Rõ ràng trước đây mã 689 hoàn toàn không phải thú vật mà là một ai đó nhưng tại sao hắn không thể nhớ rõ, các kí ức ấy khiến đầu hắn nhức lên đau đến kêu lên tiếng. Sau một hồi chống chịu hắn ngã ra sàn có vẻ cơn đau ấy rất khó chịu tiếng nói của con cáo vang vẳng trong đầu hắn.
[ Kí chủ người không sao chứ ? Kí chủ ?]
Khi hắn tỉnh lại, thấy mình xuất hiện trên một chiếc giường lạ nhưng phản xạ lại quá bình thường vậy….thực sự thế giới này mới chính là thế giới chính nhắn đã từng biết sao ? Hắn vuốt ve chiếc đồng hồ của con hồ ly đưa cho anh suy ngẫm rồi lên tiếng :
- Cáo con , ta muốn làm nhiệm vụ ….
[Kí chủ ! cơ thể người rất kém không thể làm nhiệm vụ được đâu ạ ]
- Bây giờ trong đầu ta không có một chút ký ức gì thật sự rất khó chịu, ta muốn làm điều gì đó để phần nào đó giúp kí ức quay lại .
Khó chịu thật ! mọi thứ trong nháy mắt lại biến mất hoàn toàn và để lại một cái đầu trống rỗng. Hắn chỉ muốn cất đi mọi thứ thôi , kể cả cái kí ức đang có hồi tưởng trong đầu hắn. Trong khoảng một tuần nghỉ ngơi hắn luôn hỏi về lý do bản thân ở nơi đây vậy mà con cáo ấy lại nhanh tróng lẩn tránh , tìm đủ lý do tránh hắn.
[Kí chủ ! bây giờ người có thể nhận nhiệm vụ ]
- À…ừm
Con cáo này có bao nhiêu bí mật mà hắn không biết kể cả những hình ảnh chàng thiếu niên luôn xuất hiện trong giắc mơ của hắn là ý gì, tại sao lại quen thuộc đến khó hiểu ?
Con cáo gửi đến cho hắn một đống tài liệu .
[ Kí chủ, đây hoàn toàn là tài liệu của những nhiệm vụ người muốn tìm kiếm
]
Hắn tìm tòi một hồi thì lôi ra một tệp tài liệu , bây giờ cũng quá tiên tiến rồi chăng chỉ cần chọn là có thể lấy luôn mà không cần phải photo. Hắn dở vài lần rồi nhận nhiệm vụ luôn nhưng không hề phàn nàn có lẽ những điều sảy ra vừa qua đã cái gì đó chấn động lên tâm lý của hắn.
[ Chúc mừng kí chủ ! Người đã hoàn toàn nhận được nhiệm vụ D120 ]