Chương 5: Thần thú không thể không thuyết phục
Bên ngoài vẻ ngăn nắp , mỹ lệ, là bóng tối thâm trầm
Cho dù có sáng chói như thủy tinh,thì nó cũng chỉ là một tảng đá vô dụng mà thôi.
Giống như một cái động bình thường trong hầm băng, Reis chậm rãi đi tới,mãi cho đến khi đi đến cuối 2 cánh cửa.
Bên trong một mảnh băng bạc, ta có thể nhìn thấy rõ 2 mảnh đồng cổ rỉ xét.
Reis đặt 2 tay, bắt đầu chuyển động cái vòng tròn trên cửa.
Đây là một loại khóa cực kì cổ xưa,mở cực kì phức tạp.Có điều, Reis hiển nhiên lại rất quen thuộc,hắn chuyển động vòng tròn với tốc độ rất nhanh.Ước chừng 5 phút sau,chỉ nghe thấy 1 âm thanh “rắc”, khóa đã được mở.
Lại có thể nhìn thấy nàng, khóe miệng hắn hơi nhếch lên có ý cười.
“Hạ, ngươi nhớ ta sao?” Hắn lầm bầm, đẩy hai cánh cửa đồng ta. Cửa bên trong bên ngoài đều giống nhau, là một màu trắng bị băng lạnh bao phủ.
Thứ khác biệt duy nhất, là một khối vật thể băng thật lớn nằm ngay giữa gian phòng, lại trong suốt như ngọc.
Bên trong băng ngọc kia , là một người phụ nữ đang nằm.
Rõ ràng là một thi thể, nhưng lại như đang ngủ say tựa như bình thường, yên lặng nằm trong sự bao vây của băng ngọc.
“Hạ” Reis đi tới trước băng ngọc, cơ hồ tham lam nhìn ngắm dung nhan nàng. Một đầu tóc vàng xoăn dài, cằm đày đặn, mũi tinh tế, còn có đôi môi mỏng khiến cho hắn càng nhìn càng thấy không đủ.
“Dù là chỉ có vài ngày, nhưng anh lại cảm thấy tựa hồ như vừa trải qua một dòng thời gian” Hắn chạm ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve một tầng băng ngọc, trong lòng càng muốn đυ.ng chạm đến thân thể mềm mại kia.
Lúc còn rất nhỏ, và cái lần đầu tiên mẹ mang hắn tới nơi này, hắn đã nhìn thấy bóng lưng của cha hắn canh giữ tại nơi đây.
Cha, tựa như đang nhìn người yêu dấu nhất, trong mắt chỉ chăm chú vào Hạ.
Mẹ vẻ mặt bi ai nói với hắn: “Reis, con thấy ko? Đây là người phụ nữ mà gia tộc Ater gọi là Hạ, đàn ông trong gia tộc người nào đã gặp qua Hạ đều không trốn thoát khỏi bàn tay của nàng.Ba con cũng như thế, tương lai con cũng sẽ như vậy.”
Khi đó hắn, vẫn còn chưa hiểu rõ ý nghĩa trong lời nói của mẹ hắn chỉ cảm thấy là Hạ rất đẹp, rất muốn nhìn ngắm nàng nhiều hơn
Những tộc trưởng gia tộc Ater, đều hao tâm tổn sức muốn hồi sinh nàng sống lại, nhưng đều không thành công.
Khi hắn hai mươi tuổi, cha đã qua đời, Hạ cuối cùng cũng hoàn toàn thuộc về hắn.
Mà hiện tại chuyện hắn cần làm, chính là nhất định…
“Hạ, em chờ đợi được không? Không bao lâu nữa, em có thể mở mắt cùng anh ngắm nhìn thế giới này.. ” Hắn lẩm bẩm nói, lôi ra từ trong túi áo một cái vòng cổ thủy tinh, “đây là thứ lần này ta có được từ hội từ thiện, em có thích không?”
Người đẹp vẫn đang ngủ say, không có đáp lại.
“Xem ra là không thích rồi.” chiếc vòng giá trị trăm ngàn, bị giựt đứt trong tay hắn , khiến từng hạt thủy tinh châu,rơi tán loạn xung quanh băng ngọc.
