Chương 0: Khởi đầu mới của thiếu niên

Ánh nắng chiều mùa thu chiếu lên thảm cỏ xanh, những cơn gió cũng khẽ lay rì rào trong khung cảnh yên bình.

Chợt có tiếng người phụ nữ nói lớn với tới lũ trẻ đằng xa.

- Các con ơi! Đừng chạy xa quá đấy nhé!

Đám trẻ con đang nô đùa, chạy nhảy khắp bãi cỏ khiến cô phải vất vả đuổi theo để canh chừng. Tuy rằng đã nằm hẳn trong khuôn viên của toà nhà lớn bao quanh, nhưng cô vẫn chú ý để mắt lo lắng.

Brừm… brừm…

Một chiếc xe sang trọng, kiểu dáng có phần cổ điển đang từ từ chạy vào con đường nhựa dọc theo bãi cỏ. Phía trước mui xe có một bức tượng nhỏ hình người phụ nữ bằng vàng vô cùng tinh xảo.

Ngay lập tức đám trẻ con bị thu hút cái cỗ máy bóng loáng kia, tụ tập lại ngoái nhìn theo. Đột nhiên chiếc xe dừng lại, một người đàn ông tiến xuống xe ở phía cửa trước.

Ông ta mặc một bộ âu phục chỉnh tề, trịnh trọng cúi người xuống 90 độ rồi mở cửa sau ra. Liền có mùi hương ngào ngạt toả ra xung quanh, người phụ nữ bên trong nhẹ nhàng đặt chân bước ra ngoài.

Đám trẻ lại một lần nữa bị thu hút, mắt chữ A mồm chữ O ngơ ngác ngắm nhìn người phụ nữ kia. Ngay cả cô trông trẻ cũng ấn tượng trước nữ nhân đó.

Người phụ nữ đưa tay cởi chiếc kính đen, người đàn ông thấy vậy liền giơ bàn tay ra sẵn để cô ấy đặt vào. Nhan sắc tuyệt mỹ trên từng đường nét, gương mặt tỏ rõ khí chất quý phái cao sang kết hợp với mái tóc búi lên cao chín chắn và thanh lịch.

Chưa kể đến chiếc váy đen trễ vai tuy kín đáo nhưng vẫn ôm trọn từng đường cong cơ thể. Cô trông trẻ nhìn thấy nữ nhân kia cũng xuýt xoa trong lòng. Tại sao một người xinh đẹp như vậy lại đến nơi này?

Trông lúc tất cả vẫn còn đang mải mê, người phụ nữ nhìn một lượt sang những đứa trẻ đang đứng túm tụm. Đôi mắt sắc lẹm lướt qua từng khuôn mặt non nớt, sau một lúc liền dừng lại ở một cậu bé.

Người phụ nữ chậm rãi tiến thẳng đến cậu bé kia, không như vẻ ngoài quyền quý của mình. Cô ấy nở một nụ cười dịu dàng với cậu bé, hơi cúi người, mở lời chào hỏi rất thân thiện.

- Chào bé cưng, bé có thể cho cô biết bé tên được không?

Cậu bé có chút bất ngờ nhưng vẫn lễ phép khoanh tay, cúi người trả lời.

- C… chào cô, con… con tên là Thiên Lâm…

Khá hài lòng trước sự ngoan ngoãn của cậu bé, người phụ nữ đưa tay khẽ xoa đầu như đang khen cậu. Được một quý cô xinh đẹp đối xử thân mật như vậy cũng làm cậu bé có chút ngại ngùng, hai má hơi ửng đỏ trông rất đáng yêu.

Cô trông trẻ thấy người lạ đột nhiên tiếp xúc nên cũng nhanh chân tiến đến, lịch sự hỏi han.

- Xin chào chị ạ, không biết mình đến đây có việc gì không ạ?

Người phụ nữ đứng cũng nhẹ nhàng trả lời.

- À chào em, hôm nay chị có hẹn với người phụ trách. Không biết em có thể dẫn đường cho chị được không?

Lời nói êm ả từ người phụ nữ làm cho cô trông trẻ có cảm giác tin tưởng một cách kì lạ.

- Vâng, mời chị đi theo em.

- Chị cảm ơn nha!

Cô trông trẻ vừa dắt đám trẻ trở lại toà nhà chính, vừa chỉ dẫn đường đi vào văn phòng quản lí. Khu nhà được xây dựng khá lớn nên đi vào trong cũng phải mất một ít thời gian.

Vừa tới nơi, hai người chào tạm biệt nhau, người phụ nữ đi vào văn phòng, cô trông trẻ lại trở về với lũ trẻ đang chờ.

Sau tầm khoảng 30 phút làm việc, người phụ nữ ấy trở ra với sấp giấy tờ trên tay, cô đi thẳng ra bên ngoài. Ở đó đã có cậu bé lúc nãy và cô trông trẻ đứng chờ sẵn từ lúc nào.

Cậu bé tỏ rõ sự lo lắng, hai tay nắm chặt lấy cô trông trẻ. Người phụ nữ thấy vậy liền tiến đến xoa đầu cậu bé, khẽ thì thầm vài lời ngon ngọt.

- Thiên Lâm ngoan nha. Về nhà với cô sẽ được ăn rất nhiều món ngon, được ở phòng to sướиɠ lắm đấy.

Đứa trẻ chỉ mới 12 tuổi nghe thấy vậy chợt đôi mắt sáng hẳn lên. Tuy vẫn còn sự lo lắng nhưng đã nắm lấy tay người phụ nữ. Cô trông trẻ có chút quyến luyến, chia sẻ vài điều với người phụ nữ trước khi chia tay cậu bé.

- Thiên Lâm ở đây tính ra cũng đã 4 năm rồi. Ngày đó, em tìm thấy thằng nhỏ nằm bất tỉnh trước cổng viện. Trông đáng thương lắm chị ạ. Giờ chỉ hi vọng chị sẽ chăm sóc nó thật tốt nhé.

- Ừa, chị hứa mà. Lâu lâu nhất định chị sẽ dẫn nó về thăm nơi này.

Cô trông trẻ xoa đầu chào tạm biệt Thiên Lâm, rồi nhìn hai người đi về phía chiếc xe. Bóng dáng hai người vào xe rồi dần đi khuất ra khỏi cổng cô nhi viện.

Thiên Lâm được ngồi trên đùi của người phụ nữ, hai tay cô ấy ôm lấy cậu trìu mến. Đầu cậu được gối lên cái gì đó thật êm và Thiên Lâm cũng nhận ra đó là ngực của cô ấy.

Dù vẫn còn nhỏ nhưng Thiên Lâm cũng không phải là mù mờ hết mọi thứ. Cậu vẫn biết cặp bồng đào mà mình đang dựa lên thực sự rất to lớn. Thứ đó vô cùng mềm mại và lún nhẹ theo đầu cậu, lại cộng với mùi hương thơm ngọt ngào từ cô ấy khiến cậu mê mẩn cả người.

Tận hưởng được một lúc, Thiên Lâm như nhớ ra điều gì đó, khẽ ngửa mặt hỏi nhỏ.

- Cô ơi, cô tên gì ạ? Con có thể gọi cô là gì?

Người phụ nữ nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé mà đáp.

- Cô tên là Nhã Thanh, con có thể gọi “cô Thanh” là được rồi.

- Dạ, cô Thanh. Con cảm ơn cô.

Ngồi trong lòng cô ấy, Thiên Lâm đột nhiên thấy xúc động. Lần đầu tiên cậu bé cảm nhận được tình thương gia đình. Cô Thanh giống như một người mẹ mà cậu mong chờ bấy lâu nay. Dù đang trên một chuyến xe không biết đích đến, nhưng Thiên Lâm háo hức như sắp được về nhà.

Sau gần một giờ đồng hồ di chuyển, chiếc xe đã đi vào một khu biệt thự vô cùng rộng lớn. Thiên Lâm liên tục ngạc nhiên trước cảnh sắc tuyệt vời ở nơi đây.

Ngay hai bên đường đi là vườn hoa rực rỡ với đủ các loại hoa đầy màu sắc. Có cả đài phun nước, những người công nhân đang chăm sóc, những bầy chim hót líu lo. Trông không khác gì chốn thiên đường đối với cậu.

Nhưng kinh ngạc nhất là lúc cậu trông thấy toà nhà mà mình sắp được ở. Trông nó chẳng khác nào những lâu đài dành cho vua chúa trong phim, nhưng thiết kế hiện đại và bao gồm nhiều công nghệ tân tiến.

Khi vừa đặt chân xuống xe, Thiên Lâm cùng với cô Thanh được hai chị mặc đầm hầu gái trắng đen đón ngay tại sảnh. Cậu được đưa đi để thiết lập dấu vân tay, giọng nói và cả gương mặt vào hệ thống bảo mật toàn bộ khu biệt thự này. Cơ bản là cậu sẽ được tự do ra vào và sử dụng mọi thứ ở đây.

Thiên Lâm giờ như đang lâng lâng giữa những tầng mây. Thực sự bây giờ cậu đã trở thành một thiếu gia của gia đình siêu giàu có này sao? Thậm chí trong những cơn mơ điên rồ nhất, cậu cũng không thể tưởng tượng ra được mọi thứ như bây giờ.

Thiên Lâm bước vào một căn phòng toàn những máy móc công nghệ cao. Cậu được người hầu tận tình dắt đến cái ghế nhỏ và ngồi yên ở đấy. Còn lại từ việc lấy vân tay, chụp ảnh đều là bọn họ làm hết cho cậu.

Sau khi đã hoàn tất mọi việc, cô người hầu có mái tóc vàng ngắn nói một cách hết sức tôn kính.

- Từ hôm nay, cậu chủ đã chính thức trở thành một thành viên trong gia tộc. Họ của cậu sẽ được chuyển thành họ Ngô. Chào mừng cậu chủ.

Cậu có chút ngại ngùng khi đột nhiên được có một người hầu cư xử với mình như vậy. Tuy nhiên cảm giác lâng lâng sung sướиɠ vẫn hiện rõ trên gương mặt cậu. Thiên Lâm tiến đến, cầm lấy tay chị người hầu.

- Em cảm ơn chị. Từ nay về sau, mong chị sẽ chơi với em thật nhiều nha.

- Tất nhiên rồi, thưa cậu chủ. Bây giờ mình cùng đi xem ngôi nhà mới nhé.

- Mà chị tên gì vậy ạ?

- Cậu chủ cứ gọi em là Tiểu Ly ạ.

Chị người hầu nhẹ nhàng nắm tay cậu, dắt đi giới thiệu một vòng quanh ngôi nhà. Chị ấy dặn dò rất kĩ về từng khu vực khác nhau.

Gần như tất cả mọi thứ trong toà nhà này, Thiên Lâm lần đầu tiên trong đời được nhìn thấy. Sự phấn khích hiện rõ trên gương mặt cậu, cứ liên tục ríu rít hỏi chị hầu gái từng chút một. Chị ấy cũng không hề thấy phiền hà, tận tình giải thích cụ thể cho cậu.

Cũng phải gần một tiếng đồng hồ trôi qua, hai người mới tạm tham quan tổng quát được nơi này. Bây giờ cũng đã đến lúc chuẩn bị ăn tối, chị hầu gái dẫn cậu đến căn phòng của mình.

Chỉ vừa bước vào, Thiên Lâm đã phải ồ lên kinh ngạc. Cậu vẫn chưa thể tin được rằng bản thân sẽ được ở đây, quả thực là nằm mơ cũng không dám mơ tới.

Căn phòng riêng của Thiên Lâm thực sự rất rộng rãi, nếu xét theo tiêu chuẩn ở cô nhi viện thì 10 đứa nhỏ có thể sống trong này thoải mái. Một chiếc giường lớn sang trọng, rồi cả cái tủ kính và bàn kính trông vô cùng hiện đại. Có cả các mặt cảm ứng và cậu hoàn toàn có thể ra lệnh bằng giọng nói.

Trong lúc Thiên Lâm còn ngơ ngác ngắm nhìn xung quanh thì Tiểu Ly nhẹ nhàng cúi xuống nhắc nhở cậu.

- Cậu chủ à, chúng ta mau đi tắm thôi kẻo trễ giờ ăn tối.

Chị người hầu vừa nói xong, bước vào phòng tắm. Thiên Lâm khựng lại một nhịp ngạc nhiên.

- C… chẳng lẽ… chị tắm chung với em sao?

Tiểu Ly mỉm cười dịu dàng, lại nói với thái độ cung kính.

- Vâng, phục vụ cậu chủ là nhiệm vụ của em mà.

Thiên Lâm cũng không biết nói gì hơn, ngại ngùng bước vào trong phòng tắm.

Tiểu Ly cẩn thận chỉnh nước ấm chảy từ từ xuống một cái bồn tắm bằng bạc nguyên chất. Chị ấy thoăn thoắt chuẩn bị khăn tắm và các thứ dầu tắm gội.

Vừa xong xuôi, Tiểu Ly thản nhiên cởi từng món đồ trên người ra.

Chiếc băng đô trắng trên đầu vừa rời ra, mái tóc dài mượt mà xõa xuống.

Tiểu Ly với tay ra sau kéo nhẹ dây kéo, chiếc đầm hầu gái từ từ tụt xuống đến gót chân. Thân thể cô gái đôi mươi nõn nà hiện ra trước mắt Thiên Lâm làm cậu sững sờ.

Thật ra Thiên Lâm cũng đã biết tò mò giới tính, cậu từng rình trộm phòng tắm nữ trong cô nhi viện. Tuy nhiên đám con gái vẫn còn nhỏ, cơ thể chưa có gì phát triển nên cậu cũng chưa có cảm giác gì.

Nhưng lần này thì khác, trước mắt Thiên Lâm lúc này là những đường cong quyến rũ của một cô gái đang xuân thì.

Cặρ √υ" sữa nảy nở nhu nhuyễn, vòng eo thắt gọn kéo xuống bờ mông tròn trịa.

Làn da trắng mịn màng của Tiểu Ly được điểm hai đầu núm hồng nhạt cùng chùm lông đen ngay vùng tam giác mật ngọt.

Thiên Lâm bất giác không ngậm miệng lại được, có chút nước dãi chảy ra hai bên mép.

- Chị… chị đẹp quá.

Tiểu Ly khẽ cúi đầu cảm ơn.

- Cảm ơn cậu chủ, giờ để em tắm rửa cho cậu chủ nha.

Chị hầu gái nhanh nhẹn cởi bỏ bộ đồ trên người Thiên Lâm rồi dìu cậu vào trong bồn tắm.

Cậu chỉ cần duỗi chân tận hưởng, phần còn lại để Tiểu Ly kì cọ, chăm sóc cơ thể cậu một cách nâng niu.

Khi chị ấy vừa chạm vào cái dươиɠ ѵậŧ của cậu, nó liền ngóc lên cứng ngắt. Thiên Lâm tê dại hết cả người, trong khi Tiểu Ly không hề e dè lại nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống cho cậu.

Máu bắt đầu dồn lên não khiến Thiên Lâm chợt nảy ra một ý định. Cậu ngập ngừng mở lời với Tiểu Ly.

- C… chị Ly à… Em… em có thể… xem chỗ đó của chị được không?

- Vâng, tất nhiên rồi, thưa cậu chủ.

Vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi, chị hầu gái đứng hẳn dậy, hai đầu gối mở sang hai bên. Bàn tay xinh xắn tự vén chùm lôиɠ ʍυ ướt nhẹp lên, để lộ ra khe rãnh nhỏ. Hai ngón tay khéo léo tách hai mép thịt mở ra, vùng hồng noãn bên trong từ từ phơi bày trước mắt Thiên Lâm.

- Cậu chủ đã thấy l*и con gái bao giờ chưa?

Cậu ngạc nhiên khi nghe Tiểu Ly dùng từ như vậy.

- Em… cũng có mấy lần... nhìn trộm… mấy bạn nữ…

Tiểu Ly ôm lấy cậu vào lòng, để cho mặt Thiên Lâm áp vào hai bầu vυ" sữa đang thoảng hương thơm.

- Sau này cậu chủ muốn gì cứ tùy ý sai bảo em nhé.

Nghe được những lời này làm cho bản năng trong Thiên Lâm trỗi dậy. Cậu thè lưỡi liếʍ vào khe ngực Tiểu Ly, đồng thời vòng tay xoa xoa tấm lưng nuột nà của chị ấy.

Nhưng được một lúc thì Tiểu Ly buông cậu ra, lại những lời nói vỗ về như sợ cậu sẽ buồn.

- Chúng ta để khi khác nha cậu chủ. Đã sắp đến giờ ăn tối rồi, cậu chủ không nên để phu nhân chờ đợi được.

Thiên Lâm sực tỉnh lại, ngoan ngoãn ngồi im cho Tiểu Ly hoàn thành công việc của mình. Tắm xong xuôi thì đã có một bộ đồ tươm tất đã được để sẵn, cậu được phục vụ như một thiếu gia đích thực. Những cảm giác sung sướиɠ này, không phải mấy ai cũng có được.

Mọi thứ đã sẵn sàng, chị người hầu dẫn cậu đến sảnh ăn, nơi cậu sẽ được gặp mặt một cách chính thức gia đình mới của mình.

Vừa mở cửa ra, Thiên Lâm nhìn thấy một cô bé dễ thương đang ngồi chờ ở đó. Tiểu Ly khẽ cúi xuống thì thầm vào tai cậu.

- Thưa cậu chủ, đây là tiểu thư Thanh Trúc, con gái của phu nhân Nhã Thanh. Cơ bản là chị gái mới của cậu đấy.

Chưa kịp để cậu tiếp nhận thông tin, cô bé kia đã tiến tới cầm lấy tay cậu. Khuôn mặt đáng yêu nở một nụ cười rạng rỡ.

- Em là Thiên Lâm đúng không? Chị rất vui được gặp em. Chị là Thanh Trúc, mẹ đã kể về em rất nhiều.

- Vâng, chào chị Trúc ạ.

Thiên Lam hơi bẽn lẽn cúi đầu chào Thanh Trúc. Cậu liền bị cô ấy kéo vào ghế bên cạnh và hỏi han rất nhiều thứ.

Trong lúc hai đứa trẻ dần cởi mở trò chuyện với nhau, Nhã Thanh đã bước vào sảnh ăn.

- Hai đứa đã thân nhau như vậy rồi sao?

- A! Mẹ đến rồi này, vào ăn với tụi con đi.

- Cháu chào cô Thanh.

Nhã Thanh giơ tay ra hiệu cho hai người hầu dọn đồ ăn lên. Bữa ăn tối giữa ba người khá ấm cúng, hai mẹ con Nhã Thanh cũng biết thêm về cuộc sống ở cô nhi viện của Thiên Lâm.

Sau khi tất cả đã no nê, Nhã Thanh nhẹ nhàng bước đến bên cậu .

- Thiên Lâm à, đi cùng với cô chút nhé.

Nhưng Thanh Trúc liền lên tiếng.

- Ơ mẹ ơi. Con muốn chơi với em Lâm mà…

Thấy con gái như vậy, Nhã Thanh chỉ nhẹ nhàng nói.

- Thì từ giờ Thiên Lâm sẽ ở nhà mình mà, con muốn chơi lúc nào cũng được. Bây giờ mẹ có chút việc với em ấy đã nhé.

Tuy nôn nóng được dắt cậu em trai đi ra vườn chơi nhưng thấy mẹ nói cũng hợp lí, Thanh Trúc đành để sang ngày mai vậy. Cô bé tạm biệt hai người rồi đi đâu mất.

Thiên Lâm lật đật đi theo Nhã Thanh đến một căn phòng cực kì sang trọng, có lẽ đây chính là phòng ngủ của cô ấy.

Cậu hơi ngạc nhiên vì nơi này hơi nhỏ hơn phòng của cậu một chút. Nhưng mọi thứ bên trong này đều được dát vàng, đính đá lấp lánh, trông rõ ràng là xa xỉ ở một cấp độ khác.

Nhã Thanh ngồi xuống chiếc giường ngủ, cô kéo Thiên Lâm ngồi lên đùi mình rồi ôm cậu thật chặt. Thiên Lâm có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của cô ấy sượt quá tóc cậu. Mùi hương thơm phức từ cơ thể phụ nữ khiến cho Thiên Lâm dù còn nhỏ nhưng vẫn bị quyến rũ.

Giọng nói ngọt ngào thủ thỉ bên tai cậu.

- Ngày hôm nay bé cưng đã tham quan hết nơi này chưa?

Thiên Lâm ngoan ngoãn kể hết mọi chuyện lúc chiều nay, từ việc gặp đi làm vân tay, đi tham quan rồi nói về căn phòng của mình nữa. Cậu cũng bày tỏ những cảm nghĩ về Tiểu Ly và cả gia đình mới.

Nhã Thanh chợt úp mặt vào mái tóc Thiên Lâm mà hít hà một hơi, làm cậu bị nhột, rùng mình một cái. Cô xoay người cậu lại, nhìn trìu mến vào đôi mắt cậu.

- Vậy cưng có thích nơi này không? Có không thích cô ở điểm nào không?

Thiên Lâm vội vàng trả lời ngay.

- Con cảm thấy ở đây rất tuyệt vời. Cô Thanh, chị Ly, chị Trúc đều tử tế với con. Con biết ơn mọi người nhiều lắm.

Đột nhiên đôi môi cậu bị phủ lấy, cảm giác ấm áp tràn vào khoang miệng cậu. Nụ hôn đầu đời của Thiên Lâm đã thuộc về người phụ nữ ấy.

Nhã Thanh từ từ đè cậu xuống giường, vẫn không ngừng nút lưỡi, càng lúc càng mạnh bạo hơn. Thiên Lâm chẳng kịp suy nghĩ gì cả, tâm trí chìm vào nụ hôn mãnh liệt. Nhã Thanh đầy kinh nghiệm, giữ chặt lấy đầu cậu, ngoáy chiếc lưỡi đá qua đá lại.

Chụt!!!

Một động tác dứt khoác, Nhã Thanh tách môi khỏi môi Thiên Lâm, bắt đầu liếʍ khắp khuôn mặt non nớt đang đỏ bừng. Từ đôi tai, lướt sang lỗ mũi rồi vầng trán đã dính đầy nước bọt.

Nhã Thanh dừng lại, để cho cậu nằm thở hổn hển một lúc. Cô khẽ nghịch ngợm vành tai của cậu, lại thì thầm vài lời.

- Bé cưng có muốn thử bú sữa mẹ không?

Thiên Lâm đã hoàn toàn bị cuốn theo cô ấy, cậu trả lời một cách ngắt quãng.

- D… dạ con… muốn…

Nhã Thanh hôn nhẹ lên trán cậu rồi đứng dậy, kéo hai chiếc quai sang để chiếc váy tụt hẳn xuống. Tay nhanh nhẹn vòng ra sau, gỡ nút áσ ɭóŧ. Lập tức bộ ngực siêu khủng bung ra, nảy tưng tưng tựa hai viên thạch cỡ bự. Cô cúi xuống cởi chiếc qυầи ɭóŧ,lộ ra một đường màu đen nhỏ nhỏ dọc xuống khe l*и.

Thân hình tuyệt mỹ được phơi bày hoàn toàn trước mắt, Thiên Lâm há hốc mồm nhìn trân trân. Cậu đã nhìn lén đám con gái, nhìn lén cả cô trông trẻ ở cô nhi viện, cũng đã được chứng kiến cơ thể loã lồ của Tiểu Ly lúc nãy. Nhưng Nhã Thanh thực sự ở một đẳng cấp hoàn toàn vượt trội.

Da thịt cô ấy mịn màng đến mức ánh sáng có thể phản chiếu bóng loáng. Đường cong hoàn hảo từ trên xuống dưới, không một góc chết nào cả. Bộ ngực to kèm với chiếc eo ong thon thả và vòng hông “mắn đẻ”, Thiên Lâm chẳng dám tin rằng đây không phải là mơ.

Đặc biệt là hai bầu vυ" ngoại cỡ với đầu núm nâu nhạt chĩa dài ra cũng phải bằng hai đốt ngón tay. Cặp bồng đào thậm chí to hơn cả đầu của Thiên Lâm nhưng cực kì săn chắc, không hề chảy xệ mà chỉ trĩu nhẹ xuống vì trọng lượng nặng.

Nhã Thanh biết rõ ánh mắt Thiên Lâm đang ngắm cơ thể của mình nên đã uốn éo một vài tư thế khiêu gợi. Trên môi lúc này không còn nụ cười hiền dịu lúc trước, mà chỉ mỉm nhẹ khıêυ khí©h. Đôi mắt Nhã Thanh lim dim, hai má ửng hồng phấn khích.

- Ôi cơ thể hơn ba mươi này xấu xí quá đi mất. Bé cưng đừng nhìn kĩ như vậy chứ! Chắc cô không bằng Tiểu Ly đâu phải không?

Vừa nói, Nhã Thanh vừa nhún nhẹ khiến cặp ngực rung lắc. Thiên Lâm hoàn toàn bị mê hoặc bởi cặρ √υ" bò sữa kia mà không để ý nó đang dần tiến lại gần.

- Bé cưng bú sữa cho mau lớn nào.

Bản năng trong người trỗi dậy, Thiên Lâm hai tay chụp lấy một bên vυ", há miệng ngậm lấy cái đầu ti đang cương cứng.

Cơ thể Nhã Thanh quả thật là cực phẩm, lại được chăm sóc bằng các phương pháp xa xỉ nhất nên lúc nào cũng có mùi thơm ngọt dịu. Thiên Lâm vừa ngậm vào đã lập tức mυ"ŧ lấy mυ"ŧ để. Cậu áp hẳn mặt lún vào bầu ngực nhu nhuyễn, Nhã Thanh cũng ôm đầu cậu rất chặt khiến cậu hơi ngộp thở.

Theo phản xạ tự nhiên, Thiên Lâm cắn mạnh vào núʍ ѵú khiến Nhã Thanh rùng mình một cái. Cậu nhả ra khỏi đầu ti, ngẩng đầu hỏi cô đầy thắc mắc.

- Sao nãy giờ con bú hoài không thấy sữa vậy cô?

Nhã Thanh mỉm cười dỗ ngọt cậu bé.

- Tại cô đâu có em bé nên không có sữa ở ngực nhưng mà chỗ khác thì có.

Nói xong, cô đẩy Thiên Lâm nằm ra giường rồi bò lên, kê háng mình ngay miệng cậu. Mùi hương từ dâʍ ŧᏂủy̠ toả ra làm cho cậu mụ mị cả đầu óc.

L*и Nhã Thanh dù chưa ai đυ.ng vào nhưng đã nước nôi be bét hết cả cặp đùi căng mọng. Cô nhấn người xuống, áp thẳng l*и vào mặt Thiên Lâm. Bờ hông nảy nở liên tục hẩy hẩy tới lui như đang đυ. vào miệng cậu.

- Nào bé cưng, há miệng uống sữa đi nào. Ngon lắm đó!

Thiên Lâm trong cơn mụ mị chỉ nghe loáng thoáng lời của Nhã Thanh, cứ thế mà làm theo. Cậu bú hai mép thịt mọng nước một cách mãnh liệt, từng tiếng chọp chẹp vang lên trong phòng đầy hoang dại.

Vừa bú, Thiên Lâm nuốt ừng ục từng ngụm nước l*и đang ào ra. Có chút lợ lợ, hơi tanh nhưng lại có mùi nữ tính dâʍ ɖu͙© rất cuốn hút cậu. Càng uống vào, Thiên Lâm càng thấy lâng lâng cứ như đang chơi chất kí©h thí©ɧ vậy.

Cậu dần dần không thể kiểm soát được hành vi của mình nữa. Hai tay bấu chặt vào đùi Nhã Thanh rồi cắn thẳng vào mép l*и của cô.

- Gahhhhhhhhh!!!!

Nhã Thanh thét lên một tiếng đanh gọn nhưng nhanh chóng lấy lại sự chủ động. Cô túm chặt tóc Thiên Lâm, kéo đầu cậu lên. Hai đùi lập tức kẹp chặt lại, đồng thời quay người về phía sau, thò tay vào bóp khúc côn ŧᏂịŧ đang cương cứng trong quần cậu.

- Hà… hà… cục cưng dưới này cũng đã hưng phấn rồi sao?

Côи ŧɧịt̠ đang nứиɠ tột độ bỗng nhiên bị một bàn tay mềm mại xóc lên xóc xuống, không thể chịu nổi mà liền phọt khí nóng hổi.

- Ưmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm…………

Tiếng rên dài trong cổ họng của Thiên Lâm vì miệng cậu vẫn đang bị bịt bởi l*и Nhã Thanh. Lần đầu tiên cậu được một người phụ nữ thủ da^ʍ cho, sướиɠ đến mức không thể tỉnh táo được nữa.

Nhã Thanh khẽ nhích người dậy, quay sang nhìn gương mặt đờ đẫn đang nhoe nhoét da^ʍ thuỷ. Thiên Lâm nằm mềm nhũn cả người, hai má đỏ ửng mà thở hổn hển. Cậu vẫn còn chưa kịp hoàn hồn sau vài phút dồn dập vừa qua.

Lần đầu tiên được nếm thử một cái l*и phụ nữ, ngon không thể nào tả được. Đã thế còn được cô ấy xóc lọ, bắn tinh đầy bàn tay ngọc ngà ấy. Với một đứa trẻ mà nói, những điều này thực sự là quá sức tưởng tượng.

Nhưng Thiên Lâm không hề biết rằng, mọi chuyện từ đây mới bắt đầu. Trong khi cậu còn chưa hồi phục sức lực, Nhã Thanh đã ngồi trước mặt cậu, hai tay chống ra sau, ưỡn cái l*и ướt nhẹp một cách đĩ thoã.

- Cưng còn muốn uống “sữa” nữa không?

Lần này, cậu đã hoàn toàn lạc vào bản năng nɧu͙© ɖu͙©, lao vào một cách điên cuồng. Chiếc lưỡi non nớt ngoáy loạn xạ vào trong lỗ l*и đỏ hỏn, miệng cậu chu lại hút chùn chụt đống da^ʍ thuỷ đang tứa ra. Nhã Thanh dần thả người nằm hẳn xuống giường để cho cậu bé mặc sức bú l*и.

- Bé cưng tạm dừng tí nào, để cô chỉ cho cái này.

Nhã Thanh đẩy cái đầu nhỏ ra khỏi háng mình, mặt Thiên Lâm ngơ ngác như vừa mới trên trời rơi xuống. Cô co chân lên thành hình chữ M, đưa tay xuống vạch hai mép l*и ra, liền có cục thịt nhỏ bằng đầu ngón tay trồi ra.

