Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 67

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 67

Trong lòng Tần Viên bắt đầu cảm thấy có chút bất an không hiểu từ đầu mà đến.

Ngay sau đó, khi trên TV xuất hiện hình ảnh tục tĩu đầy dâʍ ɖu͙© lúc cô ta chơi trò bịt mắt bắt người cùng với mấy người đàn ông trẻ tuổi trong khách sạn, đồng thời vang lên tiếng cười phóng đãng của cô ta…

Tần Viên lập tức chạy nhanh về phía TV, “lạch cạch” một tiếng đóng màn hình TV.

Nhưng video vẫn đang chạy, mặc dù không có hình ảnh, âm thanh vẫn tiếp tục vang lên.

Toàn thân Tần Viên run rẩy. Cô ta chạy khắp nơi tìm chỗ cắm ổ điện, muốn rút nguồn điện, kết quả là càng muốn tìm giảng không tìm thấy.

Cuối cùng cô ta tựa như phát điên vậy, hai con người đỏ hồng, quơ lấy một cái ghế liên tục đập lên TV.

“Không cho phép nhìn, đừng ai nhìn nữa! Đây không phải tôi. Đây không phải là tôi!”

Nhưng âm thanh lại cứ vang lên trong phòng khách.

“Đến đây, đến bắt em đi!”

“Bắt được em, anh sẽ được chỉ định ngủ với em đêm nay!”

Tần Nghĩa nghe vậy mà trợn tròn mắt há hốc mồm, yên lặng nhìn sang hướng bố ruột.

Chỉ thấy sắc mặt của Tần Kiên vào giờ phút này có thể nói là cực kỳ u ám…Tần Viên nói với ông ta là mình bị người hãm hại nên uống phải thuốc kí©ɧ ɖụ©, đầu óc mơ hồ. Lúc này nghe giọng nói của Tần Viên đầu giống dáng vẻ khi đầu tóc mơ hồ?

Cảm giác khi bị con gái ruột lừa gạt như thế, thật sự rất không dễ chịu.

Nhưng…

Không ngờ Lệ Minh Viễn lại bảo vệ sĩ mang cái đĩa CD này vào nhà họ Tần bọn họ, thật sự không để nhà họ Tần bọn họ vào trong mắt sao?

Ông ta nhìn Lệ Minh Viễn với ánh mắt âm trầm, sau đó nói: “Tần Nghĩa, đưa chị của con về phòng đi “Con không đi, con không đi Đây không phải con, không phải là con thật mà ! Con bị người khác hãm hại, bố… Bố tin con đi, bố tin tưởng con đi mà! Lệ Minh Viễn, tại sao anh lại đối xử với tôi tồi tệ như vậy! Làanh hãm hại tôi đúng hay không? Nếu không thì làm sao anh lại có cái đĩa CD này? Bố, anh ta muốn hại con, anh ta muốn hủy hoại con! Lệ Minh Viễn, anh là đồ vô “liêm sỉ! Anh cứ hủy hoại tôi đi, cho dù tôi chết thì tôi cũng sẽ kéo Tô Noãn Tấm chốn cùng một chỗ với tôi!”

Lệ Minh Viễn cau mày nói: “Khi cô Tần vui vẻ chơi đùa cùng với những người khác ở trong khách sạn, Tô Noãn Tâm vẫn chưa phải là vị hôn thể của tôi, cho nên cô Tần đừng đổ lỗi cho tôi như kiểu mắc chứng vọng tưởng bị hãm hại như vậy. Đĩa CD này là tôi mua lại từ trong tay một trong những người vui vẻ cùng với cô Tần trong khách sạn ngày hôm ấy bằng giá cao! Về phần người đó vụиɠ ŧяộʍ chụp những bức ảnh kia để làm cái gì, hẳn là mấy người đều đoán được.”

Tần Kiên nghe vậy, sắc mặt lập tức trởnên khó coi.

Tuy nhiên, có thể trở thành người cầm quyền của nhà họ Tần, đương nhiên tâm lý phải mạnh mẽ.

Chẳng mấy chốc, ông ta bình tĩnh lại, hai con người nhìn thẳng về phía Lê Minh Viễn, nói: “Chú sẽ đưa Tần Viên ra nước ngoài, về sau cũng sẽ sinh hoạt ở nước ngoài.”

“Không, con không đi! Tại sao phải đưa con ra nước ngoài! Bố, bố không thể làm như thế. . .”

“Con mau ngậm miệng đi!”

“Bố… Bố không thương Tần Viên nữa sao… Sao bố có thể đưa con ra nước ngoài.”

Tần Kiên tức giận hét lớn: “Tần Viền, mày làm bố quá thất vọng! Tự mình làm ra chuyện mất mặt như thế mà còn đổ oanrằng em trai hãm hại mày, vốn dĩ bố định thu xếp để em trai mày ra nước ngoài, hiện giờ mày đi thay em trai mày đi! Tự mày gây ra chuyện xấu hổ như vậy, cho dù bố muốn “bảo vệ mày cũng không thể bảo vệ được mày, danh tiếng ở trong nước của máy đã hỏng, về sau lấy chồng cũng không tìm được người trong sạch. Mày tự giải quyết cho tốt đi!”

Đối với những gia đình lớn như nhà họ Tần, việc gửi con cái ra nước ngoài là một chuyện thường xuyên xảy ra. Mục đích gửi ra nước ngoài là để đào tạo sâu và rèn luyện cẩn thận hơn, hoặc là gia đình đã bỏ rơi đứa con đó nên ném ra nước ngoài mặc kệ đứa con đó tự sinh tự diệt.

Tần Viên tràn đầy tuyệt vọng khi nghe được những lời này.

Cô ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Lê Minh Viễn với đôi mắt đỏ hoe, nói: “Hiệntại anh đã hài lòng chưa? Vì ra mặt cho Tôi Noãn Tâm mà thẳng tay hủy hoại cả cuộc đời của tôi không chút thương tiếc! Lệ Minh Viễn, anh là người đàn ông vô tình ‘máu lạnh nhất mà tôi từng thấy! Anh cho rằng có thể ép tôi ra nước ngoài là Tô Noãn Tâm sẽ an toàn sao? Ha ha ha ha… Tôi nói cho anh biết, hiện tại cô ta đang ở trong tay tôi… Tôi đã phân phó người hủy hoại sự trong trắng của cô ta, khiến cô ta sống không bằng chết! Tần Viên tôi đây không có được người đàn ông mình thích, vậy thì người khác cũng đừng hòng đạt được! Lệ Minh Viễn, anh không thích tôi, vậy anh sống cô độc suốt quãng đời còn lại đi!”
« Chương TrướcChương Tiếp »