Chương 21: Nụ hôn không nói lên được gì (2)

_ Phong , sao cậu phải giải thích với bé Nghi .

Câu nói này như đánh thẳng vào tai tôi , đúng tôi chỉ là cháu của chú lấy tư cách gì được nghe giải thích .

_ Cháu... cháu chỉ đến bảo với chú là mai nội sẽ về .

Cố gắng nỡ nụ cười trên môi , nhưng nghĩ đi nghĩ lại là chú bảo thích tôi cơ mà giờ lại cắm sừng tôi đấy à .

_ Em nghe anh nói được không .

Chú nắm chặt tay tôi vào lòng bàn tay lớn của chú .

_ Có gì phải giải thích đâu chú .

Tôi liếc chú một cái rút tay lại , chị An Thi lúc này đi đến nhìn tôi hỏi .

_ Mai dì lâm về à . ?

_ Vâng , cháu có việc không làm phiền hai người nữa .

Tôi nói xong chuẩn bị rời đi thì bỗng lại hỏi thêm một câu làm chú tôi hơi giật mình .

_ À đúng rồi , chú khám chỗ đó ở đâu .?

Chỗ đó ở đây là chổ đó có lẽ chú hiểu nên mới giật mình .

_ Chổ đó ?

Chị An Thi ngơ ngác hỏi lại tôi .

_ Hôm qua em bị chó cắn chỗ đó chị ạ .

Nhìn mặt bã ngu ra luôn .

_ Chổ đó , chó cắn là sao ???.

_Chị hỏi chú đấy .

Nói rồi tôi rời đi bỏ lại hai người họ .

_ Phong... Nghi bảo chỗ đó ...??



Chú quay người soạn bản án chuẩn bị tan làm nghe chị An Thi hỏi.

_ ừ không biết .

Chú cúi đầu nhìn điện thoại gõ vài cái rồi lại tiếp tục thu dọn bàn làm việc .

_ Lúc nãy tớ xin lỗi do tớ đứng không vững nên ...

_ Ừ một nụ hôn không nói lên được gì cả , cậu đừng để ý .

Chị An Thi nghe chú nói xong có phần hơi ngại cùng hơi buồn .

_ Phong tớ mời cậu ăn cơm .

Chị An Thi thấy chú đứng dậy cầm áo khoác chuẩn bị rời đi thì lên tiếng .

_ Không cần tớ gọi xe cho cậu .

_ Cùng về đi .

_ Tớ phải đi gặp một người không tiện lắm .

_ Được vậy tớ về trước hẹn gặp ở nhà .

Chị An Thi cùng chú ra cổng bệnh viện thấy chị An Thi rời đi chú lấy điện thoại ra xem rồi đi nhanh về chỗ gửi xe .

Tiến lại chiếc xe quen thuộc trong xe hình bóng quen thuộc của cô bé mà anh ngày nhớ đêm mông . Lúc nãy anh có nhắn tin bảo cô trên xe đợi anh , anh muốn nói rõ cho cô hiểu .

Vào trong xe bế hình bóng đang ngủ say vào trong lòng hít hương thơm trên người cô. Cọ cọ lên cổ làm cô bé nhà anh thức giấc.

_ Dậy rồi .

_ Ừ chú thả ra .

Chú càng ôm chặt tôi hơn thở vào tai tôi .

_ Chổ đó còn đau không ?.

_ Chổ nào .



Không hiểu sao lúc nãy tôi lại nói ra câu đó do ghen chăng tự nhiên thấy bị ngu dễ sợ , giờ làm như không biết ai ngờ...

_ *** ***** của em còn đau không ?

Giọng nói của chú khàn đi nghe mê tai vô cùng , nghe xong lời chú nói tôi đỏ cả mặt .

_ Không hết đau rồi thả ra coi .

Tôi vùng vãy muốn thoát ra vòng tay của chú .

_ Đừng anh đang nhịn đấy .

Nghe chú nói tôi mới để ý đến ở chổ đó của chú đang có hiện tượng chào cờ .

_ Biếи ŧɦái buông ra .

_ Nghe anh giải thích được không .

Giải thích chú còn muốn giải thích cái gì nữa chứ à ưm nói thế chứ tôi muốn nghe chú giải thích lắm .

_ 5 phút cho chú 5 phút giải thích .

Chú cọ cọ cổ tôi rồi nói .

_ Lúc nãy là do An Thi đứng không vững té nên anh đỡ nào ngờ lỡ chạm môi cổ .

_ Anh còn chưa làm gì em đã vô rồi .

_ LÂM GIA PHONG CHÚ CÒN MUỐN LÀM GÌ ?

Chú thấy tôi lúc này thì cười lớn .

_ Anh đùa thôi có làm chỉ làm em .

Tôi liếc chú như không tin lời chú nói , thấy được ánh mắt của tôi chú làm bộ mặt đáng thương mà nhìn tôi .

_ Em không tin anh à .

_ Cháu không tin thứ biếи ŧɦái như chú lại không làm gì đấy .

Chú cười cắn vành tai tôi nói nhỏ