Vài phút sau, cạch một tiếng, cửa biệt thự mở ra một khe hở, một con mèo Ragdoll lông xù thò đầu ra từ bên trong, đôi mắt màu xanh biển nhìn xung quanh một lúc rồi mới nhẹ nhàng bước ra cửa.
Khác với trước đó, trên cổ con mèo có thêm một chiếc khăn lụa gấm hoa màu xanh ngọc hình tam giác, thoạt nhìn tựa hồ như là chủ mèo cố ý mua cho mèo nhỏ đồ trang trí cổ tinh xảo làm cho mèo vốn đáng yêu thêm vài phần nghi thức.
Mà cái khăn tam giác màu xanh nước này chính là nơi trú ngụ của Ngu Thất, thật ra khăn tam giác một cái bao nhỏ, kích thước quy định vừa vặn để Ngu Thất chui vào.
Trước khi đi Ngu Thất còn lặng lẽ chặn cửa biệt thự rồi cẩn thận sử dụng linh lực mới tăng lên của mình để bố trí trận pháp, khiến cửa biệt thự nhìn như đã đóng chặt và không thể vào được.
Ngu Thất cứ vậy điều khiển con mèo Ragdoll nhanh chóng lướt đi rời khỏi khu biệt thự. Đương nhiên là trước khi xuất phát Ngu Thất đã tỉ mỉ xem xét bản đồ An Đô ở thư phòng của Vệ Thập Mệnh, hơn nữa còn mượn truyền thông trên TV tìm hiểu vị trí đại khái của những người liên quan đến sự kiện nhà họ An, vậy nên mục tiêu đầu tiên của Ngu Thất chính là địa điểm tử vong của Lương Tân Chi.
Trong lúc con mèo đang chạy như bay thì Ngu Thất có thể nhìn thấy mọi thứ bên ngoài thông qua kết cấu đặc biệt của chiếc khăn tam giác. Chiếc khăn hình tam giác màu xanh nước biển này là đặc sản của bộ tộc Linh Tịch, được dệt cẩn thận bằng lụa biển sâu.
Mảnh lụa biển nhỏ bé này không những không sợ nước và lửa mà còn có thể phóng lớn hoặc nhỏ, có thể mở rộng che khuất ánh mặt trời, cũng có thể co lại như một chiếc lá, cho dù có ở từng thời không hoàn mỹ nào thì cũng là một báu vật khó tìm.
Cứ như vậy giữa đường phố phồn hoa thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng hô nhẹ của người bên ngoài bởi một con mèo Ragdoll lao nhanh qua, nhưng nhìn một quả cầu lông tơ trắng như tuyết kia, thêm chiếc khăn tam giác rõ ràng tinh xảo và giá trị không nhỏ như vậy, bọn họ ngược lại không mấy chán ghét, thậm chí nhiều người còn muốn đưa tay sờ theo bản năng.
Có điều mèo ta rất là ngạo mạn, nếu ngươi dám đυ.ng đến trẫm thì trẫm sẽ thưởng cho ngươi một bộ móng vuốt. Bước đi tao nhã, đôi khi dừng lại ở ngã tư đường với đám đông, ngồi xổm một cách duyên dáng, hai chân xếp ngay ngắn trên mặt đất, quấn đuôi quanh mình, vạch ra một khu vực độc lập, không kiêu không nóng chờ đèn xanh qua đường. Hành động này của con mèo khiến vô số người ngạc nhiên, họ đã chủ động nhường một khoảng nhỏ cho nó, thậm chí còn tự mình né qua hai bên khi băng qua đường để chú mèo không bị các phương tiện đi qua vô tình làm bị thương.
Vu Giai Viễn là một nhân viên văn phòng bình thường, nhìn con mèo ngồi xổm bên chân, cô theo bản năng lấy điện thoại di động ra quay video mèo băng qua đường còn kèm theo chú thích: Ông chủ mèo thậm chí còn biết chờ đèn giao thông, chúng ta còn lý do gì mà không tuân thủ quy tắc giao thông?
Sau khi cô viết xong liền tải lên Weibo, đúng lúc đến công ty thì cất điện thoại di động. Mà lúc này cô vẫn chưa biết, video này đã nhanh chóng được chuyển tiếp trên mạng.
Những bước chân tao nhã, đầu ngẩng cao, lông trắng tinh, ánh mắt khinh thường, cộng thêm chiếc khăn tam giác mỏng manh, con mèo cứ vậy mà hot! Đồng thời sau đó có một lượng lớn các sticker được tạo ra, thậm chí Ngu Thất còn tạo dựng được một mối quan hệ tốt đẹp khác bởi chuyện này, tất nhiên, những chuyện này vẫn là sau này nói.
Mà lúc này chủ nhân chân chính của con mèo Ragdoll này vẫn chưa biết mèo nhà mình đã trở nên nổi tiếng.
Ngu Thất cảm thấy nhân loại thật sự chuyện bé xé ra to, quy tắc giao thông không phải do chính loài người định ra sao? Sao mình tuân thủ mà lại dẫn tới cả đống ánh mắt kỳ lạ thế, có điều mèo cũng bình tĩnh như vậy, nếu mình không bình tĩnh thì chẳng phải là mất mặt sao, vì thế Ngu Thất tiếp tục bình tĩnh nằm trong khăn quàng cổ nhỏ, chuyên chú quan sát thế giới mới này.