Nếu Hạ không thích, như vậy trong mắt hắn , cái vòng này, cũng chỉ là một phế vật
“Hạ, anh rất muốn chạm vào em! Rất muốn nghe thấy câu nói đầu tiên khi em mở miệng, là gọi tên anh, gọi tên Reis Ater.”
Nếu đôi môi kia gọi tên hắn,thì âm thanh sẽ nghe như thế nào?
“Hạ, anh làm tất cả, cũng là vì em!”
Không thể cưỡng nổi sự cuốn hút, cho dù có phải hủy diệt tất cả, hắn cũng sẽ không tiếc!
Hội tin tức trước mắt tổng cộng chỉ có 7 người
Mà trong đó, con trai lại càng thiếu. Chỉ có hai tên.
Âm thịnh dương suy, chính là tình trạng trước mắt của hội
Cho nên khi Sử Huyên Âm đề nghị tìm một tên con trai dễ nhìn để chụp hình tuyên truyền cho nhà ma thì Mễ Á xưa nay đối với sắc đẹp luôn “một lòng chung tình” đã giơ tay vô điều kiện cùng nàng tham gia.
Đương nhiên, toàn bộ hội tin tức cũng chỉ có Mễ Á và Sử Huyền Âm mới “duy trì” loại hoạt động này.
Kết quả là, trong sân trường đại học G , dường như người ta luôn thấy 1 tổ đội gồm một nữ sinh dáng dấp lưu manh cùng một người như búp bê , đang cầm 1 cái máy chụp hình lảng vảng xung quanh , phàm là nam sinh và có chút tư sắc thì đều bị các nàng đưa vào tầm nhắm của mình.
“Mễ Á,ko biết có tìm được một nam sinh thích hợp chụp hình cho nhà ma hay ko a?” Đi bộ một quãng thời gian dài, dù cho có được sức khỏe hơn người, Sử Huyền Âm cũng đuối sức.
“Đẹp trai thì cũng có mấy người , có điều tôi vẫn cảm thấy nếu để bọn họ mặc bộ đồ dracula kia, sẽ ko bộc lộ được khí chất” Mễ Á đã sớm hữu khí vô lực (*mệt mỏi) , nửa người trên tựa hẳn vào người Sử Huyên Âm “Hay là chúng ta đổi chủ đề lại đi, tựa như vượn người hay đoại loại thứ gì đó!” Nàng tin rằng đối với nhân vật vượn người này , thì tên Lục Khải kia là người thích hợp để hóa trang nhất.
“Cậu còn có thể nghĩ ra được cái chủ kiến nào tốt hơn ko?”
Mễ Á bĩu môi, lười biếng ngẩng đầu, đang định tiếp tục tìm kiếm mĩ nam thì đột nhiên hai mắt nhìn thẳng.
Ở trước nàng, có một nam sinh đang lười biếng ngồi trên ghế đá dưới tán cây. Đồng phục màu sắc xanh đen không cài nút, mở rộng cổ , lộ ra bên trong là cái áo sơ mi trắng hơi nhăn một chút. Thiếu niên mái tóc hơi loạn, nhắm mắt nghỉ ngơi. Ngũ quan góc cạnh rõ ràng, dưới ánh mặt trời càng thêm rõ. Hắn làm cho người ta cảm giác như một người cao ngạo tuấn mĩ, không biết ai mới có thể đem thiếu niên này khuất phục.
Mễ Á lấy ánh mắt háo sắc chuyên nghiệp ra xem, nam sinh như thế này tuyệt đối là 95 điểm!
Hạng siêu tốt nha!
“Này, Huyên Âm!” Mễ Á kêu lên.
“Gì vậy?”
“Cậu nhìn thử nam sinh dưới tán cây kia xem!”
Sử Huyền Âm theo ngón tay của Mễ Á nhìn lại, mất gần hai giây, nàng liền quyết định, bất kể là dùng cách nào cũng đều phải bắt đối phương mặc bộ đồ Vampire để chụp ảnh đem dán tại cửa hội tin tức.
