Lục Gia Ninh sống trong nhà họ Thẩm từ bé, ba mẹ Thẩm rất tốt với cậu nhưng cậu không thể hoàn toàn thoải mái khi ở đây. Cậu bị bán vào nhà họ Thẩm, mặc dù sống dưới danh nghĩa con dâu nuôi từ bé nhưng cậu không dám đặt mình ngang hàng với Thẩm Yến Quân – con trai duy nhất của nhà họ Thẩm.
Anh Yến Quân rất tốt với cậu, cậu đã thích thầm anh Yến Quân từ lâu lắm rồi. Thẩm Yến Quân sau khi trường thành phân hóa thành Alpha, đúng như cậu suy đoán. Kể từ đó, cậu luôn ao ước mình là một Omega, như vậy cậu mới có thể ôm ấp hi vọng được kết hôn cùng anh Yến Quân.
Đáng tiếc, ông trời cố ý trêu ngươi cậu, Lục Gia Ninh phân hóa thành Beta bình thường nhất. Lục Gia Ninh lúc nào cũng cố gắng ép mình cười cười nói nói, mặc dù Thẩm Yến Quân nói rằng dù cậu phân hóa thành bất cứ giới tính nào hắn cũng sẽ thích cậu, nhưng cậu vẫn không nhịn được khổ sở.
Thẩm Yến Quân tốt với cậu như thế, cậu không xứng với Thẩm Yến Quân. Trong thế giới ABO này, AxO mới là xứng đôi vừa lứa, một Beta tầm thường như cậu sao xứng đáng có được Alpha ưu tú như Thẩm Yến Quân. Cậu nghĩ, sau này Thẩm Yến Quân sẽ tìm được một Omega phù hợp, hắn sẽ ký hiệu người đó, còn cậu chỉ có thể mỉm cười chúc phúc cho họ, rồi rời khỏi đây.
Thẩm Yến Quân là Alpha ưu tú nhất trong trường, ánh mắt bạn học lúc nào cũng dính lên hắn. Lục Gia Ninh từng thấy rất nhiều Omega xinh đẹp, Beta lớn mật, thậm chí cả Alpha hơi yếu chặn đường hắn tỏ tình. Thẩm Yến Quân thẳng thừng từ chối. Hắn biết Lục Gia Ninh của hắn hay nghĩ nhiều, từ chối xong hắn sẽ ôm lấy cậu dịu dàng dỗ dành, không màng ánh mắt của người khác mà hôn môi bảo bối của hắn, sẽ nói với cậu rằng hắn chỉ thích một mình cậu.
Thẩm Yến Quân đã nói như thế, Lục Gia Ninh không muốn khiến hắn bận tâm nữa. Hai người cùng nhau trải qua những ngày yêu đương bình thản.
Lục Gia Ninh tan học, chuẩn bị đi tìm Thẩm Yến Quân, đột nhiên nhận được tin nhắn, Thẩm Yến Quân gửi định vị và một câu ngắn gọn “thuốc ức chế”.
Thẩm Yến Quân bị một người nhờ giúp đỡ, nói là muốn mang vác một vài thứ. Hắn đi theo người kia đến phòng thể dục bỏ không, vừa vào phòng đã bị khóa cửa từ bên ngoài.
Không ổn rồi.
“Tiền bối, em thích anh, anh có thể thích em không?” – Người kia ưỡn ẹo dán vào người hắn.
Thẩm Yến Quân vô tình đẩy nó ra: “Tôi không có hứng thú với cậu, gọi người đến mở cửa, tôi sẽ coi như chuyện này chưa xảy ra.”
Omega đã có âm mưu, sao dễ dàng buông tha hắn được. Sắp đến kỳ phát tình, nó không cần liêm sỉ gì nữa, chỉ cần Thẩm Yến Quân ký hiệu nó, nó có thể đường đường chính chính dính lấy Thẩm Yến Quân.
Hương dẫn dụ dày đặc bao phủ mọi ngóc ngách trong không gian chật hẹp, Omega không biết xấu hổ cởϊ qυầи áo, thân thể nóng bỏng vô liêm sỉ đến gần Thẩm Yến Quân. Mùi hương nồng độ rất cao khiến hô hấp của Thẩm Yến Quân dần trở nên nặng nề.