Mèo Ragdoll bị Ngu Thất đút một viên Khai Linh Thảo, tuy nói linh trí không hoàn thiện liền ngay lập tức nhưng cũng bắt đầu chậm rãi thức tỉnh, nếu như sau này đạt được nhiều cơ duyên hơn thì có thể thoát khỏi thân thể phàm trần, cũng có khả năng khai mở linh hồn và biến thành yêu ma.
Đến gần nơi ở của Lương Tân Chi, cũng là một khu biệt thự, lúc này xung quanh vẫn còn một số phương tiện truyền thông chưa giải tán, bọn họ muốn thử vận
may nhưng khu vực xung quanh biệt thự đã bị phong tỏa nên không ai dám coi thường đột nhập vào biệt thự để xem hiện trường.
Ngu Thất đi quanh biệt thự một vòng, cuối cùng nhảy lên một cây tùng phía sau biệt thự, chui vào nhà qua ô cửa sổ hé mở.
Trong biệt thự vẫn có cảnh sát đang điều tra hiện trường, ngoài ra còn có một bóng người quen thuộc Vệ Thập Mệnh, nhưng dù sao sự việc cũng đã qua được một thời gian nên người ở hiện trường cũng không nhiều.
Quan sát cách bố trí trong nhà, trốn đông núp tây cũng không có bao nhiêu chỗ để ẩn náu nên Ngu Thất dứt khoát để cho con mèo Ragdoll nghênh ngang luôn, dù sao cậu chỉ cần quan sát toàn bộ căn nhà một lần là được.
Lương Tân Chi chết trong phòng ngủ nên người trong phòng ngủ là nhiều nhất, trước tiên Ngu Thất kiểm tra các phòng khác một lần nhưng không phát hiện bất kỳ dị thường nào, có điều làm cậu có chút ngoài ý muốn chính là dường như mỗi một phòng đều trưng ảnh An Nhược Tố, hơn nữa mỗi một tấm ảnh chụp đều vô cùng hoàn mỹ, có thể thấy được người chụp ảnh rất biết nắm góc độ cùng thời cơ, mà góc dưới bên phải của mỗi một bức ảnh đều viết bốn chữ An Chi Nhược Tố.
Đi một vòng lớn xong Ngu Thất cũng không phát hiện đặc biệt nào khác, chỉ cảm thấy trong nhà rất sạch sẽ ngăn nắp, sạch sẽ ngăn nắp đến mức khó tin.
Đi tới cửa phòng ngủ, cậu còn chưa đi vào đã nhìn thấy bên trong có ba người, hai người trong đó đều mặc đồng phục, người còn lại chính là Vệ Thập Mệnh. Lúc này bọn họ đều vây quanh giường, đưa lưng về phía cửa, nhìn ở vị trí giường thì chăn trên giường có chút lộn xộn, phía trên còn có dấu vết người nằm, Lương Tân Chi hẳn là chết ở nơi đó.
Đôi mắt Ngu Thất nheo lại trong khăn quàng cổ nhỏ, cậu cảm giác được một luồng năng lượng xa lạ, mà luồng năng lượng này dường như đang dần dần tiêu tán. Không kịp suy nghĩ nhiều, Ngu Thất để cho mèo Ragdoll bước vào phòng ngủ, dịch qua một góc lớn, Ngu Thất nhìn thấy rõ toàn cảnh trên giường, ngoại trừ giường đệm lộn xộn ra thì trên giường còn bao phủ một luồng năng lượng xa lạ nhàn nhạt.
Năng lượng này khác với linh lực của chính cậu, cũng khác với năng lượng mà cậu phát hiện ra ở thế giới này hôm nay, cũng khác với năng lượng linh hồn của đứa trẻ lúc trước, nó mờ nhạt như sương mù sắp tiêu tan.
Có điều nhìn phản ứng của những người khác trong phòng thì đương nhiên bọn họ không nhìn thấy luồng năng lượng này. Ngu Thất không khỏi nghi hoặc, chẳng lẽ thế giới này còn tồn tại một loại hình thức biểu đạt năng lượng khác mà mình không biết sao?
"Lương Tân Chi đã chết ở trên giường, không có bất kỳ ngoại thương nào, khuôn mặt hoảng sợ, thoạt nhìn trước khi chết đã bị sợ hãi cực độ, nguyên nhân tử vong vẫn chưa rõ ràng, chúng tôi đã điều động giám sát của biệt thự, không có người ngoài, trong phòng cũng chỉ có dấu vết sinh hoạt một người của Lương Tân Chi, không rõ nguyên nhân hoảng sợ..."
Trong phòng, một trong những người mặc đồng phục đang giải thích tình hình sự việc sau khi xảy ra cho Vệ Thập Mệnh thì ánh mắt vô ý liếc về phía cửa, giọng nói bỗng nhiên kẹt lại.
Hai người còn lại quay đầu lại liền nhìn thấy một con mèo Ragdoll màu trắng lông xù đang ngồi xổm ở cửa, vẻ mặt cao ngạo nhìn bọn họ, thậm chí bởi vì thanh âm dừng lại mà bất mãn kêu một tiếng như muốn nói: "Phàm nhân ngu xuẩn, sao không nói tiếp đi?"
Hai viên cảnh sát: "...."