Vào ngày cuối mùa đông, Hứa Dịch đã có một chuyến quay về quê hương của mình cùng cô con gái mười tuổi ba, anh đã từng kết hôn khi sống ở nước ngoài. Vợ cũ của anh là một cô gái xinh đẹp và đơn thuần, năm đó Hứa Dịch ra nước ngoài du học, vừa gặp đã yêu, không lâu sau thì cô ấy mang thai và họ tiến đến hôn nhân rất nhanh chóng.
Vốn dĩ anh còn nghĩ đó chính là định mệnh của đời mình, nhưng suốt hơn mười năm kết hôn, cả hai không ít lần cãi vã, trận cãi nhau to nhất cũng chính là giọt nước tràn ly, khiến cho anh phải đề xuất ly hôn. Đương nhiên cô ấy cũng rất nhanh đã đồng ý, khi nghĩ kĩ lại thì Hứa Dịch thấy rất hối hận, anh cũng đã bắt đầu níu kéo cô ấy, vì anh không muốn đứa con gái bé bỏng Esther của mình phải chịu cảnh cha mẹ chia lìa.
Tuy nhiên, có lẽ con bé cũng hiểu rõ tình hình của cha và mẹ, nên không hề quấy khóc hay làm khó cả hai. Khi quyết định thì Esther cũng chấp nhận cùng cha quay về cố quốc.
Esther có tên là Hứa Nguyệt Y, năm nay cô bé vừa tròn mười ba tuổi, hiển nhiên thì với những gì cô bé chứng kiến thì tính cách đã sớm trưởng thành hơn các bạn đồng trang lứa, cô bé cũng không có ý kiến gì với cả cha lẫn mẹ.
Hôm nay, là ngày đầu tiên Hứa Dịch đặt chân quay về Nhâm Thành sau hơn mười ba năm sống ở nước ngoài, Nguyệt Y cũng là lần đầu nhìn thấy quê hương của cha mình, trước kia cô bé chỉ có thể nhìn qua màn hình điện thoại mà thôi.
Lúc này, ở sân bay Hứa Dịch đã nhìn thấy một tấm bảng chào mừng anh, ban đầu anh còn tưởng là người bạn cũ Vương Ngữ Ninh sẽ đến đón mình nữa kìa, nhưng rồi khi anh bước đến, đập thẳng vào mắt anh là một cô bé xinh xắn với gương mặt y hệt như Vương Ngữ Ninh, khỏi cần giới thiệu cũng biết. Đứa bé này là Hoắc Ninh Tuyết - là kết tinh tình yêu của Vương Ngữ Ninh và Hoắc Dạ đây mà, nhắc mới nhớ... Cô bé này còn là vợ hụt của anh nữa kìa.
Hoắc Ninh Tuyết nhìn anh bằng cặp mắt tròn xoe, rồi lại cười nói:
- Chú là Hứa Dịch đúng không ạ?
- Ừ, là chú.
- Chào chú, cháu là Hoắc Ninh Tuyết, chắc chú biết rồi nhỉ? Cháu là con gái của mẹ Ngữ Ninh, mẹ đang bận chuẩn bị tiệc ở nhà nên nhờ cháu đến đón chú.
Hứa Dịch cũng chỉ gật đầu, sau đó thì một nhà ba người cũng đi lên xe riêng mà Hoắc gia đã chuẩn bị, trên đường quay về thì cô đã sớm chú ý đến đứa bé đang sợ hãi ở trên tay của Hứa Dịch, theo như những gì mà mẹ mình nói thì chú Hứa Dịch vừa ly hôn vợ cách đây không lâu, đứa nhỏ được phán theo cha, hình như cô bé tên gì nhỉ? Hừm... Hứa Nguyệt Y? Đúng không ta?
- Cái đó... Chào em, chị là Ninh Tuyết, chúng ta làm quen có được không?
Mặc dù Hoắc Ninh Tuyết khá hoạt ngôn, nhưng Hứa Nguyệt Y lại rất nhút nhát, cô bé cứ rút lại ở trong lòng cha mình mà sợ hãi. Dù rằng có chút buồn nhưng cô vẫn cười nhẹ, chắc là vì lần đầu được gặp nên cô bé sợ thôi, đợi chút nữa gặp được những người bạn đồng trang lứa thì chắc sẽ ổn thôi nhỉ?
- Ninh Tuyết năm nay đã mười tám rồi nhỉ? Cháu học ngành gì?
