Chương 49: Ta Cho Ngươi, Chỉ Cho Ngươi

Đi ra khỏi Secret, Đường Ninh thấy được xe hơi của Hàn Nhược Tuyết dừng ở cửa, tầm mắt hai người đυ.ng nhau, hai người không có bất kỳ trao đổi nào, chỉ là lúc sát vai mà qua, Hàn Nhược Tuyết nói với Đường Ninh: "Ngày tạp chí Secret ra mắt, chính là lúc Đường Ninh cậu lăn ra khỏi giới người mẫu."

Xem ra, các ngươi rất tin tưởng Mặc Vũ Nhu.

"Cho dù cô ấy không xuất sắc như anh, nhưng cô ấy đã kết nối với quốc tế, đã được thêm điểm vào cuộc bình chọn Top 10 hàng năm, mà giá trị của anh, đã không còn nữa rồi."

Đường Ninh không có một tia sợ hãi, chỉ là hời hợt một câu nói, nhưng ẩn chứa thật lớn năng lượng, phảng phất giới giải trí hắc ám, cũng không cách nào đem nàng đè sụp.

Hàn Nhược Tuyết oán hận trừng mắt nhìn Đường Ninh, muốn đem Đường Ninh hủy diệt quyết tâm càng dần mãnh liệt, một cái không khống chế nghệ sĩ, bất kể là chính mình nắm, hay là để cho nàng tự do, đều là lớn lao tai họa ngầm, chỉ có đem nàng giẫm ở lòng bàn chân, vĩnh viễn không có xoay người khả năng, nàng mới có thể hoàn toàn yên tâm, nhất là Đường Ninh cùng bọn họ tỷ đệ còn có sâu như vậy cừu hận!

Đường Ninh, ánh mắt Hàn Nhược Tuyết là lạ. "Chị Long quay đầu nhìn Hàn Nhược Tuyết một cái, trong lòng mơ hồ dâng lên một tia lo lắng.

Đường Ninh trong lòng rất rõ ràng, hiểu được Hàn gia tỷ đệ đối với nàng căm hận, "Nếu như lần này tạp chí thật sự thất bại, ta cơ hồ đều có thể tưởng tượng đến ta về sau tình cảnh."

Ta cùng Lâm Vi đều tin tưởng ngươi, hơn nữa, cho dù thất bại, cũng không cần sợ, ngươi còn có đại BOSS!"

Nói đến Mặc Đình, Đường Ninh còn nhớ rõ Mặc Đình đã nói sẽ tới đón cô, cho nên sau khi cô đi ra Secret không xa, liền gọi điện thoại cho Mặc Đình, mà trong điện thoại Mặc Đình lại mang theo ý cười nhắc nhở cô nhìn về phía sau, chỗ rẽ, một chiếc Lincoln dài thêm, an ổn dừng ở dưới bóng cây.

Người đàn ông cao lớn tựa vào cửa xe, dùng một thân âu phục hoa văn đen trắng phục cổ bao bọc lấy thân hình to lớn, hắn cũng không mang theo nụ cười, nhưng đường nét khuôn mặt của hắn lại có vẻ vô cùng mềm mại, tai phải rũ xuống một nốt ruồi đen rực rỡ lóa mắt, Đường Ninh nhìn có chút ngẩn ngơ, người đàn ông giống như đế vương này, vốn nên bị thiên quân vạn mã vây quanh, nhưng vì nàng, hắn cam nguyện đứng ở góc yên tĩnh này.

Đường Ninh ánh mắt hơi có chút trướng lên, mà vừa rồi phòng hóa trang một màn một màn đã bị nàng vứt ở sau đầu, nàng là một người mẫu, nhưng là đồng thời nàng cũng là người vợ của người đàn ông này.

Người đàn ông này từ ngày đầu tiên bọn họ kết hôn đã bắt đầu bao dung cô, thỏa mãn tất cả yêu cầu của cô, mà cô, còn muốn tiếp tục vì ngôi sao vẫn lạc kia, để mặt trời tiếp tục chờ đợi sao?

Không đáng đâu!

Sao vậy? "Mặc Đình thấy Đường Ninh tâm tình trầm thấp, nhẹ giọng hỏi.



Đường Ninh lắc đầu, cái gì cũng không nói.

Một câu ta thích ngươi, như nghẹn ở cổ họng.

"Hay là bởi vì chụp tạp chí quá mệt mỏi?"Mặc Đình đánh giá Đường Ninh từ trên xuống dưới, nhìn thấy trên hai chân cô, thế nhưng hiện lên tơ máu nhè nhẹ, trong con ngươi mang theo một tia ác ý, "Đã xảy ra chuyện gì?"

Chị Long vừa định giải thích, lại bị Đường Ninh cắt ngang: "Mặc Đình, chúng ta về nhà đi, em có chuyện muốn nói với anh.

Mặc Đình cậu nhìn chị Long một cái, ý tứ không cần nói cũng biết, món nợ này, chúng ta vẫn phải tính, nhưng không phải bây giờ.

Sau đó, mấy người lên xe, nhưng là toàn bộ lộ trình ở giữa Đường Ninh vẫn rất khẩn trương, hơn nữa rất yên tĩnh.

