Chương 69

Tôi thở phào, như trút bỏ được gánh nặng trong lòng. Tôi còn đang sợ nếu đôi môi của anh đã hôn lên chỗ đó của người con gái khác, tôi sợ mình không chịu nổi mà bỏ về mất....

"Xưa nay, anh vốn cho rằng chuyện đó không được sạch sẽ, nhưng kể từ khi nhìn thấy nơi đó của em... Anh thực sự sinh ra cảm giác thèm muốn. "

Lời nói của anh khiến tôi vô cùng hạnh phúc, khóe miệng vô thức nhoẻn lên cười.

Sau đó anh ngồi dậy, tôi nghe thấy tiếng sột soạt, dù tò mò nhưng không ngẩng đầu lên nhìn mà ra vẻ không quan tâm. Những phút sau đó... tôi thực sự hối hận...

Vật nóng chạm vào nơi đó...Sức nóng của nó khiến tôi giật mình mà run bần bật.

Cái gì? Làm luôn sao? Anh hành hạ tôi nãy giờ vẫn chưa đủ ư?

"Chồng... đừng mà... "

Tôi cắn môi, lắc đầu cầu xin anh.

Đôi mắt anh nhìn tôi rất nóng bỏng, đôi môi phả ra những hơi thở nóng rực.

"Vợ nói muốn anh đi. "

Vừa nói, đôi tay anh vừa gia tăng tốc lực...

"Nói đi... anh sẽ làm thật nhẹ thôi... "

"Muốn.... "

"Nói cả câu nào. "

"Em... em muốn chồng... "

Chỉ chờ tôi nói câu đó, vật to lớn xâm nhập vào cơ thể, tôi vì không phòng bị mà hét toáng lên.

"A... đau... đau quá... "

Mồ hôi tuôn xuống ướt đẫm trán và lưng tôi, tôi bấu chặt lấy ga giường, cắn răng chịu đựng.

Anh vỗ vỗ lưng tôi, đôi lông mày nhíu chặt lại như không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ mang lại.

"Thả lỏng ra vợ yêu, em chặt quá... chặt thế này thì anh chết mất... "

Anh thở hồng hộc, vỗ nhẹ lên hông tôi.

"Nghe anh, thả lỏng nào, sẽ không đau đâu, tin anh. "

Tôi thở dốc, nghe lời anh mà buông lỏng cơ thể mình. Trong chốc lát, anh xông tới, đưa vật lớn vào sâu hơn...

"A... ưʍ.... "

Tôi vòng tay qua bả vai anh bấu chặt, anh bắt đầu vận động thân mình, rất rất chậm rãi..

"A... chồng... a.... "

"Anh yêu em, yêu em, yêu em. Vợ yêu. "

Anh cố gắng kiềm chế, làm thật nhẹ nhàng để tôi cảm thấy dễ chịu nhất, dù là vậy nhưng nó vẫn đau đớn hệt như lần đầu tiên vậy, cả cơ thể như bị xé toạc, rất rất đau và xót.

Thân dưới anh liên tục ra vào rất chậm, bàn tay đưa lên bao bọc lấy đôi gò bồng đào yêu kiều.

Trên trán anh lấm tấm mồ hôi, hơi thở phả ra vừa nóng lại vừa nặng.

Cả cơ thể tôi run lên theo nhịp điệu nhấp nhô của anh, không lâu sau đó, đau đớn được thay thế bằng sung sướиɠ tột độ, đầu óc tôi trống rỗng, tôi như trở thành một con người khác, không kìm nén nổi mà ngâm ra những tiếng rên.

"Chồng... a... chồng, nhẹ... nhẹ thôi... Ưʍ... "

Mỗi lần anh ra vào nơi ấy là những lần thanh âm thâm thúy vang bên tai tôi...

Anh cầm chân tôi, đưa lên để nó vắt lên vai anh, sau đó lại tiếp tục ra vào nơi cửa âm ướt đẫm.

