đặt điện thoại sang một bên, cẩn thận thỉnh tượng Thần Tài ra.

“Bây giờ, trong lòng cậu thành tâm xin lỗi Thần Tài một cách tử tế, sau đó thắp cho ông ấy ba nén hương, hương thuận lợi cháy hết thì Thần Tài đã tha thứ cho cậu.”

A Dương hít một hơi thật sâu, căng thẳng chắp hai tay trước ngực, cúi đầu bái tượng Thần Tài, mắt nhắm lại, miệng lẩm bẩm gì đó.

Vài phút sau, anh ta mở mắt ra, tiến lên trước lấy ba nén hương châm lửa, cẩn thận cắm vào lư hương.

Sau đó, anh ta căng thẳng nhìn chằm chằm vào ba nén hương, mắt không chớp.

Ngược lại, bầu không khí trong phòng livestream thoải mái hơn nhiều.

Khán giả trêu chọc.

[A Dương lần này đúng là tự tìm đường chết, vậy mà dám cosplay Thần Tài trước tượng Thần Tài.]

[Trước khi thắp hương cậu ta còn cố ý đóng kín cửa sổ trong nhà, thì hương làm sao có thể tắt được?]

Có cư dân mạng qua đường nghi ngờ.

[Streamer này có phải là lừa đảo không? Hương này không thể tắt được.]

[Đúng vậy, đợi hương cháy hết, thì chủ kênh chắc chắn sẽ đòi tiền cậu trai khờ khạo kia!]

Tôi đã đọc được những bình luận đó, không nói gì.

Vì họ sẽ sớm bị vả mặt thôi.

Dù sao được thần linh tha thứ cũng không phải là chuyện đơn giản như thế.

Quả nhiên, chưa đầy ba phút, ba nén hương A Dương cắm trong lư hương đột ngột bị gãy.

A Dương ngay lập tức toát mồ hôi lạnh: “Xong rồi, xong rồi, Thần Tài không tha thứ cho tôi, chết rồi, giờ phải làm sao?”

Tôi nhắc nhở anh ta: “Đừng hoảng, làm lại lần nữa, đường đường là thần linh, sao có thể dỗ dành một lần là xong được?”

A Dương gật đầu: “Đại sư nói đúng.”

Anh ta lặp lại quy trình vừa rồi một lần nữa, đúng lúc chuẩn bị cắm hương, anh ta đột nhiên dừng lại, cả người đi lùi hai bước, quỳ xuống đất lạy ba cái thật mạnh.

Ồ, thật thành tâm.

Sau khi cắm ba nén hương, mọi người trong phòng livestream đang trò chuyện cũng dần im lặng.

Họ đều chăm chú nhìn xem hương có bị gãy không...

Hương không gãy, xung quanh cũng không có gió, theo lý mà nói thì sẽ mất khá nhiều thời gian mới có thể cháy hết.

Nhưng ba nén hương A Dương thắp lại cháy cực kỳ nhanh.

Khoảng mười phút sau, hương cháy đến đáy.

Cho đến khi tàn hương cuối cùng rơi vào lư hương, A Dương mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta xúc động muốn khóc: “Cảm ơn Thần Tài đại nhân rộng lượng, cảm ơn Thần Tài!”

Anh ta ngồi phịch xuống ghế sofa, ôm lấy điện thoại: “Đại sư, vậy là xong rồi chứ?”

“Xong rồi.” Tôi gật đầu, “Không sao nữa rồi, ngày mai có thể ra ngoài bình thường.”

“Tốt quá…”

A Dương như trút được gánh nặng, cả người như được sống lại.