Mặc Đình không hỏi cô vì sao, vẫn đợi đến sau khi trang viên mới ôm ngang cô từ trên xe, sau khi tiến vào phòng ngủ, giờ phút này chỉ còn lại có hai người bọn họ, Mặc Đình đặt Đường Ninh ở trên giường, lại bảo người giúp việc lấy hòm thuốc.

Đường Ninh nhìn Mặc Đình ngồi xổm trên mặt đất bôi thuốc cho cô, rốt cuộc không kiềm chế được nội tâm bắt đầu khởi động, đột nhiên ôm lấy cổ Mặc Đình, ngữ khí vừa khẩn trương cũng dồn dập: "Em cái gì cũng thấy rõ ràng, em cái gì cũng thấy rõ ràng, Mặc Đình, em thích anh, em muốn anh."

"Ta cho rằng, ta không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy thích ai, ta thậm chí đi phủ nhận, ta dần dần thích trái tim này của ngươi, nhưng là hiện tại, ta đối mặt Hàn Vũ Phàm cùng Mặc Vũ Nhu, tuy rằng vẫn là phẫn nộ, nhưng, lại không có cảm giác đau lòng."

Nói xong câu đó, Đường Ninh, dần dần buông lỏng hai tay đang ôm Mặc Đình ra, nghiêm túc nhìn cặp mắt sáng chói như hắc diệu thạch kia, gằn từng chữ nói: "Anh biết tất cả đều là bởi vì em, cho nên, anh thích em, anh cũng muốn em, anh muốn có được em hoàn chỉnh."

Đưa hết cho tôi được không?

Không có một người phụ nữ nào có thể đem loại chuyện này, nói động tình như thế còn có thản nhiên, bởi vì bọn họ ước định phải chân thật với nhau, cho nên... Đường Ninh không chút che giấu khát vọng của mình đối với Mặc Đình, chính là một câu dứt khoát dứt khoát.

Anh muốn em.



Mặc Đình nghe xong lời thổ lộ của cô, nâng mắt nâng hai má cô, hơn nữa dùng sức áp đảo cô ở trên giường, dùng hành động biểu đạt nội tâm của mình lúc này, đến tột cùng có bao nhiêu mừng như điên.

Ta cho ngươi, chỉ cho ngươi.

Đường Ninh giật mình một chút, ngay sau đó dùng sức ôm chặt thắt lưng Mặc Đình, kịch liệt đáp lại nụ hôn của hắn, nhắm mắt cùng hắn tận tình đầu lưỡi nhảy múa...

Không biết lúc nào, Đường Ninh váy bị vén lên, sau lưng bị ôm lấy, trong lòng ngọn lửa cũng bị chậm rãi đốt lên...

Nàng cái gì cũng không muốn quản, cái gì cũng không muốn quan tâm, giờ khắc này, nàng chỉ muốn trở thành thê tử chân thật nhất của hắn, cùng hắn hoàn toàn hòa làm một thể.

Bởi vì bây giờ vẫn là ban ngày, ánh sáng rất mạnh, tà dương nhập thất để cho Đường Ninh nhìn thấy Mặc Đình thân thể, phát ra vô cùng khỏe mạnh quang diễm. Cô có chút đỏ mặt, nhưng lại không có phản ứng dư thừa thời gian, bởi vì nụ hôn của Mặc Đình, vẫn theo xương quai xanh đi xuống, không ngừng vượt qua gò núi đi vào bụng dưới bằng phẳng...

Đường Ninh có chút khẩn trương, tuy rằng đêm tân hôn, bọn họ cũng đã thân mật như vậy, nhưng là, chỉ cần vừa nghĩ tới lúc trước một mạt đau đớn kia, nàng vẫn là hơi hơi nhíu nhíu mày, nàng không có kinh nghiệm, cho dù sau khi kết hôn nàng dưới sự dạy dỗ của Mặc Đình đã rất biết hôn môi, nhưng là giờ phút này chân chính muốn phát sinh, nàng chỉ có thể ở trong hôn môi của Mặc Đình nở rộ...

Trong động tình, Đường Ninh quên mình gặm cắn bả vai Mặc Đình, để cho hai bộ thân thể hoàn mỹ quấn quýt si mê cùng một chỗ, không để lại một chút khe hở.

Mồ hôi mỏng manh, dần dần bao trùm thân thể mềm mại của Đường Ninh, nhưng mà đau đớn trong tưởng tượng kia, lại chậm chạp không đến, Đường Ninh khó chịu nhìn Mặc Đình, hai tròng mắt mang theo sương mù nhè nhẹ...

Mặc Đình cố gắng khắc chế xúc động muốn chiếm hữu cô, lưu luyến quên về xương quai xanh trắng nõn của cô: "Mấy ngày kế tiếp, còn có công việc sao?"

"Muốn hỏi Lâm Vi..." Đường Ninh thở hổn hển trả lời.

Bảo cô ấy không cần sắp xếp... "Mặc Đình rời khỏi xương quai xanh của cô, đối diện với tầm mắt của cô," Bởi vì... anh có thể sẽ khiến em, ba ngày cũng không xuống giường được.

Vậy...... công việc của anh đâu?

Công việc quan trọng nhất hiện tại của anh... chính là em. "Mặc Đình lại hôn đôi môi mỏng của Đường Ninh, hơn nữa vừa hôn vừa hỏi, trong mắt mang theo một tia ý cười ranh mãnh," Muốn anh... Bây giờ đi vào sao?