Chương 7: Mạc hàng phong đang giở trò với tôi

chương 7 Mạc Hàng Phong đang giở trò với tôi

Quân Diễn nói,” ngôi nhà của cô chắc không phải ở đây, cô đi tuốt vào trong cùng để tìm chỗ ở của cô “

Tay và chân của tôi đều run rẩy ,tôi kìm không được nuốt nước bọt nhìn Quân Diễn và hỏi “,địa chỉ ngôi nhà của tôi là nghĩa trang “

“Nếu không cô nghĩ là ở đâu ?” Quân Diễn nhướng mày nhìn tôi

Tôi “………” biết được sự thật tôi rơi nước mắt, tôi nghĩ rằng địa chỉ mà Mạc Hàng Phong đưa cho tôi ít ra cũng là một ngôi nhà bình thường ,nhỏ một chúc, hoang vu hẻo lánh ,tôi không quan tâm, nhưng nghĩa trang? Tôi là con gái làm sao dám ngủ

Tôi cảm thấy Mạc Hàng Phong là đang giở trò với tôi, ừm, chắc chắn là như vậy

Quân Diễn đã bỏ tôi lại đây và rời đi ,nơi này hoang vu hẻo lánh ,tôi là con gái ,chắc chắn sẽ rất sợ hãi ,tôi muốn rời khỏi nơi đây, nhưng tôi không biết đây là nơi nào và tìm không thấy lối ra ,muốn thoát khỏi nơi đây cũng là một vấn đề

Tôi cắn răng và đi vào bên trong ,đi đến cuối trong cùng, có một ngôi mộ rất đặc biệt ,bên trên mộ không có chữ ký ,tôi nhíu mày, không lẽ là ở chỗ này sao ,tôi ngồi xuống bãi cỏ cạnh ngôi mộ

Lúc này đã 12 giờ đêm, đột nhiên có một giọng nói nói với tôi, “cũng không quá ngu ngốc, cũng tìm được đến địa chỉ” ,khi nghe thấy giọng nói, nhất là vào nữa đêm lại ở một nơi như vậy, tôi không nhìn rõ bóng dáng, tôi sợ hãi hét lên, trong bóng tối truyền ra giọng nói, “cô làm gì mà ngạc nhiên vậy, như vậy sẽ đánh thức hàng xóm xung quanh ,ngủ đi “

Trời ạ, nơi hoang vu hẻo lánh ma quái này, tôi còn có thể ngủ được mới là lạ, vừa lạnh vừa sợ, cơ thể tôi không ngừng run rẩy

“Run, tin hay không bây giờ tôi sẽ cùng cô động phòng, “giọng nói trong bóng tối lại lên tiếng, lần này giọng nói không quá lạnh lùng, có chút dung túng

Tôi sợ tới mức không dám run nữa, nhưng tôi thật sự rất sợ

Nếu tôi có thể quay lại lần nữa, tôi thà bị dân làng thiêu chết cũng không muốn đến nơi quỷ quái này ,quá thảm rồi

“Khi nào thì kết giới trên người tôi mới gỡ bỏ?”,tôi mở miệng hỏi

“Vậy phải coi cô có ngoan ngoãn nghe lời hay không đã “

“Ngoan ngoan tôi sẽ ngoan ,tôi hứa sẽ ngoan ngoãn nghe lời” ,tôi sợ Mạc Hàng Phong sẽ không gỡ bỏ kết giới trên người tôi ,liền gật đầu như củ tỏi

“Nghe lời vậy thì nhắm mắt ngủ đi “

Tôi nhanh chóng nhắm mắt lại, bây giờ tôi chỉ cầu mong Mạc Hàng Phong nhanh chóng giải bỏ kết giới cho tôi,

Sau đó nhanh chóng trở về làng ,nơi quỷ quái này tôi không muốn ở lại dù chỉ một khắc

“Nếu như cô còn run, ta thật sự nhịn không được nữa”,Mạc Hàng Phong nghiến răng nghiến lợi nói

“Không…….không run nữa, ngủ liền “,tôi sợ đến mức nói cũng không rõ

Nhưng hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, tôi thật sự không tài nào ngủ được, vừa nhắm mắt lại thì những lời nói của dân làng cứ văng vẳng bên tai và hình bóng của con trai trưởng làng cũng hiện lên lặp đi lặp lại trong tâm trí tôi ,thực ra cũng không trách dân làng gọi tôi là yêu quái

Tôi nghe dân làng kể lại rằng ,khi mẹ tôi mang thai tôi, sanh khó ,bà mụ ra sức kéo tôi ra nhưng cũng không kéo ra được ,sau đó mẹ tôi mất ,tôi bị mắc kẹt ở đó không ra được ,một hơi thở cũng không có, chết yểu rồi

Và sau đó,khi ba tôi đang làm đám tang cho mẹ con tôi, thì đột nhiên tôi từ trong quan tài bò ra ,kiểu sống lại này làm cho mọi người trong làng sợ hãi, sau khi tôi sống lại thì bà mụ đột ngột qua đời ,không rõ nguyên nhân vì sao đột ngột chết, kể từ lúc đó tất cả dân làng đều tránh mặt tôi ,sợ hãi tôi……

————————