Đối với Alpha, Omega là thứ có sức mê hoặc trời sinh, nồng độ chất dẫn dụ cao một chút thôi đã đủ kí©h thí©ɧ một Alpha bình thường. Thẩm Yến Quân khát nước, bản năng dần cắn nuốt lý trí hắn. Omega vẫn không ngừng nhả mùi hương, nó quỳ xuống chân Alpha muốn liếʍ lên thứ căng phồng bên dưới lại bị Alpha thô bạo đẩy ra.
Thảm Yến Quân dựa vào góc tường, dùng răng nanh nhọn cắn rách tay mình. Cảm giác đau đớn giúp hắn tạm thời giữ được lý trí để chống lại tin tức tố mê hoặc kia. Hắn thở hổn hển, gấp gáp nhắn tin cho Lục Gia Ninh, nhặt một bàn học bỏ không đập vào cửa.
Phòng thể dục đã cũ, cửa nẻo mục nát rỉ sắt, Alpha dùng hết sức lực còn lại đập mấy lần đã vỡ nứt. Lục Gia Ninh vừa đến nơi thì cửa cũng bị đập nát.
Lục Gia Ninh chưa từng thấy Thẩm Yến Quân như thế này, hai mắt hắn hằn lên tia máu đỏ lừ đáng sợ, không ngừng thở gấp, quần áo cũng bị kéo rách, cánh tay chảy máu ròng ròng thấm ướt áo trắng.
Lục Gia Ninh giật mình trong giây lát, rồi cậu ngay lập tức chạy lại đỡ Thẩm Yến Quân. Cậu nhìn thấy Omega nổi tiếng trong trường quần áo xốc xếch nằm trên đất há miệng rêи ɾỉ, cậu đã đoán được chuyện gì xảy ra.
Thẩm Yến Quân nhìn thấy Lục Gia Ninh mới yên tâm ngã lên người cậu. Trong lòng hắn có vô số âm thanh đang gào thét, Lục Gia Ninh! Muốn Lục Gia Ninh! Hắn muốn Lục Gia Ninh! Nhưng bây giờ hắn không thể làm bảo bối của hắn, hắn không nỡ. Thẩm Yến Quân cố nhịn, nói với Lục Gia Ninh: “Ninh Ninh, giúp anh tiêm thuốc ức chế.”
Lục Gia Ninh đau lòng nhìn hắn, lắc đầu một cái. Thẩm Yến Quân đã như thế này rồi mà còn tiêm thuốc sẽ đau chết mất, thân thể bị tìиɧ ɖu͙© chi phối mà bị thuốc ức chế cản lại chắc chắn sẽ đau như bị xé rách.
Lý trí còn sót lại của Thẩm Yến Quân sắp không còn nữa, hắn kiên cường nhẫn nhịn, nắm chặt bàn tay đang cầm thuốc ức chế của Lục Gia Ninh kề lên cổ mình, hắn sắp không đè được ngọn lửa tình trong lòng nữa rồi: “Nghe lời anh, Ninh Ninh, anh sắp… Không chịu nổi.”
Lục Gia Ninh khóc lóc, tay run rẩy không ngừng cậu nhắc nhở mình phải tiêm thuốc cho Thẩm Yến Quân ngay lập tức, kết quả thế nào không thể đoán được, tạm thời cũng không cần đoán. Cậu ép mình bình tĩnh, hít một hơi thật sâu, nếu tiêm lệch sẽ khiến anh Yến Quân càng đau đớn. Kim tiêm đâm thẳng vào tuyến thể, thuốc ức chế truyền vào trong.
Thẩm Yến Quân không nhịn được gầm nhẹ một tiếng, thuốc ức chế ngay lập tức phát huy tác dụng, đè lại toàn bộ du͙© vọиɠ đang bùng lên trong hắn. Thẩm Yến Quân không đủ sức đứng vững, Lục Gia Ninh vội ôm hắn thật chặt, nước mắt rơi liên tục thấm ướt áo của hắn.
Đứng như vậy năm phút, Thẩm Yến Quân tạm thời khôi phục trạng thái bình thường. Thuốc ức chế vẫn còn trong người, đau đớn khiến hắn hơi run chân.
