Chương 39: Đừng trách tôi

Chương 39: Đừng trách tôi

Sao lại như vậy được!

Nha cô đã bước ra ngoài rồi, tại sao trong gương cô ấy vẫn còn đang tắm!

Tôi bướng bỉnh nhìn vào gương, khi nha cô đi đến bên cạnh tôi, cô ấy tò mò hỏi: “Cậu có nhìn thấy gì không?”

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, ngây ngốc đưa tay chỉ về hướng phòng tắm: “Nhìn cái gương …”

Nha cô ở bên trong cái gương đó, vẫn còn đang xoay mình xoa sữa tắm lên người.

Nha cô kỳ quái nhìn hướng cái gương, hoài nghi nói: “Cái gương này bị làm sao?”

Tôi vừa nghe câu nói đó thì hiểu rõ rồi. Nha cô xem chừng có vẻ không nhìn thấy hình ảnh trong gương, bởi vì tôi có mắt âm dương, cho nên chỉ tôi mới có thể nhìn thấy.

Tôi lập tức nói: “Bên trong gương có một cô nữa, đang tắm!”

Nha cô cau chặt lông mày, nghi ngờ nhìn lại cái gương, cuối cùng lắc đầu nói: “Tôi vẫn không nhìn thấy cái gì cả.” Cô ấy bước tới bên cạnh cái gương, hoài nghi nhìn chằm chằm mặt gương.

Bỗng nhiên!

“Nha cô” bên trong gương, đột nhiên, ngừng động tác tắm rửa, cô ta quay đầu lại, nhìn vào mặt nha cô trong phòng tắm, thậm chí cô ta còn duỗi tay ra, hướng về cô ấy chầm chậm túm lấy!

Cảnh tượng kỳ dị này khiến da đầu tôi tê dại. Tôi nhanh chóng đi đến bên cạnh nha cô, nắm lấy cánh tay cô ấy và kéo cô ấy ra khỏi phòng tắm!

“Cái gương này có điều cổ quái …” Tôi không kiềm được nói, “Không được lại gần nó!”

Nha cô trầm tư suy nghĩ một lát, bỗng nhiên nói: “Cậu từng nghe qua chưa? Người ta nói rằng vào lúc nửa đêm mười hai giờ tối, gương có thể thông đến một thế giới khác.”

Tôi lắc đầu đáp: “Tôi chưa nghe bao giờ.”

“Chúng ta cần kiểm tra kỹ cái gương này.”

Nha cô sắc mặt nghiêm túc: “Thế này đi, chúng ta đêm nay ở tại đây đi, nhưng mà cậu phải giúp tôi giờ giờ phút phút quan sát cái gương này.”

Tôi kinh ngạc nói: “Không phải chúng ta đã bàn trước là chỉ tới điều tra một lát thôi mà?”

“Phải điều tra đến khi rõ ràng chứ …” Nha cô giải thích, “Đừng sợ, từ những trường hợp trước đó có thể nhìn ra, cái thứ này sẽ không hại người đâu.”

Tôi vẫn có chút căng thẳng, chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Nếu mà xảy ra việc gì ngoài ý muốn, cô nhất định phải bảo vệ tôi thật thật kỹ đấy!”

Nha cô an ủi: “Yên tâm, lần này nhất định tôi sẽ làm thế.”

Cô ấy trèo lên giường, sau đó nói: “Cậu cũng tắm luôn đi.”

Tôi nghe mà cả run hết cả người, vừa mới nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị như vậy tôi nào dám tắm nữa chứ!

“Tôi không muốn tắm …” tôi lí nhí nói, “Ngày mai tắm được không?”

Nha cô không vui lắm nói: “Không được, thời tiết bây giờ nóng như vậy, cả người cậu chắc chắn đầy mồ hôi rồi, chỗ này lại chỉ có một cái giường, lẽ nào cậu muốn tôi cả đêm ngửi mồ hôi à? Nhanh đi tắm đi! Dù gì cậu cũng có mắt âm dương, cậu sợ cái gì chứ!”

Tôi nuốt nước bọt, dùng giọng nói hết sức cầu khẩn nói: “Vậy như thế này được không, cũng giống như khi tôi nhìn cô tắm, cô cũng nhìn tôi tắm nhé, nếu không tôi sẽ sợ hãi.”

“Thật là nhìn không ra, gan cậu lớn thật đấy …” Nha cô cười tủm tỉm nói, “Được, vậy cậu nhớ phải mặc quần xì đấy.”

“Tất nhiên rồi!

Nghe được lời đồng ý của nha cô, cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng cởi bỏ quần áo bên ngoài, bước vào trong phòng tắm. Vừa bước vào phòng, tôi không nhìn được nhìn vào cái gương đó. Còn tốt, bên trong gương không có gì kỳ lạ.

Nha cô nghiêng người dựa vào cửa, nhàm chán mở lời: “Nhanh tắm đi.”

“Ừm”

Tôi mở vòi nước trên đầu, để nước tự do phun vào người.

Chính vào lúc này!

Nha cô đột nhiên lùi ra sau một bước, đóng cửa lại!

Tôi gấp gáp chạy nhanh ra giữ lấy cửa, nha cô thế nhưng ở bên ngoài nói lớn: “Tử Trần, cậu đừng trách tôi, tất cả chỉ vì điều tra thôi!”

———————-