Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp Trước

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau sự hỗn độn ấy, hắn rời đi và đến đây như một cơn gió mọi thứ đều trong chớp nhoáng. Kể từ khi hắn ở đây nụ cười luôn lạ lùng quỷ dị làm cho con người ta lạnh sống lưng , hắn bước xuống đến bên dưới, hắn được một tên cảnh sát nhìn vẻ khá ưa nhìn nhí nhảnh hoạt bát đưa cho hắn chiếc khăn lau khô đầu đối lập với hắn ,cậu ta luôn cười rất tự nhiên và chàn đầy sự chân thành không phải là con người kia lời nói như dao sắt đến nhức lòng .

Hắn đưa khăn lên lau khô đầu và quần áo, còn cậu cảnh sát trẻ tuổi kia liên mồm liên miệng khiến anh ta cũng cảm thấy phiền, nhưng thú thật cậu ta cũng khá dễ thương từ xa một vị mặc quần áo quân đội đi về phía hắn lên tiếng nói :

- Ninh Nhất à, làm rất tốt !

- Vâng thưa sếp !

Hắn đưa tay nghiêm túc chấp hành, hắn chính xác là một FBI đặc nhiệm của quân đội chính quyền anh ta cố đóng giả một sinh viên để tiếp cận kẻ muốn tự sát đó cũng là lý do giải thích tại sao quân đội không ngăn chặn hành vi vừa rồi của anh ta, sau một hồi trách vấn của ông ta….đơn giản bởi hành vi vừa rồi dù cứu được cô gái nhưng cách hắn làm thực sự quá đáng trách.

Xong ông ta chỉ để lại tiếng thở dài rồi rời đi, bởi dù là nói thế nhưng nhiều lần không có người bỏ mạng nên bên phía chính phủ cũng khó trách tội hắn. Ông ta vừa rời đi thì tên oát con Lâm Tử nhanh chân chạy đến luôn miệng.



- Nhất ca ca, anh xem bản cập nhập của BIB ( phần mền phổ biết dành cho game thủ )

- Ồ, đừng đưa nó cho tôi

- Anh xem đi, hay lắm luôn ấy

- Không hứng thú

Dù thế oắt con Tử Lâm vẫn khiến hắn mang cái phần mền trẻ con ấy về, trước khi đó nhóc ta đã nói ‘ Anh đưa giúp em cho tiểu Như ‘ không những thế câu ta còn cố nhấn mạnh ‘ Nhất định phải đưa cho em ấy nha anh , không được quên đâu ! ‘ không biết mấy con người này nghĩ gì nữa hắn mang câu hỏi ấy về đến nhà. Căn nhà không quá rộng có thể đủ một hộ gia đình ở. Như bao ngày hắn thay đôi giầy dính đầy bùn đất qua trận mưa vừa rồi bằng đôi dép đi trong nhà. Hắn đi thẳng vào phòng khách một đống lộn sộn đập vào mắt hắn vỏ snack và lon nước coca bừa bộn đến đáng sợ có thế nó đối với hắn quá quen thuộc rồi hắn lượm tất cả vào túi rác phân loại. Rồi một cô bé dáng người mảnh mai và mái tóc đen nhanh lên tiếng :
« Chương TrướcChương Tiếp »