Khi thái gia gia được sinh ra, thời khf hỗn hoạn. Nội chiến ngoại địch, nạn đói, thổ phỉ. … Tóm lại, sinh tồn chính là mục đích sống lúc đó.
Khi còn trẻ, thái gia gia theo một sư phụ đang hoạt động tại đào sa, sau khi tìm được một cái hầm, nhưng sư phụ của ông đã chết trong đó.
Thái gia gia may mắn sống sót, được một vị đạo sĩ đi ngang qua thu nhận, dạy đạo thuật cho ông, sau này ông có chút thành tựu, vì muốn sinh tồn bất diệt nên đã quay trở lại cái hầm kia.
Ông mạnh mẽ khai quỷ môm đem ác quỷ chủ hầm kéo vào minh phủ. Cái hầm kia liền trở thành hầm của tổ tiên.
Sau nhiều năm, từ khi chiến tranh, đến khi thành lập đất nước, nạn đói, những thảm họa do con người tạo ra … tất cả phụ thuộc vào những thứ trong hầm để đổi lấy nguồn cung cấp sinh hoạt. Mãi đến khi cải cách và mở ra, gia đình mới bắt đầu có cuộc sống khác.
Nhưng tất cả đều sống trong vòng tròn này, không ai có thể thoát khỏi lời nguyền của dòng họ.
Trong nhà, nam giới được sinh ra rất nhiều, nhưng nữ giới lại ít. Liên tiếp bốn đời đều như vậy, mỗi nữ giới được sinh ra đều không thọ được quá lâu.
Nghe nói thái gia gia đã cầu thần xem bói, cung phụng Hoàng Thành cùng phán quan, minh quân. Cuối cùng ông suy đoán là do nữ nhi gia tộc đều bị lây nhiễm âm khí. Đối với nữ nhi, quá thương tâm.
Sau đó, có một vị Thẩm Gia Khôn nói rằng, năm đó ông mở khai quỷ môm, đem ác quỷ chủ hầm đó ném vào minh phủ, oán khí khó tiểu đã khiến ác quỷ tránh né âm luật, tu luyện thành quỷ thần, muốn tùy cơ trả thù, nên đã yêu cầu minh hôn, tới hiến tế kết thân.
Tôi sinh ra, năm ấy trong nhà có rất nhiều chuyện sảy ra, mọi người hoảng loạn, mà bàn thờ tổ tiên nhẫn ngọc bích màu đỏ máu xuất hiện, ý tứ rõ ràng, đối phương đã chỉ định tôi.
Vì vậy, tôi đã lớn lên như một vật hiến tế. Gia đình đã không dạy tôi đạo pháp, đạo thuật. lo lắng rằng tôi sẽ tấn công ác quỷ chủ hầm để trả thù. Họ cũng lo rằng sau khi tôi chết đi, không cam lòng sẽ biến thành lệ quỷ quay về trả thù gia tộc.
Sau khi tôi bị đưa đến quan tài, mọi người đều nghĩ tôi đã chết.
Tuy nhiên, đó không phải là ác quỷ chủ hầm, mà là một người khác, chủ nhân thực sự của chiếc nhẫn ngọc bích màu đỏ máu.
” Có phải ác quỷ chủ hầm mộ đó là tên mặt quỷ màu đỏ máu không “. Tôi hỏi.
Thúc thúc gật đầu: ” tổng hợp những thông tin ta biết, thì đúng là như vậy”
Khó trách khi hắn nói tôi là thê tử của hắn, nhưng bị tên họ Giang cướp đoạt.
Lúc đầu, thái gia gia nghĩ rằng đó là tín vật do ác quỷ chủ hầm để lại, nhưng khi nhìn thấy chương ngọc trên cổ tôi, là minh quân chỉ định muốn tôi, nên đã dập đầu khấu tạ minh quân ban phước.
Vấn đề là muốn tôi làm gì?
Giang Khởi Vân không thiếu người hầu hạ giường chiếu.
Tuy nhiên, cặp song sinh âm dương mới có thể sinh sản mọi thứ. Cho dù những con quỷ nữ có xinh đẹp, mê hoặc, dịu dàng tới đâu, cùng anh ta lăn lộn trên giường, nhưng không thể sinh con cho anh ta.
Cho nên tôi trở thành cỗ máy sinh sản……. Còn nói không chạm vào tôi ” hừ “, một người đàn ông không thể tin được, chứ đừng nói đến một con quỷ nam.
“Tiểu Kiều, ngươi đang thất thần, đầu óc lại chạy đi đâu?” Thúc thúc nhìn tôi với một nụ cười xấu xa như có thể đọc được suy nghĩ.
Tôi nhanh chóng bình tĩnh lại, ngồi lắng nghe câu chuyện của ông.
Tuy nhiên, thúc thúc không có ý định nói bất cứ điều gì, ông mỉm cười và nói: ” cha của ngươi đã phong ấn một cái gì đó, thứ đó có liên quan tới mặt quỷ đỏ kia, nhiều người đều đã đi, nhưng thất bại, bởi vậy cái mặt quỷ đỏ kia quấn lên thân ông ấy, sẵn sàng tìm và tiếp tục minh hôn với ngươi. Hahahah. Ai biết ngươi đã là một người mẹ.”
Thúc nhìn vào bụng tôi: “Thật tốt, ít nhất là tạm thời bảo vệ ngươi tránh khỏi tà khí… Nhưng Tiểu Kiều, không có cái gì vô duyên, vô cớ mà đến cả ~ ~ Ai biết minh quân dự định làm gì, ngươi trước tiên lên chuẩn bị tâm lí thật tốt, chú ý bảo vệ chính mình. “
“… Thúc, thúc … người nhìn được anh ta sao?”