- Đây là hạt le của phụ nữ. Nếu cưng bú thẳng vào chỗ này, cô sẽ rất sướиɠ. Lúc đó sẽ có nhiều “sữa” cho cưng uống đấy.

Chưa để Nhã Thanh kịp dứt câu, Thiên Lâm lại úp mặt vào, ngậm chặt lấy âʍ ѵậŧ của cô. Môi cậu thít lại, mυ"ŧ thật mạnh vào chỗ đó.

- Ahhhh… Đúng rồi cưng ơi! Mạnh nữa lên!

Cậu bị kí©h thí©ɧ bởi câu nói của cô, nhe răng cắn mạnh vào hạt le đang phồng lên.

- GAHHHHHHHH!!!!

Một lần nữa, Nhã Thanh hét lên một tiếng rất nhanh rồi lại kiềm chế giọng mình xuống. Bên dưới, l*и cô tuôn nước như suối khiến đầu Thiên Lâm ướt nhẹp như vừa mới tắm xong. Cô chống chân xuống giường, ưỡn hông lên cao, hẩy hẩy theo nhịp liếʍ của cậu.

- Cưng có thích “sữa l*и” của cô không, Thiên Lâm?

- … Ạ âng… on… ích… ắm!… (Dạ vâng, con thích lắm!)

Thiên Lâm không hề rời miệng khỏi l*и nhưng vẫn cố trả lời nên không nói rõ chữ.

Ngày trước lúc ở cô nhi viện, cậu đã nhìn lén đám con gái và cả cô trông trẻ. Vẫn luôn tò mò về chỗ đó của bọn họ. Cậu mong sẽ có ngày có thể khám phá được vùng tam giác bí ẩn đó.

Giờ đây, cậu đang tuỳ ý bú ʍúŧ cái l*и tuyệt mỹ của Nhã Thanh, người chỉ vừa nhận nuôi cậu ngày hôm nay. Cô ấy thực sự đã cho cậu quá nhiều thứ. Nhà cao cửa rộng, ăn sung mặc sướиɠ, có người hầu phục vụ và giờ là cả chuyện này nữa.

Thiên Lâm lén liếc nhìn lên một chút. Nhã Thanh đang nhắm mắt, thở phì phò với sự sung sướиɠ thấy rõ. Cậu liếʍ dần lên phần bụng dưới, quét nhẹ qua lỗ rốn rồi tiến thẳng đến đùa nghịch núʍ ѵú.

Người cậu từ từ trườn lên trên thân thể Nhã Thanh, vô tình làm sao mà đầu khấc cọ cọ ngay lỗ l*и của cô. Cậu bị kí©h thí©ɧ bởi sự ấm áp nơi âʍ ɦộ, bản năng tự động nhấp nhấp hông. Côи ŧɧịt̠ cậu ma sát với mép l*и mềm mại, mỗi lúc lại một sướиɠ hơn. Động tác của cậu bắt đầu mạnh dần lên khiến phần đầu khấc bắt đầu chui vào lỗ âʍ đa͙σ. Dù mới chui vào một chút nhưng cái lỗ thịt kia đã siết rất chặt, Thiên Lâm chịu không nổi nữa, ©ôи ŧɧịt̠ co giật dữ dội.

Đột nhiên một bàn tay túm chặt vào hai hòn dái khiến cậu không thể xuất tinh được. Nhã Thanh khẽ hắng giọng nhắc nhở cậu.

- Cưng không được làm vậy nha, l*и cô đã thuộc về chồng cô rồi!

Thiên Lâm giật mình, sợ rằng Nhã Thanh sẽ nổi giận với mình. Nhưng cô liền chồm dậy, há miệng ngậm hết ©ôи ŧɧịt̠ vào trong miệng. Khi chiếc lưỡi tinh quái của cô rà rà vào lỗ tiểu, cậu giật nẩy cả người lên, bắn tϊиɧ ŧяùиɠ xối xả.

Dù cậu đã xuất tinh nhưng Nhã Thanh không hề dừng lại, hai má hóp lại mυ"ŧ chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của cậu. Tay cô vòng ra sau mông, kéo nhẹ tới để dìu Thiên Lâm theo nhịp. Côи ŧɧịt̠ cậu cương lên trở lại ngay trong miệng Nhã Thanh, nhấp ra nhấp vào mỗi lúc một nhanh hơn.

- Ư… ư… cô ơi… con sướиɠ quá!! AHHHHHHH…

Cậu điên cuồng nắc liên tục vào cái mồm ấm nóng kia nhưng chỉ sau vài phát lại phọt khí ra. Nhưng Nhã Thanh vẫn chưa dừng lại. Cô xoa bóp nhè nhẹ hai hòn dái Thiên Lâm, dùng lưỡi liếʍ láp khắp háng.

Côи ŧɧịt̠ lại bị kí©h thí©ɧ mà chĩa lên nhưng cậu đã thấm mệt, ngồi bệt xuống giường để Nhã Thanh chủ động hoàn toàn.

- A… sướиɠ… cô ơi… sướиɠ… quá… Chim con… chim con tê quá cô ơi…

Cái miệng dâʍ đãиɠ đầy kinh nghiệm trổ đủ mọi ngón nghề bú ʍúŧ, Thiên Lâm cứ được mười phút là lại bắn ra. Nhưng cậu nhận ra mọi chuyện đang dần dần không ổn cho lắm, Nhã Thanh vẫn không chịu buông tha ©ôи ŧɧịt̠ của cậu. Cô ấy vẫn tiếp tục vắt kiệt tϊиɧ ŧяùиɠ của cậu.

Căn phòng lúc này chỉ còn tiếng rên la của Thiên Lâm và âm thanh chùn chụt bú ʍúŧ của Nhã Thanh. Cậu đã kiệt sức nằm mềm oặt ra, hai mắt nhắm nghiền bất lực.

Ba giờ đồng hồ trôi qua, Thiên Lâm đã ra không biết bao nhiêu lần, ©ôи ŧɧịt̠ tội nghiệp mềm nhũn tạm thời mất cảm giác. Nhã Thanh liếʍ qua mép đang dính đầy dịch nhờn, đứng dậy bước vào trong phòng tắm để cậu đang dần ngủ thϊếp đi vì mệt mỏi.

Ngày hôm sau…

- Ư… hư… ư…

Thiên Lâm không biết đã ngủ được bao lâu nhưng khi thức giấc thì thấy trời cũng đã gần xế chiều. Cậu đang nằm trên giường trong phòng của mình, ánh nắng chiều tà dịu dàng chiếu lên gương mặt mệt mỏi.

Cả người cậu vẫn còn ê ẩm sau tối ngày hôm qua, đặc biệt là dươиɠ ѵậŧ cảm thấy hơi nhức nhức. Thiên Lâm dụi dụi mắt, một vài hình ảnh hoang dại tối qua ùa về. Cậu rùng mình vì chưa bao giờ mình xuất tinh liên tục nhiều vậy.

Khi còn ở cô nhi viện, cậu cũng đã biết tự thủ da^ʍ vài lần nhưng lêи đỉиɦ tù tì trong gần 5 tiếng đồng hồ thực sự điên rồ. Nhã Thanh đã hút cạn tϊиɧ ŧяùиɠ của cậu nhưng cũng làm cho Thiên Lâm sướиɠ lên tận mây xanh.

Người phụ nữ quyền quý, xinh đẹp quần quật trên giường bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ của cậu một cách dâʍ đãиɠ và thèm thuồng. L*и cô ấy dù đã qua tuổi ba mươi nhưng vẫn mướt chẳng khác gái xuân thì, da^ʍ thuỷ cũng cực ngon nữa chứ. Chỉ có điều duy nhất là cơn khát của Nhã Thanh quá khủng khϊếp, cậu sẽ còn phải từ từ làm quen dài dài.

- Em tỉnh dậy rồi sao?

Giọng nói dịu dàng cất lên làm cậu trở về thực tại. Một thiếu nữ đi tới, ngồi xuống bên giường Thiên Lâm đưa ánh mắt đầy lo lắng nhìn cậu.

- V… vâng, chào chị Trúc.

- Em đã ngủ từ tối hôm qua đến giờ. Lúc sáng chị gọi mãi mà không dậy làm chị lo lắm đấy. Cứ tưởng là em đã bị ốm rồi chứ.

Thanh Trúc đưa tay xoa xoa trán cậu, mùi hương con gái thoảng qua làm cậu bị thu hút. Thiên Lâm từ từ ngồi dậy nhờ sự giúp đỡ chị gái, cậu quay sang mỉm cười cảm ơn.

Cậu ngắm nhìn một lượt, Thanh Trúc đang mặc cái áo lụa trắng hai dây mỏng manh ôm sát người. Thiên Lâm dễ dàng biết được nàng đang không mặc áσ ɭóŧ nhờ hai đầu núʍ ѵú cộm ra nhọn hoắc.

Nhờ được thừa hưởng gen từ mẹ, nên dù chỉ mới 14 tuổi mà ngực Thanh Trúc đã to không khác gì con gái hai mươi. Cặp bồng đào nở căng gần bằng một nửa Nhã Thanh nên lúc nào cũng nổi bật nhất trên cơ thể. Khi đi trên đường hay trong trường học, mọi đứa con trai đều phải nhìn chằm chằm vào đó mà nhỏ dãi thèm thuồng.

Thiên Lâm cũng không khác gì, đã vậy cậu còn đang ngồi rất gần Thanh Trúc. Chiếc áo hai dây dán chặt vào cặp đồi núi căng phồng lên, cứ khẽ lắc nhè nhẹ mỗi khi nàng cử động trông rất khiêu gợi. Cộng thêm mùi hương gái mới lớn cứ phà thẳng vào mũi cậu, dù vẫn còn chưa hồi phục hẳn nhưng Thiên Lâm đã hứng lên trở lại.

Cậu nhìn thẳng vào mắt Thanh Trúc, dang hai tay làm điệu bộ nũng nịu.

- Chị Trúc ơi… Em còn thấy mệt á…

Nàng thấy vậy cũng cười hiền kéo cậu em trai vào lòng mà ôm lấy, một tay khẽ xoa xoa tóc gáy, một tay vuốt ve lưng cậu. Thanh Trúc cảm thấy ấm áp hẳn trong lòng, nàng luôn muốn có một đứa em để yêu thương.

Từ lúc nàng còn nhỏ, ba nàng vốn là người đứng đầu tập đoàn công nghệ số một thế giới nên ông vô cùng bận bịu, hiếm khi ông nào ấy có mặt ở nhà. Hai mẹ con cùng nhau sống với vài người hậu trong khu biệt thự rộng lớn cũng có chút thiếu thốn tình cảm trong lòng. Nhã Thanh cũng làm chủ một thương hiệu thời trang lớn nên đi lại cũng thường xuyên.

Trong nhà vẫn có mấy chị người hầu luôn ở bên phục vụ nhưng Thanh Trúc vẫn không tránh khỏi cảm thấy cô đơn. Vì vậy ngay lần đầu tiên gặp Thiên Lâm, nàng đã như được đáp ứng nguyện vọng bấy lâu, không hề suy nghĩ mà yêu quý cậu. Nàng đã có một đứa em để quan tâm, để chăm sóc và yêu thương gần gũi.

Trong lúc Thanh Trúc còn đang trong niềm xúc động thì Thiên Lâm đang tận hưởng cái gối êm nhất trong trần gian này. Mặt cậu lún vào trong bầu ngực mềm mại tuyệt vời của nàng mà hít hà từng hơi thoả mãn. Trong ba người mà cậu đã thân mật trong nhà thì có vẻ mùi Thanh Trúc là cậu thích nhất. Khác với một Nhã Thanh hương hoa sang trọng hay một Tiểu Ly hương xuân thơm ngát, Thanh Trúc có hương vị cỏ non tinh khiết. Cậu lại càng lúc càng khát khao khám phá cơ thể phổng phao của nàng hơn nữa.

Thiên Lâm dụi đầu quay lại, mũi hơi cọ cọ vào chỗ đầu núm nhô làm Thanh Trúc khẽ giật mình. Nàng không hề khó chịu, ôm cậu chặt hơn nữa.

- Hì hì, em kê đầu ở đó có thích không?

- Dạ, êm lắm! Mà người chị Trúc cũng thơm nữa, em thích lắm á.

Thanh Trúc dâng tràn một niềm vui khó tả, nàng không giấu được mà nở nụ cười rạng rỡ. Trước giờ nàng không hề thích bộ ngực quá khổ so với lứa tuổi của mình chút nào. Ai gặp nàng cũng chỉ chăm chăm soi mói hai cục thịt lắc lư đó, tạo ra những tình huống rất xấu hổ.

Nhưng bây giờ nhờ nó mà Thanh Trúc có thể thoải mái chiều chuộng cậu em yêu quý. Nghe Thiên Lâm khen mà nàng cũng hơi ửng hồng ngại ngùng trông lại càng đáng yêu hơn.

Cậu thấy nàng không có khó chịu nên lấn tới thêm một tí nữa, đặt tay lên bầu ngực còn lại mà xoa xoa nhè nhẹ. Ngón tay rê rê chỗ núʍ ѵú làm Thanh Trúc giật mình một cái nữa. Cậu làm bộ tò mò mà hỏi nàng.

- Chị Trúc ơi! Sao con gái lại có ngực lớn mà con trai lại không có vậy ạ?

Do cũng đã được học giáo dục giới tính, nàng giải thích tường tận cho em trai.

- Tại nữ giới sau này sẽ sinh em bé, ngực to lên để tiết sữa cho em bé bú đó.

Thiên Lâm nghe tới đây liền há miệng ngậm vào chỗ núʍ ѵú của nàng bên ngoài lớp áo. Cảm giác âm ấm và ẩm ướt kí©h thí©ɧ đầu ti non nớt, nàng như bị một luồng điện xẹt quá khắp người. Nàng không ngờ được người khác bú √υ" lại khoái như vậy.

- Kìa Lâm, em làm ướt áo chị mất.

Cậu ngẩng đầu lên, lại làm điệu bộ nhõng nhẽo để đòi nàng.

- Chị Trúc không thương em sao?

Thanh Trúc cười xoà lắc đầu khiến mái tóc ngang vai phấp phới.

- Chị thương em lắm mà, có điều như vậy ướt áo chị khó chịu lắm.

Nói xong, nàng kéo hai quai ra ngoài, chiếc áo từ từ tụt xuống ngang eo. Thiên Lâm lại được một phen há hốc mồm kinh ngạc trước vẻ đẹp tuyệt vời ấy.

Cậu cứ tưởng bộ ngực của Nhã Thanh đã là hoàn mỹ nhất rồi nhưng cậu đã lầm. Bầu vυ" Thanh Trúc trắng noãn nà, mịn mượt như nhung lụa. Hình dáng hơi vươn lên phía trước, hai núʍ ѵú hồng phấn tròn trịa cứ như hai viên kẹo mềm mại, ngọt ngào. Nếu như này thì cho đến hai mươi tuổi, khi mà nàng phát triển hoàn thiện thì chắc chắn sẽ vượt mặt luôn cả mẹ nàng mất thôi.

Thiên Lâm ngậm lấy đầu ti nàng mà bú một cách say sưa. Do đã có chút kinh nghiệm vào tối qua, cậu dùng lưỡi quét qua quét lại, tay vẫn không quên xoa nắn bầu vυ" bên kia.

Thanh Trúc lần đầu tiên bị kí©h thí©ɧ trực tiếp như vậy khiến nàng mềm nhũn cả người ra. Nàng thấy thở hổn hển, nằm cả người xuống giường.

