Chương 4: Đả thảo kinh xà
(đánh rắn động cỏ, tương đương với
rút dây động rừng)Nửa đêm, điện thoại của anh vang, khi đó anh sắp tiến vào mộng đẹp. Tôi rón rén đi ra khỏi phòng ngủ, lúc này anh tiếp điện thoại nghe đường hoàng. Tôi thật muốn cùng tiện nhân có mối hận đoạt chồng với tôi nói chuyện một phen. Muốn cướp người đàn ông của tôi, tôi muốn ả ta muốn sống không thể, mà chết cũng không xong, đem ả ta giẫm nát dưới chân, mặc dù đã chết cũng phải hành hạ thi thể.Tôi kỳ thật không cần sử dụng bạo lực, tôi hay dùng ánh mắt sắc bén như đao, khéo lưỡi vũ nhục ả ta thì ả ta cũng mệnh đoạt hoàng tuyền.Ở bên ngoài cửa phòng ngủ chợt nghe bên trong ông xã khe khẽ nói nhỏ. Tôi nghĩ xé toác da mặt, nằm sấp ở ngoài cửa, tai dí sát vào cửa gỗ, vô xỉ nghe lén.
Lúc này nếu bạn nhìn thấy hình tượng của tôi, chắc chắn một chút tưởng tượng cũng không ra tôi đã từng là thục nữ.Rất nhỏ nghe không thấy.Phải trang bị rộng lượng, nhã nhặn gì đó! Đó không phải là tôi, tôi từ nhỏ luôn luôn có ý thức mạnh mẽ giữ lấy những thứ thuộc về mình.Tôi phá cửa mà vào, đứng ở trước giường giương mắt hổ nghe anh rốt cuộc đang nói cái gì.Chỉ thấy ông xã nói
: “Nhầm số rồi ” sau đó gác máy.Gạt trẻ lên ba tuổi sao, hai người nửa đêm nói nhỏ lâu như vậy, đến khi tôi vào thì anh mới phát hiện ra là nhầm số hay sao?Tôi cười lạnh một tiếng nói
: “Đưa điện thoại cho em!”Anh không rõ cho nên hỏi lại
: “Gì chứ?”“Anh đưa cho em đi!” tôi vươn tay ra đoạt lấy điện thoại.
Muốn mặt mũi, xin lỗi mọi người chứ, đã mất hết rồi.Muốn khí chất, ta chính là một con nhóc rất cục tính.Muốn phong đạm, lòng tôi đã tan nát.Tôi một phen đoạt lấy điện thoại của anh, mềm giọng an ủi anh
: “Anh ngủ đi!” cũng thay anh tắt đèn.Sau đó hình dạng
phát hỏa như một tay muốn túm tóc tiện nhân, một tay kéo tay tiện nhân, cắn chặt răng nanh, ánh mắt như tượng khủng long ngồi ở trên ghế sôpha trong phòng khách.Trước bình tĩnh một chút cảm xúc, chuyên chú nhìn vào 8 dãy số trên màn hình điện thoại.Tôi phát hiện phụ nữ về đồ điện thật sự là ngu ngốc.Di động này trước kia tôi có dùng! Mới một năm không dùng, tôi đã quên hết công dụng chức năng, tìm nửa ngày, tay đã run rẩy, chính là tìm không ra số điện thoại anh đã nhận.
Thật vất vả mới tìm được, là số cuối cùng.Tại đêm khuya tôi tưởng rằng đã làm cho mấy nhà bên cạnh, mọi người đều nghe được tôi đang nổi bão.Tôi liền nhanh nhẹn dũng mãnh gọi cho ả tình nhân kia! Dám trộm trên đầu tôi!Tôi thừa nhận nam nhân của tôi là cực phẩm trong cực phẩm, Man of the man. Đã có thể coi tính là cực phẩm như vậy, cũng phải có cực phẩm mới xứng đôi! Cô ta tính đi tính lại cũng chỉ giống như củ hành củ tỏi? Tay quá dài chớ trách tôi dùng ma đao chém đứt!“Cô là ai?” tôi thấp giọng gào to với đầu dây điện thoại bên kia.Bên kia vang đến một âm thanh của một người đàn ông: “Kỳ quái, cô gọi đến số của tôi cơ mà, cô là ai?”Trời ạ, xong rồi!Tôi có thể cùng phụ nữ đấu, tôi thậm chí có thể đem kinh nghiệm đấu cùng phụ nữ viết thành một bộ bảo điển. Đối với người…. không có kinh nghiệm đấu cùng đàn ông.Anh …anh… anh …anh … anh….anh dĩ nhiên lại là….Sống với nhau nhiều năm như vậy, giờ tôi mới phát hiện ra.“Anh….anh…anh…anh rốt cuộc là ai? Anh vì sao gọi đến số này? Vừa rồi có phải là anh hay không?”Tôi đã có chút muốn rút lui có trật tự.“Cô rốt cuộc là ai? Cô nửa đêm gọi điện thoại cho tôi làm gì?” đầu dây bên kia cũng bắt đầu không kiên nhẫn.“Vừa rồi anh gọi đến số điện thoại di động này đúng không?”“Vừa rồi tôi không gọi đến số này!”“Vừa rồi anh gọi điện thoại cho chồng tôi phải không?”“Vừa rồi tôi gọi điện thoại cho bạn!”“Vậy anh vì sao gọi đến số này?”“Bởi vì tôi gọi nhầm số!”Tôi thiếu chút nữa theo cơn gió thịnh nộ bay xuống đáy cốc.Tôi lắp bắp nói
