Chương 1. Bị coi thường

"Muội nhìn muội xem, nữ nhân như muội mà uống rượu còn ra hệ thống gì nữa hả"

Hắn tên Bạch Mộ Ngôn ,phong thần tuấn lãng, tay cầm kiếm càng tôn lên phong tuấn của hắn.

" Ai ya cũng không phải lần đầu uống, huynh xem, ta có say xỉn đâu"

Bạch Y đưa quạt phất vài cái, tay đưa vò rượu lên tu.

" Tửu lượng của muội tốt thật a"

Bạch Mộ Ngôn gương mặt nhăn nhó nhìn y .

" Sắp đến nơi rồi, muội cất vò rượu đi"

"Được rồi được rồi, lát rồi cất" Bạch Y chán nản nói.

Bạch Y, Bạch Mộ Ngôn là huynh muội, được lệnh của tông môn làm người đại diện đi dự thính trên núi Tuyết Châu , thuộc sự cai quản của một tông môn họ Trần, Trần Tuyết Môn.

Đi một lúc thì cũng tới nơi, hai người đứng trước cửa mà sững người.

Tông môn này lớn thật a .Đứng trước cửa có hai đồ đệ của Trần Tuyết môn phụ trách trông coi tránh gây rối, đồng thời thu lại thiệp mời dự thính đã được gửi cho các tông môn

Hai đồ đề Trần Tuyết cao ngạo hỏi:

" Các ngươi là ai."

"Ta là Bạch Mộ Ngôn ,Linh Kiếm Linh"

"Bạch Y Linh Kiếm Linh"

Hai người ngơ ngác nhìn Bạch Y, nữ nhân này rõ ràng chính là tuyệt sắc dung nhan động sắc thiên hoàn.

Hai huynh muội nhà này bao nhiêu cái đẹp đều lấy hết thật khiến cho người khác ghen tị.

"Chỉ là một tiểu tông môn, chẳng đáng để vào mắt" 1 người trong đó nói với giọng coi thường.

" Ngươi..." Bạch Y khẽ nhíu mày, thái độ của tông môn này thật sự đáng ghét nha.

"Được rồi!" Bạch Mộ Ngôn cầm lại tay của Bạch Y

" Có thiệp không?" Đồ đệ kia với giọng nói gắt gỏng hỏi.

" Đây, hai vị tiểu ca mời coi" Bạch Mộ Ngôn nhẹ nhàng nói.

" Có thiệp, dẫn người vào" Tên đồ đề hất cằm nói với người bên cạnh

" Đa tạ" Bạch Mộ Ngôn nói.

Tên kia dẫn huynh muội Bạch Y vào, đúng là đại tông môn, nơi nào cũng lớn, lộng lẫy nhưng thanh tịnh, cũng có vài tông môn khác đến sớm hơn họ, có người thuộc đại tông môn nào đó, có người cũng giống Bạch Y , thuộc tiểu tông môn.

Tên đồ đệ kia dẫn hai người đến trước ngôi nhà khá xập xình, nói:

" Hai người các ngươi sẽ ở đây, còn vị tiểu sự muội này, nếu thích thì đến chỗ sư huynh ở, chỗ sư huynh đây rất tốt"

Khi hắn nói xong câu đó, liếʍ quanh miệng như nhìn trúng món mỹ vị.

" Không cần" Bạch Y lạnh lùng trả lời

" Đừng vô tình vậy a" Tên kia tay không để yên định sờ lên người của Bạch Y.

Bạch Y khó chịu, quay đầu nói:

" Cút, dơ bẩn"

" Tiện nhân ngu xuẩn, chỗ tốt không muốn". Hắn thẹn quá hoá giận nói.

" Ta bảo ngươi cút" Bạch Mộ Ngôn đứng cạnh nhíu mày nói.

" Ngươi...các ngươi cẩn thận ta " Tên kia vung tay thật mạnh, thẹn quá hoá giận rời đi.