Thiên Lâm không nề hà gì, tham lam bú hết núm bên này đến núm bên kia. Cậu dần dần mạnh bạo hơn, nắn bóp khiến cho bầu vυ" ngọc ngà biến dạng méo mó. Tay cậu lún cả vào trong nhưng ngực nàng cũng nhẹ nhàng đàn hồi mang lại cảm giác không thể đã hơn.

Thanh Trúc bắt đầu thấy hoa mắt, cả người nóng ran lên, mồ hồi túa ra làm làn da trở nên bóng loáng.

- Ahhh… chị thấy lạ quá Lâm ơi… hmmmm…

Miệng nàng rêи ɾỉ vài tiếng khiêu gợi, cơ thể ưỡn lên đầy gợϊ ɖụ©. Cơn sung sướиɠ đầu đời đã làm nàng không còn tỉnh táo được nữa.

Thiên Lâm tranh thủ lúc nàng đang đê mê mà vuốt ve khắp người nàng. Cậu nâng cánh tay nhỏ xinh của nàng duỗi lên phía trên đầu để cơ thể Thanh Trúc hoàn toàn mở ra trước mắt. Lưỡi cậu bắt đầu liếʍ từ cái cổ thon gọn dần dần xuống bờ vai cong đầy nữ tính. Rồi cậu liếʍ vùng nách mịn màng đang dính đầy mồ hôi.

- Ha… ha… nhột chị… nhột chị em ơi!!

Cậu rà xuống sườn, vòng eo rồi dừng lại ở lỗ rốn mà nghịch ngợm thoả thích. Thiên Lâm ngẩng đầu dậy, dừng lại một chút để ngắm nghía toàn bộ cơ thể tuyệt vời kia kĩ càng hơn.

Không hiểu sao, nhìn cái dáng nằm cộng với làn da trắng bóc không tì vết của Thanh Trúc, cậu lại muốn… cắn vào đó mấy cái. Mà giờ cậu muốn làm gì chẳng được cơ chứ, cậu liền cúi xuống cắn một phát thật mạnh vào cổ nàng.

- Á!! Đau chị Lâm ơi!!

Thiên Lâm vẫn không trả lời gì, tiếp tục cắn vào vai rồi đến bắp tay của nàng. Cậu cảm thấy mình đang dần sôi máu lên khi thấy nào rêи ɾỉ đau đớn, càng lúc càng cắn mạnh hơn nữa. Không chỉ cắn mà cậu còn dùng răng day day da thịt khiến Thanh Trúc ứa cả nước mắt.

- Á!! Đau!! Đau quá!! Đau quá!!!!

Không để cho nàng vùng vẫy, cậu đè hai tay nàng xuống giường để tấn công vào bộ ngực nhạy cảm. Cậu cạp thật mạng vào xương quai xanh, rồi cứ thế cắn đến bầu vυ" của nàng, vừa cắn vào vừa ngẩng đầu kéo mảng thịt căng ra.

Thanh Trúc quằn quại chịu đựng sự thô bạo của cậu. Nhưng điều kì lạ là nàng thích nghi với sự đau đớn rất nhanh chóng, có một cái gì đó đang trỗi lên trong nàng. Hai đùi khép chặt lại cọ xát, vùng háng nóng ran ngứa ngáy kinh khủng, l*и nàng đã ướt đẫm dịch nhờn từ lúc nào không hay. Mùi vị dâʍ ɖu͙© từ l*и toả ra khắp căn phòng, càng kí©h thí©ɧ Thiên Lâm điên cuồng hơn nữa.

Cậu chụm hai bầu ngực lại, núʍ ѵú tụ vào chung với nhau rồi há miệng ngậm tất cả vào một lúc.

- Ahh… ưm… á… ư ư ư ư… núm chị sướиɠ… sướиɠ quá… đã quá Lâm ơi…

Thiên Lâm giờ đã không còn kiểm soát được nữa, lại há miệng thật tô, cắn một cái phập hết sức vào hai núʍ ѵú tội nghiệp của nàng.

- AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nỗi đau đã vượt quá sức chịu đựng của Thanh Trúc, nàng hét lên một tiếng thất thanh. Mắt nàng trợn ngược, miệng lè lưỡi phì phò như một con thú, người nàng vật vã run rẩy. Hông nàng bật lên cao một cái rồi rơi bịch xuống giường.

Thanh Trúc không thể kiềm chế được mà đái ra luôn, nướ© ŧıểυ tràn ra lũ lượt ướt đẫm cái quần đùi mỏng, ướt luôn cả giường. Nàng giật giật thêm một hồi nữa rồi mới dừng lại hẳn.

Thiên Lâm thì bị tiếng thét của nàng làm cho cậu tỉnh lại, thấy nàng đang quằn quại nên có chút hốt hoảng. Đang không biết xử lí như thế nào thì chợt có tiếng nói nhẹ nhàng cất lên.

- Cậu chủ, hãy qua vào phòng tắm rửa trước đi. Mọi thứ có để em lo cho.

Tiểu Ly từ lúc nào đã đứng sau lưng cậu, vẫn cúi đầu lễ phép như mọi khi. Cô vẫn thản nhiên bình tĩnh chứ không hề phản ứng thái quá. Thiên Lâm bối rối nghe theo lời cô người hầu mà chạy vào toilet.

Khung cảnh trong phòng lúc này phải nói khá là hỗn loạn. Một cô gái xinh đẹp nằm bẹp dí trên giường, cơ thể chằng chịt những vết cắn sâu đỏ rực. Hai núʍ ѵú sưng phồng chĩa lên, mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm khắp người. Gương mặt đỏ ửng với đôi mắt trợn ngược như vừa trải qua điều gì đó rất dữ dội. Đặc biệt là phần thân dưới nhoe nhoét một thứ nước vàng vàng bốc lên chút mùi khai.

Chỉ nhìn sơ qua cứ giống như là hiện trường một vụ hϊếp da^ʍ, tra tấn vậy. Tiểu thư Thanh Trúc lá ngọc cành vàng của nhà họ Ngô vừa mới lêи đỉиɦ cực khoái lần đầu trong đời nhưng đã tè ra cả giường.

Kì lạ thay, Tiểu Ly chỉ nở một nụ cười hài lòng rồi bắt đầu dọn dẹp khắp phòng.

Thiên Lâm ngồi trong phòng vệ sinh suốt hai mươi phút để bình tĩnh, khi cậu quay trở ra thì mọi thứ đã trở lại bình thường. Giường đã được thay chăn ga sạch sẽ, không còn một chút dấu vết nào nữa mà chỉ có Tiểu Ly đang đứng đó chờ cậu.

Cậu không giấu được sự lo lắng mà chạy đến hỏi dồn dập Tiểu Ly. Đôi mắt cậu ươn ướt chút nước mắt.

- Chị Ly ơi… Hu hu hu… Chị Trúc có sao không?... Em xin lỗi, em không có ý… hu hu hu hu…

Tiểu Ly ân cần lấy khăn lau nước mắt cho cậu rồi ôm vào lòng mà vỗ về.

- Cậu chủ đừng lo, tiểu thư sẽ không sao đâu. Cậu chủ hãy kể lại cho em nghe chuyện gì đã xảy ra.

Thiên Lâm thật thà nói hết mọi thứ cho Tiểu Ly. Cô người hầu sau khi nghe xong đột nhiên phấn khích ra mặt, nói vài lời động viên cậu.

- Cậu chủ đã làm rất tốt! Quả nhiên phu nhân đã không nhìn lầm người!

Nghe thấy những lời Tiểu Ly nói làm cậu có chút bối rối. Những việc cậu vừa làm mà nói thì chẳng khác nào cưỡng đoạt con gái nhà lành nhưng không hề bị trách mắng mà còn được khen ngợi nữa chứ. Cô người hầu xoa đầu cậu rồi hỏi han thêm chút nữa.

- Lúc mà cậu đè tiểu thư xuống, cậu cảm thấy như thế nào?

- Em… em… chả hiểu sao khi thấy chị Trúc như vậy, em chỉ muốn chị ấy trở thành vật sở hữu của riêng em.

- Thế nên cậu đã bắt đầu cắn cô ấy?

- Em… cũng không biết nữa… Làn da chị Trúc trắng trẻo, lại còn mềm mại nữa… làm em chỉ muốn cắn thật mạnh vào đó. Với lại…

- Cậu chủ cứ nói tiếp đi.

- Chị Trúc… chị Trúc có vẻ như không hề khó chịu mà hơi tận hưởng điều đó nữa chứ. Thấy chị ấy như vậy em lại càng sôi sục hơn nên mới dẫn đến sự việc cuối cùng.

Tiểu Ly mở to mắt đầy vui mừng trước những lời kể của Thiên Lâm, chắc chắn đây sẽ là tin tốt dành cho phu nhân khi cô ấy trở về đây. Cô người hầu hôn lên trán cậu một cái trìu mến, nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai.

- Nói chung sự việc ngày hôm nay không có gì bất thường cả, trong nhà này cậu được phép làm như vậy. Từ ngày mai, em sẽ hướng dẫn và tập luyện cùng cậu chủ một số thứ để cậu có thể dần trở thành một chủ nhân thực thụ trong tương lai hen.

- Dạ vâng…

Thiên Lâm vẫn còn hơi sợ nhưng cậu rất tin tưởng Tiểu Ly nên cũng thấy an tâm phần nào.

- Giờ thì mình cùng đi tắm để còn ăn tối nào. Cậu chủ đã ngủ hơn nửa ngày hôm nay rồi, cậu không thấy đói sao?

Tiểu Ly vừa dứt lời thì bụng cậu liền kêu ọc ọc vài tiếng thật to. Hôm qua đến giờ toàn làm những việc mất sức nên Thiên Lâm đói kinh khủng. Tiểu Ly mỉm cười nhẹ nhàng, dìu cậu vào phòng tắm. Hôm nay hai người chỉ cùng nhau ngâm mình, chị người hầu phục vụ kì cọ cho cậu.

Thiên Lâm thay đồ tươm tất, tối nay do Thanh Trúc còn mệt và Nhã Thanh đi công tác không ở nhà nên cậu sẽ ăn tối tại phòng của mình. Tiểu Ly vẫn ân cần đứng bên cạnh để mắt tới cậu. Thấy chị đã vất vả chăm lo cho mình cả ngày hôm nay, Thiên Lâm nói Tiểu Ly hãy ngồi xuống ăn cùng mình nhưng chị ấy từ chối.

- Cậu trong tương lai sẽ là chủ nhân, còn mọi người phụ nữ đều sẽ thuộc sở hữu của cậu, chỗ của họ luôn luôn chỉ là ở…

Chưa để Tiểu Ly nói hết câu, Thiên Lâm tự nhiên phản xạ lại mà nói.

- Vậy không phải là chị đang cãi lời em hay sao?

Tiểu Ly sững người ngơ ngác trước câu nói của cậu. Bản thân cậu cũng giật mình không hiểu sao mình có thể nói như vậy được. Dù rất bất ngờ nhưng Tiểu Ly cũng nhanh chóng lấy lại thần thái nghiêm chỉnh, cúi người xuống kính cẩn.

- Vâng, em xin lỗi cậu chủ rất nhiều. Mong cậu chủ trách phạt để em không dám tái phạm nữa.

Giờ thì đến lượt Thiên Lâm ngơ ngác, cậu cũng không nghĩ Tiểu Ly xem lời nói của mình nghiêm trọng đến như vậy. Cậu khua tay ra dấu bỏ qua, mỉm cười với cô người hầu.

- Không sao đâu mà chị, thôi chúng ta hãy ăn tối cùng nhau nào.

Tiểu Ly vẫn không ngẩng đầu lên, nhất quyết bắt cậu phải phạt cô cho bằng được.

- Em xin lỗi vì lại cãi lời cậu chủ nhưng đây là một bài học cho cả em và cậu chủ. Nếu người hầu phạm lỗi thì nhất định phải chịu phạt ạ.

Thiên Lâm đành chịu thua, cậu suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy khỏi ghế. Cậu chỉ tay vào đó và bảo Tiểu Ly.

- Được rồi, vậy trước hết chị hãy ngồi xuống đây đi.

Tiểu Ly tuy hơi thắc mắc một chút nhưng cũng đặt mông xuống cái ghế đắt tiền, cậu liền ngồi ngang qua hai đùi của cô.

- Hình phạt của chị là phải làm ghế cho em ngồi và phục vụ em ăn bữa tối!

- Vâng thưa cậu chủ.

Cô người hầu mỉm cười, vòng tay ra đỡ sau lưng cậu rồi từ từ đút từng muỗng đồ ăn. Tiểu Ly tỉ mỉ quan sát canh thời gian cậu vừa nhai nuốt xong là liền có muỗng khác chờ ngay trước miệng, không hề vội vàng hấp tấp làm cậu thấy rất hài lòng.

Do đang ngồi gần nên Thiên Lâm cảm nhận được mùi cơ thể đầy thu hút của Tiểu Ly. Tất nhiên nó không thể tinh tế, quý phái như hai mẹ con Nhã Thanh do cô cũng chỉ là phận người hầu. Nhưng mùi mồ hôi khoẻ khoắn của sự chăm chỉ cũng rất kí©h thí©ɧ đấy chứ. Cậu làm bộ đánh giá thức ăn, ngẩng mặt lên nói.

- Chị Ly à, em thấy đồ ăn còn hơi thiếu thiếu.

Tiểu Ly nghiêm mặt lo lắng hỏi cậu.

- Đồ ăn không hợp khẩu vị với cậu chủ ạ?

Thiên Lâm lắc đầu, ra vẻ như một ông cụ non.

- Chị hãy đổ một muỗng súp vào đây đi.

Cậu chỉ thẳng vào rãnh ngực trắng ngần của Tiểu Ly. Cô lập tức hiểu ý của cậu, một tay khoanh lại, ép cho hai bầu ngực khít vào nhau rồi đổ một muỗng súp cua thượng hạng vào đó. Do súp vẫn còn hơi nóng nên Tiểu Ly khẽ giật mình một cái.

- M… mời cậu chủ thưởng thức ạ.

Thiên Lâm úp mặt vào ngực cô, chu miệng hút sùm sụp ngon lành. Phần súp vơi đi hết để lộ ra khe ngực đang ửng đỏ lên vì nóng. Cậu thấy hơi tội nghiệp nên hỏi han thật lòng.

- Chị Ly có sao không á?

- Vâng, cậu chủ đừng lo. Chỉ từng này thì em không sao ạ.

Nhìn thấy vẻ cố gắng của Tiểu Ly, cậu tự nhiên nổi máu lên muốn chơi đùa với cô một chút. Thiên Lâm với lên, đặt một nụ hôn lên đôi môi ngọt ngào kia, cậu đánh lưỡi vào trong, tấn công vào khoang miệng ướŧ áŧ.

Tiểu Ly tất nhiên không hề phản kháng gì, để yên cho cậu muốn làm gì thì làm. Thiên Lâm nút lưỡi chùn chụt đầy đê mê, cậu cũng thích cái mùi vị mộc mạc mà Tiểu Ly đem lại.

Sau khi đã hôn hít chán chê, cậu đứng dậy nhìn thẳng vào mắt cô.

- Chị sẽ làm mọi thứ mà em bảo đúng không? Không hề có bất kì giới hạn nào?

Tiểu Ly cúi đầu trả lời.

