Người kia đập hụt, đập vào khoảng không.
Ngược lại, sau đầu cậu ta bị đυ.ng nhẹ một cái, khói bùng nổ ngay lập tức.
Cậu ta trố mắt: “Ơ ơ ơ???”
Sau đó cậu ta ngạc nhiên quay đầu lại, thấy bạn học nhỏ cười tủm tỉm, ngồi xổm xuống đưa tay ra.
“Tốc độ cũng nhanh đấy, nhưng đã đánh rắn động cỏ rồi. Lần sau nên đánh lén thì tốt hơn.”
Sau khi giúp cậu bạn kia đứng dậy, bé cá voi sát thủ nhỏ thân thiện và hòa nhã chào tạm biệt rồi xoay người rời đi.
Người có dị năng thỏ bị kéo ra khỏi khu vực huấn luyện, cứ đi vài bước là lại ngoái đầu lại nhìn.
Mặc dù vậy, nhưng bạn học mới có tốc độ nhanh thật, còn rất ôn nhu và lễ phép nha!
Điền Nhạc Sơn đứng trên khán đài quan sát, nhìn động tác dứt khoát của Giang Kinh Mặc cũng ngạc nhiên kêu lên một tiếng.
Sân huấn luyện của Học viện Dị năng giống như những sân vận động ngoài trời, bên trong có đủ loại thiết bị để các giảng viên tùy theo tình hình giảng dạy mà mô phỏng các tình huống, kiểu chiến đấu ẩn nấp và tấn công như thế này chỉ là tình huống đơn giản nhất.
Người quan sát đứng trên cao có thể bao quát toàn cảnh sân huấn luyện.
Vì vậy, Điền Nhạc Sơn đã quan sát toàn bộ động tác nhanh nhẹn và dứt khoát của Giang Kinh Mặc, nghi hoặc gãi đầu.
Quá lưu loát và dứt khoát.
Cứ như đã qua huấn luyện chuyên nghiệp vậy.
Nhưng em ấy mới bao lớn chứ?
Sao có thể được.
Các đội trong sân huấn luyện dưới động tác mau lẹ của Giang Kinh Mặc nhanh chóng bị tiêu diệt.
Rõ ràng là cậu không đặc biệt giỏi về tốc độ, nhưng phản ứng lại rất nhanh, động tác nhẹ nhàng, lực đánh cũng rất nhẹ, mỗi cú đánh đều chính xác.
Hơn nữa, cậu còn mang theo nụ cười, gõ xong sẽ tự động lùi xa ba bước, cực kì lịch sự.
Rõ ràng đã tàn bạo loại bỏ hơn nửa số đối thủ.
Nhưng nhiều sinh viên sau khi bị đánh đều mơ mơ màng màng, hoàn toàn không nhận ra sự đáng sợ của bạn học mới.
Không một ai nhận ra tiến trình loại bỏ lần này nhanh hơn hẳn so với trước đây.
Điền Nhạc Sơn chặc lưỡi hai tiếng.
Lần sau phải thêm điều kiện hạn chế cho bạn học mới này rồi.
Một dị năng giả có tiềm lực như vậy đối đầu với đám nhóc không tổ chức kỷ luật này, thực sự là quá dễ dàng.
“Thầy Điền.”
Có người từ phía sau bước lên.
Điền Nhạc Sơn cũng không ngẩng đầu.
“Sao em không lên lớp mà lại chạy đến đây?”
“Buổi tập thể lực sáng nay đạt hạng nhất, buổi chiều bọn họ làm ba bài tập, em làm xong một bài là có thể nghỉ ngơi.”
Thanh niên với màu da lúa mạch đứng cùng Điền Nhạc Sơn, cúi đầu nhìn xuống.
“Nghe nói ban cấp thấp đang huấn luyện, sinh viên mới cũng ở đó, nên em đến xem thử.”
Giọng điệu Nghiêm Kiệt mang chút kiêu ngạo, nhìn Giang Kinh Mặc đang hoạt động tích cực trên sân huấn luyện từ trên cao.
Cả hai đều là những kẻ săn mồi hàng đầu của đại dương, sự tò mò và thù địch có lẽ còn mạnh mẽ hơn.
Chưa kể đến việc ở vùng biển sâu, cá mập trắng vẫn nằm trong thực đơn của cá voi sát thủ.
Điền Nhạc Sơn cũng có thể hiểu được.
“Cậu ta giỏi về tốc độ và sự linh hoạt à?”
Điền Nhạc Sơn không nói gì, chỉ nhún vai.
Thực sự là xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn, hắn quay đầu lại.
“Sao? Em định so tài với em ấy à?”
Nghiêm Kiệt hừ một tiếng: “Chờ đến kỳ thi cuối kỳ, em sẽ dùng chính sở trường của cậu ta để đánh bại cậu ta. Vua đại dương của năm nhất, chỉ có thể là cá mập trắng!”
Trên sân huấn luyện, Giang Kinh Mặc lại dùng chiếc búa nhỏ tiễn thêm một người nữa, rồi hắt xì.
Cậu đưa tay lau mũi, bạn học tiếp theo đang ở đâu nhỉ?
Người đã tiễn đi gần hết rồi.
Những dị năng giả còn lại trên sân huấn luyện cũng nhận ra điều này.
Hôm nay quá trình loại bỏ diễn ra đặc biệt nhanh, chớp mắt đã vào vòng mười người mạnh nhất.
Hơn nữa số người vẫn đang tiếp tục giảm.
Lúc này, Trương Dụ Ca và ba người khác tình cờ gặp nhau.