- Ah, cháu học kinh tế ở trường Đại học Đế Đô. Tháng này là tháng nghỉ đông nên cháu mới quay về Nhâm Thành ạ.
- Đế Đô? Cha cháu cũng cho phép cháu đến Đế Đô à?
Hoắc Ninh Tuyết liền bật cười, còn kể lại rằng khi cô quyết định đến Đế Đô thì cha đã kịch liệt phản đối, còn bày ra dáng vẻ rất nguy hiểm nữa. Nhưng sau đó thì mẹ đã nói rằng cô không thể đến Đế Đô một mình, vì sự nghiệp tự do nên Hoắc Ninh Tuyết còn dẫn theo người em họ Vương Yên Cảnh đi cùng.
- Yên Cảnh... À, là cô con gái đầu lòng của của Đào Linh Nhi nhỉ?
- Đúng rồi ạ. Cảnh Cảnh chỉ sinh sau cháu có vài tháng thôi, nên hai người bọn cháu đang ở cùng một ngôi nhà trên Đế Đô.
Hứa Dịch cũng chỉ mỉm cười, sau đó thì anh cũng chỉ dám hỏi thêm vài câu về Hoắc Ninh Tuyết, nhưng nếu quan sát kĩ thì anh có thể nhìn ra được tính cách của cô không giống với Vương Ngữ Ninh hay Hoắc Dạ, cô lại giống với Vương Ngữ Tùng hơn.
Mặc dù anh từng nghe nói Hoắc Ninh Tuyết học rất giỏi, nhưng cũng rất nghịch ngợm, mỗi khi ở nhà đều sẽ khiến người khác đau đầu. Tuy nhiên thì đó lại là những năm trước rồi, sau này càng ngày càng lớn, cô cũng nhận thức được hành vi của bản thân, sau đó đã thay đổi và biến thành thục nữ như hiện tại.
[...]
Đến cuối cùng thì ba người họ cũng đã đến được Hoắc gia, khỏi cần nói thì cũng biết bây giờ trên dưới Hoắc gia cực kỳ vui vẻ để chào đón anh quay về. Nhưng thứ khiến cho Hứa Dịch kinh ngạc lại là cặp song sinh đang đứng ở bên cạnh Vương Ngữ Ninh.
- Chú Hứa, đó là Hoắc Ninh Tích và Hoắc Ninh Tường, là em của cháu. Ừm... Hình như là hai đứa nhỏ bằng tuổi với Nguyệt Y đó ạ.
Lúc này Hứa Dịch cũng không bế con gái nữa, thay vào đó anh liền để cô bé xuống. Chắc hẳn là gặp được người cùng tuổi nên Hứa Nguyệt Y cũng cởi mở hơn, sau đó là dùng Ninh Tích và Ninh Tường đi chơi riêng, nhìn con gái như vậy thì anh cũng yên tâm phần nào.
Cô cùng với người em họ Vương Yên Cảnh cũng đi về phòng trước, ở dưới nhà bây giờ chỉ còn lại các bậc phụ huynh.
Vương Ngữ Ninh nhìn anh, nói:
- Thật sự là không cứu vãn được sao?
- Đã cố rồi, nhưng cô ấy nói rất mệt, không thể tiếp tục mối quan hệ này nữa. Hơn nữa... Cô ấy cũng có người khác rồi.
Vương Ngữ Ninh và Đào Linh Nhi có chút ngạc nhiên, theo như họ biết thì vợ của Hứa Dịch cũng là một du học sinh, hai người họ gặp nhau ở nước ngoài, rất nhanh đã kết hôn vì cô ấy đã lỡ mang thai. Vốn dĩ họ còn tưởng là người bạn này cũng đã tìm được hạnh phúc, nhưng có vẻ như vẫn còn lận đận lắm.
- Vậy tiếp theo cậu sẽ đi đâu?
- Đế Đô, tớ được mời làm giảng viên của Đại học Đế Đô. Chắc hẳn là nên đến đó, vì tớ muốn cho Esther một môi trường giáo dục tốt hơn.
- Vậy sao? Vậy nhờ cậu chiếu cố Tuyết Tuyết và Cảnh Cảnh rồi. Hai đứa nhỏ nhà tớ cũng học ở Đế Đô.
Hứa Dịch cũng gật đầu với thân phận là trưởng bối, nhưng chính anh lại không ngờ cái gật đầu của anh lại thay đổi cả một số phận.
#Yu~
TruyenHDTruyenHD