Hai nữ sinh đi tới thiếu niên trước mặt.
“Tránh ra!” môi hắn hơi hơi giật, vẫn là bộ dạng nghỉ ngơi. “Các người chắn hết ánh nắng.”
Tôi là hội trưởng hội tin tức Sử Huyền Âm, cậu ấy là Mễ Á, chúng tôi muốn mời cậu lấy hình tượng Vampire để chụp một số ảnh, ảnh chụp, hội tin tức chúng tôi sẽ dán tại cửa của nhà ma hội tin tức ….”
Không đợi cho Sử Huyền Âm nói xong hắn đã mất hết kiên nhẫn, ngắt lời nói “Ta không có hứng thú!”
Sử Huyền Âm khẽ cắn môi, nếu không phải muốn cầu cạnh đối phương, nàng đã hoài nghi mình, có nên cho hắn một quyền? : “Vậy anh muốn chúng tôi làm thế nào thì mới có hứng thú?”
Thiếu niên chậm rãi mở mắt.
Đó là một đôi mắt màu cà phê nhạt , rất ít người có đôi mắt sáng như vậy
Mễ Á ở trong lòng thầm hô lên một tiếng, sao lúc ban đầu nàng có thể chỉ cho hắn là một người cao ngạo bướng bỉnh chứ?
Trên người hắn có một loại khí chất vô hình, lúc hắn mở mắt, khí chất đó mới chậm rãi xuất hiện.
Ánh nhìn chăm chú của hắn, hiển nhiên lại khiến cho người ta muốn thần phục.
Mễ Á và Sử Huyền Âm cùng nhìn nhau, trong mắt hai người đều có chung 1 suy tính
Thiếu niên này, hắn có thật sự chụp hình như các nàng mong đợi ko?Hiện tại, Sử Huyền Âm lúc này đã xác định,nàng liền giơ chân lên đá người bên cạnh, ý bảo Mễ Á đến thu phục nam sinh này.
Mễ Á cười làm lành nói: “chỉ cần cậu đồng ý, cậu có yêu cầu gì,..hội tin tức chúng tôi đều hết lòng giúp đỡ!”
Lời nói của Mễ Á, tựa như đã đả động đến hắn, hắn nghiêng đầu trong chốc lát, hỏi: “Vậy các ngươi có thể cho ta tiền ko?”
“Tiền ? !” Sử Huyền Âm và Mễ Á trăm miệng một lời, kinh ngạc.
Dù sao, nhìn nam sinh bộ dạng cao ngạo mà nghe thấy tục từ trong miệng hắn thì kinh ngạc cũng là chuyện đương nhiên.
“Đúng, nếu ta đồng ý cho các ngươi chụp ảnh…, các ngươi sẽ trả cho ta bao nhiêu tiền?” Thiếu niên vẫn dựa lưng vào ghế , đôi lông mày nhướn cao.
“Chúng ta vẫn chỉ là học sinh, không có quá nhiều tiền, 1000 tệ thế nào?” Sử Huyền Âm cân nhắc kinh tế 1 chút rồi nói.
“được, thỏa thuận vậy đi”Thiếu niên nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
Vặn vẹo một chút cổ, thiếu niên từ ghế đứng lên.
“Nếu theo lời nói đã thỏa thuận trước.., vậy trước hết cậu nên thay bộ đồ này, sau đó chúng ta tìm vài nơi để chụp.” Sử Huyền Âm nói xong, đưa bộ trang phục cho hắn.
Hắn nhún vai, nhận lấy bộđồ , tùy tiện lấy tay cởϊ áσ khoác đang mặc trên người, sau đó lại động tay mở nút áo
Động tác của hắn cực kì tự nhiên,một chút cũng ko cảm thấy chuyện cởϊ qυầи áo trước mặt mọi người là chuyện ko ổn.
Từ vô số nút áo được cởi ra, dáng người gầy gò cũng như xương quai xanh của hắn đều lộ ra ngoài
Mễ Á háo sắc mắt mở to, nhìn chằm chằm không chớp.
