Chương 1

Chia bước vào thế giới có "Kosei" và "Anh hùng" này đã được bốn năm.

Đây là thế giới thứ ba theo trí nhớ của cậu.

Thế giới đầu bình lặng và hạnh phúc, tuy rằng ký ức của Chiba đã có chút mơ hồ, nhưng hình như là đứa trẻ hạnh phúc luôn được bảo hộ , thế giới kia ánh nắng tươi sáng, xa rời đen tối.

Sau đó, cậu tới thế giới thứ hai.

Phi thuyền vũ trụ được gọi là “Thiên nhân” do các loại dị tộc điều khiển tùy ý xâm lược các tinh cầu nhỏ yếu, khi cậu có ý thức thì mình đã ở trên thuyền, thân thể cũng biến thành hình dạng đứa trẻ.

Trên phi thuyền này có những đứa trẻ dung mạo xuất chúng bị "Thiên nhân" thu thập từ các tinh cầu khác nhau, thông qua huấn luyện và khống chế không khác gì địa ngục bồi dưỡng thành những con rối sát thủ, lại lấy phương thức thuê mướn đem đám nhỏ mang vẻ ngoài hiền lành ngây thơ này đến các chiến trường tinh cầu, làm bọn họ như những công cụ bốn phía gặt hái các sinh mệnh trên chiến trường.

Nếu những con rối được chế tạo tỉ mỉ này bị gϊếŧ, chả có người thương tâm, cũng chả có sẽ khóc thút thít, chỉ biết bọn họ như là món đồ chơi nát bị vứt bỏ như nhau ở một mảnh hỗn độn của chiến trường.

Ở thế giới kia, Chiba cũng là một con rối bị chế tạo ra, lại còn được xưng là “Siêu phẩm chất”.

Bởi vì Chiba thân thể này đến từ chủng tộc tuyệt chủng nào đó, trong cơ thể cậu có được năng lực đặc thù chỉ duy tộc này mới xuất hiện—— Flower.

Hắn có thể khống chế hoa cỏ thực vật mà mình hiểu biết , làm chúng nó sinh trưởng khô héo, làm chúng nó nở rộ điêu tàn.

Chỉ cần hiểu biết đến đủ uyên thâm, hắn có thể trống rỗng sáng tạo ra những hạt giống hoa cỏ thực vật, hơn nữa có thể gieo giống ở bất kì chỗ nào.

Khi vừa mới tiếp xúc thế giới này, hơn nữa biết chính mình sở có được năng lực này, Chiba cho dù vẫn kháng cự "Thiên nhân" khống chế cùng tẩy não cũng không tin rằng năng lực nhỏ này sẽ trở thành công cụ chết chóc.

Nhưng cuối cùng, Chiba thành “Con rối” - tác phẩm nhóm thầy huấn luyện yêu nhất , bọn họ không chỉ có muốn Chiba trở thành con rối sát thủ mạnh nhất , còn nhồi nhét toàn bộ các loại thực vật ăn thịt người đáng sợ cùng hoa độc, độc thảo vào trong óc cậu, hơn nữa lấy phương thức huấn luyện y như ác mộng dạy cho Chiba đưa những thực vật hạt giống chết người đó……

Cấy vào thân thể người !

Chiba dưới sự khống chế của những thầy huấn luyện "con rối" dần dần mất ý thức có sẵn, trái tim mỗi một chỗ cũng bị động tay chân, cậu cùng nhóm con rối khác giống nhau, gần mười năm không ngừng huấn luyện, chỉ còn chết lặng chờ đợi được phái xuống tinh cầu coi là chuẩn bị xâm lược .

Bởi vì Chiba là trên phi thuyền xuất sắc nhất nhất sang quý “Siêu phẩm chất”, cho nên ở hắn ý thức mơ hồ thậm chí bắt đầu không nhớ rõ thời gian trôi đi lúc sau, mới lần đầu tiên rời đi phi thuyền, đi theo “Thuê” hắn khách hàng, đi trước cái kia tên là “Địa cầu” tinh cầu.

Khi đó Chiba bị “đặt” ở một nơi gọi là “Edo”, cậu được yêu cầu lẻn vào doanh trận của những kẻ chống cự lại sự xâm lược của “Thiên nhân”, chờ đến khi khách hàng ra lệnh, cậu liền phải cho những dây leo mang các bông hoa trắng thuần khiết nhưng độc chết người đã được gieo lén lên người kẻ làm khách hàng đau đầu - thủ lĩnh quân phản kháng phá thể tung ra.

Màu máu đỏ tươi sẽ nhuộm hồng hoa trắng thuần ấy.

Thời khắc tay phải Chiba nâng lên, chú định……( hoa )Flower nở rộ.

Thời điểm Chiba vào phạm vi quân phản kháng, nhìn sơ qua Chiba như là cậu thiếu niên nhỏ yếu có thể dùng hai chữ “xinh đẹp” để hình dung diện mạo, quần áo đơn bạc, lẻ loi một mình.

