Thanh Thanh bị ném xuống giường.
"Thanh Thanh!"
"Dạ."
"Tôi cho em đi quay hay cho em đi chơi?"
"Tôi đi quay mà."
"Từ nay em không được quay phim nữa, tôi không cho phép. "
"Vậy tôi làm gì chứ? Anh bắt tôi ở nhà chăm con à?"
"Đó là do em nói, tôi nghĩ cũng có thể."
Đinh Mạc Ca cởi cúc áo vest xuống, lấy đồ trong vali ra bước vào phòng tắm, trước khi vào còn đưa mắt nhìn biểu cảm cô. Anh lần này nhất định không nuông chiều cô nữa... Nhất định vậy.
*
*
*
Những tưởng những ngày tháng này thật mệt mỏi nhưng Thanh Thanh dần dần thấy thích thú.
Quả thật, cô quá vô tâm với con mình rồi, trách nhiệm làm mẹ nhen nhóm trong lòng cô. Bà mẹ của hai người con, cô vừa tròn 21 tuổi đã làm mẹ.
Đôi lúc cô cảm thấy tiếc nuối. Thanh xuân của cô phải thật vui vẻ. Cô đẹp vậy, ít nhất phải trải qua vài mối tình, vài chàng trai chứ?
Còn hắn? Hắn có thời thanh xuân thế nào nhở? Có phải rất hưởng thụ không.
Không được, cô phải đi điều tra. Nghĩ làm liền, Thanh Thanh nhanh tìm chìa khóa xe, đi đến công ti.
Mọi nhân viên trong công ty dĩ nhiên đều biết cô, thấy cô liền gật đầu một cái:"Phu nhân."
Thang máy nhanh chóng mở ra, cô hớn hở bước vào, vào lúc này cô chính là gặp được Thái Nghị.
Khác với mọi ngày, Thái Nghị vừa gặp cô giống như gặp phù thủy, vội vội vàng vàng nhanh hơn cô một bước để gõ cửa phòng đại boss.
Đại não cô bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng. Dù cô không rõ về công việc của anh nhưng có lần anh thấy Diễn Phong và Mạc Ca vào văn phòng của nhau đều không gõ cửa.
Có phải hôm nay cô đến đột xuất, hay là...
Thanh Thanh không đợi Đinh Mạc Ca bên trong trả lời liền thẳng tay đẩy cửa ra..
Hắn quần áo xốc xếch...
Bên dưới hắn có một cô gái nằm lõα ɭồ..
" Mạc Ca, anh thật rất tuyệt nha."
Cô gái nhìn thấy cô bước vào, vểnh môi cười khẩy một cái, ưỡn ngực một cái rồi mới dùng tay che đậy.