Chương 38: Chú Hạ… Thích Em?

"Chú bớt ra vẻ đi! Đợi Lâm Thùy Nhiên thâu tóm cả công ty của chú, xem chú còn cười được không!"

Ninh Vịnh Nghi bĩu môi, miệng nói vậy nhưng bụng lại nghĩ, Lâm Thùy Nhiên mọc thêm ba cái đầu sáu cánh tay cũng không địch nổi Hạ Minh Hạo.

"Thiếu phu nhân quan tâm như vậy, thật phúc phần cho tôi." Hạ Minh Hạo tiếp tục ngả ngớn.

Ninh Vịnh Nghi bực dọc, mất kiên nhẫn mà hỏi:

"Vậy chú muốn cái gì từ cô ta?"

Nhìn nhóc con hậm hực, Hạ Minh Hạo vui không khép được mồm nhưng vẫn cố tỏ ra thờ ơ.

"Dự án trường quốc tế." Hắn đáp.

Ninh Vịnh Nghi cạn lời. Hạ Minh Hạo đổi cơ nghiệp bản thân lấy dự án cho Hạ Thị, hắn có điên không? Hay là hắn quá mức tự tin. Dù sao Lâm Thùy Nhiên cũng là con gái Bộ trưởng, có quan chức chống lưng.

Hạ Minh Hạo chỉ đáp bâng quơ như vậy rồi sai người đưa Ninh Vịnh Nghi về nhà mà không giải thích thêm, khiến lòng cô ngứa ngáy khó chịu vô cùng.

Mấy ngày kế tiếp, Hạ Minh Hạo cũng không quanh quẩn kề cận Ninh Vịnh Nghi nữa. Dường như hắn đang bận công việc. Ninh Vịnh Nghi cũng biết điều, mỗi ngày đều chăm chỉ làm nghiên cứu và giúp sức cho Ninh Vịnh Sam quản lý chuỗi siêu thị của cô ta ở Ninh Thị và kiếm hợp đồng hợp tác các dự án nhỏ lẻ cho Tần Thị để Tần Thị gây dựng lại tiếng tăm.

Ninh Vịnh Nghi nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy việc Hạ Minh Hạo bắt tay với Lâm Thùy Nhiên dường như có lợi hơn có hại.

Lúc này, Ninh Vịnh Sam gọi đến. Ninh Vịnh Nghi nhếch miệng cười. Vừa hay cô cũng có chuyện muốn nói.

Ninh Vịnh Nghi gặp Ninh Vịnh Sam ở trụ sở công ty cô ta. Cô vừa uống trà vừa hỏi.

"Chuyện Tiết Hiệu, chị điều tra đến đâu rồi?"



Ninh Vịnh Sam ngả người ra ghế sô pha, lim dim hai mắt, đáp:

"Tra được một chút. Gã dắt gái lên giường quan chức, tên này thích gái trinh nên Tiết Hiệu kiếm vài đứa dâng tận giường."

"Kẻ đó là ai vậy?" Ninh Vịnh Nghi tò mò.

Ninh Vịnh Sam lắc đầu, nhếch mép rồi đáp:

"Cha của Lâm Thùy Nhiên."

Ninh Vịnh Nghi trợn tròn mắt. Bộ trưởng Bộ giáo dục sao? Lâm Thùy Nhiên quả nhiên hưởng gen thích sống tɧác ɭoạи từ cha mình.

"Thảo nào cô ta ra ngoài kiếm mối làm ăn riêng. Cha cô ta bị kéo xuống vũng lầy, cô ta sau này khó có thể dựa dẫm gia đình, chỉ đành tự lực cánh sinh. Cùng hội cùng thuyền với chú Hạ lại càng đắc lợi. Cũng biết tính toán lắm!"

Ninh Vịnh Nghi cười gằn, lời nói chứa đầy hận ý. Ninh Vịnh Sam hé mắt nhìn cô, cười hỏi:

"Em có vẻ không ưa Lâm Thùy Nhiên nhỉ?"

Ninh Vịnh Nghi sửng sốt, vội chống chế:

“Ai rảnh mà ưa với chả không ưa cô ta? Em chỉ quan tâm chuyện làm ăn trong giới, để xem xem có chỗ nào tốt hay không thôi.”

Ninh Vịnh Sam nhấp một ngụm trà, không nói chuyện này nữa. Hạ Minh Hạo ra tay nhanh gọn, không chừa mặt mũi cho ai, khiến Tần Thị lao đao đã đành, nhà Bộ trưởng Lâm cũng một phen khốn đốn. Ninh Vịnh Nghi nghĩ ngợi một lát rồi nói:

“Chú Hạ không nói ra mục đích thực sự, nhưng em nghĩ chú ấy mới có ý định giật dự án trường quốc tế gần đây. Với năng lực của Hạ Thị, việc thắng gói thầu dự án này là điều có thể nằm trong tầm tay.”

“Có thể là vì em cũng nên.” Ninh Vịnh Sam không nhanh không chậm đáp.



Ninh Vịnh Nghi mở to mắt.

“Vì em? Em thì có giá trị gì chứ?”

“Đừng tự ti như thế chứ!” Ninh Vịnh Sam mỉm cười nhìn Ninh Vịnh Nghi, nói tiếp: “Hạ Minh Hạo vốn biết em phá Khúc Thị, hắn thuận nước đẩy thuyền để mũi giáo Khúc Thị chĩa vào hắn, Khúc Thị tra được kẻ đứng đằng sau là Hạ Minh Hạo, không dám ho he. Sau đó, hắn phá Tần Thị vì ghen với Tần Huệ, nghĩ Tần Huệ cho em chỗ tốt. Bây giờ hắn đoạt lấy dự án là vì muốn dành nó cho em.”

Ninh Vịnh Nghi trố mắt nhìn Ninh Vịnh Sam. Ninh Vịnh Sam học không giỏi, không thông minh, nhưng vô cùng nhạy bén, sắc sảo và thấu hiểu tâm lý con người. Đây là điểm khiến Ninh Vịnh Sam luôn đạt được sự tin tưởng của Ninh gia và nhanh chóng phất lên trên thương trường.

“Chú Hạ… thích em?” Ninh Vịnh Nghi mở to mắt nhìn chị mình, lắp bắp mãi mới nói thành câu.

Ninh Vịnh Sam cười nhạt, lắc đầu đáp:

“Cũng không chắc. Nhưng chị khẳng định những việc hắn làm đều vì em. Cho nên, em càng phải cẩn thận tận dụng tâm tư của hắn.”

Ninh Vịnh Nghi nhíu mày, nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu.

“Không cần biết mục đích của chú Hạ là gì, dù sao đối diện với người đó, chúng ta cũng không được lơ là.”

Ngừng một lát, Ninh Vịnh Nghi tiếp lời:

“Chuỗi nhà hàng Century là của riêng chú Hạ, sắp tới chuyển nhượng một phần cho Lâm Thùy Nhiên đổi lại dự án trường quốc tế. Em cũng sẽ dùng mười ba tỷ mà chị cho em để đầu tư một suất, nhất định không thể để Lâm Thùy Nhiên đắc lợi.”

Ninh Vịnh Sam cười cười:

“Quả nhiên em rất ghét Lâm Thùy Nhiên.”

“Cô ta không đáng!” Ninh Vịnh Nghi ngắt lời. “Chỉ là… phía sau Lâm Thùy Nhiên là lão Bộ trưởng, chỉ sợ lần này cô ta lợi dụng mong muốn của chú Hạ để trả thù.”