Chương 5: Liếʍ nó (H)

""Phục vụ nó cho tốt""-Vĩ Thành giọng khàn khàn nghe vô cùng mờ ám.Tuyết Lệ ngước khuôn mặt đầy nước mắt nhìn người đàn ông,khuôn mặt hắn lạnh hơn cả phiến băng ,mất kiên nhẫn mà thốt lên:-Cho em ba giây

-1

-2...

Cô run rẩy nhẹ nhàng mở thắt lưng.Động tác vừa chậm vừa chán ghét ,lại có phần khıêυ khí©h khiến du͙© vọиɠ trong người hắn nâng cao,chịu không được hắn quát lớn:

-Sự nhẫn nại của tôi có giới hạn.Em biết đứa trẻ hư sẽ bị phạt như thế nào không?

Tuyết Lệ cắn môi,mở thắt lưng quần ra.Chiếc quần tây nhanh chóng rơi xuống,để lộ vật nam tính đang nhô lên dưới lớp quần trong.Cô đỏ mặt,quay vội đi.Điều này càng khiến Khải Trạch nôn nóng và khó chịu,một tay cởϊ qυầи trong,một tay nhấn đầu cô ra lệnh:

-Liếʍ nó

Cô sửng sốt nhìn dươиɠ ѵậŧ hơi tím,trông rất lớn,rồi lại đưa mắt nhìn hắn.Khải Trạch thô bạo nhấn đầu cô ngậm lấy nó.Chiếc lưỡi hồng nhỏ xinh của Tuyết Lệ chạm vào thứ kia khiến hắn sướиɠ muốn phát điên tuy chỉ mới chạm vào qυყ đầυ.Hắn ấn xuống sâu một chút nữa,miệng cô mở to tưởng chừng sẽ rách mất thôi.

-Em mà dùng răng cắn tôi lập tức gϊếŧ ông ta.

Cô uất ức ngậm lấy ,nước mắt không ngừng tuôn.Một cô gái tuổi 17 như cô đáng lẽ phải tận hưởng cuộc sống hồn nhiên,thơ mộng thì Tuyết Lệ lại phải ngồi ở đây làm điều sai trái với người cô gọi bằng chú.

""Phụt""

Một luồng nóng bỏng phun ra hết vào miệng của cô.Cô định nhả ra thì bị Vĩ Thành bịt miệng :

-Nuốt!Nhả ra tôi làm lần nữa!

Lời nói như sắt của hắn khiến cô sợ hãi nuốt thứ tanh nồng kia vào bụng.Vĩ Thành lại thô bạo xé rách áo quần trên người Tuyết Lệ Đang mặc.

-Không,chú định làm gì?Buông tôi ra!

Lời nói của cô chẳng là gì so với hắn.Mỗi lời nói của cô chẳng khác gì một lời khıêυ khí©h khiến động tác của hắn càng nhanh hơn.Áo quần trên người cô đều bị xé sạch.Tuyết Lệ dùng hai tay nhỏ bé che đậy ""cảnh xuân"" đang bị lộ ra trước mặt người đàn ông kia.Vĩ Thành bế cô lên giường,ấn xuống rồi hôn cô.Chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn luồn sâu vào trong khoang miệng Tuyết Lệ,nhấm nháp từng chút một.Hôn môi chán chê,hắn nhẹ nhàng trườn xuống hôn lên xương quai xanh trắng nõn nà,hai tay không ngừng xoa bóp chiếc bánh bao nhỏ xinh kia.Bỗng nhiên hắn ngậm lấy hai nụ hoa vào miệng mà cắи ʍút̼.Cơn đau truyền đến người Tuyết Lệ khiến cô vô thức mà hét lên :

-Đau..tôi đau.Chú có thể dừng làm được không!

-Ngậm cái miệng nhỏ của em vào để lát nữa la hét cho tôi nghe.-Vĩ Thành lạnh lùng đáp trả.

Cô biết nói ra cũng chẳng có ích gì nên nằm im chịu đựng.Hắn ngậm hết bên này đến bên khác,dày vò như một thứ đồ chơi.Đến lúc cô không chịu nổi nữa,hắn mới dừng lại,lấy tay chạm vào chỗ nhỏ đang ẩm ướt phía dưới.Tuy vô cùng sợ hãi nhưng đây là phản ứng sinh lý bình thường,hắn lại cười nhạo cô:

-Miệng trên thì kêu tha mà miệng dưới lại mời tôi ăn.Chậc,làm sao tôi từ chối được đây?

Vừa nói,hắn vừa dùng ngón tay đưa sâu vào hoa huyệt của cô:

-Lệ Lệ ,của em siết chặt quá!

-Ưʍ..đau..chú dừng lại đi!

-Dừng?-Nói rồi hắn thọc sâu ngón tay vào khiến cô đau đớn vô cùng.Vĩ Thành đưa dươиɠ ѵậŧ cọ vào phần dưới của cô

-Đừng..đừng đâm vào.Đừng mà.!Tuyết Lệ khóc trong vô vọng.

Nie:DẠO NÀY VỪA ÔN THI VỪA RA TRUYỆN.LƯỢT XEM THẤP NHÌN NẢN LUÔN Ý.CHƯƠNG NÀY ĐỦ 1000 LƯỢT XEM MÌNH SẼ RA CHƯƠNG TIẾP THEO NHA CHỨ VỪA THI VỪA VIẾT TRONG CÁI TÌNH TRẠNG NÀY LÀM TUI BẤT LỰC VÔ CÙNG.TUI CŨNG ĐÃ CỐ GẮNG KHÔNG SET VIP VÀ NHỮNG CHƯƠNG TIẾP NẾU CÓ TUI CŨNG SET THẤP CHO MỌI NGƯỜI CÓ THỂ ĐỌC NÊN MONG CÁC BẠN ỦNG HỘ NHA TvT.MỌI NGƯỜI CŨNG CÓ THỂ ỦNG HỘ BỘ TRUYỆN KHÁC CỦA TUI MANG TÊN:TỬ YÊN!EM LÀ CỦA TÔI NHA!

CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN ZUI ZẺ^^