- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp Trước
- Chương 5
Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp Trước
Chương 5
- Chiếc đĩa ấy dõ dàng là một phần mền không phải sao ?
- Em cũng nghĩ thế nhưng lúc ấy em có hỏi Lâm Tử cậu ta đã đưa nhầm cho anh, nó không phải là phần mền .
- Nó là cái gì ?
Hỗn loạn thật, mọi thứ chớp mắt tưởng như vô lý nhưng nó đã xuất hiện trước mắt chỉ còn đợi tên ngốc Lâm Tử đang trên đường tới đây có thế giải thích toàn bộ điều phi lý này .
Không quá 30 phút tên oát con ấy đã xuất hiện tại nhà Nhất Minh, trên người hắn đổ toàn mồ hôi nhịp thở hổn hển vội vàng không kịp thay giầy chạy thẳng vào nơi hắn và tiểu Như .
- Anh Nhất Minh tại sao anh ở trong này ?
- Câu này tôi phải hỏi cậu mới đúng ! cậu đưa cái quái gì cho tôi vậy hả ?
Cậu ta gãi đầu ngượn gạo miệng liên tục giải thích :
- Ca ca à , thực sự em không biết mình đưa nhầm cho anh và tiểu Như mà…
- Nhất Minh ! em cần tìm hiểu xem phần mền này là loại nào thế nên anh chịu khó em rút nó khỏi ổ cứng và thăm dò xem sao .
Con bé đưa tay rút nó khỏi ổ cứng nhưng không tài nào khiến nó rời khỏi, sau một hồi thì màn hình bỗng xuất hiện cảnh báo “ Lưu ý : nếu bên ngoài cố ý tác động từ bên ngoài thì cả nhân vật và phần mền sẽ xóa hoàn toàn bộ nhớ ! “
- Ca ca , tiểu Như hai người xem !
Tiểu tử vừa lay tay con bé và chỉ lên màn hình, nhưng tên Ninh Nhất vẫn không hoàn toàn chú ý đến nó chỉ chú ý đến bàn tay tên ngốc ấy cầm vào đâu .
- Tên lợn này ! Tay cậu cầm vào đâu vậy hả ? Có tin tôi chặt đứt nó không ?
Lâm Tử vội thu tay về liền giải thích :
- Ah, anh hiểu nhầm rồi ý em là trên màn hình ấy.
- Màn hình ? nó vẫn thế mà.
- Không phải , là chữ trên bảng đó ! trên bảng !
Ninh Như hoàn toàn dường như không để tâm , tiếp tục loay hoay tìm kiếm thứ gì đó trên máy tính xách tay của cô lên tiếng :
- Anh ấy không nhìn thấy gì đâu, có thể do tầm nhìn của mắt hoặc là một số con người không muốn cho Nhất Minh xem và chỉ muốn cho chúng ta nhìn thấy .
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp Trước
- Chương 5