Nhi tử của lão đầu tử tên là Trình Xa, hắn năm nay đã mười sáu tuổi, nam tử tới tuổi mười lăm đa phần đều đã chú ý tìm nữ lang, đàm hôn luận gả. Trình Xa vẫn luôn tìm kiếm, có điều hắn muốn nữ lang điều kiện quá cao, cho nên vẫn kéo dài chưa có kết quả. Lúc đầu Trình Xa chỉ nghĩ tìm nữ tử đến trấn trụ sửu nam nhân kia, không ngờ vừa đưa mắt nhìn ra đằng sau. Thân hình cao lớn, vẻ mặt anh tuấn, thêm một thân y phục tơ lụa của Chu Lam đã khiến trái tim của hắn đập thình thịch.
"Tiểu đệ đệ?" Nữ gác cổng thấy Trình Xa nhìn về phía nàng ngẩn người, trong lòng liền có chút bành trướng. Tuy rằng bản thân đã có phu thị, nhưng được một nam tử trẻ tuổi hâm mộ vẫn khiến lòng hư vinh của nữ nhân lâng lâng.
Trình Xa nghe giọng nói thô to của nữ gác cổng làm bừng tỉnh, hắn lập tức đỏ mặt, giọng nói càng thêm thấp nhu.
"A Xa đột ngột nhờ vả các vị đại tỷ, thật sự là mạo muội. Chỉ là trong nhà xảy ra chuyện, hắn sai khiến nhi tử của mình trộm tiền của cha đệ xong liền muốn chạy trốn. Cha và đệ phát hiện ngăn cản, nam nhân kia liền ỷ vào bản thân khỏe mạnh muốn đánh cha con đệ."
Nam nhân đã chết lặng như cái xác không hồn đứng xử ở nơi đó, hắn đã quá quen bị Trình Xa làm cho tiếng xấu quấn quanh, người người chán ghét, thê chủ không thương, mẫu phụ khinh bỉ, suốt ngày chì chiết hắn, hắn nhẫn, nhẫn đến cả người đầy thương tích, nhi tử cũng bị khi dễ đến gầy gò ốm yếu. Không một ai quan tâm đến hai cha con hắn, không ai sẽ tin tưởng hắn và A Phúc. Nếu chỉ có Trình phụ và Trình Xa, hắn có thể liều mạng với họ, nhưng trước mặt hắn là mấy nữ tử cao to, hắn đánh không lại, cho nên chỉ có chết lặng chịu đựng, chờ đợi những nữ tử này sẽ giống như vô số người trước, chỉ trích hắn, đánh hắn. Nghĩ đến A Phúc, tâm trạng tuyệt vọng của hắn lại rất không tha, nếu bây giờ hắn chủ động nhận hết lỗi lầm, mấy nữ nhân này chắc hẳn sẽ không ra tay hành hạ với một nam hài đi?
"Ngươi bảo hắn trộm tiền của cha ngươi. Vậy trộm bao nhiêu? Tiền hắn giấu ở đâu?"
Giọng nói nữ nhân vang lên, lại không hề như hắn nghĩ rằng, đôi mắt đỏ ngầu của hắn thoáng động, nhưng rất nhanh liền quay về chết lặng.
Nghe được giọng nói của Chu Lam, ánh mắt của A Phúc và Trình Xa cũng đồng thời sáng lên, nhưng suy nghĩ lại cách biệt một trời một vực. A Phúc cảm thấy cô cô là người tốt nhất, cô cô sẽ giúp A cha và cậu. Trình Xa vốn đã ưng thuận Chu Lam, nay nghe giọng nói nhàn nhạt như vậy, lại càng mến mộ, nàng quả nhiên không hề ngu xuẩn như nữ hạ nhân bẩn thỉu này.
Nữ gác cổng không hề hay biết bản thân bị Trình Xa khinh bỉ, lập tức gật đầu a dua theo câu hỏi của thiếu phu nhân.
"Đúng vậy nha tiểu đệ đệ."
Chu Lam nhìn nữ gác cổng một cái, cảm thấy nàng ta đang rơi vào trạng thái như mấy nam nhân khôn ngoan ở hiện đại. Đầu tiên nàng ta bị ngộ nhận, sau đó ánh mắt cũng bị lòng hư vinh quấy phá. Bình thường làm nữ gác cổng, đầu óc cơ linh không nói, ánh mắt nhìn người vẫn phải có. Bây giờ trong mắt và biểu cảm lơ đãng lộ ra của Trình Xa lộ ra tâm tư nhiều như vậy, lại không hề phát giác. Nàng không tự chủ nghĩ đến Trương gia công tử.
"Hắn ăn cắp rất nhiều tiền của ta. Còn tiền hắn dấu ở đâu sao chúng ta biết được. Các người cứ đè đầu hắn xuống, cha con ta sẽ tra hỏi hắn."
Lão đầu tử vốn khắc nghiệt thích lên mặt, trước giờ nữ nhân ra tay giúp đỡ đều là dạng người thô lỗ, chỉ biết nghe một phía, cộng thêm nam nhân kia sửu vô cùng, thành ra bọn họ rất không biết nặng nhẹ đánh nam nhân một trận giúp cha con lão. Quen thói sai khiến, lão đầu tử nói năng không chút giữ cửa.
Trình Xa nghe cha mình nhanh mồm nhanh miệng nói liền cảm thấy không ổn. Quả nhiên khi hắn đưa mắt nhìn nàng, đã thấy nữ nhân đưa ánh mắt đen sâu thẳm nhìn cha con hắn.
"Các vị đại tỷ, cha ta chỉ là quá xót của nên nói chuyện có chút thất lễ. Mong các vị đại tỷ rộng lòng bỏ qua." Hắn nói xong câu này liền móc trong tay áo ra một hầu bao.
"Nam nhân kia lấy tiền mua một túi mạch nha, sau đó sợ chúng ta phát hiện nên cột vào cánh tay nhi tử của hắn. Cũng may là trước khi hai cha con hắn rời đi, bị Hoàng nhi làm vấp ngã, lộ ra hầu bao kẹo. Không là cha ta bị mất nhiều tiền như vậy cũng không biết."
Nữ gác cổng nhìn hầu bao kẹo, một cảm giác quen thuộc lập tức dâng lên trong đầu. Hầu bao này rất giống của... Nàng ta gãi gãi đầu nhìn về phía Chu Lam.