Chương 12: [H+] Động phòng

Thanh Thanh bỏ lên lầu, còn lại một mình phu nhân ngẩng người. Con bé này thật cứng đầu, nhưng bà đã già rồi, con còn non tơ lắm. Con dù có thông minh bao nhiêu cũng không đổi được kinh nghiệm sống của bà đâu nhé, bé con.

Phu nhân cười trong bụng, ung dung đi vào hoa viên tưới hoa. Lúc bước ngang qua Đinh Mạc Ca nháy mắt một cái thật đậm chất quý bà.

"Lão nương ra tay giúp con, việc còn lại do con tiêu khiển. "

*

*

*

Thanh Thanh lấy ra một viên thuốc từ lọ chuẩn bị nuốt vào thì bị bàn tay anh ngăn lại.

"Thứ này không tốt cho sức khỏe, đừng dùng nó nữa.Được không. "

"Hoặc là đừng đυ.ng vào tôi, hoặc là đưa nó cho tôi. Chọn đi."

"Em uy hϊếp tôi?"

"Chú chỉ biết thỏa mãn du͙© vọиɠ, còn ra vẻ lo lắng cho tôi sao?"

"Thứ này nguy hiểm, để anh tự mình làm là được rồi, em yên tâm. "

Đinh Mạc Ca vòng tay ôm cô trước ngực, quơ tay đẩy đèn ngủ xuống sàn. Âm thanh sang sảng làm đinh tai nhức óc. Anh nhẹ nhàng bế cô lên bàn trống không, để cô trước mặt anh. Thanh Thanh mặc váy ngủ mỏng toan ngắn chỉ đến mông lộ đôi chân thon thả.

Anh cúi đầu mơn trớn đôi môi đỏ mọng thật lâu, đến khi hai người thở hổn hển mới chịu nới lỏng một giây sau lại áp môi dính chặt vào môi cô, luyến tiếc không rời thăm dò khoan miệng cô, Thanh Thanh khó chịu cắn PHẬP một cái, dịch máu tanh làm cô buồn nôn.

Đinh Mạc Ca càng bị kí©h thí©ɧ, đôi môi trượt xuống cổ trắng ngần láng bóng liếʍ láp làm cô tê dại mà phát ra âm thanh.

Tóc Thanh Thanh dài đến thắt lưng, vài sợ bám lên mặt anh ủy mị.

"Anh muốn." Giọng anh khàn khàn.

Bàn thủy tinh lạnh buốt, thân thể cô nằm trên nó lạnh lẽo vô cùng, nó không mềm mại mà cứng thật làm cô thêm bực bội đẩy anh ra.

Đinh Mạc Ca nhất thời mới hoàn hồn.

Thanh Thanh bước đến giường, đẩy anh ngã xuống.

Chiếc váy ngủ suông vai trần bị động tác kéo khóa dây của cô tuột qua cơ thể tuyệt mĩ rớt xuống đất.

Đinh Mạc Ca nhào tới như sư tử vồ được thỏ con. Ngón tay thon dài của anh dọc theo sống lưng mềm mại của cô từ từ xuống cặp mông cong cong bóp nhẹ.

"Ưʍ."

Thanh Thanh để mặc cơ thể bị anh kiểm soát, chậm chạp cởϊ áσ anh ra ngoài.

Mái tóc đen dài lúc này che chắn trước ngực đầy đặn của cô. Phía sau những sợi tóc bé nhỏ ấy là một bức tranh mị hoặc kí©h thí©ɧ đôi mắt mờ mịt của anh. Anh lại hôn lên môi cô cuồng dại, tay kia vén tóc lên ngắm nhìn vào hai đồi núi đẩy đà của cô một chút, chuyển động lên xuống theo nhịp thở của cô.

"Anh muốn động phòng. " Đinh Mạc Ca khẩn trương cởi nốt cái quần vướng víu.

Tiếng động chạm xá© ŧᏂịŧ vang lên, nụ hôn ngày càng cuồng nhiệt. Đêm nay thật quả là dài...