“Câm miệng, ngu ngốc, tất cả mẹ làm đều là vì con. Nó chết rồi thì nhà họ Lục chẳng phải là của con sao? Hơn nữa, người đã chết rồi, chuyện đã qua thì đừng nhắc lại nữa. Chứng cứ không còn, chúng ta không cần phải sợ.”
Cũng vào khoảnh khắc này, Lục Diên Lâm mới biết mình không phải đột tử. Nhớ lại những gì đã xảy ra, anh sợ từ lâu thuốc của mình đã bị đổi thành thuốc độc chậm, khiến cơ thể anh dần dần suy kiệt.
Nhưng bay giờ biết cũng chẳng có ích gì. Anh chỉ hy vọng Tần Thời Nghi có thể sống thật tốt.
Lư Ngọc Hương chỉ muốn tiêu hủy chứng cứ, không có ý định ban ngày ban mặt mà thêm một mạng người, cho nên bà ta không ngăn cản Lục Hạo Thiên đưa Tần Thời Nghi đến bệnh viện.
Bà ta cũng không ngờ, từ lúc đó trở đi, Tần Thời Nghi như biến thành một người khác, không những đồng ý trao hết tài sản cho Lục Hạo Thiên, mà còn khiến cậu ta không thể cưới ai ngoài cậu, nói bản thân cảm động vì Lục Hạo Thiên không rời cậu nửa bước, vẫn luôn chăm sóc cậu ở bệnh viện.
Lục Hạo Thiên cũng nghĩ mình đã thực sự làm Tần Thời Nghi cảm động, nên càng đối lập với Lư Ngọc Hương. Thực ra từ trước cậu ta đã lén lút thèm muốn anh dâu này.
Trong vài năm, Tần Thời Nghi trở thành cánh tay đắc lực của Lục Hạo Thiên, quản lý tập đoàn Lục Thị ngăn nắp gọn gàng, vươn lên trở thành Omega đẳng cấp khiến mọi Alpha ở Bắc Thành phải khao khát.
Bây giờ, nếu còn ai dám chửi cậu là yêu hồ, chắc chắn sẽ bị chê cười.
“Có những Omega, chẳng có dáng vóc xinh đẹp, cũng không bằng người ta về tài trí, cả ngày chỉ biết ghen tị, thật là chua xót.”
“Không có cậu ấy, e rằng Lục Thị đã bị phân chia rồi. Nhà họ Lục ngoài Lục Diên Lâm ra thì có ai ra hồn đâu?”
“Đáng tiếc cho Lục Diên Lâm, vợ và sản nghiệp đều làm áo cưới cho kẻ thù. Đúng là súc sinh không có trái tim, Bắc Thành có biết bao nhiêu Alpha xuất sắc theo đuổi cậu ta, mà cậu ta lại muốn lấy em kế của chồng đã mất. Nếu là tôi, tôi sẽ tức đến mức nhảy khỏi quan tài.”
“Ai bảo anh ta vừa bệnh vừa chết sớm? Một mỹ nhân như thế đi theo anh ta mới là uổng phí.”
Lục Diên Lâm chưa bao giờ biến mất, ngày đêm vẫn luôn ở bên Tần Thời Nghi. Hủ tro cốt của anh cũng chưa bao giờ được di chuyển khỏi phòng ngủ của cậu.
Ngày Tần Thời Nghi tự nguyện từ bỏ cổ phần, thay nhà họ Lục quản lý gia sản, anh đã lo lắng, lo rằng cậu sẽ bị ức hϊếp.
Nhưng đúng là Lục Hạo Thiên và Lục Thừa Ân không có năng lực quản lý. Bọn họ đã vài lần muốn vươn tay thử sức, nhưng lại gây ra không ít tổn thất cho Lục Thị, thậm chí có lần khiến tình hình không thể cứu vãn. Cuối cùng đều là Tần Thời Nghi xoay chuyển tình thế.
Sau đó, nhà họ Lục cũng không ngăn cản Tần Thời Nghi cống hiến cho Lục Thị nữa, chỉ coi như bọn họ đã thuê được một người quản lý cấp cao, dù sao cậu cũng kiếm tiền cho họ. Dần dần, Tần Thời Nghi trở thành người mà cả gia đình bọn họ không thể thiếu.
Chứng cứ về vụ gϊếŧ người đã biến mất, nhà họ Lục không còn gì phải sợ.
Lư Ngọc Hương vẫn không ưa Tần Thời Nghi, nhưng đành phải chịu thua trước chồng và con trai. Hơn nữa, từ khi Lục Hạo Thiên biết mình bị bà ta lợi dụng để gϊếŧ người, cậu ta không còn gần gũi với bà ta nữa, dần dần lời nói của bà ta cũng mất đi trọng lượng.
Việc Tần Thời Nghi tái hôn với Lục Hạo Thiên đã trở thành chuyện được mong đợi từ lâu, cậu cũng tỏ ra cực kỳ yêu mến Lục Hạo Thiên.
Lục Diên Lâm đã chứng kiến Tần Thời Nghi thức khuya mỗi ngày chỉ ngủ bốn tiếng để lo liệu công việc công ty, đã thấy Tần Thời Nghi điêu luyện trên thương trường, cũng đã thấy Tần Thời Nghi cười nói vui vẻ với em kế của anh.
Anh vẫn không thể làm được gì, dù là việc nhỏ như đắp chăn khi cậu ngủ gật trong văn phòng. Nhưng may mắn là, bây giờ đã có người khác làm điều đó.
Tần Thời Nghi không còn là thiếu niên sói vụng về ban đầu nữa, cậu đã lột xác trở thành Omega hoàn mỹ trong thế giới thực.