Sử Huyền Âm một cước đá văng cô bé bên cạnh, nặng nề ho khan vài tiếng, nói với hắn: “Cậu có thể tìm nhà vệ sinh hay chỗ nào đại loại như thế để thay quần áo…Chúng tôi không vội.”
Thiếu niên trước mắt liền chau lông mày, ngón tay gãi đầu, dùng âm lượng người thường không nghe được, lẩm bẩm tự nói: “Thiếu chút nữa đã quên mất, người bình thường không ở trước mắt người khác thay đồ. Làm công việc này có thể lấy đến 1000 tệ, như vậy cũng tốt.”
Thần thái hào hứng tỏa ra trên mặt hắn, đủ để hấp dẫn bất cứ kẻ nào.
Một tờ chi phiếu, hơn nữa lại trị giá 1000 nguyên, nhưng lại để dùng làm từ thiện
Chuyện này, cũng ko có gì là kí quái!
Kỳ quái nhất, người đưa cho nàng tấm chi phiếu này lại là Bạch Huyền.
“Anh nói, anh đem 1000 nguyên này đi làm từ thiện?” Dịch Bắc Bắc cầm tờ chi phiếu trong tay xem đi xem lại, muốn tìm xem, xem tờ giầy này có phải là giả tạo
“Phải.” Bạch Huyền hất cằm , mỗi khi hắn đắc ý, đều làm cái động tác này.
“Anh lấy tiền ở đâu?” Nàng hồ nghi hỏi. Hắn chỉ là thần thú, thân phận từ trước đến giờ vẫn chỉ là học sinh, chi phí ăn mặc tất cả đều là của Dịch gia
“Người khác cho.” Bạch Huyền cười híp mắt đáp.
“Cho?Tại sao người khác lại cho anh tiền?”
“Bọn họ bắt ta đứng trước ống kính máy chụp làm một số động tác kì quái.” Bạch Huyền xoa xoa thái dương.
“Chụp ảnh?” Dịch Bắc Bắc lẩm bẩm nói, trong đầu liên tưởng đến những tiểu thuyết tình cảm, chẳng lẽ….“Anh đi chụp A Tấm rồi?” (a tấm chính là ảnh sεメ đấy)
Trời ơi!
Con thỏ mập gác chân lên bàn phòng khách Dịch gia, suy ngẫm:Kỳ đại nhân…tôn quý vĩ đại đi chụp A tấm? Khó có thể tưởng tượng được….(ta thích câu này^)
“A tấm? Vậy là cái gì?” Hiển nhiên, về phương diện kiến thức của Địa Cầu hắn vẫn chưa hiểu rõ
“Chính là…Chính là…” Dịch Bắc Bắc bắt đầu đau đầu, “Anh có ôm người phụ nữ nào ko?”
“Ôm nhau?”
“Là giống như vậy.” Nàng cả người nhảy vào lòng Bạch Huyền, đem hai tay hắn đưa ngang hông mình,mà chính hai tay mình cũng đem đặt trên vai hắn, “Thực ra cũng không nhất định, gần đây lưu hành thể loại BL, cũng có thể là cùng đàn ông ôm nhau…” (BL = boy love , ảnh gay)
Bạch Huyền rất tự nhiên đặt đầu nàng trên vai. Đây là lần đầu tiên nàng chủ động ôm hắn. Trong lòng được tiếp cận thân thể mềm nhũn khiến cho hắn thấy thoải mái.
“Thật thoải mái.” Bạch Huyền lẩm bẩm nói, sợi tóc nàng mềm mại cọ lấy gương mặt hắn, hắn thậm chí còn nâng tay, ngón tay từng vòng cuốn quanh tóc nàng, tựa như vừa phát hiện ra một loại đồ chơi mới.
“Này, anh rốt cuộc là có nghe lời tôi nói không đấy?”
“Đang nghe đây.” chỉ tại hiện giờ hắn đang đối với sợi tóc mềm mại của nàng càng lúc càng có hứng thú.
“Bọn họ có bắt anh cùng người xa lạ hôn môi ko?Hay la có thêm những hành động khác?”Dịch Bắc Bắc hồn nhiên không có chú ý tới tư thế của hai người lúc này có bao nhiêu đen tối
“Hôn môi?”
