Chương 10: Tần thiếu gia

Tình huống thế nào?"Bên trong có người uống rượu gây rối. Có người bị bắn, máu chảy khắp sàn."

"Chỉ cần xử lý kẻ gây rối thôi. Còn cần báo cáo cho tôi không?"

“Lão đại chính là Tần thiếu gia gây chuyện..."

"Tôi biết rồi, tôi đến ngay."

Năm phút sau, Tô Noãn Noãn xuất hiện tại cánh cửa hộp với đôi giày cao gót, bên trong đã hỗn loạn rồi.

Thiếu gia của Tần gia, có khuôn mặt đẹp hơn cả phụ nữ và vẻ ngoài nữ tính nhưng lại đầy vẻ dữ tợn.

Anh ta dẫm lên mặt một người đàn ông đầy máu, cười méo mó nói: “Thằng khốn này, mày dám cướp người phụ nữ của tao! Để tao nói cho mày biết, những người phụ nữ mà tao thích đều là của tao! Mày vẫn muốn đưa cô ta đi? Mày có được sự đồng ý của tao chưa?"

Đứng bên cạnh cô là một mỹ nhân có vẻ ngoài trong sáng, nước mắt lưng tròng nói: "Tần thiếu gia... xin đừng đánh nhau nữa và để anh ấy đi . !"

"Súc sinh... cô ấy là bạn gái của tôi... Tôi không cho phép anh chạm vào cô ấy!"

Khuôn mặt nạn nhân đầy máu sau khi bị cưỡиɠ ɧϊếp, tức giận đến mức giẫm xuống đất và nói.

Lúc Tô Noãn Noãn nhìn thấy cảnh này, đầu cô muốn nổ tung. Tần thiếu không phải một hai lần cưỡиɠ ɧϊếp một cô gái bình thường một cách trắng trợn như vậy, nhưng đây có lẽ là lần đầu tiên gặp phải một tình huống khó khăn như vậy, sắp bị đánh chết, vẫn chống lại anh ta.

"Ha ha, ngươi nghĩ gì vậy? Ngươi có tư cách sao? Ta vốn là muốn để cho ngươi đi vì mỹ nhân thay ngươi cầu xin tha thứ, ngươi đã như thế liều mạng, vậy ta liền ban cho ngươi!”

Vừa nói, Tần Dao trực tiếp nhặt chai bia trên bàn, lại chuẩn bị đập vào đầu người đàn ông đang nằm trên mặt đất.

Tô Noãn Noãn trực tiếp hét lên: "Tần Dao! Nếu anh dám gϊếŧ người ở đây, anh chết chắc rồi."

Bàn tay đang cầm chai bia nghe thấy thanh âm này không khỏi dừng lại.

Ngay lập tức, mọi người trong hộp đều nhìn về phía cửa.

Tần Dao nhìn thấy cô, đưa chai bia vào miệng, nhấp một ngụm, sau đó cười nhìn cô nói: "Cô đang nói cái gì vậy? Tôi đang uống rượu!"

Tô Noãn Noãn cười lạnh nói: "Anh nghĩ tôi ngu ngốc phải không?Tôi nghĩ anh thực sự ngu ngốc, cũng không biết não anh chứa cái gì."

Tần Dao biết ý của cô là gì.

Nhưng.

"Cô gái này nhìn không hấp dẫn nhỉ?"

"Ngoại hình cũng ưu nhìn! Khuôn mặt trông cũng tạm, nhưng cô ta có ngực nhưng cũng không có ngực, có mông nhưng không có mông, thật sự không hấp dẫn."

"Yo! Haha, Tô lão đại thực ra rất tinh ý với những phụ nữ đẹp ~!"

"Vớ vẩn, mọi người đều biết tôi thích phụ nữ chứ không phải đàn ông! Đối với thứ tôi thích, tôi tự nhiên sẽ quan sát chi tiết những gì tôi thích. Được rồi, tranh thủ đưa họ đi bệnh viện. Nếu để lâu, đột nhiên có người chết, cô gái này kì thật không ra làm sao, thành toàn cho cặp đôi mệnh khổ này, đồng thời bồi thường cho họ tiền khám bệnh thế là xong."

"Được rồi, cho Tô lão đại một chút mặt mũi vậy... Chẳng qua là, Tô lão đại bảo tôi đuổi cô gái đi uống rượu với tôi tối nay đi. Rượu đây! Không bằng Tô lão đại uống cùng với tôi đi."

"Tôi đang trong giờ làm việc, uống cái con khỉ!"

"Thiếu gia này cùng ông chủ bắt tay chào hỏi, nói cho cô nghỉ một đêm vậy."

""Nghỉ thì nghỉ. Tôi đây còn có việc quan trọng phải làm. Lần sau có cơ hội tôi sẽ uống."

Tôi e là tửu lượng của anh không đủ trình để uống với tôi đâu.

Nói xong, Tô Noãn Noãn vẫy tay chào mọi người rồi rời khỏi hộp đêm.

Một sự cố suýt gϊếŧ chết người vậy mà nó bị lắng xuống dễ dàng như vậy.

Đôi mắt phượng đỏ rực xinh đẹp của Tần Dao hơi nheo lại nhìn cô rời đi, sau đó nói với người bạn bên cạnh: “Lần trước cậu nói, cô ta cố ý đóng vai kẻ xấu?”