Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chủ Phòng Xinh Đẹp, Xem Bói Trực Tuyến

Phần 8 - Chương 3: Xác chết trong tuyết

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cư dân mạng lập tức hiểu ra, ai ai cũng bất bình thay tôi.

Tôi cũng không để tâm, liền mở lại tiếng cho Cầu Vồng.

Trước khi cô ấy lại mắng chửi tôi lần nữa, tôi trầm giọng: “Còn muốn cứu con trai chị nữa không?”

Cô ta lập tức im bặt, hai mắt đỏ hoe.

“Con trai tôi, con trai tôi bị trúng tà rồi!”

Cô ta kể, sau khi đưa con trai đi dạo một vòng quanh khu dân cư thì về nhà, con trai đang xem tivi rất bình thường, đột nhiên ngã ra đất bất động.

Hai vợ chồng sợ hãi, vừa định đỡ con trai thì thằng bé tự đứng dậy một cách cứng ngắc.

Sau đó nó bắt đầu nói chuyện, nói thứ ngôn ngữ ở địa phương nào đó mà chúng tôi nghe không hiểu được.

Vừa nói nó vừa đập phá đồ đạc.

Một vài người lớn tuổi có chút hiểu biết vừa nhìn qua đã nhận ra thằng bé bị trúng tà, bảo họ mau tìm đại sư trừ tà!

Trong ngày Tết, hai vợ chồng hoàn toàn không biết đi đâu tìm đại sư, Cầu Vồng lên mạng cầu cứu, có người giới thiệu phòng livestream này nên cô ta mới đến đây.

Vừa dứt lời, phía bên kia liền vang lên tiếng đập phá vô cùng lớn.

Cầu Vồng bị giật mình, khóc thét lên: “Lại bắt đầu rồi! Con trai tôi lại bắt đầu rồi!”

“Chị mở cửa ra, để tôi xem tình hình của thằng bé.”

Cầu Vồng có chút do dự, nhưng suy nghĩ một lát vẫn quyết định nghe lời tôi.

Cô ta từ từ đi đến cửa, nghe thấy tiếng động bên ngoài nhỏ đi một chút, liền nhẹ nhàng mở cửa ra, đưa camera điện thoại hướng ra ngoài.

Chỉ thấy phòng khách lộn xộn, một đứa bé bảy tám tuổi toàn thân đầy vết thương đứng đó thở hổn hển.

Miệng thằng bé vẫn còn đang nói cái gì đó.

Trong phòng livestream đột nhiên có người phát hiện ra.

[Ơ? Thằng bé đang nói tiếng Tây Tạng mà!]

[Nó nói nó chỉ muốn chút tiền để về nhà đón Tết, tại sao không trả tiền cho nó, tại sao lại nợ lương của nó?]

[Trời ạ, thật sao?]

[Quá kỳ dị rồi.]

Cầu Vồng kinh ngạc: “Con tôi không biết nói tiếng Tây Tạng…”

Tôi nhìn cậu bé trên màn hình, lòng hơi nặng trĩu.

“Thằng bé thực sự đã bị trúng tà, tối nay, nó đã đá đổ mấy người tuyết, một người tuyết trong số đó từng giấu xác chết, âm hồn của người chết không chịu rời đi đã ở lại đó, con trai chị đá đổ người tuyết, âm hồn đó đã bám vào thằng bé, giờ thằng bé đã bị âm hồn nhập vào người rồi.”

Cầu Vồng sắp phát điên, chồng cô ta đã ra ngoài tìm đại sư, hiện giờ trong nhà chỉ có cô ta và con trai.

Nếu con trai thực sự bị trúng tà, thì cô ta phải làm sao đây?

“Rầm—”

Bên ngoài có tiếng ngã xuống đất.

Cầu Vồng vội vàng mở cửa ra ngoài, chỉ thấy đứa bé nằm dưới đất, toàn thân run rẩy: “Lạnh quá, lạnh quá…”

Cô ta hoảng loạn, lập tức chạy vào phòng lấy chăn.

Đứa con trai này họ luôn coi như bảo bối, sao nỡ để nó chịu khổ thế này được?

Cô ta vừa rời khỏi phòng khách, tôi liền nhận ra có gì đó không đúng.

“Đừng rời đi, mau quay lại trông nó!”
« Chương TrướcChương Tiếp »