Thấm thoát cũng đã đến lúc Tạ Tiểu Tuyết đi sinh. Mọi người ai cũng háo hức mong chờ duy chỉ có Hạ Tuấn Khang lại đau đầu với việc này.
-Anh đây là đang lo sợ cái gì chứ?
Nhìn chồng mình đi đi lại lại trong phòng bệnh viện, Tạ Tiểu Tuyết không khỏi cau mày tức giận quát. Không lẽ mới mấy đây thôi Hạ Tuấn Khang lại hối hận rồi sao? Hạ Tuấn Khang đưa tay lên cắn cắn, rồi tỏ vẻ mặt đáng thương, oan ức lên tiếng:
-Anh đang lo lắng…
-Anh lo cái gì. Em sinh em bé em không lo, anh mắc gì mà lo?
Lục Uy Phàm và Hàn Tiểu Vy đứng bên cạnh nhìn cảnh này tủm tỉm cười. Cuối cùng Hàn Tiểu Vy cũng lên tiếng trấn an:
-Tôi từng đi sinh rồi, không sao đâu. Anh cũng đừng lo lắng.
-Không…không phải.
Lục Uy Phàm cau mày nhìn. Tạ Tiểu Tuyết đành thở dài, khó nhọc bước xuống giường, thẳng tay đánh lên đầu Hạ Tuấn Khang một cái thật đau:
-Anh điên ít thôi.
Hạ Tuấn Khang ôm chầm lấy vợ mình rồi nhõng nhẽo:
-Anh lo, nếu em sinh là con trai lỡ thằng nhóc đó bám chặt lấy em như thằng nhóc nhà Lục kia thì sao? Sao chúng ta không xác nhận giới tính cho con trước chứ.
-Vậy ai bảo bác sĩ không nói giới tính hả?
Hạ Tuấn Khang im lặng ôm vợ mà nhõng nhẽo. Hàn Tiểu Vy đứng nhìn cười khúc khích không ngừng. Lục Uy Phàm bên cạnh nheo mắt nhìn cô vợ nhỏ đang thích thú.
Đang yên ổn bỗng nhiên Tạ Tiểu Tuyết lên cơn đau bụng. Cô nhăn mặt, cau mày, hơi thở có chút gấp gáp.
-Sinh rồi.
Hàn Tiểu Vy bất ngờ lên tiếng.
Bác sĩ lập tức đến và đưa Tạ Tiểu Tuyết vào phòng sinh. Ai ai cũng náo nức. Bố mẹ Hạ Tuấn Khang cùng Tạ Hưng cũng đã đến. Dòng giã bảy tiếng đồng hồ, cuối cùng bác sĩ cũng bế ra một em bé:
-Chúc mừng gia đình, chúc mừng Hạ tiên sinh là một bé gái ạ.
Đón lấy con gái trên tay bác sĩ, Hạ Tuấn Khang rưng rưng nước mắt. Bé gái được đặt tên là Hạ Tuyết Nhi tên thân thiết là Ni.
Nhóc tì nhà Lục Uy Phàm có vẻ rất thích cô bé Ni này. Được đặt nằm cạnh bé Ni, tiểu Phàm nhỏ cười rất tươi, quay sang nhìn cô bé suốt. Nhìn hai đứa nhỏ bất chợt Hàn Tiểu Vy cùng Tạ Tiểu Tuyết gieo lên:
-Chúng ta kết thông gia đi.
Thấy bạn thân và mình quá ăn ý, hai cô gái vui vẻ bàn bạc với nhau về một tương lai đầy màu hồng. Hai ông chồng ở bên cạnh cũng chỉ bất lực nhìn.
5 năm sau,
-Ni, đợi Hin.
Lục Hàn Minh (tiểu Phàm nhỏ, khi lớn biệt danh này không còn phù hợp nữa, lên vợ chồng nhà ông Lục quyết đổi thành Hin) vội chạy theo một cô bé có chút mũm mĩm phía trước, tay không quên kéo chiếc quần đang tụt dần của mình. Miệng thì liên tục gào lớn.
