Chương 12: Kẻ chán sống

Hứa Vĩ Quân lườm cậu ta một cái, hàn khí lập tức tỏa ra xung quanh ảnh hưởng đến những người xung quanh "cô ấy còn rất nhỏ, ta nói không được xem là không được xem."

Hứa Nguyệt Hy thấy hắn tức giận cũng không dám làm càng, chỉ còn cách chọn đại một bộ phim hoạt hình chiếu rạp vừa mới ra. Cô hậm hực ngồi trong rạp, chỉ biết trút giận lên hộp bắp rang bợ.

Phim hành động Mỹ thường gắn liền với những yếu tố tình cảm quá nặng, hắn vì không muốn Hứa Nguyệt Hy xem mấy cảnh hôn hít đó nên mới sảy ra sự tình như hôm nay.

Muốn xem, cũng là hắn diễn cho cô xem, trong đó Hứa Nguyệt Hy cô là nhân vật chính.

Đang ngồi xem chăm chú, bỗng nhiên có một bàn tay đặt lên tay Hứa Nguyệt Hy, lúc đầu cứ tưởng là Hứa Vĩ Quân nhưng người đó lại ngồi bên phải, còn hắn nàng ngồi bên trái.

Hứa Nguyệt Hy định rút tay ra thì bàn tay đó lại nắm chặt lại, khiến cô không thể rút ra được.

Lòng rối bời, quay sang thì thấy ánh mắt dâʍ ɭσạи nhìn thẳng vào ngực mình.

"Xin lỗi anh, anh bỏ tay ra giúp tôi được không?"

Nén cảm giác buồn nôn trong lòng, lên tiếng đề nghị tên đó bỏ tay ra.

Bàn tay kia còn không có ý muốn thả ra, vuốt ve mu bàn tay cô rồi chủ nhân của nó vờ như giật mình xin lỗi nhưng ánh mắt vẫn cứ dừng lại khuôn ngực đây đặn.

"Tiểu mỹ nhân, thật xinh lỗi anh cứ nghĩ là người yêu cũ vẫn còn ngồi cạnh. Không ngờ lại là em, anh và cô ấy chỉ vừa mới chia tay, không trách anh chứ?"

"Kh... không sao..."

"Chúng ta cũng thật có duyên, hay là em cho anh số điện thoại để liên lạc được không? Biết đâu sau này có cơ hội gặp lại."

Cái móng heo đó lại chạm vào đùi cô, cô theo quán tính hất ta hắn ra.

"Tôi không dùng điện thoại."

Hứa Nguyệt Hy kéo ngoài áo che lại tầm mắt anh ta, ngồi nép mình vào người Hứa Vĩ Quân. Hứa Vĩ Quân cũng phối hợp ôm lấy vai Hứa Nguyệt Hy, kéo đầu nhỏ của cô dựa vào ngực hắn.

Không ngờ trong rạp chiếu phim lại có thể loại người như vậy, thật khiến cô kinh tởm.

Thấy vai Hứa Nguyệt Hy run run, Hứa Vĩ Quân lặng lẽ đưa mắt liếc nhìn tên kia, ánh mắt chẳng khác gì lưỡi dao lạnh lẽo đặt ngay yết hầu hắn. Tên kia run rẩy một trận, đứng dậy lảo đảo bước ra khỏi rạp.

Ánh mắt đó không chỉ là ánh mắt bảo hộ che chở mà còn thể hiện sự độc chiếm trong vô thức. Cũng may bộ phim cô chọn cũng có nội dung khá hay, ý nghĩ nên những tức giận trong lòng khi ra khỏi rạp đều biến mất hết.

"Con ở đây đợi, ta đi nghe điện thoại một lúc."

Hứa Vĩ Quân rời khỏi rạp chiếu phim, nhấc máy lạnh lùng nói với đầu dây bên kia.

"Nhất định không được để hắn ta chết toàn thây."

Ánh mắt hắn tràn ngập lạnh lùng, khác hẳn bộ dạng ôn nhu khi nãy.

Cô đứng đợi một hồi lâu, cuối cùng Hứa Vĩ Quân cũng quay lại, vui vẻ nhảy chân sáo đến trước mặt hắn.

" Chú nhỏ, cùng con đi dạo phố đi."

"Trời rất lạnh, không thích hợp để đi dạo đâu."

"Chú nhỏ, hôm nay là sinh nhật con. Người không thể chiều ý con một ngày được sao?".

Hứa Nguyệt Hy đưa mắt đáng thương nhìn hắn, hai hàng mi cong vuốt chớp chớp.

Đấu tranh tư tưởng một hồi lâu, hắn cuối cùng cũng đầu hàng.

"Để ta đi lấy thêm áo cho con "

Ngoài trời những bông tuyết phủ trắng xóa, tuy đã có dấu hiệu dần tan đi nhưng không tránh khỏi lạnh lẽo, nhất là khi cơn gió đông bắc thổi qua, hơi lạnh ùa vào chiếc váy của nàng, khiến những bông hoa tuyết dưới gấu váy bay bay, rất lạnh nhưng cũng rất thích.

Hứa Nguyệt Hy nép sát vào người Hứa Vĩ Quân, mũi và tai đỏ lên, trên đỉnh đầu lại nghe thấy giọng vừa châm chọc vừa giận dữ.

"Chẳng phải ta đã bảo trời rất lạnh rồi sao? Nha đầu ngốc nhà con, sao cứ nhất định phải đi dạo chứ?"

"Nhưng con muốn đi dạo cùng người trong ngày sinh nhật.".

Hứa Nguyệt Hy mặc kệ bàn tay lạnh lẽo của hắn xoa má giúp cô giữ ấm, vẫn một mực quả quyết không muốn về.

"Nếu con muốn, ta có thể đi cùng con bất cứ lúc nào."

Hứa Nguyệt Hy cười tít mắt nhìn chú nhỏ.

"Là người đã hứa, không được nuốt lời."

"Chú nhỏ của con nói được làm được."

"Được, con tin người nhất định giữ lời." - đôi đồng tử xinh đẹp hơi đảo quanh.

"Chú nhỏ , bây giờ con mỏi chân rồi, người có thể cõng con không?"

Không biết có phải do lạnh hay không nhưng hắn lại thấy hai má nàng đỏ hơn lúc nãy.

"Lên đây."

"Yêu người nhất."

Chú Nhỏ... Anh Thật Xấu Xa!!! - Chương 12: Kẻ chán sống