Có lẽ là bởi vì bề ngoài Chiba không có bất kì đặc điểm gì của “Thiên nhân”, nên quân phản kháng xem cậu thành những đứa trẻ không nhà để về trên chiến trường, mang theo nụ cười nhiệt tình rước “Tử Thần” che mặt vào doanh địa.

Bọn họ tự xưng là “Jouishishi”, là võ sĩ nắm trường đao bảo hộ tinh cầu của chính mình không bị xâm lược.

Lúc ấy rõ ràng Chiba bị khống chế, ý thức mơ hồ, lại không biết vì sao lại nhớ kỹ từng sự việc cùng một ít bóng người.

Những hình ảnh được nhớ kĩ, có võ sĩ tóc bạc nhìn như không đứng đắn nhưng lại luôn là người xông vào chiến trường đầu tiên, có quân phản kháng đứng vây quanh bên lửa trại không biết vì sao có thể cất tiếng cười to, có rất nhiều bọn trẻ được chiếu cố giống Chiba……

Đến nay cậu còn có thể nhớ lại hết, người võ vĩ tóc bạc tay ngoáy mũi đứng dưới ánh trăng nói với cậu: “Chiến đấu là việc của người lớn, con nít chỉ cần khát khao bóng người lớn là được.”

Ở trong doanh địa này, cậu thậm chí có được một cái tên —— “Chiba”.

Cậu sẽ cùng những người hỗ trợ dựng lều thu lều trại, hỗ trợ chuẩn bị đồ ăn, hỗ trợ cõng vật tư tiếp tế chiến trường…… Nhưng cậu biết thời gian bình yên như vậy đều là biểu hiện giả dối, tim đập đều từng nhịp trong ngực cậu mới là nhiệm vụ chân chính bắt đầu đếm ngược.

Thời điểm đó cuối cùng cũng đến, quân phản kháng cùng quân đội “Thiên nhân” ở chiến trường tương ngộ, ngực Chiba có cảm giác đau như bị cái gì xé rách, không biết là vì đột nhiên bị khống chế, hay là vì một ít nguyên nhân khác .

Cậu chỉ biết trong đầu hiện ra rất nhiều khắc vào ký ức sâu thẳm thực vật chết chóc, có đóa hoa dây leo mỹ lệ kịch độc (độc mạn đằng) , nảy mầm trong nháy mắt liền sẽ tràn lan trên mặt đất cỏ lá kiếm (kiếm khứ thảo) , hoa hồng hấp thu máu mới có thể nở rộ, cuồng nhân hoa khiến người sau khi ngửi đánh mất lí trí……

Chiba trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, không màng ngăn cản mà từ phía sau một đường hướng về phía trước, đi tới chính giữa quân phản kháng cùng kẻ xâm lược. Cậu bị khống chế đem hạt giống gieo rắc ở quân doanh quân phản kháng mà, thậm chí trên người những Jouishishi quen thuộc.

Mãi cho đến lúc này, trong đầu Chiba nguyên bản đã giống như cái xác không hồn chết lặng mới xuất hiện một cái ý thức thuộc về chính mình —— cậu không nghĩ gϊếŧ chết những người trước mắt này!

Dưới tình huống trái tim bị động tay chân , Chiba dốc hết sức muốn ngăn cản (Flower) hoa nở rực trong biển máu . Nhưng vô luận Chiba giãy giụa như thế nào, điều lớn nhất cậu có thể làm chính là làm hạt giống lệch quỹ đạo khỏi chỗ yếu hại của những quân phản kháng đó.

Làm như vậy có lẽ sẽ giữ được tánh mạng của những người này, khi hạt giống ở trên người quân phản kháng phá thể thoát ra trong nháy mắt, các loại hoa màu sắc lớn nhỏ kiều diễm khác nhau lấn chiếm từng tấc nhuộm đẫm máu trên chiến trường, nhìn không ra một tia nhân từ, phóng mắt nhìn lại toàn là tàn nhẫn!

“Ha ha ha ha, Flower mỹ lệ cỡ nào a! Tiếp tục, tiếp tục! Đem hết thảy võ sĩ loài người chướng mắt này tiêu diệt hết đi!”

Tiếng nói của khách hàng vang lên phía sau Chiba, nhưng Chiba giống như không nghe được những gì đối phương nói, mà chăm chú nhìn về những người quân phản kháng chưa ngã xuống ở phía trước

.

Những gương mặt đã từng quen thuộc không hề treo nụ cười thân thiết, mà thay vào đó là sợ hãi, oán hận, là chán ghét, là sát ý!

“Chiba!!!!!”

Thời khắc ấy, võ sĩ tóc bạc quen thuộc gào to tên cậu, trong tay nắm trường đao vọt về hướng cậu.

Thời khắc ấy, trong đầu Chiba đột nhiên dậy lên một loại cảm xúc tên là “Sợ hãi”. Cậu sợ hãi nhìn tới mặt võ sĩ tóc bạc ấy, sợ hãi nhìn tới biểu tình trên mặt võ sĩ tóc bạc ấy.

Thời khắc đó, sau nhiều năm bị khống chế rốt cuộc một lần nữa bắt đầu có được tự ý thức/ Chiba quyết định một lựa chọn ——

Cậu đem hạt giống hoa hồng đỏ, đặt ở chính tim mình.