“Chính là động tác môi của hai người cùng chạm vào nhau…”
“A, ta biết, ở tivi có chiếu rồi.” Hắn ngẩng đầu lên, trong khi Dịch Bắc Bắc chưa kịp phản ứng ,thì hắn đã nhanh chóng đem môi nàng đặt trên môi mình.
Dịch Bắc Bắc nháy mắt mấy cái, khuôn mặt anh tuấn của Bạch Huyền phóng đại trước mắt nàng, từ góc độ của mình, nàng có thể nhìn rõ tóc của hắn, cái trán, còn có lông mi thật dài.
Lại nháy mắt mấy cái,lực trên môi cùng độ ấm kia, chính là đại diện cho 1 sự kiện…
Nàng đang hôn!
Không đúng! Là nàng bị người khác hôn!
Cũng không đúng! Là nàng bị cái loài khác người, hay còn gọi là siêu cấp “Thần thú” hôn!
Hơn nữa nụ hôn này, lại là nụ hôn đầu của nàng!
Thân thể nàng phản ứng trước một bước , nàng liền vung nắm tay, hướng tới cằm Bạch Huyền đánh tới.
Bốp!
Một quyền,vang vang có lực!
Mặc dù đối với Bạch Huyền một quyền đó ko hề có tính chất thương tồn nào, nhưng cuối cùng nó cũng kết thúc được nụ hôn này.
“Ngươi đánh ta?” Hắn giơ tay xoa cằm mình, nheo đôi mắt nhìn chằm chằm nàng. Quyền của nàng đối với hắn mà nói thật sự ko đau, nhưng ngực hắn lại như đau như lửa đốt, cực kì không thoải mái.
Gặp quỷ!
Cho dù hắn và phượng hoàng đã từng có lúc bất hòa, ra tay với nhau có hơi nặng, nhưng hắn vẫn chưa từng cảm thấy cái cảm giác này.
“Tôi….Tôi nào có!” Nàng co bả vai, trợn tròn mắt chối
“Còn dám nói không có?” Hắn chỉ vào chỗ cằm đỏ ửng, “Cho dù ngươi là chủ nhân của ta, cũng không thể làm như vậy!”
Đối với thần thú tôn quý cao ngạo, cho dù là mấy trăm năm trước,cũng chưa từng có sinh vật nào dám làm như thế đối với hắn.
Dịch Bắc Bắc tưởng rằng hắn để ý đến lời nàng đang nói, ai ngờ hắn lại vô lễ với nàng, nàng đánh hắn, cũng chỉ xem là đang phòng vệ. Có điều vừa rồi nghĩ tới tình cảnh hắn nổi giận ngày trước, nàng chỉ có thể nuốt giận vào bụng.
“Cùng lắm thì tôi xin lỗi vậy,để anh nhéo nhéo một cái nha.” Nàng đáng thương vươn tay, xoa xoa chỗ hắn bị đánh.
Lòng bàn tay mềm mại,xoa cho hắn, tức giận, ấm ức trong lòng cũng tan đi.Giọng nói của nàng tựa như nước suối tưới lên ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng Bạch Huyền.
“Còn phải liếʍ a.”Bạch Huyền được voi đòi tiên nói
“Anh…” Dịch Bắc Bắc trừng mắt! Hắn chỉ là thần thú, xoa nhẹ còn chưa đủ, lại còn muốn nàng liếʍ, “Việc này làm sao mà tôi làm được?”
“Vì sao không được?” Bạch Huyền rất tò mò. Với hắn mà nói đây chẳng qua là một động tác, đơn giản vô cùng, “Đúng rồi, hôm nay ta đã làm từ thiện, dùng 1000 tệ làm từ thiện, vậy nên ngươi cũng phải liếʍ ta vài cái.”
Woa a, còn liếʍ một vài cái!”Không…..không được!” Dịch Bắc Bắc đỏ mặt
“Vậy ta liếʍ ngươi?”
