Chương 64

Chương 64

Tần Nghĩa đưa Lệ Minh Viễn đến phòng khách trong nhà, nói bằng giọng điệu tùy ý: “Anh ngồi đi.”

Lê Minh Viễn thản nhiên nói: “Lát nữa cậu Tần cố gắng đừng lên tiếng.”

“Sao thế? Anh thật sự muốn giúp đỡ tôi à, bởi vì câu nói kia của Tô Noãn Tâm sao?”

“Tô Noãn Tâm không có mặt mũi lớn như vậy. Anh trai của cậu vừa nhờ tôi, bảo tôi giữ mạng sống cho cậu “

Anh trai của anh ta…

Trong phút chốc, Tần Nghĩa cảm thấy đầu óc mình đờ đẫn.

Không ngờ đó, vậy mà Tần Thiện lại nhờ Lệ Minh Viễn giúp anh ta… Mặc dù Tần Thiên có chút cảm tình với anh ta, trên mặt ngoài đối xử với anh ta cũng coi như rất khách khí.

Thế nhưng, Tần Viên mới là chị gái ruột của Tần Thiên!

Không ngờ rằng trong chuyện này, Tần Thiên lại đứng về phía anh ta.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Tần Nghĩa cảm thấy có chút phức tạp.

“Minh Viễn à, sao cháu đột nhiên tới đây vậy?” Một người đàn ông trung niên mặc đồ ngủ bỗng dưng xuất hiện, lộ ra vẻ kinh ngạc, nói.

Tần Nghĩa trông thấy ông ta, lập tức có cảm giác giống như chuột gặp mèo kêu lên: “Bố “Lê Minh Viễn đứng dậy, lễ phép hơi cúi đầu về phía người đàn ông trung niên nói: “Chú Tần, đến thăm vào đêm khuya, quấy rầy.”

Tần Kiên không hề cho Tần Nghĩa dù chỉ một ánh mắt, hoàn toàn coi anh ta như không khí.

Thay vào đó, ông ta chào hỏi Lê Minh Viễn, bảo anh ngồi xuống, cười ha hả nói: “Quấy rầy cái gì, chú Tần này của cháu chỉ ước gì cháu tới uống trà cùng chú nhiều hơn.”

Lê Minh Viễn thản nhiên nói: “Xin lỗi chú, thường ngày cháu không có nhiều thời gian rảnh để uống trà với chú. Hôm nay cháu đến đây là để xử lý một chút chuyện khó giải quyết.”

“Ổ? Chuyện gì mà có thể khiến Minh Viễn cảm thấy khó giải quyết ?””Chuyện về cô chú nhà họ Tần.”

Trên mặt Tần Kiên lập tức hiện lên ý cười, nói: “Minh Viễn, cuối cùng cháu cũng nghĩ thông suốt, muốn cưới Tần Viên nhà chúng ta rồi sao?”

Khóe miệng của Lê Minh Viễn khẽ run rẩy, nói: “Chú Tần cứ hay nói đùa, cháu không hề có suy nghĩ như vậy.”

Sắc mặt của Tần Kiên lập tức trầm xuống, nói: “Lệ Minh Viễn, Tần Viên nhà chú đã đợi cháu ròng rã mười năm, mọi người trong giới ngầm thừa nhận hai đứa là một đối từ lâu rồi, vậy mà cháu lại đối xử với con bé như thế này sao?”

Tần Viên vừa bước vào phòng khách đã nghe thấy bố mình lo liệu mọi chuyện cho mình như thế, dưới đáy lòng cô ta dâng lên cảm giác xúc động.

Lúc này không phải thời cơ tốt để xen vào, nếu như bố có thể thuyết phục LệMinh Viễn khiến hai nhà trở thành thông gia, cô ta nhất định sẽ nguyện ý.

Mặc dù trong lòng Lệ Minh Viễn không có cô ta, nhưng cô ta vẫn muốn trở thành nữ chú nhân nhà họ Lệ. Tần Viên này nhất định phải lấy được cái vị trí đấy!

Không ngờ lại nghe thấy Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Chú Tần nghĩ mắt cháu bị mù sao? Hiện tại hình ảnh khiêu da^ʍ của cô Tần đang lan tràn khắp mọi nơi. Người nhà họ Lê sẽ không đồng ý để cháu cưới cô Tần, cũng sẽ không cho phép loại phụ nữ này bước vào cửa nhà họ Lê!”

Một câu nói của Lệ Minh Viễn đã hạ thấp giá trị và nhân phẩm của Tần Viên.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của Tần Kiên và Tần Viên đều trở nên cực kỳ khó coi.

Lê Minh Viễn thật sự không hề cho nhà họ Tần bọn họ mặt mũi chút nào,chuyện như vậy mà cũng dám nói thẳng ra ngoài.

Chỉ có Tần Nghĩa đứng ở một bên là cảm thấy mừng thầm ở trong lòng.

Quả nhiên, thế giới của những kẻ mạnh luôn là nơi mà mọi người hưởng tới Cũng chỉ có người ở địa vị giống Lệ Minh Viễn mới dám nói chuyện kiểu này với bố của anh ta, mới có thể khiến bố của anh ta nghẹn họng không thể cãi lại cũng không bắt ép được, đúng không?

Chuyện của Tần Viên vừa mới xảy ra cách đây không lâu, cho nên dù trong lòng có khó chịu đến đâu cũng không thể phản bác lại.

Tần Kiên cau mày nói: “Chuyện này xảy ra là có nguyên nhân! Hiểu lầm trong đó rất lớn… Minh Viễn, nếu như cháu có kiên nhẫn thì ngồi xuống nghe chú Tần giải thích đi, chú sẽ cho cháu một lời giải thíchthỏa đáng.”

“Không cần thiết, cháu không có khút quan tâm nào về việc chuyện này là thật hay có hiểu lầm. Cho dù không có chuyện này, cháu cũng sẽ không lấy con gái của chú.”

“Lê Minh Viễn! Cậu coi nhà họ Trần chúng tôi là cái gì hả? Khinh thường nhà họ Tần chúng tôi sao?” Khi đang nói chuyện, Tần Kiên đã phóng ra ngoài áp lực mà mình tích lũy nhiều năm đến cực điểm.

Tần Nghĩa nghe vậy chỉ cảm thấy chân mình hơi run lên, vậy mà Lệ Minh Viễn lại không hề sợ chút nào, thậm chí sắc mặt cũng chẳng có một chút thay đổi.

Không hổ là cuộc đọ sức giữa hai người cầm quyền “Chú Tần nghiêm túc như vậy làm gì? Nhà họ Lệ cùng Nhà họ Tần vẫn luôn là bạn tốt của nhau qua nhiều đời, cho dù khôngtrở thành thông gia cũng vẫn có thể duy trì mối quan hệ tốt giữa hai nhà đấy thôi.”