Thẩm Yến Quân cố chống đỡ thân thể, mặt trắng bệch, đôi môi cũng mất đi màu sắc ban đầu, trên trán toát đầy mồ hôi. Lục Gia Ninh lau khô nước mắt, bàn tay run rẩy cầm điện thoại vất vả lắm mới đánh được vài chữ ngắn ngủn:【Em đưa anh đến bệnh viện. 】
Thẩm Yến Quân cố cười một cách miễn cưỡng: “Ninh Ninh, đưa anh về nhà.”
Lục Gia Ninh lắc đầu nguầy nguậy, nếu không đến bệnh viện, lỡ bị cái gì thì làm sao bây giờ, mà tay hắn còn chưa được cầm máu.
Thẩm Yến Quân lại nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu, giọng điệu nhẹ nhàng vô cùng: “Ninh Ninh ngoan, đưa anh về nhà. Thuốc ức chế vẫn còn tác dụng, không sao đâu, tin anh.”
Lục Gia Ninh cuối cùng không từ chối được hắn, chỉ đành kéo một tay Thẩm Yến Quân vòng qua vai mình, đỡ hắn ra ngoài, đón xe về nhà.
Về đến phòng ngủ của Thẩm Yến Quân, thuốc ức chế sắp mất đi hiệu lực. Tìиɧ ɖu͙© vừa bị đè xuống lại bùng lên, mồ hôi trên trán càng lúc càng nhiều, chảy dọc xuống mặt Thẩm Yến Quân.
Lục Gia Ninh đỡ hắn ngồi trên giường, nhanh chân chạy đi tìm hòm thuốc băng bó tay cho hắn. Thẩm Yến Quân ra tay quá ác, cắn cực kỳ sâu, thậm chí còn nhìn thấy thịt. Lục Gia Ninh vừa nín khóc lại đau lòng rơi nước mắt.
Cậu vừa băng bó cho Thẩm Yến Quân vừa đau lòng không chịu nổi. Cậu nghĩ, nếu như, nếu như cậu là Omega, cậu có thể dùng tin tức tố động viên hắn, cậu có thể cho Thẩm Yến Quân ký hiệu mình, nếu thế hắn sẽ không phải chịu đựng đau đớn thế này.
Cậu thực sự rất khổ sở, tại sao cậu lại là Beta.
Thẩm Yến Quân không nghĩ nhiều như thế, thuốc ức chế đã mất tác dụng, du͙© vọиɠ bị đè xuống càng lúc càng cuồn cuộn trào lên.
Lục Gia Ninh băng bó cẩn thận, cầm hòm thuốc đặt lên tủ, vừa quay người đã bị Thẩm Yến Quân kéo sang đẩy xuống giường.
Alpha bị ép phát tình đang đứng trước người mình thích, hắn không muốn nhịn nữa.
Thẩm Yến Quân bị tìиɧ ɖu͙© chi phối đã mất đi dịu dàng thường ngày, hắn thô bạo xé rách quần áo Lục Gia Ninh, vội vàng cúi đầu mυ"ŧ hôn cổ cậu, Lục Gia Ninh không kịp phản ứng, trên người cậu chỉ còn chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ bé tội nghiệp miễn cưỡng che lấp thân thể sắp trần trụi.
Thẩm Yến Quân phả hơi thở nóng rực lên da Lục Gia Ninh khiến da thịt trắng nõn đáng yêu biến thành màu hồng nhạt sắc tình, Lục Gia Ninh không kịp trốn tránh, hai bé đậu nhỏ xinh trước ngực đã bị người ta ngậm lấy, bị người ta dùng hàm răng mài nghiến gặm cắn, cậu vô thức phát ra tiếng rêи ɾỉ yếu ớt.
Lục Gia Ninh xấu hổ ngọ nguậy muốn tránh nhưng bên dưới đột nhiên bị một ngón tay xâm phạm, cậu sợ hết hồn trợn to hai mắt, không phải cậu không muốn, nhưng mà cậu chưa chuẩn bị xong. Cậu theo bản năng muốn từ chối người này lại bị người ta thô bạo hôn môi, đầu óc bị hôn đến trống rỗng, cậu chỉ có thể cảm nhận được từng nơi mềm yếu trong khoang miệng bị Thẩm Yến Quân càn quét qua. Cậu như bị hút hết tinh lực, cả người mềm nhũn, chỉ muốn tóm lấy nguồn sống ngay trước mắt.