“Cũng không được!” Vừa nghĩ tới chuyện mấy ngày hôm trước, cảnh hắn liếʍ mặt nàng, mặt Bắc Bắc đã nóng lên…
“Vậy thì ngươi liếʍ ta đi.”
“…………”
Cứ thế,tại phòng khách Dịch gia, thần thú cùng chủ nhân của hắn bắt đầu vì ai liếʍ ai mà cò kè mặc cả.
Về phần Dịch Bắc Bắc, nàng vẫn muốn biết vấn đề Bạch Huyền có…. hay không đi chụp a tấm…..Ách, mà trước hết cứ tạm thời quăng đi đã!
Cho nên mới nói, cũng không nên đặt lòng tin quá nhiều vào một siêu cấp thần thú do chính mình triệu hồi.
Cũng giống như Dịch Bắc Bắc, thân là chủ nhân uy nghiêm mà mệnh lệnh lại luôn bị Bạch Huyền coi rẻ, hắn chỉ thích làm chuyện hắn thích.
Làm cho Dịch Bắc Bắc một đêm khó ngủ vì hai gò má bị liếʍ qua liếʍ lại hơn mười lần.
“Bắc Bắc, cậu không sao chứ?” Quý Oánh nhìn cặp mắt gấu mèo của nàng, không khỏi lo lắng.
“Không có việc gì.”Nàng mệt mỏi nói.
“Chốc nữa còn phải đến hội tin tức, vậy chi bằng cậu về sớm nghỉ ngơi trước đi.” Quý Oánh đề nghị.
Dịch Bắc Bắc còn chưa trả lời, đã thấy Bạch Huyền ôm một đống lớn toàn đồ ăn vặt đi tới chỗ các nàng ngồi.
Ở trong trường học, Bạch Huyền rất được các nữ sinh hoan nghênh nhiệt liệt, hầu như mỗi ngày đều có không ít nữ sinh đến tặng đồ, hắn chỉ biết thu đồ ăn mỗi ngày. Hắn đối với đồ ăn của loài người có vẻ rất có hứng thú.
Cho nên về sau, quà tặng của các nữ sinh giành cho Bạch Huyền,đều hoàn toàn biến thành đồ ăn vặt. Dịch Bắc Bắc cũng vì thế mà được ăn không ít các thức ăn, thức uống của nước ngoài.
“Bắc Bắc, ngươi xem, ta lại thu được thật nhiều thứ.” Bạch Huyền là quán cung cấp đồ ăn cho nàng.
Vừa nhìn thấy khuôn mặt hắn, nàng lại nghĩ tới cái chuyện liếʍ mặt ngày hôm qua, “Chà ” một cái , mặt lại bắt đầu đỏ ửng
Ánh mắt cố nhìn về mọi phía xung quanh, tránh nhìn mặt Bạch Huyền. Còn hắn lại cố gắng đưa đầu qua trái qua phải, muốn xuất hiện trong tầm mắt nàng.
“Bắc Bắc, mặt ngươi thực đỏ nha!” Quý Oánh hô to.
Bắc Bắc đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình, kéo tay Quý Oánh,”Không phải hiện giờ cậu muốn đến hội tin tức sao, đi thôi.”
“Ai, nhưng mà……”
Nàng vội lôi kéo quý Oánh dời đi, hồn nhiên không chú ý tới phía sau, vẻ mặt Bạch Huyền tựa như đang suy nghĩ .
Hội tin tức mời dự họp, mục đính không có gì mới lạ hơn ngoài chuyện thảo luận về công tác của hội.
“Mọi người, áp phích tuyên truyền của hội chúng ta cuối cùng cũng đã hoàn tất rồi.” Sử Huyền Âm cực kì vui sướиɠ tuyên bố tin này.
“Huyền Âm, ý cậu nói là cái hình Vampire sao?” Một người vừa đẩy kính mắt trên sống mũi vừa nói.
“Đúng, chính là nó.” Sử Huyền Âm nói.
Lục Khải khinh thường bĩu môi nói “Là người nào không may bị cậu bắt đến chụp cái ảnh rách này?”
“Không may cái quỷ, nam sinh kia tuyệt đối hoàn hảo!” Sử Huyền Âm phản bác.