- Vâng, thưa cậu chủ. Nghĩa vụ của em là phục vụ cậu chủ, sẽ làm bất kì điều gì cậu muốn.

- Vậy chị hãy đứng dậy đi.

Tiểu Ly theo lệnh mà đứng dậy, Thiên Lâm kéo tô súp còn ấm nóng tới cạnh mép bàn. Cậu vòng ra sau lưng cô, kéo hai quai đầm hầu gái xuống tới eo. Cậu cởi phăng luôn cái áσ ɭóŧ của cô rồi vứt sang một bên, háo hức ra lệnh.

- Chị hãy nhúng vυ" của mình vào tô súp đi nào.

- Vâng, thưa cậu chủ.

Tiểu Ly vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, cúi xuống nhúng bầu ngực vào trong tô súp. Tuy rằng súp đã nguội đi ít nhiều nhưng cô vẫn thấy hơi ran rát vì vốn bầu vυ" phụ nữ rất nhạy cảm. Tiểu Ly khẽ cắn môi chịu đựng, cố gắng không kêu than một tiếng nào.

Lần lượt hai bầu vυ" đã thấm đẫm nước súp dính đặc quánh, Thiên Lâm bắt đầu liếʍ láp thưởng thức món ăn siêu đặc biệt này.

Cậu nhẹ nhàng liếʍ vòng quanh ở chân bầu vυ" rồi tiến lên dần đến “nụ hoa” nhàn nhạt ở trên đỉnh. Lớp nước súp biến mất mới để lộ ra làn da đang ửng đỏ vì nóng ở dưới. Cậu không ngần ngại cạp thẳng vào “cục thịt” siêu to trước mặt.

- Ahhhhhhh!!!!!!

Đến lúc này thì Tiểu Ly không còn có thể nhịn được nữa mà kêu lên một tiếng đầy đau đớn. Nguyên một dấu răng rất sâu nằm trên bầu ngực xinh xắn khiến cô run rẩy, thở hổn hển khó nhọc. Nhưng Thiên Lâm vẫn còn chưa đã, cậu thẳng tay tát một phát thật mạnh vào thẳng vυ" Tiểu Ly.

- AHHHHHHHHHHHHHH!!!! ƯMMMMMMMMMMM!!!

Cô hầu gái hét lên, giật nảy một phát rồi khuỵu gối xuống sàn. Gương mặt bắt đầu lấm tấm mồ hồi, mắt lờ đờ không thể giữ thần thái bình thường được nữa. Thiên Lâm bình thản ngồi xuống ghế, cậu múc một muỗng súp đổ xuống sàn ngay giữa hai chân mình.

- Chị Ly ơi, mau tới đây ăn tối nào.

Tiểu Ly dù đang hơi hoa mắt nhưng vẫn hiểu ý cậu, cô lếch tới trước mặt Thiên Lâm, cúi xuống liếʍ sạch phần nước súp đang dưới sàn.

Cậu ngồi từ trên nhìn xuống dưới, không hiểu sao lại thấy cực kì thoả mãn, cất giọng bề trên hỏi.

- Súp có ngon không hả chị Ly?

Tiểu Ly ngẩng mặt lên, bên mép miệng vẫn còn dính nhoe nhoét nước súp.

- Cảm ơn cậu chủ. Súp ngon lắm ạ.

- Vậy thì chị phải ăn thêm đi nào.

Vừa dứt lời, Thiên Lâm ụp luôn toàn bộ tô súp lên đầu Tiểu Ly, nước súp nhầy nhụa ướt hết mái tóc vàng. Cô vẫn không hề phản kháng, đội nguyên cái tô trên đầu mà tiếp tục liếʍ láp mọi thứ đang chảy xuống sàn.

Cậu chứng kiến cảnh này mà máu trong người cứ sôi sùng sục cả lên, cảm giác vô cùng thống khoái và hưng phấn.

Thiên Lâm đưa chân dẫm vào cái vũng nước súp, Tiểu Ly cũng tự động liếʍ bàn chân của cậu. Cô ngoan ngoãn không khác gì một con thú cưng quấn quít dưới chân cậu vậy.

Sau tầm ba mươi phút, Tiểu Ly đã hút sạch sẽ nước súp, Thiên Lâm nhấc cái tô ra khỏi đầu cô rồi dõng dạc ra lệnh.

- Chị Ly ngẩng đầu lên em xem nào.

Tiểu Ly lật đật chống tay lên đùi cậu, tự kéo người mình lên. Gương mặt cô lúc này trông hết sức lơ đãng. Đôi mắt lim dim như không còn thần trí, lưỡi thè ra thở hồng hộc từng nhịp, hai bên má cùng với bầu vυ" đỏ rực lên nổi bật.

Trông bộ dạng của Tiểu Ly lúc này khiến cậu không chịu được, lại ghé xuống hôn ngấu nghiến lên đôi môi ướt đẫm kia. Cô cũng đã hoàn toàn buông lỏng, nhích người lên ngồi trên đùi, vòng tay ra sau ôm cổ rồi nhắm mắt mà đáp lại nụ hôn một cách nồng nhiệt.

Hai người trông cứ như cặp tình nhân lâu năm đang chìm đắm trong men say ái tình vậy. Thiên Lâm đưa tay đỡ mông Tiểu Ly rồi đứng dậy tiến vào phòng tắm. Nhưng do cậu vẫn còn nhỏ người nên chật vật lắm mới yên vị được ở trong bồn tắm. Cô hầu gái vẫn bám chặt trên người cậu nên phải mất một khoảng thời gian khá lâu mới tắm xong được.

Một tiếng sau…

Căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ. Ở trên giường, Thiên Lâm đang ngồi dựa lưng nghe Tiểu Ly giải thích về cơ thể phụ nữ.

- Tối nay em sẽ giúp cậu chủ hiểu hơn về cách để chinh phục một người con gái. Cậu chủ đã có tiềm năng bẩm sinh nhưng vẫn còn thiếu kiến thức nên em ở đây để giúp cậu chủ dần trở thành một chủ nhân đích thức.

Cậu ngồi im, chăm chú lắng nghe cẩn thận từng chút một.

- Vốn phụ nữ sẽ luôn có bản năng muốn bị chinh phục nhưng không phải ai cậu chủ cũng có thể dùng bạo lực được, nhiều người chỉ lộ bản chất thật khi ý chí họ bị bẻ gãy bằng du͙© vọиɠ. Thậm chí nếu cậu chủ áp chế được cả thể xác và tinh thần, dù cho họ có là nhân vật quyền lực cỡ nào cũng phải quỳ xuống dưới chân, sẵn sàng làm thú cưng cho cậu chủ suốt đời.

Thiên Lâm cơ bản cũng hiểu những gì Tiểu Ly truyền đạt, cậu hồ hởi tò mò hỏi thêm.

- Nhưng mà… làm sao để em có thể làm được chuyện đó hả chị Ly?

- Bây giờ em sẽ giúp cậu chủ tìm hiểu điều đó. Cậu chủ hãy ôm em đi.

Cậu chồm tới ôm chầm lấy cơ thể đang hoàn toàn loã lồ không mảnh vải kia, đôi tay liền nghịch ngợm sờ mó tấm lưng mịn màng của Tiểu Ly.

- Mỗi người con gái đều có một hoặc nhiều điểm yếu kí©ɧ ŧìиɧ trên cơ thể, cậu phải biết cách tìm ra và tấn công thẳng vào những chỗ đó.

Thiên Lâm có chút ngạc nhiên, cậu bối rối hỏi lại.

- Ơ vậy không phải quá hiển nhiên là ngực và âʍ đa͙σ rồi sao?

Tiểu Ly cười xoà, hôn nhẹ lên má rồi thủ thỉ vào tai cậu.

- Thưa cậu chủ, đúng là trên cơ thể phụ nữ thì vυ" và l*и thường là hai nơi nhạy cảm nhưng đôi khi chưa phải là điểm yếu của họ. Có nhiều người phụ nữ cũng không hề biết về điểm yếu của chính họ nữa mà!

- Vậy thì phải làm sao để phát hiện hả chị Ly?

- Cái này phụ thuộc vào khả năng của cậu chủ. Nếu cậu tấn công vào điểm nhạy cảm nhất của con gái, nó giống như cậu sẽ bật được công tắc tìиɧ ɖu͙© trong người họ. Lúc đó họ sẽ trở nên yếu đuối đi rất là nhiều nhưng mà hầu như ai cũng có nhiều chỗ trọng yếu, cậu mà tìm ra được hết sẽ khiến họ trở nên phát điên vì nɧu͙© ɖu͙©.

Thiên Lâm gật đầu ngẫm nghĩ, cậu cũng nhạy bén nhận ra đôi chút.

- Vậy dấu hiệu nhận biết khi mình đã tấn công đúng chỗ nhạy cảm của họ là gì hả chị Ly?

Tiểu Ly kéo đầu đầu cậu áp lên ngực mình, vuốt ve gò má cậu dịu dàng.

- Cậu chủ thử nhớ lại tiểu thư Thanh Trúc lúc chiều nay và cả em trong bữa tối lúc nãy.

Thiên Lâm mở to mắt, đầu óc cậu như được khai thông hẳn hoi.

- Nhưng mà thực ra đó chỉ là những biểu hiện bên ngoài thôi, còn đúng bản chất bên trong thì lúc hứng tình, hormone sinh dục của phụ nữ sẽ tăng và nếu họ đã đạt trạng thái cực nứиɠ, hormone sinh dục lúc đó đã đẩy lên mức tối đa.

- Vậy nghĩa là… nếu em biết được cách xác định hormone sinh dục, em sẽ nắm được trạng thái chính xác của họ mà không bị đánh lừa bởi những biểu hiện bên ngoài? Kể cả khi họ cố gắng kìm chế?

Tiểu Ly khá ngạc nhiên trước khả năng tiếp thu và suy luận rất đáng nể của Thiên Lâm. Quả thực cậu có tài năng tìиɧ ɖu͙© vượt trội.

- Vâng, cậu chủ đã suy nghĩ đúng hướng rồi đấy ạ.

- Nhưng vấn đề vẫn là cách để xác định nó thì phải làm sao hả chị Ly?

- Cái này thì cậu phải thực hành với càng nhiều người phụ nữ, cậu sẽ dần dần nắm được cách thức thôi ạ.

Cô hầu gái buông cậu ra rồi nằm hẳn xuống giường, dang tay dang chân mở ra đầy dâng hiện.

- Em hi vọng cái cơ thể xấu xí này của em có thể giúp cậu chủ được phần n… ưmmm…

Không để Tiểu Ly nói hết câu, Thiên Lâm lao vào hôn lên đôi môi cô, thọc lưỡi vào khuấy đảo khoang miệng.

- Chị Ly luôn luôn xinh đẹp, không hề có chút xấu xí nào.

Cô hầu gái có chút ngạc nhiên trước sự dứt khoát của cậu, trong lòng lại có chút hạnh phúc sau những lời nói đó.

- Thưa cậu chủ, hãy gọi em là Tiểu Ly. Em sẽ là người hầu riêng của cậu chủ kể từ bây giờ, mọi thứ của em đều sẽ thuộc về cậu chủ từ nay về sau.

Thiên Lâm đã không còn bỡ ngỡ nữa, lập tức ra lệnh cho cô.

- Vậy… Tiểu Ly manh banh l*и ra đi nào.

Quả nhiên dù có thế nào thì cậu vẫn bị thu hút bởi cái khe hẹp giữa hai chân hơn cả, nên trước mắt cứ khám phá nơi đó trước.

Tiểu Ly nghe lệnh, ngoan co chân lên sát người thành hình chữ M, hai tay tự động kéo hai mép l*и mở to ra, để lộ cái lỗ âʍ đa͙σ ẩm ướt hồng tươi đang co thắt nhè nhẹ.

Thiên Lâm xoa nhẹ vào gò mu lớt phớt vào sợi lông tơ vàng vàng, cậu ấn nhẹ rồi miết xuống phía dưới dừng lại ngay chỗ cục thịt non đang cương cứng.

- Đây là hạt le đúng không?

- Ưmmmmmmm… Vâng… ưm…thưa cậu chủ…

Cậu vân vê một hồi thì thấy một cái lỗ nhỏ xíu ngay bên dưới đó, lại nghịch ngợm dùng ngón tay ngoáy ngoáy nơi miệng lỗ.

- Còn lỗ này để làm gì đây?

- Ahhhh ư ư… đó là… đó là… lỗ tiểu ạ…

- Ồ vậy con gái đi đái qua cái lỗ này sao?

- Ư… ưmmmmmmm… vâng đúng rồi ạ…

Thiên Lâm cúi xuống khẽ hít ngửi vài hơi vào cái lỗ niệu đạo, có mùi hơi khai nhưng không quá nồng. Cậu mò xuống thêm tí nữa, gặp ngay hang động thiên thai mà thằng đàn ông nào cũng thèm muốn.

Cái lỗ âʍ đa͙σ của Tiểu Ly vẫn khá bé và khít chặt. Nhìn thấy cái l*и non nớt còn nhắm mắt khiến Thiên Lâm chỉ muốn móc tay thẳng vào đó mà banh thật rộng ra xem có gì. Cậu dùng hai ngón tay chọc thẳng vào đó nhưng rất khó đâm vào sâu vì chật quá.

Cái l*и vừa bị xâm nhập khiến Tiểu Ly rần rần, cả người cô gồng cứng lại vì hơi thốn. Cô bắt đầu thấy hoa mắt, rít lên một tiếng dài.

- Hư ư ư ư ư ư… cậu chủ… cậu chủ ơi… em còn trinh… em còn trinh…

Nghe vậy Thiên Lâm chợt dừng lại, Tiểu Ly quằn quại nói ra vài chữ ngắt quãng.

- Ahh… Cậu chủ… em…ư ưʍ... em xin cậu chủ… mmm… hãy lấy trinh em bằng ©ôи ŧɧịt̠ của cậu chủ…

Cậu phớt lờ lời cầu xin của cô, ngón tay tiếp tục chui sâu vào thêm và đã chạm đến một lớp màng mỏng manh kia.

- Ahhhh… cậu chủ ơi… ưmmmm… xin cậu chủ thương em… em xin cậu chủ… ah… làm ơn… ư… làm ơn… lấy trinh em bằng ©ôи ŧɧịt̠ của cậu chủ!!!!!

Thiên Lâm vẫn không dấu hiệu dừng lại, thụt thẳng hai ngón tay vào phá tan tành màиɠ ŧяiиɧ của Tiểu Ly.

- AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cô hầu gái khóc rống lên thống thiết, hông cô giật lên giữa không trung rồi bắn ra vài tia nước đυ.c đυ.c. Mắt cô trợn ngược lên hãi hùng, cả người giãy nãy như sắp chết đến nơi.

Tiểu Ly lêи đỉиɦ cực khoái dù bị phá trinh tiết giữ gìn hai mươi năm nay bằng ngón tay. Dù cho cô đã chuẩn bị tinh thần để dâng hiến cho cậu nhưng tình huống này hoàn toàn không hề lường trước. Cô không thể tránh được cái cảm giác nhục nhã và thấp hèn vì cơ thể của mình thậm chí không xứng đáng để bị phá trinh bằng một ©ôи ŧɧịt̠ đàng hoàng. Thế nhưng… thế nhưng tại sao cô lại thấy sướиɠ đến tận mây xanh như vậy?

