Chương 26
“Lãnh Nhan, đi nghỉ ngơi một lát đi, con đã canh giữ một ngày một đêm rồi, dù có là cơ thể bằng sắt cũng không chịu nổi” không biết tự lúc nào, bà lão xuất hiện trước mặt tôi, nói với tôi
Nghe thấy giọng nói, tôi xoay người lại thì thấy bà lão đứng trước mặt tôi, tôi nói :” bà bà, Mạc Hàng Phong nói cha ta, là bị người ta gϊếŧ hại, bà có biết ai là người đã gϊếŧ chết cha ta không? Bà nói cho ta biết có được không ?”
Trong ánh mắt của bà lão có chút lảng tránh, nhìn tôi hồi lâu rồi mới mở miệng nói :”Lãnh Nhan, con đừng hỏi nữa, ta biết chuyện này, nhưng ta không thể nói, những chuyện có thể nói đại nhân cũng đã nói cho con biết rồi, còn những chuyện không thể nói ,cho dù con có hỏi thế nào, thì chúng ta cũng sẽ không nói “
Tôi cúi đầu, trong lòng thật sự rất sốt ruột, tôi muốn bắt hết những kẻ sát nhân đã gϊếŧ hại cha tôi, bà lão và Mạc Hàng Phong biết được sự thật cũng không chịu nói cho tôi biết, tôi không còn người thân nào bên cạnh nữa, ngoại trừ hai người họ nguyện ý ở cùng tôi, cũng không còn ai nguyện ý giúp tôi nữa, nhưng hai người họ cũng không muốn cho tôi biết sự thật, tôi thật sự có cảm giác mình thật thất bại
Tôi không biết mình nên làm gì, ngôi làng này quá rộng lớn, dân cư lại đông đúc, bọn họ đều không muốn nói chuyện với tôi, vì họ sợ chết, tôi không biết làm cách nào để tiếp xúc với họ, làm sao để điều tra cái chết của cha tôi,
“Bà bà, cha ta thật sự sẽ biến thành cô hồn dạ quỷ sao? ” nhìn bà lão tôi hỏi
“Nhan nhi, đừng lo lắng, đại nhân không phải đã nói rồi hay sao, người ấy đã đi xử lý rồi, con phải tin vào thực lực của đại nhân “
Tôi gật đầu, nghĩ thầm trong bụng, Mạc Hàng Phong đã chết, tôi có thể nhìn thấy anh ta, vậy cha tôi, có phải là tôi cũng sẽ nhìn thấy ông ấy không? Tôi muốn gặp ông ấy một lần, tôi ngước lên nhìn bà lão hỏi :”bà bà, ta muốn gặp cha ta, ta có thể gặp ông ấy không? “
“Có thể, nhưng không phải bây giờ, hồn của ông ấy bây giờ chưa hình thành, nếu ông ấy có xuất hiện trước mặt con, thì con cũng không thể nhìn thấy, đợi ông ấy đi đến Diêm Vương báo cáo xong, đi qua cầu nại hà, uống xong canh mạnh bà, thì hồn của ông ấy mới hình thành, con mới có thể gặp ông ấy” bà bà kiên nhẫn giải thích cho tôi, tôi cái gì cũng không biết, nhìn bà bà với vẻ dường như đã hiểu
Bà bà ngừng một lúc lại hỏi :”Nhan nhi, cha của con đối với con không tốt, sao con lại muốn gặp ông ấy?”
“Ta……. ” tôi nhất thời không nói nên lời, tôi cũng không biết tại sao tôi lại muốn gặp ông ấy, có lẽ vì tôi là con của ông ấy, tôi chỉ muốn gặp ông ấy một lần, ông ấy lạnh nhạt thờ ơ đối với tôi, nhưng bao nhiêu năm nay, ông ấy chưa bao giờ để tôi phải đói, chưa bao giờ đuổi tôi ra khỏi nhà, trong thâm tâm ông ấy vẫn còn quan tâm đến tôi, lần trước vì muốn cứu tôi suýt bị dân làng thiêu chết, tôi biết ông ấy quan tâm tôi nhưng không biểu lộ ra bên ngoài mà thôi
Bà lão nhìn tôi, không biết có phải là đã đoán ra được trong lòng tôi đang nghĩ gì rồi không, thở dài bất lực rồi nói :”thật là oan trái mà “
Tôi không hiểu bà lão nói câu này là có ý gì, nhìn bà lão, bà lão lại nói tiếp :”đi đi Nhan nhi, đi nghỉ ngơi một lát đi, cha của con không trách con đâu, túc trực bên linh cữu chỉ là hình thức thôi, người trên dương gian chỉ là mê tín thôi, đừng quá coi trọng, chỉ cần trong lòng con có ông ấy, không cần quan tâm đến có túc trực bên linh cữu hay không, cũng đều giống nhau thôi “
Tôi ngước mặt lên nhìn bà lão, có thật là như vậy không? Thật sự là có thể hả?
“Được rồi, cảm ơn bà bà ” tôi gật đầu…….
————————