chương 5 không thể quay lại
“Đoán thử đi” ,Mạc Hàng Phong nhìn tôi hồi lâu, chậm rãi từ trong miệng phun ra hai chữ
Đoán thử….. tôi không phải con giun trong bụng anh ta ,làm sao đoán được? ,tôi mím môi và không nói nữa
“Làng này cô nhất định không thể quay lại được nữa” , Mạc Hàng Phong nói trong lúc tôi im lặng
Tôi nhẹ gật đầu ,điều này không cần anh ta nói thì tôi cũng tự biết ,con trai trưởng làng đột ngột chết ,tôi thì lại trốn thoát trước mặt họ ,bọn họ chắc chắn đã coi tôi là yêu quái ,nhưng nghĩ đến những gì mà ba tôi nói trước đây ,tôi lại cúi đầu xuống ,dân làng chắc chắn sẽ làm khó ba tôi
Tôi còn chưa mở miệng, Mạc Hàng Phong dường như đã nhìn thấu được ý nghĩ trong lòng tôi, anh ta nói,” không được,bây giờ cô không thể quay về “,Mạc Hàng Phong nói xong liền rung rung trước mặt tôi ,tôi cũng không biết anh ta đang làm gì ,chỉ nghe thấy Mạc Hàng Phong nói ,”ta rất bận không thể ở bên cạnh cô 24/24 ,ta đã vẽ ra cho cô một kết giới ,không có sự cho phép của ta thì cô không thể quay về làng được ,nếu có quay về thì cô cũng không vào được làng ,cho nên tốt nhất đừng nghĩ tới nữa “
Tôi ngẩng đầu nhìn Mạc Hàng Phong và bật cười khúc khích ,anh ta tưởng anh ta là Tôn Ngộ không sao? Còn vẽ ra kết giới ,đây có lẽ là câu nói đùa mắt cười nhất mà tôi từng nghe
Mạc Hàng Phong nói ,”nếu cô không tin lời ta nói thì chúng ta có thể thử “
Lúc này tôi cười không nổi nữa, bởi vì tôi thấy anh ta nói rất nghiêm túc và có vẻ rất tự tin ,nếu anh ta không có năng lực này thì nhất định sẽ không nói ra được như vậy
“Mà này, anh có biết con trai của trưởng làng đã xảy ra chuyện gì không ? Tại sao hắn ta lại đột ngột chết?” ,tôi nhìn Mạc Hàng Phong không khỏi không hỏi
Mạc Hàng Phong im lặng một lúc mới nói, “chuyện này hiện tại cô không nên biết, đến lúc cần thiết ta sẽ nói cho cô biết “
Tôi phát hiện, Mạc Hàng Phong rất tệ trong giao tiếp ,tôi hỏi gì thì anh ta trả lời cái đó ,tôi im lặng không hỏi thì anh ta cũng không chủ động nói chuyện với tôi ,thật sự mà nói tôi không có thiện cảm với con trai của trưởng làng ,chỉ là hắn vì tôi mà đột ngột chết nên tôi vẫn chưa thể chấp nhận được hiện thực này
“Ở đây có một ngôi nhà , đây là địa chỉ của ngôi nhà ,ta sẽ đưa chìa khóa cho cô ,trước mắt cô hãy sống tạm ở đó”, Mạc Hàng Phong nói xong thì đưa cho tôi địa chỉ và chìa khóa mới tinh ,tôi gật đầu, tôi vô gia cư và không một xu dính túi ,bây giờ không có tư cách để làm mặt lạnh , tôi nhận chìa khóa ,đột nhiên trước mặt tôi tối sầm lại và ngất xỉu ,đến khi tôi tỉnh lại thì Mạc Hàng Phong đã biến đâu mất ,giống như là anh ta chưa từng xuất hiện trước mắt tôi, tôi cau mày, trên tay cầm chặc chìa khóa mà anh ta đưa ,lần theo địa chỉ mà anh ta đưa để tìm chỗ ở của mình, tôi hỏi rất nhiều người qua đường, tất cả mọi người đều nói là không biết đó là nơi nào ,tôi không khỏi cau mày, nghĩ thầm trong bụng, không lẽ là Mạc Hàng Phong đang giở trò với tôi ? Nếu không tại sao tất cả mọi người đều không biết địa chỉ này ở đâu ?
Với suy nghĩ này, tôi không mong chờ vào địa chỉ mà Mạc Hàng Phong đưa nữa ,một mình đi bộ trên đường không mục đích, thì đột nhiên, người từ phía đối diện đi lại và đâm xầm vào tôi ,địa chỉ trên tay cũng bay ra ,người đâm vào tôi cuối xuống nhặt địa chỉ lên và nhìn ,sau đó bắt đầu nhìn tôi quan sát
————————