" Đúng là dơ bẩn" Bạch Y liếc mắt nhìn tên kia .

"Vào đi"

" Ca, huynh xem họ coi thường mình kìa, chắc chẳng để chúng ta vào mắt"

"Đi vào đây là được rồi, kệ họ đi, ta dẫn muội vào nhà"

" Dạ"

Bạch Mộ Ngôn dẫn Bạch Y vào, trước mắt họ là căn nhà nhỏ , khá xập xình, trước nhà là cây đại thụ to lớn, chắc đã hơn 100 năm tuổi.

Đằng góc nhà có cây chổi, Bạch Y chạy lại lấy, quét xung quanh, Bạch Mộ Ngôn phủi bụi trên bàn ghế đi.

Quét dọn xong trời cũng sập tối, Bạch Y kêu ca đói bụng:

" Ca , huynh nói xem họ có đem đồ ăn cho mình không"

" Ta không biết, đợi mộ"Muội nhìn muội xem, nữ nhân như muội mà uống rượu còn ra hệ thống gì nữa hả"

Hắn tên Bạch Mộ Ngôn ,phong thần tuấn lãng, tay cầm kiếm càng tôn lên phong tuấn của hắn.

" Ai ya cũng không phải lần đầu uống, huynh xem, ta có say xỉn đâu"

Bạch Y đưa quạt phất vài cái, tay đưa vò rượu lên tu.

" Tửu lượng của muội tốt thật a"

Bạch Mộ Ngôn gương mặt nhăn nhó nhìn y .

" Sắp đến nơi rồi, muội cất vò rượu đi"

"Được rồi được rồi, lát rồi cất" Bạch Y chán nản nói.

Bạch Y, Bạch Mộ Ngôn là huynh muội, được lệnh của tông môn làm người đại diện đi dự thính trên núi Tuyết Châu , thuộc sự cai quản của một tông môn họ Trần, Trần Tuyết Môn.

Đi một lúc thì cũng tới nơi, hai người đứng trước cửa mà sững người.

Tông môn này lớn thật a .Đứng trước cửa có hai đồ đệ của Trần Tuyết môn phụ trách trông coi tránh gây rối, đồng thời thu lại thiệp mời dự thính đã được gửi cho các tông môn

Hai đồ đề Trần Tuyết cao ngạo hỏi:

" Các ngươi là ai."

"Ta là Bạch Mộ Ngôn ,Linh Kiếm Linh"

"Bạch Y Linh Kiếm Linh"

Hai người ngơ ngác nhìn Bạch Y, nữ nhân này rõ ràng chính là tuyệt sắc dung nhan động sắc thiên hoàn.

Hai huynh muội nhà này bao nhiêu cái đẹp đều lấy hết thật khiến cho người khác ghen tị.

"Chỉ là một tiểu tông môn, chẳng đáng để vào mắt" 1 người trong đó nói với giọng coi thường.

" Ngươi..." Bạch Y khẽ nhíu mày, thái độ của tông môn này thật sự đáng ghét nha.

"Được rồi!" Bạch Mộ Ngôn cầm lại tay của Bạch Y

" Có thiệp không?" Đồ đệ kia với giọng nói gắt gỏng hỏi.

" Đây, hai vị tiểu ca mời coi" Bạch Mộ Ngôn nhẹ nhàng nói.

" Có thiệp, dẫn người vào" Tên đồ đề hất cằm nói với người bên cạnh

" Đa tạ" Bạch Mộ Ngôn nói.

Tên kia dẫn huynh muội Bạch Y vào, đúng là đại tông môn, nơi nào cũng lớn, lộng lẫy nhưng thanh tịnh, cũng có vài tông môn khác đến sớm hơn họ, có người thuộc đại tông môn nào đó, có người cũng giống Bạch Y , thuộc tiểu tông môn.