“Thật mờ nhạt khi nhìn thấy một hình dáng mơ hồ, nhưng khi ta nhìn vào biểu hiện của ngươi, đoán đó là minh phu của ngươi..” thúc thúc trẻ mỉm cười và nói, ” Hắn hẳn là minh quân ngoại pháp hoá thân, ở dương gian, đạo pháp yếu đi rất nhiều, nhưng đối phó với tà linh ác quỷ thông thường thì cũng chỉ cần di chuyển một ngón tay.”
Tôi cười miễn cưỡng. Tôi đối với Giang Khởi Vân, có thể nói hoàn toàn không biết gì.
Anh ta cũng không cho phép tôi hỏi.
》
Hai ngày qua đi, tôi đã thấy sự việc ngày hôm đó trong các tin tức pháp lý với tiêu đề là ” tà pháp hại người, hoa quý thiếu nữ nhà tan cửa nát “.
Tống Vi gọi cho tôi an ủi rằng loại sự việc này lại phát sinh ở chính người bên cạnh, chúng tôi nấu cháo điện thoại trong một giờ, đến khi điện thoại tpoi hết pin, tôi quay lại phòng để sạc, thì thấy Giang Khởi Vân đã ở đó.
Tôi đã quen với sự xuất quỷ nhập thần của anh ta. Nhưng anh ta tương đối độc đoán và không thích tôi ôm điện thoại. Vì thế, tôi đã nói lời tạm biết với Tống Vi.
Tống Vi cũng là một người phụ nữ xấu xa, cô nói với một nụ cười nhe nhởm: “Ngủ sớm vậy? Coi chừng bị hư thận nha, khó trách cậu mỗi ngày đều không mang giày cao gót, vì cậu không thể đi bộ mỗi ngày?”
“… Nếu cậu còn xấu xa như vậy, tôi sẽ cúp điện thoại.”
“Đừng đừng, tôi không quấy rầy các người ân ái nữa, hãy đi xem nhà giúp tôi vào 9h ngày mai nhé, nhưng đừng dung tục quá độ rồi lại không tới nha!”
“…” Cô ấy thực sự để mắt tới tôi.
Tôi sợ đọ sức với cô ấy, vì vậy tôi ngồi trên giường nghịch ngợm chiếc la bàn, và bắt đầu học thuộc hai mươi bốn ngọn núi một lần nữa.
Giang Khởi Vân quay lưng lại phía tôi lật sách trên bàn, tôi đọc sai ở đâu, anh ta lạnh lùng sửa lại chỗ đó, trừ lúc đó ra thì cũng không có quá nhiều giao tiếp.
Chỉ là thời điểm khi ngủ, anh ta sẽ ở sau lưng tôi, mà cái giường rộng một mét hai. Thân hình anh ta to như vậy, chúng tôi khó tránh động chạm.
So với anh ta, ý chí của tôi quá yếu.
Tôi luôn thử chạm vào mu bàn tay anh ta. Nếu anh ta tâm tình tốt, sẽ xoay người lại đặt tay lên eo tôi, để tôi dựa lưng vào mà ngủ, như vậy cả hai chúng tôi không cần nằm giống như một xác chết.
Lưng áp vào bộ ngực mát mẻ của anh ta, tôi nghĩ rằng tôi đang tìm kiếm sự lạm dụng.
“…. ở dương gian amh muốn tìm kiếm thứ gì? Tôi có thể giúp gì cho anh không? Tôi sử dụng ngữ điệu mềm mỏng, để anh ta thấy rằng tôi không hỏi.
“Em có thể giúp cái gì?” Anh ta không chút che dấu cười nhạo tôi. “Em chỉ cần nhìn vào Phong thủy. Gặp sự tình nguy hiểm, liền né tránh, thì đó là giúp ta rồi.”
… Căn bản là vô pháp vô ưu.
Tôi nhắm hai mắt ngủ đến nửa đêm, lạnh đến run lên, rồi bừng tỉnh, sau đó phát hiện bản thân không có đắp chăn. Hơn nữa thấy lưng mình vẫn dính chặt vào l*иg ngực anh ta, khiến tay chân lạnh toát.
Giang Khởi Vân mở mắt. Anh ta thấy tôi run rẩy đi lấy chăn đắp, có chút không vui nói, “Tại sao em không nói?”
“Nói … cái gì?” Giọng tôi hơi run lên.
Anh cau mày, đợi tôi quấn chăn, anh duỗi tay tiếp tục ôm lấy tôi thì thầm bên tai: “Nếu em cảm thấy lạnh, cứ nói với ta, ta không cảm giác được lạnh.”
Tôi sững sờ. Anh ta có quan tâm đến tôi không?
Câu nói này khiến tôi ngủ không ngon giấc cho đến sáng. Kho gặp Tống Vi, cô không hài lòng nói: ” Tiểu Kiểu, cậu ân ái cái kiểu gì vậy, bạn trai của cậu có phải quá quyết liệt không, mỗi lần cuối tuần nhìn thấy cậu, đều là bộ dạng sắp thăng thiên. “
“… làm ơn đừng nói lời thương xót? Tôi đây là ngủ không ngon thôi mà”, tôi bất lực nói.
Cô ấy bĩu môi và đưa tôi đến một chung cư cao cấp nơi một người đàn ông trung niên đang đợi cô ấy, thần sắc có chút vội vàng.
Tôi nhìn vào khuôn mặt anh ta, lông mày mờ nhạt, ánh mắt dao động. Vừa thấy chính là, trong lòng có quỷ.