Chương 2

2,

Sáng sớm hôm sau, trước khi Thẩm Tu đến công ty, tôi đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ.

Là một trợ lý ưu tú, tất cả mọi thứ về tổng giám đốc tôi đều phải nắm rõ.

Nào là lịch trình hằng ngày của anh ấy, anh ấy thích gì, không thích gì… tôi đều biết rõ, còn phải cẩn thận sắp xếp.

Nghĩ đến là tức giận.

Không ai hoàn hảo, nhưng trợ lý của Thẩm Tu nhất định phải hoàn hảo.

Anh ta thì rảnh rỗi rồi, còn tôi thì phải gánh vác mọi việc thay anh ta.

Vừa đặt cốc cafe lên bàn thì cửa văn phòng được mở ra, Thẩm Tu bước vào,

Tôi đứng gọn sang một bên, cúi đầu chào: “Chào buổi sáng, tổng giám đốc.”

“Chào buổi sáng.” Anh gật đầu rồi ngồi xuống.

Tôi bắt đầu báo cáo lịch trình hôm nay.

“Để trống lịch trình sau 5h cho tôi.” Thẩm Tu lên tiếng.

Anh chậm rãi nhìn tôi: “Chiều tối có buổi họp gia đình, em đi với tôi.”

“Tôi?”

Thẩm Tu: “Lấy thân phận bạn gái anh.”

Nhanh quá!

Có nghĩa là 300 vạn sắp đến tay tôi rồi.

“Vâng, tổng giám đốc.”

Thẩm Tu mở tập văn kiện ra, “Nhắc nhở em một chút, đêm nay em ở lại nhà cùng anh.”

Tôi cười nhẹ: “Tổng giám đốc yên tâm,



Không thể hiểu nổi thế giới của người có tiền.

Chỉ là họp gia đình thôi mà cũng hoành tráng như vậy, lại còn phải mặc lễ phục.

Nhưng mà bộ lễ phục này đẹp ghê.

Là Thẩm Tu chuẩn bị cho tôi.

Đây là lần đầu tôi đến nhà họ Thẩm, giống hệt trong phim, là một tòa trang viên.

Đúng là nhà giàu.

Tôi khoác tay Thẩm Tu vào đại sảnh, tất cả mọi người đều nhìn chúng tôi.

Mặc dù nói vậy nhưng tôi cũng hơi hồi hộp.

Chắc là Thẩm Tu cảm nhận được, anh vỗ nhẹ mu bàn tay tôi, nhẹ nhàng nói: “Yên tâm.”

Nghe xong tôi cũng nhẹ nhõm hơn phần nào, dù sao cũng là lần đầu gặp trường hợp này, tôi thả lỏng hơn một chút.

Mặc dù đều là người nhà của Thẩm Tu, nhưng so với những đại lão tôi từng gặp, họ còn là đại lão của đại lão.

Anh đưa tôi đến trước mặt mọi người: “Bạn gái của con, Doãn Lê.”

Một vị phu nhân nắm lấy tay tôi, mỉm cười.

“Tiểu Lê! Miểu Miểu vừa mới kể về con, nói con là bạn tốt của con bé, còn nói con là một cô gái cực kì xinh đẹp, quả không nói điêu tí nào.”

Tôi mỉm cười: “Cảm ơn ạ.”

Thẩm Tu giới thiệu với tôi: “Đây là mẹ anh.”

“Con gọi dì Tôn là được.”

Nhưng tôi với Miểu Miểu bằng tuổi nhau, không phải nên gọi là bà Tôn sao?

Nhưng mà hiện tại tôi là bạn gái của Thẩm Tu.

“Con chào dì Tôn.” Tôi cười chào,

Thẩm Tu giới thiệu tôi với những người khác, nào là ba, chị gái, anh rể, chị gái, anh trai, chị dâu…

Tất nhiên không cần giới thiệu tôi với Miểu Miểu.

Đúng là một gia tộc lớn.

Chỉ riêng tiền mọi người lì xì tôi đã hơn mấy trăm vạn, cụ thể là bao nhiêu thì chưa tính.

Hehee…

Tôi kéo Thẩm Tu sang một bên, nói thầm: “Tổng giám đốc, chút nữa em sẽ đưa lại lì xì cho anh.”

“Họ cho em mà.” Anh cúi đầu nhìn tôi, “Còn nữa, nhắc em một chút, bây giờ em nên gọi bằng tên của anh.”

Tôi mỉm cười nắm tay anh: “Em hiểu rồi, em sẽ gọi anh là bảo bối.”

Không hiểu sao tôi cảm thấy người Thẩm Tu hơi cứng lại.

Anh bằng đấy tuổi nhưng chưa được ai gọi là bảo bối đúng không?

Chúng tôi tiếp tục đi giao lưu, sau đó tôi và anh tách ra, vài người chạy ra vây quanh tôi.

Khi họ biết tôi và Thẩm Tu trước kia học cùng trường đại học, họ hết lời khen ngợi tôi.

“Tiểu Lê thật sự rất có triển vọng.”

“Vừa xinh đẹp vừa có học thức, thật xứng với Thẩm Tu.”

“Nhìn lại Miểu Miểu thì…” Chị gái của Thẩm Tu nhìn Miểu Miểu một cái, cười lắc đầu.

Miểu Miểu bĩu môi: “Mẹ, mẹ khen cậu ấy thì khen, sao còn coi thường con như thế.”

“Mẹ sai, mẹ sai, con gái mẹ tuyệt nhất.”

Miểu Miểu kéo tôi sang một bên, “Thấy chưa, tớ đã bảo nhà tớ rất dễ gần. Hơn nữa họ cũng rất thích cậu, cậu cưới chú hai của tớ đi.”

“...”

Rõ ràng tôi đến đây vì 300 vạn mà.