Vừa nhục vừa đau nhưng lại khoái lạc khủng khϊếp, đầu óc Tiểu Ly hỗn loạn giữa muôn vàn cảm xúc không thể kiểm soát được. Cô nằm khóc ngon lành mà không biết trời đất gì nữa.

Thiên Lâm thấy vậy cũng nhẹ nhàng rút tay ra khỏi l*и cô, cũng nằm xuống bên cạnh ôm đầu cô vào lòng mà vỗ về.

Tiểu Ly tiếp xúc với da thịt ấm áp làm lòng cô chợt dịu lại đôi chút. Cô ngẩng đầu lên, đưa đôi mắt đầm đìa nhìn Thiên Lâm. Cô cảm giác như mình đang bị thu nhỏ lại, nằm gọn trong vòng tay của cậu. Ánh mắt trìu mến của cậu khiến Tiểu Ly đột nhiên thấy tin tưởng hơn bao giờ hết.

Cô chợt nhận ra rằng mình chỉ là phận người hầu dưới chân cậu, cơ thể đã là vật sở hữu của cậu thì cô đã không còn quyền đòi hỏi những gì xảy ra với mình nữa. Nếu chủ nhân muốn gì thì cô phải chấp nhận vô điều kiện, đó chính là nghĩa vụ của một người hầu trung thành. Cậu chủ muốn yêu thương hay muốn hành hạ sỉ nhục thì đều là hạnh phúc của kẻ hầu hạ như cô.

Tiểu Ly giờ đã biết rằng mình vẫn còn thiếu xót quá nhiều. Tuy cô đã được phu nhân Nhã Thanh dạy bảo kĩ càng nhưng do chưa hề có một chủ nhân đích thực nên vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa của một nô ɭệ. Nhưng chỉ trong một ngày hôm nay, Thiên Lâm chỉ bằng bản năng bẩm sinh đã cho cô mở mang tầm mắt thực sự.

- Tiểu Ly đau nhiều lắm sao?

Thiên Lâm chợt lên tiếng hỏi nhẹ nhàng, dáng vẻ khá lo lắng. Cậu đâu biết rằng hành động đó khiến Tiểu Ly như bùng nổ trong lòng. Con người này thực sự đã chinh phục cô hoàn toàn, vừa hành hạ nhưng cũng biết yêu thương đúng lúc.

- Dạ… em chỉ hơi đau một chút thôi, thưa cậu chủ…

Tiểu Ly thút thít nói nhỏ rồi dụi đầu vào trong lòng cậu như một con mèo nhỏ. Điệu bộ đáng yêu này của cô lại khiến cậu muốn chọc ghẹo cô mãi thôi.

Thiên Lâm bắt đầu vuốt ve khắp người cô, ngón tay đã trườn xuống miết vào khe mông. Cậu rê rê nhè nhẹ nơi lỗ hậu môn lại khiến cô rùng mình.

Cậu cứ đùa nghịch như vậy làm Tiểu Ly nóng bừng cả người lên, l*и cô chảy nước lênh láng ra bắp đùi non, mông hơi nhô ra phía sau để Thiên Lâm tiện tay hơn.

Hậu môn cô đột nhiên ngứa ngáy cực kì nhưng lần này cô không dám mở miệng nữa mà chỉ len lén ngước mắt lên nhìn Thiên Lâm.

- Sao vậy Tiểu Ly? Em muốn gì sao?

- Dạ… cậu chủ… em hơi ngứa…

- Ngứa chỗ nào cơ?

- Dạ… c̠úc̠ Ꮒσα em ngứa…

Thiên Lâm cười mỉm rồi dùng ngón tay gãi mạnh ngay trước cửa hậu môn. Tiểu Ly đờ đẫn ôm eo cậu mà rên ư ử đầy dâʍ đãиɠ.

- Em đỡ ngứa hơn chưa?

- Dạ… vẫn chưa… cậu chủ…

- Hửm?

- Cậu chủ… làm ơn… gãi vào bên trong giúp em…

Cậu nhìn thẳng vào mắt Tiểu Ly. Thần thái nghiêm túc, chỉn chu đã biến mất, giờ chỉ còn lại sự phục tùng từ sâu bên trong tiềm thức của cô mà thôi.

- Ahhhhh!!!!

Hai ngón tay Thiên Lâm chọc thẳng vào c̠úc̠ Ꮒσα cô, ngoáy ngoáy, moi móc vách hậu môn chật khít bên trong. Tiểu Ly cảm giác cực thốn cứ như đang có một cục phân rất to mắc kẹt trong đó vậy. Nhưng đi kèm theo cũng là sự sung sướиɠ tột đỉnh mà cô chưa bao giờ có được.

- Ư… ư… chủ nhân ơi… ư ư ư… tuyệt quá…

Thiên Lâm cúi xuống hôn lên môi Tiểu Ly trong khi cả người cô đang uốn éo theo từng phát nhấp nhả vào c̠úc̠ Ꮒσα.

Đột nhiên cậu lật người lại, đè Tiểu Ly xuống giường, một tay bóp cổ cô ghì chặt xuống. Cậu rút hai ngón tay ra khỏi hậu môn, dí vào mũi bắt cô ngửi thật kĩ. Đó là hai ngón tay đã phá trinh âʍ đa͙σ và cả hậu môn của Tiểu Ly, vẫn còn dính be bét máu trinh, da^ʍ thuỷ và cả chút vàng vàng.

Tiểu Ly ngửi thấy được mùi tanh của máu, mùi ngai ngái của da^ʍ thuỷ và cả chút hôi hôi của phân. Do bị bóp cổ lâu nên khuôn mặt cô dần tím tái, miệng há to đớp đớp không khí để hô hấp một cách khó khăn.

Và rồi Thiên Lâm đút thẳng hai ngón tay dính đầy chất bẩn vào miệng Tiểu Ly để cô lần đầu tiên tự nếm hương vị từ chỗ xả thải của chính mình.

Trong lúc Tiểu Ly còn đang choáng váng, cậu rà rà đầu khấc ngay trước cửa âʍ đa͙σ cô. Khi vừa lọt vào một chút xíu, cậu gồng bụng rồi theo bản năng đâm thẳng cái ót vào l*и Tiểu Ly.

- Hự…

Vậy là cậu đã được tận hưởng cái l*и đầu tiên trong cuộc đời này. Lỗ l*и hai mươi tươi khít khìn khịt dù cho dươиɠ ѵậŧ của cậu không to cho lắm vì chưa phát triển hết. Những nếp gấp bên trong thành âʍ đa͙σ tựa như hàng trăm cái giác hút dính chặt lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ khiến Thiên Lâm sướиɠ tê rần cả người.

Mắt cậu giờ như một con thú hoang dại điên cuồng, bản năng nguyên thuỷ đã chiếm lấy hoàn toàn tâm trí. Cậu nhấp phành phạch hung bạo vào l*и, Tiểu Ly oằn mình chịu đựng cơn phát tiết ồ ạt.

- Ah… ahhhh… ư ư ư ư… cậu chủ…. ư ư ư… chết em… chết em mất cậu chủ ơi… Ahhhhh…

Chát!!!

Một cú tát trời giáng văng thẳng vào má Tiểu Ly, cô xâm xẩy mặt mày, uốn éo quằn quại đau đớn. Nhưng bên dưới l*и lại co chặt lại khủng khϊếp.

Cái l*и ấm nóng khít quá chặt cũng khiến Thiên Lâm sướиɠ không thể chịu nổi nữa. Càng sướиɠ chừng nào, cậu càng phát bạo ra bên ngoài nhiều hơn nữa.

Thân thể tội nghiệp của Tiểu Ly dần dần chằng chịt những dấu tay đỏ rực, Thiên Lâm vừa nắc phành phạch vừa quất tay liên tục vào mặt, vào ngực, vào bụng cô. Cứ sau mỗi cú đánh, Tiểu Ly lại mất dần một chút lí tính, cô bắt đầu tru tréo những tiếng kì lạ.

- Ứ ứ ứ… uuuuuu …...aaaaâhhhhhhhhhhh….grừ rừ…

Đột nhiên cả hai người cùng dừng lại một khắc rồi ôm nhau co giật dữ dội. Cả hai cùng nhau lêи đỉиɦ vì đã không thể kiềm nén được nữa.

Dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi bắn thẳng vào l*и Tiểu Ly và cô cũng lêи đỉиɦ xịt thẳng nướ© đáı cùng da^ʍ thuỷ ướt hết bụng Thiên Lâm.

Cả hai thở hồng hộc nhìn nhau không nói gì cả. Hai thân thể ướt đẫm mồ hôi bê bết, gương mặt đều đỏ rực máu thịt sục sôi khủng khϊếp. Căn phòng ngập đầy mùi vị tình ái trên đời này, cả hai người cũng như bị mê hoặc vào chốn nɧu͙© ɖu͙© không đáy.

Côи ŧɧịt̠ Thiên Lâm lại dựng cứng lên ngay trong âʍ đa͙σ Tiểu Ly. Cô cũng cảm nhận được, tự vòng chân ra sau, quặp chặt lấy eo cậu. Cô với người lên ôm lấy cổ cậu, ánh mắt đê mê trông vô cùng gợϊ ɖụ©.

- Thưa cậu chủ… Em là Dương Ly Ly, từ giờ cho đến hết cuộc đời mình… Em sẽ là nô ɭệ của cậu chủ, là tài sản của cậu chủ, là bất cứ thứ gì mà cậu chủ muốn em trở thành. Cơ thể em sẽ thuộc về cậu chủ mãi mãi, chỉ mong cậu chủ thương tình mà không bỏ rơi em…

Tiểu Ly nói rất nghẹn ngào, cô dốc hết tâm can ra mà nói những lời cầu xin này. Thiên Lâm cảm nhận được tâm tư xúc động của cô, nhẹ nhàng hôn lên môi cô một nụ hôn.

- Được rồi. Để thưởng cho sự thành tâm của Tiểu Ly, anh sẽ thưởng cho em. Bây giờ em muốn gì nào?

Tiểu Ly mỉm cười hạnh phúc, cô thủ thỉ bên tai cậu bằng một giọng dâʍ đãиɠ.

- Cậu chủ… em xin cậu chủ hãy ȶᏂασ nát bét cái l*и dâʍ ɖu͙© của em… Xin cậu chủ tiếp tục hành hạ em cho đến khi em sa đoạ thành một con đĩ biếи ŧɦái thèm ©ôи ŧɧịt̠… Xin cậu chủ hãy biến em thành một cái bồn chứa tinh của riêng cậu chủ… Ahhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!

Thiên Lâm cũng không thể đợt được nữa mà đút thẳng vào l*и Tiểu Ly. Hai người quần quật trên giường, quên hết tất cả mọi thứ trên đời này…

.

.

.

Đã đến tận nửa đêm, căn biệt thự vẫn sáng những ánh đèn ngoài sân vườn. Xung quanh khu vực rộng lớn hoàn toàn yên ắng, chỉ còn những tiếng cây cỏ xào xạt. Nhưng ở bên trong một căn phòng, vẫn còn hai người đang hì hục say mê trong nɧu͙© ɖu͙© tưởng như bất tận.

- Ahh… ư ư ư ư… Em sướиɠ chết mất... ư ư ư ư… Cú© Ꮒσα em nát mất cậu chủ ơi…. ư ư ư ư… ah ah ah ah…

Thiên Lâm sau khi đã ra hai phát vào l*и Tiểu Ly thì cậu chuyển sang nong cái c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ. Cô thì đã ra liên tục 5 - 6 lần, tóc tai rũ rượi, bờ mông đỏ chót những dấu tay thô bạo.

- Con đĩ sướиɠ quá cậu chủ ơi… ư ư ư ư ư… Mạnh nữa đi… Thụt nát bét c̠úc̠ Ꮒσα bẩn thỉu của em đi… Ah ah ah ah ah ah ah!!!!

Tiểu Ly trong tư thế úp mặt xuống gối, chổng mông lên chịu đựng những cú giã chày của Thiên Lâm vào hậu môn của mình. Cả hai cũng sắp cạn kiệt hết sức lực, đang ráng vét hết những gì còn lại mà lao vào nhau.

- Ưmmmm… cậu chủ… cho phép em ra đi… ư ư ư… Làm ơn ȶᏂασ chết em đi cậu chủ… ah ah ah…

Thiên Lâm lật ngửa người cô hầu gái lại, gồng mình nắc những phát cuối cùng vào c̠úc̠ Ꮒσα, vừa đút ba ngón tay móc vào âʍ đa͙σ của cô.

- AHHHHHHHHHHHHHHHH!!! Em ra!!!! ƯMMMMMMMMMM!!! Em raaaaaaa…

Tiểu Ly hét lớn nốt những tiếng cuối cùng rồi lịm dần, Thiên Lâm xuất tinh vào c̠úc̠ Ꮒσα của Tiểu Ly rồi cũng ôm lấy cô ngủ thϊếp đi.

Sáng hôm sau…

- Hư… ư…

Tiểu Ly khẽ cựa mình tỉnh giấc khi bị ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào mặt. Dáng vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp. Cô đưa tay dụi mắt, vừa định lết xuống giường nhưng thấy có một đôi tay ôm chặt eo của mình.

Cô ngoái đầu lại, nhìn thấy Thiên Lâm vẫn còn đang ngủ say, thở đều đặn yên bình. Tiểu Ly mỉm cười khi thấy lúc này cậu trông hiền lành làm sao. Nhớ lại những gì xảy ra đêm qua, cô thấy hơi xấu hổ khi đã đòi dạy cậu những kĩ năng để trở thành một chủ nhân. Bản thân cô không bao giờ đủ khả năng và đủ tư cách để có thể hướng dẫn như chuyện đó cho cậu được.

Chợt cô nhận ra dươиɠ ѵậŧ của cậu vẫn đang nằm trong hậu môn của mình. Thế là phải loay hoay mất một thời gian, Tiểu Ly mới tách ra khỏi người cậu mà đi xuống giường để đi làm những công việc hàng ngày của mình.

Thiên Lâm ngủ thẳng đến tận trưa mới dậy nổi. Hai ngày liên tiếp xuất tinh quá độ khiến dươиɠ ѵậŧ cậu tê rần thấy rõ. Thậm chí chân cậu cũng mỏi nhừ, đứng xuống giường phải loạng choạng mất một lúc. Cậu sực nhớ ra điều gì đó, liền cất tiếng gọi thật to.

- Tiểu Ly!!!!

Cậu chỉ định gọi thử thôi, ai ngờ chỉ tầm một phút sau, Tiểu Ly có mặt ngay tại phòng cậu thật.

- Chào cậu chủ. Cậu chủ ngủ có ngon giấc không? Xin lỗi vì em đến hơi chậm nha, tại em đang nấu ăn cho cậu chủ.

Tiểu Ly vẫn mặc bộ hầu gái xinh xắn, trên cổ có đeo một cái tạp dề màu hồng. Cậu liền lao tới hôn môi nồng nhiệt, cô cũng vòng tay ôm cổ cậu âu yếm. Được một lúc thì Tiểu Ly khẽ đẩy cậu ra.

- Em xin lỗi cậu chủ nhưng mà chắc giờ cậu chủ cũng đã đói bụng rồi. Cậu chủ đợi em tí, mình ăn uống xong rồi làm gì cũng được nha.

Vẫn tác phong làm việc chỉn chu đó nhưng đã có chút gì đó đáng yêu hơn, Thiên Lâm cũng không làm khó để cho cô xuống nấu ăn nốt. Cậu tranh thủ tắm rửa rồi đi sang phòng Thanh Trúc để xem tình trạng nàng thế nào rồi.

