Sau khi hai người yêu nhau, thỉnh thoảng Lục Gia Ninh sẽ tới trường tìm Thẩm Yến Quân, lâu dần cũng có người biết mối quan hệ của hai người. Lục Gia Ninh nhìn trắng trẻo ngoan ngoãn, lại không mặc đồng phục học sinh, người không biết còn tưởng cậu là sinh viên mới.
Tan học, Lục Gia Ninh đứng bên đường đợi Thẩm Yến Quân, có mấy cô gái tới xin số điện thoại, cậu vung vung tay định từ chối thì đột nhiên bị Thẩm Yến Quân ôm vào ngực.
“Xin lỗi, em ấy có bạn trai rồi.” – Thẩm Yến Quân cười giúp cậu từ chối.
Trong đám con gái có mấy người trong hội học sinh, nhìn thấy Thẩm Yến Quân thì khϊếp sợ quẳng lại một câu “Học trưởng, chúc hai người hạnh phúc”, rồi bỏ chạy.
Thẩm Yến Quân nắm tay bạn trai nhỏ của hắn, cúi đầu thấp giọng nói: “Sao lại quyến rũ người khác như thế hửm.”
Lục Gia Ninh cuống lên, xua tay muốn giải thích, Thẩm Yến Quân lại nhanh chóng mổ mổ môi cậu: “Đùa em thôi, đi nào, hôm nay anh muốn hẹn hò cùng cô dâu nuôi từ bé của anh.”
Nói là hẹn hò, thực chất chỉ là đưa Lục Gia Ninh tới một cửa hàng đồ ngọt, mua một cây kem, ngồi một chỗ không nhiều người.
Lục Gia Ninh liếʍ một cái, ra hiệu cho Thẩm Yến Quân biết kem rất ngon.
Hắn mua thêm một ly cho Lục Gia Ninh, đợi cậu ăn một miếng thì hôn cậu, không giống mấy lần trước chỉ lướt nhẹ qua, lần này hắn liếʍ lên môi cậu, dừng lại khẽ nói: “Há miệng.”
Lục Gia Ninh không có kinh nghiệm trong chuyện này, đầu óc cũng chậm hơn nửa nhịp, Thẩm Yến Quân nói gì cậu chỉ biết làm theo bản năng. Thẩm Yến Quân luồn đầu lưỡi vào trong miệng Lục Gia Ninh, cuốn lấy phần kem còn chưa tan trong đó, nuốt vào bụng.
“Ăn ngon thật.”
Lục Gia Ninh còn chưa hết thẹn thùng, Thẩm Yến Quân lại hôn lên lần nữa, đầu tiên liếʍ phần kem dính bên môi cậu do nụ hôn vừa nãy rồi mới hôn thật sâu. Lưỡi hắn du tẩu thoải mái trong miệng Lục Gia Ninh, cuốn lấy, trêu chọc đầu lưỡi cậu. Đầu óc Lục Gia Ninh trống rỗng, giữa môi răng phát ra tiếng nước khiến người xấu hổ. Một tay Thẩm Yến Quân ôm hông cậu, một tay đỡ đầu cậu, được một lúc thì Lục Gia Ninh không chịu nổi cảm giác khó thở, tay túm lấy áo Thẩm Yến Quân lui người ra, kéo ra một sợi chỉ bạc.
Lục Gia Ninh nắm chặt vai Thẩm Yến Quân thở dốc.
“Ninh Ninh à, em phải tập luyện nhiều hơn đó.” – Thẩm Yến Quân nhẹ giọng cười cậu.
Lục Gia Ninh bình tĩnh lại, nhìn ly kem trong tay đã tan hơn nửa. Cũng may cậu mua kem ly, nếu không nó sẽ chảy hết xuống dưới mất.
Cậu tức giận đánh nhẹ lên vai Thẩm Yến Quân.
Hai người bắt đầu yêu đương ngọt ngào giống như bao đôi tình nhân khác.
Tình yêu ấy mà, người trong cuộc lúc nào cũng chỉ mong được dính lấy đối phương.
Nhưng mà, gần đây Lục Gia Ninh rất kì lạ, không cho Thẩm Yến Quân vào phòng mình, không cho Thẩm Yến Quân đυ.ng vào mình, còn giảm rất rất nhiều thời gian ở chung, nói là muốn tập trung cho cuộc thi sắp tới.
Lục Gia Ninh đã là học sinh lớp 12, gia sư mỹ thuật nói sắp có một cuộc thi Nghệ thuật toàn quốc, người được giải nhất sẽ được học bổng vào được tuyển thẳng vào đại học Mỹ thuật mà cậu thích.
Trước đây Lục Gia Ninh không ngại vẽ tranh trước mặt người khác mà lần này lại không chịu cho ai xem, thần bí vô cùng. Thẩm Yến Quân tò mò nhưng cũng không làm phiền cậu, hắn vốn rất có kiên nhẫn với đứa nhỏ Ninh Ninh này.
Quả nhiên, một tháng sau hắn tìm được đáp án trên Hot search.
“Học sinh trung học tại thành phố B đạt giải Nhất cuộc thi Nghệ thuật toàn quốc lần thứ mười sáu!”
Bên dưới kèm theo ảnh chụp tác phẩm đó.
Tác phẩm này là góc nhìn trực tiếp của tác giả. Trong tranh vẽ một chàng trai cười tươi đưa tay ra, phía sau chàng trai là mặt biển yên bình với những tia nắng vàng ấm áp của mặt trời trong buổi sớm mai, ánh nắng phủ lên người chàng trai giống như đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Thẩm Yến Quân biết cảnh tượng này. Lúc đó là cuối tuần, ba mẹ Lục đi công tác, hắn đưa Lục Gia Ninh ra biển ngắm mặt trời mọc.
Chẳng trách lại trốn tránh hắn, hóa ra Lục Gia Ninh muốn cho hắn niềm vui bất ngờ.
Lục Gia Ninh đạt giải Nhất, được tuyển thẳng vào đại học Mỹ thuật, không cần phải áp lực ôn thi đại học như những người khác.
Nhiều năm sau, Lục Gia Ninh tổ chức buổi triển lãm tranh đầu tiên, lấy chủ đề là “Tất thảy tốt đẹp trên thế gian đều liên quan tới người”. Tất cả tác phẩm đều là những khung cảnh đẹp vô cùng, mà trong bức tranh nào cũng có bóng hình Thẩm Yến Quân.