: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi…tôi…tôi nhầm rồi” cười tươi như hoa.Mà khi tôi đang muốn trở về phòng, thì phát hiện ánh mắt thịnh nộ của ông xã ở trên hành lang phòng khách nhập nhèm.“Em rốt cuộc muốn làm gì?” người xung quanh không phải bị tôi làm cho bừng tỉnh, mà là bị anh làm cho bừng tỉnh.Tôi chấp nhận bị đánh, bị mắng tuyệt không cãi.Tôi vô cùng kiều diễm ư hử một tiếng, bổ nhào vào trong lòng anh, đầu ở trước ngực hắn cọ a cọ, như là Karla của nhà tôi vậy (PS: nhà tôi có nuôi một con cún =.=)Anh một tay đẩy tôi ra, hoàn toàn không để ý tới bộ dáng này của tôi.“A~, em sai rồi, a~, em sai rồi. Anh có thể tha thứ cho em lần này được không?”Anh thích nhất là Lý Đồng Tương Ngọc trong võ lâm ngoại truyện. Tôi tuy rằng phong tình vạn chủng không bằng nàng, nhưng muốn anh bỏ qua thì trăm loại cũng làm.Ông xã bắt đầu lắp bắp
“Em …em…em! Em rốt cục muốn làm gì?”“Người ta không phải là để ý đến anh sao?”“Em đêm hôm nói chuyện điện thoại, anh có hỏi qua em một câu không?”“Bởi vì anh là đàn ông, nam tử hán chân chính đầu đội trời chân đạp đất. Em không phải, em là phụ nữ. Phụ nữ vốn khó dạy bảo mà”“Em làm như vậy không biết là xấu hổ sao?”Tôi cúi đầu cười, mặc kệ anh dùng sức đẩy tay tôi ra, tôi vẫn kiên quyết ôm cổ anh
: “Em xấu hổ, xấu hổ cũng vui vẻ”Dùng kỹ xảo hết sức mới đem anh dỗ đi ngủ tiếp. Chính mình lại ngủ không được.***************Vận sức chờ phát động.Nếu bạn cho là sự tình liền như vậy đã xong, vậy mười phần sai.Ai quy định chỉ có phụ nữ mới có thể có tính tình đùa giỡn, đàn ông cũng có thể. Hơn nữa nếu so vớiphụ nữ thì quả thật là đã gặp sư phụ rồi.Rít..…Cả ngày ông xã mang gương mặt như cả đời không qua lại với nhau.Tôi lại cảm thấy thấp thỏm không yên, muốn đọ sắc mặt với tôi, hừ ~ ai sợ ai chứ!Phụ nữ không phải là chính phái, chính phái là đã dụ dỗ không đủ đàn ông.Đàn ông không trung thành, trung thành là vì phản bội lời thề rất thấp.Xem ra lúc này tôi cùng ông xã, ai cũng lâm vào tình trạng khảo nghiệm ác liệt.Anh đứng ở phòng khách, biểu tình tối tăm, một cái chớp mắt cũng không có, nhìn chằm chằm tôi tra hỏi
: “Nói! Gã đàn ông đó là ai?”“Cái gì mà gã đàn ông kia với chả gã đàn ông đó, người ta cũng có tên, anh ta tên là Tử Đằng!”Nhất thời đã quên hiện tại nên tức giận là tôi mới đúng.“Kêu cũng thật thân thiết a~!” âm điệu của anh tràn ngập châm chọc lại làm cho tôi cảm thấy kinh hoảng.Lại nói, hôm nay sau khi tan tầm, gặp ai không gặp lại gặp ngay Đỗ Tử Đằng cố tình đứng chờ.OMG! Thấy anh ta, tôi quả thực giống như con chuột gặp phải con mèo. Hiện tại không chạy còn đợi đến khi nào. Mà tôi lại thất sách, nhưng lại đã quên chạy, sau khi tính toán một chút tôi ngó lơ đi qua =.=“A Sanh, em sao cứ thấy anh đều quay đầu bước đi như vậy?”