Tên của tôi là Tường San, năm nay tôi đã vừa tròn 17 tuổi, cuộc sống của tôi vốn dĩ rất tệ khi bản thân mình lại chính là một đứa trẻ mồ côi ba mẹ và được chùa nhận nuôi, mãi cho đến khi lên 6 tuổi thì tôi đã được một người đàn ông khác đến và nhận về nuôi, người đó không ai khác chính là chú Dũng, người đàn ông chưa vợ chưa con nhưng vẫn chấp nhận nuôi một đứa trẻ mồ côi như tôi. Theo chú về nhà, cứ ngỡ là cuộc sống của tôi sẽ bước sang trang mới nhưng nào ngờ cái số khổ đó nó cứ bám lấy mãi một đứa trẻ như tôi chẳng chịu buông, cứ thế mà tôi lại phải tiếp tục một cuộc sống như bây giờ và phải làm việc thật chăm chỉ để báo đáp lại công ơn của chú.
Buổi ăn sáng hôm ấy, chiếc đĩa ngập thức ăn từ trên bàn bỗng nhiên rơi xuống nền nhà vỡ nát kèm theo đó là giọng nói cay nghiệt của bà chủ vang lên:
– Mặn quá, mày định để cho tao ăn bị lên máu chết thì mới chịu đấy hả, con kia?
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Xiềng Xích hoặc Nữ Hộ Vệ của cùng tác giả.