Chương 15

“Đây là tài liệu cá nhân của Dư Thu Diệp và Lương Tân Chi mà tôi đã sắp xếp xong, chủ yếu bao gồm các mối quan hệ, đặc điểm tính cách, cùng với xu hướng tài chính. Đầu tiên là Dư Thu Diệp, là một người phụ nữ có chức nghiệp hiện đại điển hình, tính cách có phần mạnh mẽ, là con một, quan hệ bình thường với đồng nghiệp, năng lực làm việc mạnh mẽ, tốc độ thăng tiến cũng rất nhanh, đường tình duyên tương đối gập ghềnh, trải qua ba đoạn tình cảm đều đã thất bại. Năm ngoái xin nghỉ năm tháng, hiện giờ xem ra hẳn là để mang thai và sinh con.”

“Về phần xu hướng tài chính thì tập trung điều tra vào mười tám tháng trước đã phát hiện ra rằng cô ta vì tình cảm rạn nứt mà đã từng tiêu xài ở một quán bar cao cấp, đây là một trong số ít những khoản tiêu xài lớn trong tài khoản của Dư Thu Diệp. So sánh thời gian mà xem thì hẳn là điểm khởi đầu cho mọi thứ.”

"Lương Tân Chi, sinh ra trong nhà họ Lương ở An Đô, cũng là con cháu nhà giàu, thuở nhỏ đã mang theo hào quang, là người làm mưa làm gió thời đại học, sau đó yêu đương với An Nhược Tố. Nhà họ Lương mặc dù không thể so sánh với nhà họ An nhưng cũng là danh môn vọng tộc của An Đô, cũng coi như là môn đăng hộ đối. Kỳ lạ chính là căn cứ vào tài liệu điều tra cho thấy Lương Tân Chi cũng không phải là người không có giới hạn đạo đức, hơn nữa anh ta đối với An Nhược Tố cực kỳ si tình, giống như hai chữ nɠɵạı ŧìиɧ không nên xuất hiện trên người anh ta, nhưng tài khoản cá nhân của anh ta quả thật có rất nhiều thay đổi tài chính, tôi cũng tra xét được tung tích và đúng là đã gửi vào tài khoản cá nhân của Dư Thu Diệp. Hơn nữa, Lương Tân Chi cũng không phải người nhát gan, chết vì bị hù dọa thì có hơi không thể nói nổi. Tóm lại người tên Lương Tân Chi này thật sự có nhiều mâu thuẫn."

Sách Tư Tiền đẩy kính: "Còn có một vài chi tiết, tối qua tôi đã gửi lên trong nhóm. Lương Tân Chi rất thích chụp ảnh, từng đạt được một số thành tích nhưng cuối cùng vì áp lực gia đình nên đã từ bỏ nhϊếp ảnh, từ đó về sau trong máy ảnh chỉ chụp một mình An Nhược Tố, hơn nữa An Nhược Tố xưa nay có thói quen sạch sẽ nên anh ta thậm chí còn dưỡng thành thói quen không phiền chán mà dọn dẹp nhà cửa. Vẫn còn rất nhiều chi tiết khác chứng tỏ rằng anh ta rất để ý An Nhược Tố."

"Để ý thì có ích lợi gì? Ôi đàn ông! Chỉ là Lương Tân Chi có lẽ không ngờ rằng đứa trẻ mình lo lắng sợ hãi muốn ôm về nhà lại không phải con ruột của mình." La Phù Nhược nhún vai. Gần đây cô bị chuyện xem mắt quấy nhiễu nên hiển nhiên không có hảo cảm gì đối với nam nhân nɠɵạı ŧìиɧ.

"Kết quả so sánh thuốc thì sao?" Vệ Thập Mệnh chuyển hướng về phía Chu Dịch, hỏi kết quả so sánh của zolpidem.

Chu Dịch đưa một tờ báo cáo cho Vệ Thập Mệnh. "Kết quả so sánh đã có, thuốc còn sót lại trong thi thể đứa trẻ là cùng với lô thuốc mà Từ Tư Tư dùng, hơn nữa bệnh viện ở An Đô có quyền kê đơn, có lưu lại hồ sơ bán hàng nghiêm ngặt của loại thuốc này. Sau khi điều tra xong thì chỉ có Từ Tư Tư có cơ hội tiếp xúc với đứa bé, có thể làm chứng cứ trình lên."

Trương Kha nhìn quanh mọi người đang bình tĩnh, trong lòng cậu ta giống như cỏ mọc, chỉ còn hai ngày nữa là đến phiên tòa mà bọn họ vẫn chưa tìm được hung thủ chân chính sát hại đứa nhỏ, hơn nữa cái chết của Lương Tân Chi làm sự việc càng thêm phức tạp.

"Đã tra ra được cha ruột đứa bé chưa?" Vệ Thập Mệnh theo trật tự hỏi.

Chu Dịch lắc đầu, chỉ dựa vào ADN mà muốn tìm một người trong biển người mênh mông nói thì dễ chứ làm thì không: "Đã tiến hành điều tra các mối quan hệ cá nhân của Dư Thu Diệp nhưng cũng không có manh mối gì."

Vệ Thập Mệnh suy nghĩ một lúc: "Quán bar mà Dư Thu Diệp mua say ở đâu? Hãy kiểm tra nhân viên của quán bar hoặc những người đã ra vào quán bar ngày hôm đó."

Lượng công việc này rõ ràng có hơi lớn, Chu Dịch nhìn Sách Tư Tiền, Sách Tư Tiền gật đầu: "Trước khi tan làm sẽ cho ra danh sách nhân viên."

"La Phù Nhược theo tôi đến chỗ ở của Lương Tân Chi lần nữa, những người khác mau chóng điều tra rõ ràng tin tức cha đẻ của đứa bé, buổi tối tập hợp tiếp tục tổng hợp vụ án, ngày mai sắp xếp lại tài liệu, ngày mốt mở phiên tòa." Vệ Thập Mệnh bình tĩnh bố trí công việc, không có bất kỳ cảm xúc nôn nóng nào, trầm ổn trước sau như một làm cho mọi người cũng nhanh chóng an tâm lao vào công việc trước mắt.

La Phù Nhược và Vệ Thập Mệnh cũng nhanh chóng chạy tới nơi ở của Lương Tân Chi, lúc này xung quanh biệt thự vẫn giăng dây cảnh giới, đề phòng có người ngoài tiến vào trong. Bởi vì vụ án Của Lương Tân Chi có liên quan đến vụ án An Nhược Tố nên đương nhiên Vệ Thập Mệnh cũng có quyền được tiến vào hiện trường.

Có điều họ không nghĩ tới chính là cách một ngày đêm rồi mà bên ngoài biệt thự vẫn có truyền thông canh giữ, hơn nữa còn là người quen cũ Tang Miêu Lan. Hoặc là nói Tang Miêu Lan sớm đã dự liệu được Vệ Thập Mệnh sẽ trở lại hiện trường lần nữa, cô ta chờ đã lâu rồi.

Tang Miêu Lan giơ micro lên, hiển nhiên là đang tiến hành phát sóng trực tiếp, nhìn thấy Vệ Thập Mệnh và La Phù Nhược thì lập tức tiến lên: "Xin chào, anh Vệ Thập Mệnh, có tiện cho tôi hỏi anh vài câu không? Anh có nghĩ cái chết của Lương Tân Chi có liên quan đến An Nhược Tố không? Hay là trường hợp nào khác? Nghe nói Lương Tân Chi bị dọa chết, đây là sự thật sao?"

Vệ Thập Mệnh còn chưa mở miệng, La Phù Nhược đã chủ động dời micro đến trước mặt mình, tươi cười dịu dàng: "Cô Tang Miêu Lan, có tiện cho tôi hỏi cô vài câu không? Cô có nghĩ cái chết của Lương Tân Chi có liên quan đến An Nhược Tố không? Nghe nói Lương Tân Chi bị dọa chết, cô cảm thấy là thật sao?"

Tuy Tang Miêu Lan có nhiều kinh nghiệm nhưng cũng không khỏi ngây ngẩn cả người, có điều cô ta rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại: “Cô gái, thật xin lỗi, tôi không phải người chuyên nghiệp, tôi phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình nên không thể tùy ý kết luận được.”

La Phù Nhược mỉm cười tao nhã: “Đúng đó! Cô Tang Miêu Lan, tôi cũng rất xin lỗi. Tôi là người chuyên nghiệp, tôi cũng phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình nên tôi không thể tùy ý tiết lộ tin tức và suy đoán được.”

Nụ cười của Tang Miêu Lan cứng đờ trên mặt, La Phù Nhược cười rạng rỡ, sau đó thoải mái mở đường, cùng Vệ Thập Mệnh đi vào nơi ở của Lương Tân Chi.

Tang Miêu Lan điều chỉnh biểu tình của mình, quay người lại cười nói với ống kính: "Xem ra văn phòng thám tử Thập Mệnh Cửu Hoài không chỉ có một mình đại thám tử Vệ có khả năng nói chuyện hùng hồn như vậy, hôm nay có lẽ chúng ta không thu hoạch được gì, thật đáng tiếc khi canh giữ cả đêm, khiến mọi người thất vọng rồi."

Nói xong, Tang Miêu Lan nhìn thoáng qua màn hình livestream liền thấy một lượng lớn bình luận đầy khí phách của các cô gái trên đó.

"Anh La của tôi ơi, trong xã hội người nói chuyện khó nghe còn nhiều hơn thế nữa!"

"Cô gái lúc nãy quá đẹp trai đúng không."

"Quả nhiên mỗi người anh Vệ mang ra ngoài ai nấy cũng đều uy vũ khí phách, hơn nữa giá trị nhan sắc còn siêu cao."

"..."

Không ai có thể nhìn thấy hoạt động nội tâm của Tang Miêu Lan, cũng không có tin tức gì để hỏi, cô ta tự nhiên nở một nụ cười nghề nghiệp như thường ngày với livestream.