Đều do tên gọi này, hiện tại lại biến thành người như vô cùng quen biết mật thiết với tôi, chỉ vì một từ một chữ “A Sanh!” này, mà tôi thực là hận vì không thể nói: huynh đài, anh là ai? Chúng ta có quen biết sao?“Không phát hiện ra, ha ha” từ khi nào giả ngu cũng thành bản lĩnh của tôi thế này – – II“Lần trước chúng ta nói chuyện em lo lắng như thế nào? Hôn nhân không có tình yêu là không có đạo đức, em vẫn là sớm nên rời hắn đi!”Nhớ rõ nhiều năm trước cũng có người nói kiểu chuyện như thế này với tôi.Nhìn trên mặt anh ta tràn đầy tự tin, trong lòng tôi thầm dâng lên 108 tư vị cảm thán, thật không hiểu vì sao anh ta lại quá tự tin như vậy. Anh đó, có phải đã xem quá nhiều phim truyền hình rồi hay không, đem chính mình trở thành nam nhân vật chính khổ vì tình. Thật có lỗi! Tôi cũng không có hứng thú muốn diễn vai nữ nhân vật chính.Thấy sắc mặt của tôi không được tốt lắm, anh ta lại sốt ruột hỏi
: “Thân thể không thoải mái sao? Có muốn anh đưa em về nhà không?” như vậy còn không phải là bị hắn làm phiền hay sao.Nói xong thế nhưng còn muốn lấy tay sờ mặt của tôi nữa chứ.Tiểu nhân, tôi đã nhịn anh thật lâu rồi đấy.Nhưng trước khi tôi ra tay, đã có một người làm trước một bước. Đột nhiên tôi chỉ cảm thấy bị người mạnh mẽ túm lấy, phần eo căng thẳng, bị kéo vào trong ngực ai đó. Cho đến khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc, rất nhanh thần kinh mới thả lỏng.“Bà xã của tôi, tôi sẽ tự mình chiếu cố, không nhọc anh lo lắng” nói xong để lại Đỗ Tử Đằng chỉ biết đứng ngây ngốc, lôi kéo tôi bước đi(Hồi tưởng kết thúc, địa điểm hiện tại: Phòng khách)Bị anh vừa nói như vậy, tôi lập tức cũng nóng nảy, chuyện gì thế này, tôi không tìm anh tính toán sổ sách, anh nên cảm ơn trời đất mới đúng.Điều thứ 6 của nữ nhân bảo điển:Không nên ra tay với đàn ông. Thứ nhất, bạn không mạnh bằng hắn, thứ hai đàn ông ra tay với bạn nhất định là người điên. Cho nên, không bằng bất động.“Yên tâm, được rồi, em cho dù có ý nghĩ này cũng chưa chắc đã được toại ý, người nào đó toại ý rồi không có tư cách nói em” tôi nói lời ác độc với anh.“Em có ý gì?” âm điệu của anh là không thể tin cùng phẫn nộ, làm cho tôi co rúm lại một chút.Cho dù trước kia ngữ điệu của anh cùng tôi nói chuyện có bất đắc dĩ như thế nào, tôi cũng chỉ biết bắt đầu khóc, nước mắt đầy mặt. Nếu là một cô giá 18 tuổi thanh xuân, ủy khuất lệ rơi đầy mặt, sẽ khó tránh khỏi làm người ta trìu mến. Đáng tiếc nay đã là một trung niên, thân mình có hơi chút mập mạp, làm như vậy nhìn vào tất nhiên không thể phấn khích được.*************Đoàn tụ xum vầy.Thời gian: sáng sớm thứ 7Địa điểm: trên giường ngủ.Tôi đang ngủ vui vẻ, thì giống như có người ở bên tai tôi nhẹ giọng thủ thỉ, lời nói nhỏ nhẹ, tôi không khỏi giận trong lòng mắng thầm
: “Làm gì vậy, thứ 7 cũng không để cho người ta ngủ yên” tôi bắt buộc chính mình mở to mắt, đang chuẩn bị phát uy, nhìn lên, vị kia so với tôi ngủ còn vui vẻ hơn, gương mặt không nhịn được hạnh phúc, miệng còn thì thào lời nói nhỏ nhẹ “Bà xã, anh thực sự rất thích em! Thực sự rất yêu em!”Ha, ha, người này, trong lúc ngủ mơ cũng không quên nhớ đến tôi, quên đi, tha cho anh một lần vậy!Lại nói chuyện kinh thiên động địa gây ầm ĩ ngày đó, thật sự là xưa nay chưa từng có, trước đây chưa từng có và sau này cũng sẽ không bao giờ có.
