Buổi chiều khi tỉnh lại tôi không thấy Khúc Thiên đâu, chỉ có một tờ giấy đặt trên bàn ở phòng khách. Trên tờ giấy viết chữ phồn thể, viết: Anh cùng Kim Tử Linh Tử đến số 34, khu XX, đường XX, có tin tức nói nơi đó có luyện tiểu quỷ.
Xem tờ giấy, tôi do dự một chút, vẫn thay quần áo cầm theo tờ giấy ra cửa. Tôi biết tôi chạy tới đó rất nguy hiểm, nhưng từ mấy năm trước, từ khi máu tôi dính vào chiếc hộp kia đã kéo tôi vào chuyện này. Hôm nữa cũng nghe chuyện của Kim Tử Linh Tử, bọn họ đều có thể mang mạng của mình ra nỗ lực, tôi vì cái gì lại trốn ở phía sau? Hơn nữa, đây là ban ngày ban mặt, cùng lắm tôi không tới quá gần là được.
Lên taxi, tôi báo địa chỉ kia cho tài xế. Tài xế vừa lái xe vừa nói: “Là nơi này à, cũng may đây là ban ngày ban mặt, nếu là mưa dầm hay buổi tối thì tôi cũng không dám chở cô đi.”
“Nơi này làm sao vậy?” Tôi hỏi.
“Cô không biết à? Nơi này là nhà quỷ rất nổi tiếng ở thành phố chúng ta. Nhà xây bằng gạch xanh từ mấy chục năm trước, ra cửa là thấy nghĩa trang của nhà tang lễ trên sườn núi cách đó không xa. Ngay trước nhà có hai tòa nhà, là dự án tái định cư. Là nhà tái định cư thì phải ở thôi, nào có được lựa chọn. Nghe người ở đó nói, ngôi nhà gạch xanh kia bị quỷ ám rất lợi hại.”
Tài xế dọc đường đi kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện xảy ra ở ngôi nhà kia khiến tôi có chút kinh sợ trong lòng. Tuy vậy khi thật sự đến nơi tôi lại một chút cũng không sợ hãi.
Nhìn khoảng đất trống để dừng xe, tôi nhận ra xe Khúc Thiên ở đó. Ở bên cạnh xe của anh ấy còn có vài chiếc xe khác. Khi tới gần ngôi nhà kia còn có ba bốn chiếc xe cảnh sát đèn đang lấp lóe. Còn ngôi nhà nghe nói có quỷ ám rất lợi hại kia đang có nhiều người ra ra vào vào, lại thêm cả một đoàn quần chúng vây xem. Nhìn cảnh này, cho dù có quỷ ám thì hẳn quỷ cũng không dám làm gì đi.
Tôi chen vào đám người nhưng không thấy Khúc Thiên đâu, cũng không thấy Kim Tử Linh Tử. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn quyết định gọi điện cho bọn họ. Nhưng số điện thoại của Kim Tử Linh Tử tôi không có, đành phải gọi cho Khúc Thiên vậy, chỉ là chuyện xảy ra đêm qua vẫn khiến tôi không thoải mái.
Tôi đang do dự thì có một thi thể được khuân ra. Nhìn tấm vải trắng được trùm kia có thể đoán đây là học sinh trung học, nhỏ nhỏ gầy gầy. Đi theo sau thi thể kia là mấy viên cảnh sát, sau đó chính là Khúc Thiên cùng Kim Tử Linh Tử.
Khúc Thiên thấy được tôi trong đám người, quay sang nói với Kim Tử Linh Tử một tiếng, rồi đi tới thùng nước, rửa sát tay, sau đó đi về phía tôi.
Lúc này đối mặt với anh ấy, tôi cảm thấy rất xấu hổ, ngay cả cười cũng gượng gạo, căn bản đó không gọi là cười, gọi là cơ trên mặt run rẩy.
Khúc Thiên nhỏ giọng nói: “Đã chết một nam sinh thuần âm mệnh. Có điều rút hồn không thành công, hẳn chính là do Ngụy Hoa làm. Vết máu trên mặt đất rất nhiều, rất đậm, là kiểu của Ngụy Hoa.”
Tôi quả thực có chút kinh ngạc, bởi vì tôi không ngờ nó lại tới nhanh như vậy. Hôm trước nghe Kim Tử Linh Tử có nói tới những chuyện này, tôi cũng biết trước sau gì tôi sẽ gặp những chuyện như vậy. Nhưng thế này cũng là quá nhanh đi. Nếu không phải chúng tôi thả Ngụy Hoa ra, có phải là sẽ không có nhiều chuyện như vậy không?
“Nếu chúng ta không thả Ngụy Hoa ra…”
“Không có nếu!” Anh ấy ngắt lời tôi nói. Nhìn lông mày đang nhíu chặt kia, tôi nghĩ hiện tại anh ấy cũng không chịu nổi, cho nên tôi nhanh chóng thay đổi đề tài: “Ngôi nhà này phong thủy thật kém a. Đây chính là điên sơn đảo thủy* trong truyền thuyết, còn bên ngoài nhà là âm linh hội tụ đi.”
Khúc Thiên liếc mắt nhìn tôi một cái, nhỏ giọng nói: “Không hiểu đừng nói bậy, chỗ này không có phong thủy tốt nên Ngụy Hoa mới có thể chọn nơi này. Muốn vận dụng nơi tụ khí này để rút được linh hồn hoàn chỉnh ra. Chỉ là thân thể cậu ta hẳn không phải rất phối hợp khiến hắn ngay cả việc cơ bản là rút hồn cũng không hoàn thành được.”
*Thuần dương mệnh, thuần âm mệnh: Tứ trụ thuần dương hay còn gọi là bát tự thuần dương là dạng tứ trụ có cả 4 can trong tất cả các trụ chỉ gồm những loại can dương là: giáp, bính, mậu, canh, nhâm. Tứ trụ thuần âm hay còn gọi là bát tự thuần âm là dạng tứ trụ có cả 4 can trong tất cả các trụ chỉ gồm những can âm là: ất, đinh, kỷ, tân, quý. Bát tự là tên gọi của giờ, ngày, tháng, năm sinh, VD: bát tự thuần âm: giờ: quý mùi - Ngày ất tỵ - Tháng kỷ Hợi - năm Tân mùi.