Thiên Lâm đi đến phòng Thanh Trúc, có một người hầu gái đứng trước cửa phòng để sẵn sàng phục vụ khi nàng cần. Thấy cậu đi đên, cô hầu gái lễ phép cúi đầu.

- Chào cậu chủ. Cậu chủ sang thăm tiểu thư ạ?

- Dạ vâng, chị cho em vào nhé?

Cô hầu gái cười nhẹ nhàng, khuya tay.

- Cậu chủ có quyền đi bất cứ đâu trong nhà này mà không cần xin phép ai hết ạ. Mời cậu chủ vào.

Nói rồi cô hầu gái gạt cần, mở cửa phòng cho cậu bước vào trong.

Lập tức cậu chìm vào mùi hương dịu nhẹ toả ra khắp phòng. Quả nhiên là phòng của con gái, lại còn là tiểu thư đài các nó phải khác biệt.

Một tông màu trắng nhạt chủ đạo, những vật trang trí xinh xắn và dàn hoa đủ loại tô điểm cho khung cảnh thêm mộng mơ. Chiếc giường lớn với những đường chạm khắc tinh xảo đang nâng niu một đoá hoa khác ở trên.

Thanh Trúc mang một chiếc váy lụa trắng ôm gọn thân hình quyến rũ. Nàng đang ngồi tựa thành giường, chăm chú đọc cuốn sách gì đó. Đôi môi bóng bẩy khẽ nhấp nháy, đôi mắt long lanh ánh lên những tia sáng.

Do mải mê đọc sách nên nàng không hề để ý đến sự xuất hiện của Thiên Lâm trong phòng mình. Cậu bước rón rén đến bên cạnh Thanh Trúc, luồn tay ôm eo nàng.

- Ơ… Lâm, em vào lúc nào sao chị không biết vậy?

- Thì thấy chị đang đọc sách say sưa quá em cũng không nỡ gọi. Hì hì…

Cậu nhe răng làm một điệu cười trẻ con, ân cần hỏi han nàng.

- Hôm qua… chị có sao không?

Nghe câu hỏi của Thiên Lâm, nàng có hơi xấu hổ một chút, ngại ngùng trả lời.

- C… chị không sao đâu. Xin lỗi chị đã làm bẩn giường của em nha.

- Không có gì đâu mà. Tiểu Ly cũng đã dọn dẹp sạch sẽ rồi á. Em sang đây để xem chị có bị sao không đó.

Thanh Trúc gấp cuốn sách lại, bỏ sang cái bàn nhỏ kế bên. Nàng dang tay kéo Thiên Lâm vào lòng, dịu dàng xoa đầu cậu.

- Chị không có sao hết. Cảm ơn em trai đã quan tâm nha.

- Cơ mà em cũng hơi chưa yên tâm lắm, để em xem thử đã.

Thiên Lâm không để nàng kịp phản ứng, đưa tay kéo dây váy của nàng sang hai bên rồi tụt ngực áo xuống để ngang eo.

Thanh Trúc không mặc đồ lót nên bộ ngực tuyệt mỹ của nàng lại hiện ra trước mặt cậu nhưng lần này có thêm vô số vết răng bầm tím ở trên. Núʍ ѵú vẫn còn hơi đo đỏ, sưng to chưa xẹp xuống. Cậu thấy thương nàng, tội nghiệp nàng thân con gái yếu đuối mà phải chịu đựng đến mức này.

Thiên Lâm vén lớp vải xuống thêm tí nữa, chằng chịt dấu răng trên eo, trên bụng nàng. Cậu cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên từng chỗ bầm tím đó.

- Em xin lỗi chị Trúc nha…

- K… không sao đâu mà…

Thanh Trúc cười xoà lắc đầu, nàng véo yêu hai má của cậu.

- Chị đã bảo không sao mà. Chỉ cần em muốn, chị có thể chịu được hết mà.

Nói vậy chứ thực ra hôm qua nàng cũng không hề khó chịu, thậm chí đã sướиɠ đến mất đái trong quần. Cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện đó, Thanh Trúc chỉ muốn đào hố trốn đi thôi. Nàng đã tiểu ra ngay trước mà em trai yêu quý, thật xấu hổ làm sao.

- Thôi thì chị đã nói vậy… em cũng không hỏi thêm nữa… Bây giờ chị sang ăn trưa với em nha?

- Ừa, mình đi thôi.

Thiên Lâm nhanh nhảu nắm tay Thanh Trúc kéo đi về phòng mình. Vừa mở cửa ra thì Tiểu Ly đã đứng đó đợi sẵn với một bàn toàn đồ ăn. Cô cũng đoán được việc cậu sang thăm tiểu thư nên cũng chuẩn bị đủ phần cho cả Thanh Trúc.

- Chào cậu chủ, chào tiểu thư. Mời hai người sang ăn trưa ạ.

Cậu tiến đến trước kéo ghế ra cho nàng, Tiểu Ly cũng tự động ngồi xuống chờ sẵn. Cậu ngồi ngang đùi cô hầu gái, nói sang phía nàng.

- Mình cùng nhau ăn trưa thôi nào.

Thanh Trúc ngạc nhiên khi thấy Tiểu Ly đang ngậm đồ ăn trong miệng mà mớm trực tiếp cho cậu. Hai người nút lưỡi chùn chụt ngay trước mặt khiến nàng ngượng ngùng, bẽn lẽn cúi đầu xuống tập trung ăn uống.

Dù vậy mắt nàng vẫn len lén nhìn lên vì quá tò mò. Nàng liền thấy hai tay Thiên Lâm đang táy máy sờ mó bầu ngực Tiểu Ly, liền giật mình nhớ lấy ngày hôm qua, những cảm giác khoái lạc khi bị Thiên Lâm đè xuống giường. Tiểu Ly ân cần mớm từ chút thức ăn vào miệng Thiên Lâm, tay cậu giờ đã luồn vào dưới đầm hầu gái, miết miết gò mu căng múp.

Bữa ăn ướŧ áŧ cứ như vậy diễn ra, những âm thanh chụt choẹt đã kí©h thí©ɧ Thanh Trúc khiến nàng dần dần không thể ngồi yên được nữa. Dưới háng cứ ngứa ngáy, nàng cũng không mặc qυầи ɭóŧ nên nước rỉ rả ướt đẫm hai bên bắp đùi non. Đôi mắt nàng cứ lơ mơ nhìn về phía đôi trai gái đang thân mật phía đối diện.

- Chị Trúc ơi!

Tiếng gọi kéo Thanh Trúc giật mình tỉnh lại với thực tại.

- S… sao đấy em trai?

- Em ăn no rồi ạ, nhưng hơi khát nước…

- Để chị lấy cho em ha.

- Không cần đâu ạ, chỗ chị đã có nước sẵn rồi.

- Ừm… hả?

Trước vẻ ngơ ngác của nàng, Thiên Lâm nhanh nhảu tiến đến, cúi xuống gầm bàn. Cậu dễ dàng chui vào váy vì nàng không hề có chút kháng cự nào cả. Một mùi da^ʍ thuỷ nồng nặc xộc thẳng vào mũi cậu, dù cho hơi tối nhưng vẫn thấy được giữa hai chân Thanh Trúc đang toàn nước là nước.

Thiên Lâm đặt tay lên hai đầu gối nhỏ, từ từ đẩy sang hai bên rồi úp mặt thẳng vào khe l*и nàng mà húp xùm sụp ngon lành.

- Á!!! Đừng… ư ư… chỗ đó… mmm… Lâm ơi… ahhh… chỗ đó bẩn lắm… ư ư ư…

Do đã quá hứng tình từ nãy giờ nên cơ thể Thanh Trúc hết sức nhạy cảm, việc cậu mυ"ŧ vào ngay chỗ hiểm khiến nàng nổ đom đóm mắt như bị sốc điện. Chưa hết, có đôi bàn tay âm ấm từ phía sau luồn vào hai bên sườn đến thẳng bầu vυ" nàng mà xoa bóp nghịch ngợm. Hai núʍ ѵú bị nắm lấy vân vê mơn trớn, nàng ưỡn người rên xiết vì cơn sướиɠ khoái đã tràn ngập trí óc.

Phía dưới bị Thiên Lâm chiếm lĩnh, phía trên bị Tiểu Ly nắn bóp khiến cô tiểu thư mới lớn không thể chịu nổi được nữa. Nàng kêu to vài tiếng như đang hấp hối, toàn thân mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm khiến chiếc váy dính sát vào da thịt nõn nà.

- Ah… ah… ah… trời ơi… mmmmm… sao mà… ư ư… sao mà… sướиɠ quá… ư ư ư… chịu… ah ah… chịu không nổi mất rồi… AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!

Thanh Trúc trợn ngược mắt trắng dã, cơ thể nàng bật ngửa ra sau, chân quắp chặt cổ Thiên Lâm rồi búng lên một cái thật mạnh. Bên dưới váy tuôn ra một cơn lũ khủng khϊếp, cả nước l*и cả nướ© đáı hoà vào nhau thấm qua lớp vải chảy tong tỏng xuống sàn gỗ. Cơn lêи đỉиɦ vượt quá ngưỡng chịu đựng của hệ thần kinh khiến nàng ngất xỉu ngay tắp lự. Rất may là có Tiểu Ly xốc nách đỡ lại từ phía sau, nếu không nàng đã đáp thẳng nơi sàn nhà.

Thiên Lâm ngẩng đầu ra khỏi háng nàng, gương mặt ướt đẫm da^ʍ thuỷ kèm với nướ© ŧıểυ khai khai. Nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Ly, cậu đưa Thanh Trúc vào phòng tắm, vệ sinh sạch sẽ thân thể cho nàng rồi bế nàng lên giường. Cô hầu gái cũng cẩn thận dọn dẹp trong im lặng rồi đi ra ngoài, nhường lại không gian cho hai người.

Tầm một tiếng sau, Thanh Trúc tỉnh lại trong vòng tay Thiên Lâm. Nàng dù bất tỉnh nhưng vẫn kịp nhớ những gì xảy ra, hai má ửng đỏ lên vì xấu hổ, úp mặt vào ngực cậu.

- Chị… chị xin lỗi Lâm nha… Lúc nãy chị không kiềm được mà… mà… tiểu vào mặt em…

Nàng đưa đôi mắt ươn ướt nhìn cậu như một con mèo con tội nghiệp. Đối với bản thân nàng, chuyện đi nặng đi nhẹ luôn rất tế nhị. Hôm trước đã tiểu trong quần bị cậu nhìn thấy, nhưng nay đã đái thẳng vào mặt cậu nên nàng thực sự xấu hổ vô cùng.

Thiên Lâm rất tự nhiên theo cảm xúc của mình, nhẹ nhàng vuốt tóc an ủi nàng.

- Chị đừng lo. Mọi thứ của chị Trúc đều vô cùng tuyệt vời, kể cả nướ© ŧıểυ của chị cũng rất ngon đấy.

Thanh Trúc ngượng ngùng đánh yêu một cái vào ngực cậu.

- Trời đất! Nước chỗ ấy làm sao mà ngon được hở em?

- Để em chứng minh cho chị thử nha?

Cậu liền kéo tay nàng vào phòng tắm. Cả hai đều đang trần chuồng nên nàng có thể thấy được cái dươиɠ ѵậŧ cứng ngắt đang ngổng cái đầu khấc hồng hồng lên cao. Cậu đặt tay lên vai ấn nàng xuống, Thanh Trúc cũng từ từ khuỵu đầu gối xuống sàn.

Bây giờ nàng đang quỳ dưới chân Thiên Lâm, ©ôи ŧɧịt̠ cậu ngang với tầm miệng nàng.

- Đây là chỗ em đi đái, chị cũng nếm thử đi.

- Nhưng mà…

Thanh Trúc còn chút ngập ngừng, cậu liền dí cu sát vào mũi khiến nàng hơi nhăn mặt vì mùi khai khai. Thế nhưng cũng giống những lần trước, nàng thích nghi rất nhanh với điều này. Dần dần nàng không còn khó chịu vì mùi khai mà còn ngửi được mùi mồ hôi nam tính và mùi dịch nhờn ngai ngái.

Tất cả đã kí©h thí©ɧ bản năng trong nàng trỗi dậy, giống như có gì đó đang mách bảo nàng phải mau chóng thuần phục trước cái thứ đó.

- Chị thử liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ của em đi.

- Ừ… ừ…

Thanh Trúc nhắm mắt, hồi hộp thè lưỡi chạm nhẹ vào đầu khấc. Vị mặn mằn rồi đến vị béo ngậy tanh tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang rỉ ra. Nàng hết sức ngạc nhiên vì nó không hề tệ như nàng tưởng, nếu không muốn nói là nàng cũng khá thích hương vị của nó.

- Mau ngậm hết vào rồi mυ"ŧ như kem ấy chị.

Nàng nghe lời Thiên Lâm răm rắp, há khuôn miệng nhỏ nhắn ngậm lấy một nửa ©ôи ŧɧịt̠. Như một năng khiếu bẩm sinh, lưỡi nàng tự động quét quanh đầu khấc.

Sự ấm áp và ướŧ áŧ nơi khoang miệng Thanh Trúc khiến cậu thấy đã không chịu được. Hai tay giữ lấy đầu nàng rồi nhấp thẳng một phát lút cán.

- Ưmmmm… ưmmmm…

Ngạc nhiên thay, nàng lại hưởng ứng theo, bắt đầu nhấp đầu ra vào theo nhịp với Thiên Lâm. Hai má hóp lại, hút chặt lấy thân ©ôи ŧɧịt̠, lưỡi điên cuồng quấn quanh khúc thịt nóng hổi kia.

Tất cả những điều này để chỉ là phản ứng vô thức chứ nàng chưa hề được chỉ bảo bao giờ cả. Có lẽ nàng đã được thừa hưởng từ Nhã Thanh không chỉ ở ngoại hình mà còn ở bản năng dâʍ ɖu͙© thiên phú nữa.

Những cơn kí©h thí©ɧ khiến Thiên Lâm không thể chịu nổi nữa, bắn ào ạt vào thẳng cuồng họng. Thanh Trúc bị bất ngờ nên để tràn hết một nửa ra ngoài nhưng cũng đủ để nàng nếm mùi vị tϊиɧ ŧяùиɠ lần đầu tiên trong đời.

Chưa bao giờ nàng được uống thứ gì ngon như vậy cả. Thanh Trúc nhả ©ôи ŧɧịt̠ của cậu ra rồi ngậm miệng lại, nhâm nhi chất dịch đặc sệt. Nàng nuốt cái ực ngon lành, thậm chí còn liếʍ mép ráng lấy nốt những gì còn sót lại một cách thèm thuồng.

- Chị thấy tϊиɧ ŧяùиɠ của em thế nào?

Thanh Trúc không trả lời, đưa tay cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của cậu, làm sạch hết mọi thứ còn dính lại trên đó.

- Hì hì, em đã nói mà! Nhưng chưa hết đâu, em còn thứ này cho chị nữa.

Thiên Lâm đẩy nhẹ đầu nàng, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi cái miệng thèm khát kia.

- Chị há miệng ra đi.

Thanh Trúc mắt vẫn lim dim trong men say tϊиɧ ŧяùиɠ, nàng há miệng ngẩng mặt lên nhìn cậu. Thiên Lâm thít cơ mông, tiểu ra những tia nước vàng khè lên thẳng gương mặt thanh tú của nàng.