Anh bắt đầu thả từng nụ hôn trên bàn chân tôi, trườn xuống đôi chân trần trắng nõn.

"Vợ anh, chỗ nào cũng đẹp, anh chết mất! "

"Ưʍ... đừng... đừng nhanh như vậy, em... không chịu nổi... "

Dày vò đôi chân tôi xong, anh lại đặt chân tôi xuống, cả cơ thể phủ lên người tôi, đặt đôi môi mỏng lên cắи ʍút̼ môi tôi.

Tôi chậm rãi đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt của anh, đôi tay nhỏ bé vươn ra ôm lấy cổ anh.

Phần dưới của anh vẫn không ngừng ra vào nơi đó, hình như... anh lại gia tăng tốc lực rồi...

Cảm giác đó, tôi luôn luôn không biết gọi tên nó như thế nào, chỉ biết... chỉ biết... nó rất rất sung sướиɠ, cả đời tôi chưa bao giờ được trải nghiệm cảm giác ấy. Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má tôi. Ngay khi phát hiện thấy tôi khóc, anh ngay lập tức rời khỏi đôi môi của tôi, mày anh nhíu lại nhìn tôi.

"Sao vậy vợ? Em đau à? "

Tôi giận dỗi quay mặt đi, anh đâu để ý tới cảm giác của tôi, lúc nào cũng làm nhanh như vậy, cái của anh to như thế... Dĩ nhiên là tôi rất đau rồi...

Thấy tôi sụt sùi, anh đưa tay áp lên gương mặt tôi, ép tôi quay lại nhìn đối diện anh. Đôi mắt của anh tràn ngập lo lắng nhìn tôi.

"Anh xin lỗi, anh không kiềm chế được, anh sẽ làm nhẹ nhàng, vợ yêu, xin em đừng khóc. "

Anh luôn như thế, mỗi khi tôi khóc đều buông hết mọi cảm xúc của mình ra mà lo lắng cho tôi. Cứ như là... anh rất trân trọng những giọt nước mắt của tôi.

Vật đàn ông đó vẫn đang nhịp nhàng chậm rãi ra vào trong cơ thể tôi, lúc này, tôi có một chút nhạy cảm nên làm nũng anh.

"Chồng, anh có thương em đâu, dù em có xin anh như thế nào anh cũng không chịu dừng lại... anh quá đáng... "

Thấy tôi chu cái mỏ làm nũng, anh chỉ bật cười rồi hôn lên môi tôi, sau đó anh lại hôn lên vành tai tôi cắn nhẹ.

"Vợ yêu, ngoan, anh xin lỗi, anh sẽ làm thật chậm, đau thì bảo anh nhé! "

Hơi thở anh phả vào tai tôi vô cùng nóng bỏng, nó như kí©h thí©ɧ toàn bộ dây thần kinh trong người tôi. Tôi đưa mắt nhìn anh đắm đuối, vòng tay qua cổ anh ôm chặt.

"Em yêu anh, chồng yêu... yêu rất rất nhiều... "

Phải, tôi yêu anh, một chữ "yêu" từ miệng tôi thốt ra cũng không thể nào nói hết được tình cảm mà tôi dành cho anh. Trong lúc đắm chìm vào hoan ái như thế này, tôi mới biết tôi yêu anh nhiều tới mức nào.

Người ta nói, tìиɧ ɖu͙© chính là đỉnh cao nhất của tình yêu. Câu này ngày xưa tôi luôn bác bỏ nó, nhưng bây giờ, sau khi trải qua nó, tôi thấy rất đúng.

Anh mỉm cười, vận động thân mình.

"Chồng cũng yêu vợ rất nhiều! "

Nói xong câu đó, anh gầm lên, cả người tôi như được lấp đầy bằng thứ tinh túy ấm áp của anh.

"A.... "

Tôi không kìm được mà rên lên một tiếng, lại là cảm giác đó rồi, lần này, nó vô cùng dễ chịu, vô cùng êm ái, tôi như đang đi lạc vào khu rừng thần tiên nào đó, rất rất thoải mái...