Tên đồ đệ kia dẫn hai người đến trước ngôi nhà khá xập xình, nói:

" Hai người các ngươi sẽ ở đây, còn vị tiểu sự muội này, nếu thích thì đến chỗ sư huynh ở, chỗ sư huynh đây rất tốt"

Khi hắn nói xong câu đó, liếʍ quanh miệng như nhìn trúng món mỹ vị.

" Không cần" Bạch Y lạnh lùng trả lời

" Đừng vô tình vậy a" Tên kia tay không để yên định sờ lên người của Bạch Y.

Bạch Y khó chịu, quay đầu nói:

" Cút, dơ bẩn"

" Tiện nhân ngu xuẩn, chỗ tốt không muốn". Hắn thẹn quá hoá giận nói.

" Ta bảo ngươi cút" Bạch Mộ Ngôn đứng cạnh nhíu mày nói.

" Ngươi...các ngươi cẩn thận ta " Tên kia vung tay thật mạnh, thẹn quá hoá giận rời đi.

" Đúng là dơ bẩn" Bạch Y liếc mắt nhìn tên kia .

"Vào đi"

" Ca, huynh xem họ coi thường mình kìa, chắc chẳng để chúng ta vào mắt"

"Đi vào đây là được rồi, kệ họ đi, ta dẫn muội vào nhà"

" Dạ"

Bạch Mộ Ngôn dẫn Bạch Y vào, trước mắt họ là căn nhà nhỏ , khá xập xình, trước nhà là cây đại thụ to lớn, chắc đã hơn 100 năm tuổi.

Đằng góc nhà có cây chổi, Bạch Y chạy lại lấy, quét xung quanh, Bạch Mộ Ngôn phủi bụi trên bàn ghế đi.

Quét dọn xong trời cũng sập tối, Bạch Y kêu ca đói bụng:

" Ca , huynh nói xem họ có đem đồ ăn cho mình không"

" Ta không biết, đợi một lát đi"

"Được "

Họ lại đợi, đợi, đợi....

"Ca , muội cá chắc họ đã quên chúng ta rồi"

"Muội ở đâu, huynh ra ngoài mua ít đồ ăn cho muội"

"Để muội đi cho, huynh ở đây đi, muội có ngân lượng này.

----------------

T/g : Đây là lần đầu mình viết truyện, có gì sai sót mọi người bỏ qua cho em nha :)"Muội nhìn muội xem, nữ nhân như muội mà uống rượu còn ra hệ thống gì nữa hả"

Hắn tên Bạch Mộ Ngôn ,phong thần tuấn lãng, tay cầm kiếm càng tôn lên phong tuấn của hắn.

" Ai ya cũng không phải lần đầu uống, huynh xem, ta có say xỉn đâu"

Bạch Y đưa quạt phất vài cái, tay đưa vò rượu lên tu.

" Tửu lượng của muội tốt thật a"

Bạch Mộ Ngôn gương mặt nhăn nhó nhìn y .

" Sắp đến nơi rồi, muội cất vò rượu đi"

"Được rồi được rồi, lát rồi cất" Bạch Y chán nản nói.

Bạch Y, Bạch Mộ Ngôn là huynh muội, được lệnh của tông môn làm người đại diện đi dự thính trên núi Tuyết Châu , thuộc sự cai quản của một tông môn họ Trần, Trần Tuyết Môn.

Đi một lúc thì cũng tới nơi, hai người đứng trước cửa mà sững người.

Tông môn này lớn thật a .Đứng trước cửa có hai đồ đệ của Trần Tuyết môn phụ trách trông coi tránh gây rối, đồng thời thu lại thiệp mời dự thính đã được gửi cho các tông môn

Hai đồ đề Trần Tuyết cao ngạo hỏi:

" Các ngươi là ai."

"Ta là Bạch Mộ Ngôn ,Linh Kiếm Linh"

"Bạch Y Linh Kiếm Linh"

Hai người ngơ ngác nhìn Bạch Y, nữ nhân này rõ ràng chính là tuyệt sắc dung nhan động sắc thiên hoàn.

Hai huynh muội nhà này bao nhiêu cái đẹp đều lấy hết thật khiến cho người khác ghen tị.

"Chỉ là một tiểu tông môn, chẳng đáng để vào mắt" 1 người trong đó nói với giọng coi thường.

" Ngươi..." Bạch Y khẽ nhíu mày, thái độ của tông môn này thật sự đáng ghét nha.

"Được rồi!" Bạch Mộ Ngôn cầm lại tay của Bạch Y

" Có thiệp không?" Đồ đệ kia với giọng nói gắt gỏng hỏi.

" Đây, hai vị tiểu ca mời coi" Bạch Mộ Ngôn nhẹ nhàng nói.

" Có thiệp, dẫn người vào" Tên đồ đề hất cằm nói với người bên cạnh

" Đa tạ" Bạch Mộ Ngôn nói.

Tên kia dẫn huynh muội Bạch Y vào, đúng là đại tông môn, nơi nào cũng lớn, lộng lẫy nhưng thanh tịnh, cũng có vài tông môn khác đến sớm hơn họ, có người thuộc đại tông môn nào đó, có người cũng giống Bạch Y , thuộc tiểu tông môn.

Tên đồ đệ kia dẫn hai người đến trước ngôi nhà khá xập xình, nói:

" Hai người các ngươi sẽ ở đây, còn vị tiểu sự muội này, nếu thích thì đến chỗ sư huynh ở, chỗ sư huynh đây rất tốt"

Khi hắn nói xong câu đó, liếʍ quanh miệng như nhìn trúng món mỹ vị.

" Không cần" Bạch Y lạnh lùng trả lời

" Đừng vô tình vậy a" Tên kia tay không để yên định sờ lên người của Bạch Y.

Bạch Y khó chịu, quay đầu nói:

" Cút, dơ bẩn"

" Tiện nhân ngu xuẩn, chỗ tốt không muốn". Hắn thẹn quá hoá giận nói.

" Ta bảo ngươi cút" Bạch Mộ Ngôn đứng cạnh nhíu mày nói.

" Ngươi...các ngươi cẩn thận ta " Tên kia vung tay thật mạnh, thẹn quá hoá giận rời đi.

" Đúng là dơ bẩn" Bạch Y liếc mắt nhìn tên kia .

"Vào đi"

" Ca, huynh xem họ coi thường mình kìa, chắc chẳng để chúng ta vào mắt"

"Đi vào đây là được rồi, kệ họ đi, ta dẫn muội vào nhà"

" Dạ"

Bạch Mộ Ngôn dẫn Bạch Y vào, trước mắt họ là căn nhà nhỏ , khá xập xình, trước nhà là cây đại thụ to lớn, chắc đã hơn 100 năm tuổi.

Đằng góc nhà có cây chổi, Bạch Y chạy lại lấy, quét xung quanh, Bạch Mộ Ngôn phủi bụi trên bàn ghế đi.

Quét dọn xong trời cũng sập tối, Bạch Y kêu ca đói bụng:

" Ca , huynh nói xem họ có đem đồ ăn cho mình không"

" Ta không biết, đợi một lát đi"

"Được "

Họ lại đợi, đợi, đợi....

"Ca , muội cá chắc họ đã quên chúng ta rồi"

"Muội ở đâu, huynh ra ngoài mua ít đồ ăn cho muội"

"Để muội đi cho, huynh ở đây đi, muội có ngân lượng này.

----------------

T/g : Đây là lần đầu mình viết truyện, có gì sai sót mọi người bỏ qua cho em nha :)t lát đi"

"Được "

Họ lại đợi, đợi, đợi....

"Ca , muội cá chắc họ đã quên chúng ta rồi"

"Muội ở đâu, huynh ra ngoài mua ít đồ ăn cho muội"

"Để muội đi cho, huynh ở đây đi, muội có ngân lượng này.

----------------

T/g : Đây là lần đầu mình viết truyện, có gì sai sót mọi người bỏ qua cho em nha :)