Nướ© đáı nóng hổi rót vào miệng, tung toé ướt cả tóc Thanh Trúc khiến nàng bốc mùi khai nồng nặc. Nhưng nàng không hề khó chịu gì cả, vẻ mặt lâng lâng như vừa mới chơi cần xong vậy. Nàng không thể tin được, cái thứ mà nàng luôn xem là bẩn thỉu kia lại có thể ngon đến vậy, không kém gì tϊиɧ ŧяùиɠ của Thiên Lâm lúc nãy. Cả người nàng bủn rủn không còn sức lực, nằm ngửa ra sàn lè lưỡi như một con thú vậy.

Tiểu thư danh giá nhà họ Ngô đang nằm trần chuồng quằn quại trên một bãi nướ© ŧıểυ hôi rình, trưng ra một gương mặt dâʍ đãиɠ mời gọi. Thiên Lâm tất nhiên không thể bỏ lỡ một miếng thịt thượng hạng như vậy được.

Cậu nhanh chóng vào tư thế, đầu khấc ra thẳng vào lỗ l*и, dồn hết sức bình sinh thúc một phát thật mạnh xuyên thấu vào cái l*и mơn mởn.

- Ư… AHHHHHHH!!!!!

- Uiiiiiiiiii…

Cơn đau từ màиɠ ŧяiиɧ bị phá tan, Thanh Trúc rùng mình đau đớn. Thiên Lâm thì choáng váng vì cái l*и nàng quá bót nhưng đang muốn ép nát ©ôи ŧɧịt̠ của cậu vậy.

- Chị Trúc… có đau không?

Nàng không nói không rằng, ôm cổ cậu kéo xuống hôn môi nồng nhiệt. Cậu từ từ nhấp hông, ©ôи ŧɧịt̠ thụt ra thụt vào khá khó khăn trước cái âʍ đa͙σ nhỏ xíu. Nhưng được một lúc thì dịch nhờn từ cả hai người đã tuôn ra ướt đẫm, từng phát nắc bắt đầu mượt mà hơn.

- Ư ư ư ư… Lâm ơi… ahh ahhhh… sao… sao mà sướиɠ quá… ư ư ư…

- Ah… ah… L*и Trúc cũng làm anh sướиɠ quá Trúc ơi…

Giờ đã không còn chị em gì nữa, Thanh Trúc đã hoàn toàn thuần phục trước cậu. L*и nàng co bóp dữ dội, ưỡn hông tận hưởng khoái lạc bất tận.

- Ah ah ah… ư ư… sướиɠ quá… mạnh lên Lâm ơi… ahhh ahh… đâm nát l*и em đi Lâm ơi… ư ư ư…

- L*и em da^ʍ quá Trúc ơi… anh sướиɠ quá… ah ah ah…

Hai người quần quật hoang dại trong cơn nɧu͙© ɖu͙©. Thanh Trúc hoàn toàn bị phá vỡ từ bên trong, lí trí nàng chỉ còn tìиɧ ɖu͙©. Mọi thứ nàng được dạy từ nhỏ đều chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Bây giờ nàng không còn là tiểu thư quý tộc mà chỉ còn là một đứa con gái chìm dắm trong khoái lạc mà thôi.

- Từ nay, em sẽ là của anh!

- Ư… ư… vâng… Thanh Trúc là của Thiên Lâm… ah… l*и em sướиɠ quá… ư ư ư…

Và Thanh Trúc đã dâng hiến cuộc đời của mình cho cậu theo cách như vậy, nằm giữa vũng nướ© đáı, l*и bị đâm liên tục đến mụ mị đầu óc…

__ Sáng hôm sau __

Tiểu Ly gõ cửa phòng Thiên Lâm nhưng không thấy ai trả lời. Cô áp tai vào cửa, nghe thấy những tiếng rên không ngừng nghỉ, hiểu ngay có chuyện gì nên không làm phiền họ nữa.

Bên trong phòng, Thanh Trúc đang ngồi trên người Thiên Lâm, nhấp nhô lên xuống cặp mông tròn trịa, cặρ √υ" nàng cũng nẩy tưng tưng theo từng nhịp dâʍ đãиɠ. Cậu túm lấy hai núʍ ѵú kéo mạnh ra khiến nàng la oai oái sung sướиɠ. Hai người chỉ vừa mới ngủ dậy nhưng thấy mặt nhau là không thể nhịn được mà phải làm ngay một phát chào buổi sáng.

Suốt một tuần sau đó là khoảng thời gian tɧác ɭoạи không có điểm dừng. Tiểu Ly và Thanh Trúc thay phiên nhau phục vụ Thiên Lâm, thậm chí có lúc chơi tay ba. Bọn họ ȶᏂασ nhau ngay tại phòng bếp, khi Tiểu Ly đang đứng nấu ăn thì bị cậu vén váy lên nắc tơi tả. Thanh Trúc đang đi chơi ngoài vườn hoa, cũng bị Thiên Lâm đè xuống, lột đồ làʍ t̠ìиɦ ngay giữa thanh thiên bạch nhật. Lại có hôm, cậu bắt Tiểu Ly cùng Thanh Trúc trần chuồng không mảnh vải nằm liếʍ l*и nhau ngay giữa sảnh ra vào phía trước biệt thự.

Dù cho cậu có làm gì, Tiểu Ly và Thanh Trúc không hề có một lời than vãn, luôn hết sức cung phụng cậu từ đầu tới chân.

Tới ngày Nhã Thanh đi công việc trở về, điều đầu tiên là gọi ngay Thiên Lâm vào phòng mình. Cậu cũng không rõ lí do nhưng vẫn vui vẻ đến gặp cô.

- Chào cô Thanh, cô đi lâu ngày con nhớ cô quá.

- Chà, bé cưng từ khi nào mà dẻo miệng quá vậy, nhớ cô thật không?

- Con nhớ cô thật mà.

Nhã Thanh cười mỉm đầy ẩn ý, đi tới ôm cậu ngồi xuống giường, xoay người hướng về phía cái TV to trong phòng.

- Nhớ cô đến mức chơi luôn cả con gái của cô sao?

Vừa dứt lời, màn hình TV mở lên một đoạn video. Trong đó cậu và Thanh Trúc đang khoả thân, ȶᏂασ nhau phành phạch trong phòng ăn.

- Ơ… cô Thanh… con…

Nhã Thanh đưa một ngón tay lên chặn miệng không để cậu nói tiếp.

- Thôi thì cũng nói cho cưng biết một sự thật. Cưng được nhận nuôi là để trở thành chủ nhân tương lai ở nơi đây. Nên sớm muộn gì, tất cả những nữ nhân ở đây đều sẽ thuộc về cưng hết thôi.

Người phụ nữ đứng dậy trước mặt cậu, từ từ cởi bỏ chiếc váy bó gợi cảm.

- Cưng nói xem, cưng có muốn sở hữu người đàn bà đã qua bên kia sườn dốc này không?

Vừa nói, Nhã Thanh vừa uốn éo, một tay nâng bầu vυ" lên sát miệng, tự ngậm lấy núʍ ѵú của mình. Một tay trườn xuống háng, tự tách hai mép l*и ra.

Thiên Lâm trông thấy cảnh tượng này, nuốt nước bọt ừng ực, đứng phắt dậy, móc luôn ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng. Cậu tiến đến định ôm lấy Nhã Thanh thì cô liền đưa tay cản cậu lại.

- Nếu cưng muốn khuất phục con cɧó ©áϊ này, thì chỉ với ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ xíu hiện giờ sẽ không được đâu.

Người phụ nữ quyền quý đang tự nhận mình là một con cɧó ©áϊ, thẳng thừng chê bai cậu. Thiên Lâm nghe vậy liền nổi máu tự ái, lao đến thọc nguyên bàn tay vào l*и Nhã Thanh. Thế nhưng dù cậu đã làm đủ mọi kiểu trong tận 20 phút, cô ấy vẫn không hề thay đổi sắc mặt. Thậm chí l*и vẫn khô ráo, không chảy ra một giọt nước nào.

- Thế nào? Cưng còn muốn thử nữa không?

Nhã Thanh cúi xuống vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠, mặc kệ sự ấm ức tỏ rõ trên gương mặt cậu. Những lời nói lẳиɠ ɭơ lại cất lên khıêυ khí©h.

- Nhưng mà bé cưng cứ yên tâm. Khả năng bẩm sinh của cưng rất vượt trội nên hãy cố gắng chờ tới khi ©ôи ŧɧịt̠ của cưng phát triển hơn 30 cm. Đến lúc đó, nếu cưng có thể làm con cɧó ©áϊ này lêи đỉиɦ, thì Nhã Thanh này sẽ quỳ dưới chân cưng mà gọi hai tiếng “chủ nhân”.

Nói xong, Nhã Thanh há miệng ngậm toàn bộ ©ôи ŧɧịt̠, hóp má mυ"ŧ chặt khủng khϊếp. Thiên Lâm dù đang trong cơn tức giận nhưng kĩ năng thượng thừa từ cái lưỡi của cô khiến cậu chỉ chịu được năm phút rồi xuất tinh xối xả.

Cô ngồi xuống giường, dang chân mở to sang hai bên.

- Bé cưng có muốn uống sữa nữa không nào?

Dù cho cái l*и dâʍ ɖu͙© đang mời gọi, nhưng lúc này Thiên Lâm không còn tâm trí để thưởng thức nữa. Cậu từ chối rồi quay người rời khỏi phòng.

Nhã Thanh nhìn thấy cậu vừa đi khuất, gương mặt tự nhiên ửng đỏ lên, hai mắt lờ đờ, cả người run rẩy như đang lên cơn động kinh.

Cô gục xuống sàn nhà, tay quờ quạng ra sau mông, đút thẳng vào hậu môn mò mẫm. Một lúc sau kéo ra một chuỗi hạt bằng nhựa dài 40 cm, mỗi hạt to bằng một quả cam.

Ngay khi rút hết thứ đó ra khỏi người, Nhã Thanh ưỡn hông bắn da^ʍ thuỷ tung toé, đồng thời cũng đái phọt ra đống nướ© ŧıểυ khắp sàn. Cô tru tréo điên cuồng những từ vô nghĩa.

- Ú ú ú ú… gâu gâu gâu gâu gâu gâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!!!!!!!!!!!!!!!!

Nhã Thanh úp mặt xuống liếʍ sạch sẽ đống nướ© đáı trộn da^ʍ thuỷ rồi mới nằm bệt ra thở hồng hộc.

- Hi vọng sau này… cậu chủ có thể thay lỗi cho con chó mẹ hỗn láo này… Tất cả đều chỉ để giúp cậu chủ trở thành chủ nhân đích thực mà thôi… Chó mẹ chờ ngày cậu chủ trưởng thành…

__ Ở phòng Thanh Trúc __

Thiên Lâm ngồi úp mặt vào ngực Thanh Trúc mà khóc tu tu nãy giờ khiến nàng bối rối không biết phải xử lí làm sao. Dù đã cố gắng an ủi vỗ về nhưng không cách nào nàng có thể khiến cậu ngưng khóc được.

Chợt trong đầu nàng loé lên một suy nghĩ. Nàng vén cái áo thun lên trên, để lộ cặp ngực mĩ miều, kê núʍ ѵú ngay trước miệng Thiên Lâm. Cách này liền có tác dụng, cậu ngay lập tức ngậm đầu ti của nàng mà mυ"ŧ ngon lành. Tay cậu với lấy bầu vυ" còn lại mà bóp mà siết rất mạnh, Thanh Trúc tuy đau đớn nhưng chỉ im lặng chịu đựng để cậu qua cơn.

Mãi một lúc sau, Thiên Lâm mới bình tĩnh trở lại. Cậu ngẩng lên nhìn Thanh Trúc, thấy nàng thở khó nhọc, mới để ý bầu ngực của nàng đã hơi tím lại vì cậu bóp quá mạnh. Lúc này cậu mới hơi hối hận một chút, lên tiếng hỏi han nàng.

- Sao em lúc nào cũng chịu đựng để anh hành hạ hết vậy?

Câu hỏi đột ngột của cậu khiến Thanh Trúc khựng lại vài giây, nàng thực ra cũng không hề biết đáp án chính xác cho việc này. Tất cả chỉ đều do nàng tuân theo bản năng mách bảo mà thôi.

- Xin lỗi anh nhưng mà… điều này em cũng không biết nữa… Điều duy nhất em biết là uy quyền của anh đã làm em bị khuất phục… Cơ thể em đã là của anh… nên anh muốn sử dụng như thế nào tuỳ ý… Em thấy hạnh phúc nếu được anh hành hạ hay bất kể thứ gì…

Lời nói chân thành của nàng đã giúp cậu thấy bình yên lại trong lòng. Nhưng vẫn còn chút lăn tăn, cậu đứng dậy trên giường, tụt quần xuống để ©ôи ŧɧịt̠ ngay trước mặt nàng mà hỏi.

- Trúc có nghĩ ©ôи ŧɧịt̠ anh rất nhỏ không?

Thanh Trúc đưa tay vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của cậu, cúi xuống hôn lên đầu khấc một cách dịu dàng.

- Bây giờ anh chỉ mới 12 tuổi thôi mà ©ôи ŧɧịt̠ đã như thế này rồi… chỉ vài năm nữa thôi, chắc chắn nó phải bự hơn cánh tay của em đây này.

Thấy cậu vẫn còn hơi nghi ngại, nàng tụt luôn cái quần đùi xuống, dang chân ra, hai tay tự banh mép l*и đang bóng nhẫy vì dịch nhờn ướt đẫm.

- Anh nhìn xem cái l*и dâʍ đãиɠ này, mỗi ngày đều được sướиɠ đến cực đỉnh vì được ©ôи ŧɧịt̠ của anh làʍ t̠ìиɦ đấy. Bây giờ mỗi lần em nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ ấy, em đều không thể kiềm chế mà nước l*и cứ chảy ra không ngừng đây này.

Thiên Lâm xúc động trước tình cảm mãnh liệt của Thanh Trúc, cậu cúi xuống hôn môi nàng một nụ hôn mãnh liệt. Côи ŧɧịt̠ cậu vô tình cọ cọ vào lỗ âʍ đa͙σ khiến nàng ngứa ngáy không chịu được nữa.

- Lâm ơi… ȶᏂασ vào l*и em đi… ư ư… em chịu không nổi nữa rồi… em muốn sướиɠ…

Cậu liền thúc lút cán vào cái lỗ dâʍ đãиɠ, phi nước đại phành phạch. Nàng nhắm mắt đê mê tận hưởng cơn khoái lạc, cảm tưởng như sắp phụ thuộc hoàn toàn vào ©ôи ŧɧịt̠ của Thiên Lâm mất thôi.

Hai người làʍ t̠ìиɦ hùng hục hai tiếng đồng hồ mới chịu nghỉ. Thanh Trúc ngủ thϊếp đi với cái tử ©υиɠ đã được bơm đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, Thiên Lâm ôm nàng âu yếm. Cậu nhìn ra bầu trời hoàng hôn với một ánh mắt quyết tâm rực cháy, nhất định cậu sẽ khiến Nhã Thanh phải quỳ xuống cầu xin làm nô ɭệ của cậu một ngày nào đó.

Chỉ trong chưa đầy một tháng, cuộc sống của cậu đã thay đổi hoàn toàn, không còn là một đứa trẻ mồ côi không thân phận. Giờ đây cậu đang trên một con đường mới với nhiều vui thú đang chờ phía trước.