Chương 11

11,

Sau khi về phòng, tôi với Thẩm Tu cũng nói đến chuyện sinh con.

“Anh biết bây giờ em chưa muốn sinh con, phía gia đình anh sẽ giải quyết, em đừng lo.”

Trong lòng tôi có chút cảm động, cũng hơi áy náy.

Anh ấy quá tốt với tôi.

Đương nhiên bởi vì tôi là vợ anh, nên anh mới tốt với tôi.

Nghĩ như vậy tôi mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Tôi gật gật đầu, “Vâng.”

Nhưng bên mẹ chồng vừa giải quyết xong thì lại đến lượt mẹ tôi nói đến chuyện sinh con.

Mẹ tôi nhắc đến lúc tôi và Thẩm Tu về nhà ăn tối.

Lần này, đến lượt tôi.

“Bố mẹ, con và Thẩm Tu đã bàn bạc rồi, qua vài năm nữa mới nhắc đến chuyện sinh con, hiện tại bọn con muốn lo cho sự nghiệp.”

Mẹ tôi không nói thêm gì.

Ăn cơm xong, mẹ tôi kéo tôi ra nói chuyện.

“A Tu đối xử với con tốt như vậy, chuyện gì cũng nghe lời con, Tiểu Lê, con đừng lúc nào cũng coi bản thân là trung tâm, phải nghĩ cho thằng bé một chút, thằng bé cũng phải giải thích với người nhà.”

Tôi cảm thấy hơi áp lực.

“Con hiểu rồi.”



Thời tiết càng ngày càng ấm áp, hoa đã nở khắp vườn.

Thẩm Tu cho người vận chuyển rất nhiều loại hoa hồng đến.

Tôi rất thích cuộc sống làm vườn này, thật sự rất mới mẻ.

Miểu Miểu vừa uống cafe vừa nhìn tôi trồng hoa.

“Từ khi nào mà mày có cái sở thích này vậy?”

Tôi cười nói, “Chú mày cho tao hứng thú.”

“Vậy sao?” Miểu Miểu kiêu ngạo nói, “Chú hai của tao tốt thật! Lúc trước tao bảo giới thiệu chú tao cho mày, mày còn không chịu, nếu không phải vì 300 vạn thì chắc mày bỏ đi luôn nhỉ?”

“Lúc đó tao không thích chú hai mày, không vì 300 vạn thì vì cái gì?”

“Vậy bây giờ mày thích chú hai của tao rồi?” Miểu Miểu hỏi.

Tôi khựng lại, nghĩ nghĩ một chút, “Tao cũng không biết.”

“Không biết là sao? Thích là thích, không thích là không thích, có gì mà không biết.”

Tôi đứng lên, “Anh ấy rất tốt với tao, phương diện nào cũng xuất sắc, đáng ra tao nên thích anh ấy, nhưng tao luôn cảm thấy tao không thích anh ấy lắm… Chẳng phải nếu thích một người thì lúc nào gặp người đó tim sẽ nở hoa không phải sao?”

Miểu Miểu xấu hổ gật đầu, “Tao hiểu, mỗi lần tao gặp bạn trai tim của tao cũng nở hoa.”

“Tao cảm thấy chú hai của mày chỉ có thể đối xử tốt với tao, tao muốn gì cũng sẽ cho tao, vậy thôi.”

Miểu Miểu ngẩng đầu lên, “Trước kia không thích, bây giờ cũng không thích sao? Tao từng nói mày lấy chú hai của tao sẽ có tất cả, nhưng tao cũng hi vọng mày có thể yêu chú hai tao… Chú… Chú hai…”

Tôi giật mình, xoay người lại nhìn thấy Thẩm Tu sắc mặt âm trầm đứng đó.

Anh nghe được cái gì rồi?

Tôi như ngừng thở, cảm xúc tụt dốc không phanh.

Sau khi Miểu Miểu về, tôi đến phòng sách tìm Thẩm Tu.

“Anh có gì muốn hỏi không?”

Anh không nhìn tôi, mắt vẫn nhìn vào văn kiện, “Không có.”

Lúc sau tôi mới gật đầu, “Vâng.”

Sau đó tôi đi ra ngoài.