-Nhanh lên nào. Ba mẹ Ni với ba mẹ Hin đang đợi đấy.
Hàn Tiểu Vy đứng từ xa, nhìn theo rồi dang hai tay về phía trước:
-Hin, Ni hai đứa chậm thôi. Ngã bây giờ.
Hạ Tuyết Nhi chạy tới, lao vào vòng tay của Hàn Tiểu Vy:
-Mẹ Vy. Mẹ Tuyết của con đâu rồi.
Hàn Tiểu Vy xoa xoa đầu cô bé:
-Mẹ Tuyết với ba Khang của Ni đi mua chút đồ rồi, lát sẽ quay lại ngay thôi.
Lúc này, cậu bé Lục Hàn Minh mới chạy đến ôm chân mẹ mình. Khuôn mặt đáng yêu, trắng trẻo đỏ bừng, thở hồng hộc lên án:
-Mẹ à, quần này rộng quá. Căn bản con mặc không vừa. Nó rất vướng víu. Con cởi ra nhe mẹ.
Hàn Tiểu Vy tức đến đỏ mặt, vỗ vào mông con trai nói:
-Có Ni ở đây mà con nói thế được à? Mau đi vào kia bảo ba Phàm thay cái khác cho con.
Lục Hàn Minh nghe đến hai từ “ba Phàm” liền ôm chặt chân mẹ hơn:
-Thôi, con vẫn mặc được.
Cậu nhóc tì vừa sụt sịt, vừa giữ quần. Bỗng nhiên, một bàn tay to lớn nào đó xách cao cậu nhóc lên. Một giọng nói âm lãnh, lạnh lùng vang lên:
-Lục Hàn Minh. Con trai không được kêu ca, biết chưa?
Cậu nhóc giật mình quay đầu nhìn:
-Ba, c…con biết rồi.
-Lục Uy Phàm, thả con xuống. Anh làm con sợ kìa.
Nghe vợ mắng, Lục Uy Phàm đành miễn cưỡng thả nhóc con xuống. Hạ Tuyết Nhi ở trên tay cô vui vẻ cười tươi rói. Vừa hay lúc này, vợ chồng Hạ Tuấn Khang về đến nơi.
Hôm nay vợ chồng Lục Nghị Phàm làm bữa cắm trại cho nhóc tì lên rủ cả nhà Hạ Tuấn Khang cùng đi. Hai ông chồng đảm đang trổ tài nấu nướng. Hai nhóc con thì cùng nhau đi tham quan, hái hoa, bắt bướm. Còn cặp bạn thân Hàn Tiểu Vy và Tạ Tiểu Tuyết đang ngồi buôn với nhau về chuyện trên trời, dưới biển.
Hai nhóc con đang nô đùa rất vui vẻ, bỗng nhiên, ánh mắt của Lục Hàn Phong nhìn Hạ Tuyết Nhi có một chút khác lạ. Cô bé đang chống tay lên cằm ngắm nhìn bông hoa trên cành. Trông thật xinh đẹp. Đôi mắt to long lanh cùng lang da mịn màng trắng sứ.
-Ni.
-Hửm?
Hạ Tuyết Nhi nghiêng đầu mỉm cười nhìn Lục Hàn Minh.
-Ba Hin nói, sau này Hin lớn, Hin sẽ lấy vợ. Cô ấy sẽ là người mà Hin yêu nhất cuộc đời. Và Hin với cô ấy sẽ có hạnh phúc riêng bên nhau trọn đời giống như ba mẹ Hin và ba mẹ Ni.
Hạ Tuyết Nhi vẫn chăm chú lắng nghe. Lục Hàn Minh hít một hơi sâu rồi nói:
-Sau này Hin lớn, Hin lấy Ni về làm vợ được không ?
Hạ Tuyết Nhi có chút ngây ngóc nhìn rồi mỉm cười:
-Được.
Nghe thấy câu trả lời của Hạ Tuyết Nhi, Lục Hàn Minh mừng rỡ cười tít cả mắt, rồi tiến đến ôm chặt lấy cô bé.