Thời khắc ấy, con rối sát thủ quý giá nhất vũ trụ trong quá trình thực hiện nhiệm vụ đầu tiên tự kết thúc tính mạng mình.

Đã từng được người vô cùng mong chờ Flower thịnh cảnh, chỉ ở trên tinh cầu bé nhỏ trong vũ trụ này tên Trái Đất nở rộ có một lần, liền tạm thời hạ màn.

Chiba tưởng rằng mình nhất định sẽ chết.

Nhưng khi cậu mở mắt lần nữa, thì phát hiện thân thể đang ở trên một cái cây hoàn toàn xa lạ, đằng xa là các tòa cao ốc, phía trên là bầu trời xanh thẳm, tựa hồ cũng hoàn toàn xa lạ, vận mệnh chú định lại làm cậu cảm thấy cảnh tượng có chút quen thuộc.

Tuy rằng Chiba không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đương khi tiếng bước chân cách đó không xa truyền đến, việc đầu tiên cậu làm chính là theo bản năng dùng dây leo hoa trắng kịch độc (độc mạn đằng) luôn mang theo bên người ẩn giấu mặt và thân thể mình.

Cậu không thích đoạn thời gian bị trở thành con rối kia, không thích vẻ ngoài đã từng bị dùng để lợi dụng của mình, không thích những người râu ria xa lạ bởi vì vẻ ngoài mà tới gần mình, rồi ngược lại lộ ra biểu tình chán ghét thù hận như vậy.

Bị coi như con rối huấn luyện cùng khống chế suốt mười năm, liền tính thân xác không có này một tầng gai độc này, lúc này Chiba kỳ thật cũng đã đem chính mình phong bế ở trong “Kén” , không có quá khứ, không có tương lai, thậm chí không biết hiện tại nên làm gì.

Tránh ở thân xác gai độc Chiba xem kỹ thế giới thứ ba xa lại này, chung quanh những người qua đường cậu gặp thoáng qua cũng không có bởi vì quái nhân bị dây gai dài bao phủ mà lộ ra kinh ngạc ánh mắt hoảng sợ, có mấy người còn mỉm cười tốt bụng.

Ở Chiba xem ra, ngoại hình người thế giới này cùng người địa cầu không có quá lớn khác nhau, chỉ là màu tóc cực kì phong phú, hơn nữa còn có người bay tới bay lui trên bầu trời .

Chiba mờ mịt dưới sự che lấp của dây gai đứng ở đường cái lớn, sau đó đột nhiên thấy một tên quái nhân toàn thân cơ bắp, cánh tay so với eo Chia còn thô hơn khiêng một cô bé đang thét chói tai nghênh diện xông tới chỗ cậu!

Tiếng đứa bé kêu khóc cùng cầu cứu truyền vào tai Chiba, trong lúc tất cả người qua đường đều vẻ mặt sợ hãi mà né tránh mọi nơi, chỉ có dây gai dưới Chiba còn dừng lại phía trước chỗ quái nhân kia.

Khi nắm tay vạm vỡ vung về phía Chiba, mười năm tra tấn như địa ngục luyện ra phản xạ có điều kiện làm cậu nháy mắt bắn vào trong thân thể quái nhân hạt giống độc mạn đằng .

Chiba tay phải khẽ nâng, nguyên bản quái nhân cơ bắp khí thế kinh người nháy mắt dừng ngay tại chỗ, nắm tay vừa mới vung ra cũng giằng co ở nơi đó.

Giây tiếp theo, những dây gai kịch độc dày đặc lại tinh tế hơn nữa mang màu xanh lục từ trong thân quái nhân phá xác ra, đồng thời nháy mặt trói chặt tên quái nhân, còn khai hoa nhỏ trắng tinh lây dính một chút màu màu máu.

“A a a a a a a a a!” Tiếng kêu thảm thiết của quái nhân vang vọng cả đường phố.

Chiba điều khiển dây gai đem cô bé trên vai quái nhân nhẹ nhàng thả xuống, cứ tưởng người qua đường nhất định chung quanh sẽ bởi vì năng lực của cậu mà hoảng sợ chạy trốn, lại không nghĩ đến nghênh đón thế nhưng là một tràn tiếng hoan hô.

“Là tân anh hùng! Vị này nhất định là tân anh hùng!”

Đó là Chiba lần đầu tiên ở thế giới này nghe được danh từ “Anh hùng”, lúc sau mới biết được trên thế giới này đa số người đều có được các loại năng lực đặc biệt khác nhau gọi là “Kosei”.

Thời điểm có người lợi dụng “Kosei” làm ác, nhất định liền có người đứng ở phe chính nghĩa ra hành động , sử dụng “Kosei” của mình trợ giúp mọi người.

Những người này lấy “Anh hùng” làm chức nghiệp, được xưng là —— Chức Nghiệp Anh Hùng.

Vì thế, sau bốn năm đi vào thế giới này ……

Chiba trở thành …… Chủ cửa hàng bán hoa.