“Tôi xin làm chứng, tôi với cậu ấy cùng nhau đi chụp ảnh,nhưng tôi chưa từng thấy qua người nào có khí chất như nam sinh đó.” Gần như chỉ là đứng, mặc trang phục Vampire, mà lại có thể làm cho mọi người mang một loại cảm giác, không thể dời mắt nổi.
“Có quá phóng đại không vậy?” Lục Khải vẫn không tin.
Sử Huyền Âm một cước đá văng Thường Huân đang ở trước máy tính, “Tránh ra, tôi muốn dùng Computer rồi.”
Thường Huân gãi gãi đầu, lại tới bên kia úp sấp mặt xuống , ngủ tiếp.
Sử Huyền Âm đem ảnh chụp ngày hôm qua lưu ở trong máy tính mở ra.
Lần lượt từng tấm ảnh một thiếu niên mặc trang phục Vampire hiện ra trước mắt mọi người.
Phốc!
Trong miệng Dịch Bắc Bắc còn chưa kịp nuốt hết trà sữa trân châu xuống đã vô cùng hoàn hảo phun ra.
“Bắc Bắc!” Quý Oánh kêu lên,nhanh chóng lấy khăn mặt ra. Đương nhiên, nàng cũng không khỏi bị những tấm ảnh kia làm kinh sợ.
“Học tỷ, chị nói nam sinh siêu hạng kia có phải là…..hắn!”Bắc Bắc chỉ vào trong tấm ảnh Bạch Huyền hỏi.
“Em sao lại quen biết hắn?” Sử Huyền Âm hỏi ngược lại.
“Hắn là….”
Phanh!
Cửa hội tin tức bị đẩy ra, mọi người đưa mắt lại nhìn, chỉ thấy một nam sinh người cao gầy thẳng tiến tới.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, câu nói này cũng không cần chuẩn đến như vậy đi! Bắc Bắc ở trong lòng nói thầm.
Bạch Huyền trực tiếp đi thẳng tới trước mặt nàng.
“Tại sao cả ngày hôm nay lại tránh mặt ta?”
“Không có!”
“Có!Hôm nay ngươi ko dám trực tiếp nhìn thẳng ta!” Hắn nói ra sự thật.
“Ngươi nói bậy!”
“Nếu vậy bây giờ hãy nhìn thẳng ta!” Hắn chán ghét tầm mắt ngó lơ cùng hành động cúi đầu của nàng hôm nay
“Tôi…tôi chỉ là….”Khóe mắt Bắc Bắc đột nhiên nhìn nghiêng đến tấm ảnh trên máy tính, “Đúng rồi, từ khi nào anh lại đi chụp ảnh cho hội tin tức vậy,tôi không biết!” Nàng cuối cùng cũng tìm ra được cái đề tài lôi kéo sự chú ý của hắn
Bạch Huyền liếc mắt một cái, “Mấy người này cho ta1000 tệ ,nên ta mới chụp.”
Hóa ra đây chính là nguyên nhân hắn có được 1000 tệ a, nàng nhẹ nhàng thở ra, ít nhất hắn cũng không có đi chụp A tấm!
“Vậy tại sao hôm qua anh ko nói thẳng?” Nếu nói sớm, nàng căn bản cũng khong vì làm mẫu mà ôm hắn, cũng sẽ không vì thế mà ngay cả nụ hôn đầu tiên cũng bị đánh mất!
“Là ngươi hỏi ta có chụp A tấm hay ko, chứ có hỏi ta có chụp hình hay ko đâu!”
“Vậy anh cũng không chủ động nói sao?”
“Thực lắm điều! Không biết chủ nhân của Rùa có lắm điều như ngươi hay ko?”
Lắm điều? Nàng là người lắm điều sao? Bắc Bắc tức giận.
“Bắc Bắc, cậu ta là bạn cậu sao?” Huyền Âm không không chế được phấn khích hỏi.
“thôi đi…cứ xem là như thế ,cũng coi như có quan hệ” Bắc Bắc đáp.
“Hắn đã gia nhập hội nào chưa?”
