Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chồng Tôi Là Một Tên Nhóc

Chương 12: Bữa Tối Cùng Lục Thiếu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đồng Nhan chửi thầm "phiền cái đầu anh , sao không xóa luôn số điện thoại để khỏi danh sách để khỏi sợ làm phiền . Đúng là tên dở hơi ngồi đó suy tưởng "

Lục Tấn lúc này cũng vừa xuất viện đang ngồi xe trở về biệt thự , thấy tin nhắn gửi lại anh liền mở ra xem " cút xéo ngay , đồ phiền phức " . Anh đơ mặt nhìn tin nhắn hồi lâu , đầu óc suy nghĩ " Mình chỉ hỏi thăm thôi mà , sao lại bị chửi là đồ phiền phức . Còn bảo mình cút đi nữa , đúng là con gái này không thể nuông chiều được "

Đồng Nhan nghĩ tên đó chắc sẽ không nhắn lại nhưng mà không . Tin nhắn này còn đặc biệt nhấn mạnh cuộc hẹn tối nay . " Sao vậy , đừng giận dỗi như thế chứ . Tối nay chắc chắn anh sẽ có mặt gặp em , em khi nào làm xong anh tới đón nhé "

Cô bực bội cái tên dai còn hơn đĩa này , bèn nhắn lại " tối nay tôi không rảnh , về chuyện bữa ăn tôi sẽ liên lạc với nhân viên thay tôi tiếp anh "

Tin nhắn lại tới " Sao em lại như thế , anh cứu em mà em không có thành ý vậy "

Cô muốn chửi vô mặt anh " Bởi vì tôi không thích gặp anh đấy , cái đồ ngu này "

Cô nhắn lại lần cuối cùng " Không rảnh , đi với nhân viên của tôi hay không tùy anh . Tôi không ở không ngồi rồi quan tâm . Giờ thì lượn giùm cái " . Xong xuôi , cô nhìn vào bát mì của mình đã nở đến mức không còn ăn được nữa , ngồi oán trách tên đó không thôi .

Đồng Nhan cứ nghĩ anh im lặng rồi , không ngờ cô lại bị làm phiền không phải tin nhắn nữa mà là tiếng điện thoại . Cuộc gọi lần thứ 6 , cô không chịu nổi nữa bèn nhấc máy :

"Anh muốn chết hả ?"

"Không có , anh quý mạng sống anh lắm . Ai bảo em không nghe lời "

"Anh là vυ" em tôi hay mẹ tôi mà phải nghe "

" Không dám dành vai chức phụ huynh của mẹ em . Anh muốn làm bạn trai thôi "

"Vậy xin lỗi nha . Anh out khỏi vị trí đó rồi "

"Vậy sao , anh thấy em đang chờ anh tới ngồi vào vị trí ấy "

"Vô sỉ . Anh muốn gì mới chịu ngồi yên hả ? "

"Muốn em đi ăn với anh , không khó chứ "

"Tối nay , tôi bận "



"Khi nào em tăng ca "

"Khuya "

"Vậy được , em nhắn địa điểm anh đón em "

"Này , anh bị hâm à . Tôi bảo tôi đến khuya mới xong việc "

" Đó à vấn đề của em thôi , anh đợi được , nhắn địa điểm cho anh . Nên nhớ anh có thể điều tra thông tin của em từ số điện thoại này "

"Vậy sao không tìm hiểu luôn đi , hỏi tôi những câu dư thừa như vậy làm gì ?"

"Anh muốn em thành thật "

"Được thôi , cho anh chờ đến chết "

Nói xong cô cúp máy , nhân từ bố thí một tin nhắn cuối cùng ghi rõ địa điểm làm việc của cô .

Tối đó , Đồng Nhan hoàn thành là lúc 10 giờ khuya ,nhân viên đã ra về từ sớm . Thật ra , cô cố ý ra trễ một chút . Với những công tử nhà giàu như thế này thì thời gian chờ đợi quá lâu chính điều họ ghét nhất . Cô muốn xem xem anh ta kiên nhẫn chờ được bao lâu rồi bỏ đi . Nhưng điều cô không ngờ là đã khuya thế này rồi mà xe anh ta vẫn còn ở đó .

Thấy Đồng Nhan xuất hiện , anh liền vẫy tay rêu to : " Nhan Nhan , bạn trai em ở hướng này "

Cô bỗng nhiên thấy ngượng , mắt cô không mù đến mức không nhìn thấy , có cần phải gọi to thế không . Đã vậy người qua đường còn nhìn lại bên này , nhất là mấy cô gái cứ thầm thì , ánh mắt say mê cứ nhìn anh ta khiến cô muôn hai tay dâng hiến anh cho những người thèm thuồng đó .

Cô đi đến gần xe anh , mắt lườm phát ra viên đạn :

"" Anh bị hâm à . La lớn giữa đường như thế làm gì ? ""

""Sao thế ngại à ?""

""Phải ngại dính dáng đến tên của anh ""

"" À ""

Cô ngạc nhiên thấy thái độ của anh bỗng im lặng khác thường :



"" Không phải tôi nói thế làm anh buồn đấy chứ ""

Thấy anh vẫn im lặng không trả lời , cô thấy mình câu nói hơi quá liền nói :

""Xin lỗi , tôi hơi quá lời ""

Thấy anh ta vẫn không nói , cúi đầu không ngẩn lên . Mọi người đi đường cũng nhìn cô với ánh mắt xem cô như người đang bắt nạt anh ta . Cô không chịu nổi nữa , lo lắng vỗ vai anh động viên :

""Xin lỗi mà. Tôi không biết anh sẽ phản ứng như này . Đi ăn thôi , tối nay tôi chiều theo ý anh , coi như lời tạ lỗi ""

Anh bỗng ngước gương mặt đang cười hơn cả hoa kia , nhìn cô cô tức giận chỉ tay vào mặt anh :

""Anh dám lừa tôi . Đồ khốn nạn này ""

"" Anh không ngờ em lại dỗ dành anh nên nhân cơ hội đòi chút quyền lợi từ em . Mặc kệ , em đã hứa với anh sẽ làm những gì anh muốn trong hôm nay thì em phải đồng ý ""

"" Anh dám lừa tôi . Tôi không đồng ý ""

"" Sao thế , bây giờ em còn chơi trò không nhận trách nhiệm nữa ư ?""

""Với anh thì không cần ""

""Thôi không trêu nhau nữa. Đi thôi ""

""Khoan đã ,giờ này làm gì có quán mở ""

""Em yên tâm đi theo anh là được ""

"" Nè , anh định dẫn tôi vào nhà hàng cao cấp nào đó chứ . Tôi nghèo lắm không đủ tiền đâu ""

""Có anh đây . Em lo gì ""

Anh mở cửa làm động tác mời cô lên xe rồi chạy đến một nhà hàng nổi tiếng thành phố.
« Chương TrướcChương Tiếp »