Ba ngày ba đêm đều giảng giải không xong. Làm nhiều năm bà xã người ta như vậy, lần đầu tiên tôi mới phát hiện thì ra cãi nhau là vì một chuyện không có, về sau xem ra tôi phải cùng ông xã nói chuyện nhiều hơn một chút mới được, hắc hắc.Muốn hỏi chồng của tôi có nɠɵạı ŧìиɧ hay không?Thật có lỗi, trước mắt xem ra là đã làm cho mọi người thất vọng rồi! Tưởng được xem kịch vui, lần sau nhớ rõ phải xem xét kỹ trước khi mua vé vào cửa
nha _ __IIVề sau như thế nào?Chuyện về sau ai mà biết được, bất quá tôi đã làm một tay hai chuyện chuẩn bị, đến một người, tôi diệt một người. Huống hồ ông xã còn luyến tiếc tôi nha.Xem xem! Khi nói chuyện điện thoại
:“Ông xã?” tôi nũng nịu
gọi“Em…em….em. Em nói xem tiếng chuông điện thoại di động này là sao?” ông xã tại đầu dây bên kia rống giận. Trải qua sự kiện lần trước, ông xã phát hiện không có người theo đuổi tôi là một sai lầm lớn nhất, nên người này mỗi ngày đều phải kiểm tra tôi mới được.“Anh nghe ra được sao? Thế nào, thích sự kinh hỉ em mang lại cho anh không?” tôi ở đầu dây bên này đắc ý cười.“Hôm nay khi đang họp, trùng hợp di động của anh vang lên, đồng sự nghe được tiếng chuông, sau đều nhìn anh cuồi ái muội, làm anh cảm thấy quá mất mặt.” ông xã ảo não nói.Ha ha! Tôi muốn chính là hiệu quả này. Nghĩ đến bộ dáng bối rối lúc ấy của ông xã, tôi liền cầm điện thoại cười to.Ông xã nổi giận đùng đùng nói
: “Còn có bức ảnh trên di động là chuyện gì xảy ra?”Tôi ngừng cười, làm nũng than thở
: “Người ta không phải nghĩ để cho người khác biết vợ chồng chúng ta ân ái sao” xem ra lôi kéo ông xã đi chụp lại ảnh cưới là lựa chọn sáng suốt.“….”“Ông xã, anh tức giận sao?”“Buổi tối ở trên giường chuẩn bị thật tốt chờ anh, xem anh như thế nào giáo huấn em” nói xong ông xã tắt điện thoại.Aiz~~~Có ông xã yêu mình hết mực cũng là chuyện vất vả a~.Hai ngày trước chuyện Cừ Mỹ Phượng phản bội bị đưa lên báo đài. Trên báo đăng ảnh của cô ấy.Phụ nữ như cô ấy đến từng này tuổi rồi, trải qua nhiều nhấp nhô như vậy, lại vẫn như cũ kiều diễm ướŧ áŧ, ngây thơ như lúc ban đầu mới biết yêu. Không thể không tán thưởng trên trời tạo vật trêu ngươi không công bằng. Trong nội tâm, tôi vẫn đồng tình
với cô ấy hơn, cảm thấy cô là vật hy sinh trong thế giới của đàn ông.Tôi nói
: “Mỹ Phượng cư nhiên lại phản bội như vậy, chồng của cô ta xem cô ta như bảo vật. Aiz~ cùng là phụ nữ nhưng số mạng lại không giống nhau a~Ông xã của tôi nói
: “Phụ nữ như vậy mới dễ dàng bị đánh lừa, bên trong kiên cường, ở ngoài mặt thì lại nhu nhược. Ở trước mặt đại chúng vĩnh viễn là một nữ sinh hay ngượng ngùng, ôn nhu đa tình, lại nhận là người chung tình. Nhưng phía sau cư nhiên ở trên giường phóng đãng như thế, đúng là vưu vật trời sinh.”Thì ra anh thích dạng phụ nữ như Mỹ Phượng.Loại cảnh giới này, tôi là con gái đàng hoàng khổ sở không đạt được.Sợ bóng sợ gió, một lúc sau tôi mới biết được mình rất để ý đến anh.Tôi muốn cố gắng, cho dù không làm được như Mỹ Phượng, thì cũng muốn làm một chú chim sẻ xinh đẹp.Lúc này.“Bà xã, bà xã anh yêu em, tình yêu của anh chính là em, em có biết anh yêu em…”Ông xã bất đắc dĩ nhìn tôi liếc mắt một cái, sau đó đứng dậy tiếp điện thoại di động.Tôi nghĩ tiếng chuông du dương này sẽ mãi luôn quanh quẩn ở giữa cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của chúng tôi.Tình yêu bảo điển: Một lần chỉ yêu một người. Bất luận trong hôn nhân của bạn cũng đều chỉ nên chuyên tâm yêu một người duy nhất.The End Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương