- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Chồng Tôi Là Diêm Vương
- Chương 285
Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 285
Âm thanh gãi này phát ra từ bên ngoài cánh cửa, từng tiếng cào tường chói tai, làm người ta da đầu tê dại.
Phòng đối diện là của thạch mập mạp và long tiểu ca, bọn họ gần như cùng chúng tôi mở cửa ra xem xét.
Ở hành lang, có một khối thi thể lắc lư, thong thả khập khiễng bước đi, thi thoảng dùng tay gãi vào tường để trút giận
Hành thi đối với hơi thở của con người đặc biệt nhạy cảm, chúng tôi vừa mở cửa, nó liền quay đầu bước về phía chúng tôi.
Anh tôi nói với thạch mập mạp:” trước đây chúng ta đã từng gặp luyện thi nhân, những gã luyện thi nhân gặp được xác chết vùng dậy, bản thân liền chạy trốn, các ngươi không phải cũng bỏ chạy như vậy chứ?”
Thạch mập mạp hậm hực nói:” đừng đem chúng ta ra so sánh với đám chỉ biết nửa vời đó! Hừ!”
Tiểu long ca từ ba lô móc ra dây mực, một đầu dây mực giống như mặt dây chuyền con quay, ở trong tay lắc lư vài vòng, sau đó ném đến chỗ hành thi.
Mặt dây chuyền con quay rất nặng, ở trong tay hắn từng vòng bay đi quấn lên người hành thi.
Kỹ thuật này hẳn là được luyện qua nhiều năm, mới có thể không nhanh không chậm nắm bắt được sức mạnh và kỹ năng.
Thạch mập mạp cầm một cái bao nhỏ, từ bên trong móc ra gạo nếp, rải khắp hành lang, vừa đi vừa rải, đi đến bên cạnh hành thi, hắn dán phù chú lên người, còn hỗ trợ cố định dây mực khoá trụ hành thi.
” Hành thi này chưa bị luyện hoá, thu thập tốt”. Thạch mập mạp nói với chúng tôi:” thật khó chịu khi xác chết vùng dậy, tóm được sinh linh liền gặm nhấm, có đôi khi còn ăn thịt chuột, còn khiến chúng ta cách ứng ( kiểu như kiềm chế nhẫn nhịn)”
thật kinh tởm…
Cánh cửa bên cạnh đột nhiên mở ra, nữ nhân tên Tiểu Nhã mặc áo phông hỏi: “Có chuyện gì thế này? Tại sao những đồ vật nuôi dưỡng trong tầng hầm ngầm của chúng ta lại lên được lầu hai? Hôm nay không phải nhóm của tiểu tử ngốc trộm đồ vật chứ, kết quả trộm được đồ ở tầng hầm ngầm hả?”
Tiểu nhã cô nương trên miệng còn chút máu, nhìn thấy tôi kinh hồn tám tảng
Cô ấy nhìn tôi cười xấu xa nói:” thằng nhóc chết tiệt kia đã đâm ta chảy máu nhiều như vậy, ta cắn hắn một ngụm hút huyết khí không tính quá nhiều chứ? Hắn hiện tại đang trong phòng ngủ, thật vô dụng, mới có bốn lần liền không dùng được”
Cô ấy tùy tiện nói, ngôn ngữ điên cuồng, nghe được lòng tôi âm thầm sợ hãi.
Tiểu Nhã đối với thạch mập mạp và long tiểu ca nói: thạch ca, long tiểu gia, bang nhân đã động vào đồ vật nhà ta, vừa lúc hai vị ở đây, có thể giúp chúng ta thu dọn một chút không? Ta đi xuống xem xét, hy vọng không cắn chết người…, Hai vị đem khối hành thi này xuống tầng hầm ngầm đi”.
Cách xưng hô của cô ấy khiến cho tôi chú ý, thạch mập mạp nói qua hai người bọn họ là ” bổn mang lợi”, nói cách khách hắn và long tiểu ca là hai thầy trò, đuổi thi nhân đều là bạn đồng hành, hơn nữa cũng không dễ dàng thu đồ đệ
Xem tuổi, thạch mập mạp rõ ràng lớn hơn long tiểu ca nhiều tuổi, nhưng tiểu nhã lại xưng hô với hai người hoàn toàn khác nhau.
Cô ấy gọi thạch mập mạp là ” thạch ca”, nhưng lại gọi long tiểu ca là ” tiểu gia”
Xem ra địa vị của long tiểu ca so với thạch mập mạp còn cao hơn chăng?
Tôi nhịn không được lần nữa nhìn long tiểu ca, dáng người hắn gầy nhỏ, vóc dáng 1m7, tóc hơi dài, tóc mái che khuất cái chán và đôi mắt, trông rất âm trầm ảm đạm
Hắn cảm nhận được ánh mắt của tôi, quay đầu liếc tôi một cái, ở ánh đèn lờ mờ của hàng lang, ánh mắt hắn sáng rực.
Tôi cho rằng mình nhìn nhầm rồi! Nhanh chóng dụi mắt nhìn lại lần nữa, nhưng hắn đã cùng thạch mập mạp, một trước một sau đi đuổi thi thể rồi.
Trong phòng, giang khởi vân đang nghe mạnh bà hồi báo, mạnh bà nói nơi này có thi khí dày đặc, là ” tử thi khách điếm” của đuổi thi nhân, tiểu nương nương không bị đe doạ, cho nên cô ấy đã không quản, dùng thần hồn xuất khiếu, đi ra ngoài kiểm tra một chút.
Giang khởi vân gật đầu, duỗi tay kéo tôi lại, thấp giọng hỏi:” sợ sao?”
Tôi lắc đầu, cái này không tính là gì, tôi bây giờ cũng coi như kiến thức rộng rãi, chỉ cần không phải là trường hợp quá khinh khủng, tôi sẽ không sợ hãi.
Anh ta đưa tay đỡ eo tôi nói tiếp:” chi bằng ta đưa em đến thanh tịnh cực lạc thiên? Ở chỗ đó em có thể ngoan ngoãn nghỉ ngơi”.
“Thế còn anh trai tôi?” Tôi hỏi.
Anh ta lắc đầu: “phàm nhân bình thường không thể vào được.”
“. ….. Thôi, trời sắp sáng rồi, anh tôi ở chỗ này một mình, tôi không yên tâm”
Chúng tôi nói chuyện, mạnh bà hai mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào chúng tôi:” xem nhân gia ân ái, ngươi cũng không sợ đau mắt à, ngủ ngủ! Tiểu gia mai còn phải lái xe”
Mạnh bà có chút phấn khích, nhỏ giọng nói:” ta, ta…… Lần đầu tiên nhìn thấy đế quân đại nhân dịu dàng như vậy, thật hưng phấn..”
” Dịu dàng cũng không liên quan đến ngươi, ngươi hưng phấn cái gì? Ngươi không có cơ hội đâu, từ bỏ hy vọng đi, củ sen phải có giác ngộ của củ sen”. Anh tôi kéo chăn lên.
Mạnh bà đưa lưng về phiá chúng tôi khoanh chân ngồi thiền, tôi ngượng ngùng, tiếp tục cùng giang khởi vân nói chuyện, chỉ có thể nhắm mắt lại trong vòng tay anh ta ngủ
Lần nữa tỉnh dậy mới là 4:30 phút, phương pháp ngủ này khiến tôi rất thống khổ, đôi mắt không thể mở ra được! Giống như mộng du, được mạnh bà hầu hạ rửa mặt.
Hoá ra lão bản nương nói ” 5 giờ ăn bữa sáng” chính là đổi túi đá cho ba cổ thi thể, họ phải rời đi trước khi mặt trời ló rạng, miễn không cho ai khác nhìn thấy
” Những du khách tự túc đó ra sao rồi?” Tôi lặng lẽ hỏi.
Có phải bị hành thi cắn chết không?
“Xụyt …” Anh tôi làm một cử chỉ im miệng: ” ở địa bàn người khác, đừng xen vào việc của người ta, bọn họ có thế nào cũng không liên quan đến chúng ta….”
Nghe những người đó nói chuyện tối hôm qua, hẳn là không hiểu được hai chữ kính sợ.
Hai chữ kính sợ rất nhiều lúc có thể cứu người khỏi tai hoạ.
Kính sợ thiên địa, quỷ thần, truyền thống, không rõ…. Thậm chí kính sợ tổ tông, cha mẹ, thầy cô, ….. Hiểu được sợ hãi và kính sợ, mới có thể thêm tôn trọng sinh mệnh, không đến nỗi đi tìm đường chết
Xe của băng nhân kia cũng không thấy đâu, tiểu nhã cô nương bưng cho chúng tôi màn thầu cùng mỳ ra, cười xấu xa nói:” đừng lo lắng nha, các ngươi là bằng hữu qua đường, chúng ta chính là lấy lịch sự đối đãi…..”
” Đến nỗi nhưng phàm phu tục tử không có mắt đó, nửa đêm hôm qua không biết đi tìm cái gì kí©h thí©ɧ, một nam một nữ không ở trong phòng ngủ, liền chạy đến tầng hầm ngầm nhà ta tìm vui, bị hành thi phía sau cửa doạ, sợ tới mức ngất xỉu rồi”
” Ta đã hút dương khí của bọn họ, làm cho bọn họ tinh thần hoảng hốt, sốt cao, nói mê sảng, lúc nãy đã đưa đi y tế thôn bản, ngay cả khi tỉnh lại trong đầu sẽ trống rỗng, không nhớ mình ngã té xỉu ở đâu..,. Về sau cũng sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt, sẽ biến thành ngu ngốc trong mắt người khác, hì hì”.
Thạch mập mạp vừa ăn vừa nói:” nha đầu ngươi, càng ngày càng trở nên đầy đặn hơn, hẳn là ngươi đã hút rất nhiều tinh khí của nam nhân, ngươi phải là yêu tinh mới đúng”
Tiểu nhã thè lưỡi, cười xấu xa nói:” làm một tiếu tinh không tốt sao? Làm thế nào ta mới trở thành tiểu nha hoàn của long thiếu gia? Nếu ngươi có một nha hoàn, long thiếu gia, ngươi không phải lo lắng giặt gĩu, nấu ăn, sinh con, bất cứ điều gì ngươi muốn, mà không bao giờ phải lo lắng về vợ”
Phun…… Tôi nhìn cô ấy kinh hoàng, cô ấy trông rất nghiêm túc không giống như đang đùa.
Long tiểu ca một câu cũng không nói, vẫn cúi đầu ăn mì như thể không nghe thấy gì
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Chồng Tôi Là Diêm Vương
- Chương 285