“chắc là chưa .”
“Thạt tốt quá.” Huyền Âm mặt mày hớn hở, quay đầu lại nói với Bạch Huyền: “Cậu và Bắc Bắc nếu như đã là bạn bè vậy… cậu có hứng thú gia nhập hội tin tức của chúng tôi không?”
Bạch Huyền hơi nghiêng đầu, nhưng tầm mắt vẫn hướng về Dịch Bắc Bắc, “Bắc Bắc là người hội tin tức sao?”
“ Đúng vậy, Bắc Bắc cũng là hội viên của chúng tôi, nếu cậu cũng gia nhập,vậy thì sẽ có nhiều thời gian ở cùng cậu ta hơn!” Huyền Âm dụ dỗ
“Tốt lắm, ta tham gia!”Bạch Huyền không do dự nói. Đối với thần thú mà nói, cùng chủ nhân tồn tại, trời sinh có một lực hấp dẫn.
“Này, này, anh thật sự muốn gia nhập hội tin tức?” Bắc Bắc hô lên.
“Đúng vậy!” Bạch Huyền gật đầu, đột nhiên nhớ ra cái gì đó,hắn hỏi Sử Huyền Âm, “ Đúng rồi, ngươi có biết cái gì là A tấm không? Ngày hôm qua Bắc Bắc nói có với ta, nhưng giải thích không có rõ ràng.”
Dịch Bắc Bắc hộc máu!
Làm ơn đi, thần thú đại nhân! Đừng có hỏi ra câu kinh người như vậy có được ko?
Không phải vấn đề nào cũng có thể tùy tiện hỏi người a!
Bạch Huyền cứ như vậy đã trở thành thành viên của hội tin tức. Hội tin tức rốt cuộc cũng từ bảy người gia tăng đến tám người.
Bất quá Dịch Bắc Bắc liền buồn bực!
Mỗi ngày khi đi học, tan học, ở hội tin tức, tất cả mọi chuyện nàng đều ở cùng Bạch Huyền, khiến cho Quý Oánh cả ngày đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn nàng.
“Bắc Bắc, ngươi không phải là đang cùng Bạch Huyền kết giao đi.”
“Không phải.” nàng nói chắc như đinh đóng cột, nhưng trong lòng cũng đang lo lắng, nếu ngày nào đó Quý Oánh đột nhiên cao hứng, muốn tới nhà nàng chơi,nàng ko biết sẽ phải đem Bạch Huyền nhét vào cái góc nào.
Trong 2 ngày nghỉ ấm áp, Bạch Huyền theo thói quen ngự trị trên ghế sô pha, xem tivi và ăn đồ ăn vặt.
Dịch Bắc Bắc chỉ có thể cảm thán không thôi, nhờ vào thiên phú, hắn có thể hoàn toàn không cần ôn tập, nhưng thi cử luôn được max điểm, mà nàng, thành tích khi tốt nhất vẫn có chút thảm hại.
Mặc quần áo, Bắc Bắc đi qua phòng khách đúng thời điểm bị Bạch Huyền gọi lại.
“Này, ngươi phải đi ra ngoài sao?”
“Đúng, đi tới hiệu sách mua sách tham khảo!” Nàng đáp. Nói không chừng có ngày nàng chỉ có thể dựa hẳn vào việc đi học bổ túc.
Bạch Huyền hứng trí đi đến, “ Ta và ngươi cùng đi!”
“Hả?” Nàng đang xỏ giày thì hành động cũng tạm dừng lại giữa không trung.
“Đúng rồi, cùng nhau đi dạo phố, nên phải là hẹn hò chứ!” Trắng Huyền lẩm bẩm.
“Hẹn….hẹn hò?” Bắc Bắc thiếu chút nữa là đập đầu lên kệ giày. Người này,ko biết trong đầu đang nghĩ đến cái gì?!
“Ở tivi có chiếu qua, ta đã sớm muôn thử xem loại cảm giác này.” Bạch Huyền hứng trí ngẩng cao mặt.
Bắc Bắc muốn gϊếŧ chết cái tivi nhà mình!