Thẩm Yến Quân hôn người đến không thở nổi nữa mới buông tha, nén lửa nóng tìm đồ vật trong tủ đầu giường, Lục Gia Ninh không nhìn rõ, cậu đã bị hôn đến mông lung, khóe miệng còn vương chất lỏng của hai người, ngực phập phồng thở dốc. Đến khi bình tĩnh lại, nơi nào đó bị đổ đầy chất lỏng sền sệt lạnh lẽo, một ngón tay chui vào đảo qua, rồi thêm một ngón, thêm một ngón nữa.
Thẩm Yến Quân gặm cắn hạt đậu đỏ sưng tấy trước ngực cậu, ngón tay vội vã mở rộng đóa cúc mềm đến khi nghe thấy tiếng nước mờ ám, Lục Gia Ninh ngại đỏ bừng mặt, Thẩm Yến Quân ngậm tai cậu, thấp giọng hỏi: “Ninh Ninh, có được không?”
Lục Gia Ninh thầm mắng hắn đến bây giờ mới chịu mở miệng hỏi, cậu đã là con cá nằm trên thớt chờ người làm thịt rồi còn gì. Quả nhiên, không chờ câu trả lời, người kia lột phăng vật che chắn cuối cùng của cậu, gấp gáp tiến vào trong cơ thể cậu.
Thẩm Yến Quân đè sát lên người cậu mà làm, cơ bụng nhiều lần trượt qua phần bụng mỏng manh của cậu, Lục Gia Ninh chưa có kinh nghiệm gì bị hắn cọ mấy lần đã bắn ra, cậu đỏ bừng mặt, giơ tay che kín mặt, không còn mặt mũi nào nhìn người ta nữa.
Thẩm Yến Quân kéo tay cậu ra, hôn một cái: “Bảo bối đừng ngại.”
Phía sau của Lục Gia Ninh bị Thẩm Yến Quân đâm thọc, càng lúc càng tuôn ra nhiều chất lỏng trong suốt, tiếng nước không ngừng vang lên bên tai, Lục Gia Ninh hiếm khi ngại ngùng mà chủ động làm nũng, cậu vươn tay về phía Thẩm Yến Quân. Thẩm Yến Quân làm quá mãnh liệt, hai tay cậu không vững lắm, theo động tác đâm vào rút ra của Thẩm Yến Quân mà run rẩy đong đưa.
Thẩm Yến Quân cúi thấp người cho cậu ôm, tranh thủ đâm sâu mấy lần, Lục Gia Ninh bất chợt cong người rêи ɾỉ khác thường.
“Là nơi này sao, bảo bối?” – Thẩm Yến Quân vừa nói vừa cố ý đội lên đó mấy lần mới thỏa mãn bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng lẫn với mùi trà ô long lấp đầy bên trong Lục Gia Ninh.
Lục Gia Ninh ôm Thẩm Yến Quân thở gấp, còn chưa kịp hồi thần đã cảm nhận được thứ nào đó vừa phát tiết lại cứng rắn lần hai, Alpha bị ép động dục không dễ dẹp loạn, nhưng Lục Gia Ninh thực sự không chịu đựng được nữa. Cậu đẩy người phía trên, bỏ chạy, chưa kịp chạy đã bị túm mắt cá chân kéo về chỗ cũ.
Thẩm Yến Quân chặn người xuống giường, mười ngón tay đan vào tay cậu, phân thân cứng rắn chơi đùa miệng huyệt đỏ bừng, mỗi lần đâm nhẹ đều có tiếng nước vang lên: “Bảo bối chạy đi đâu?”
Lục Gia Ninh ư ư a a nói không thành tiếng, tay bị nắm chặt không thể ra hiệu, cậu muốn quay đầu lại nhìn hắn nhưng lại bị đè quá chặt, không quay đầu được, không còn cách nào khác đành để người này muốn làm gì thì làm.
Thấy cậu không phản kháng nữa, Thẩm Yến Quân nhấn cả cây vào trong, huyệt nhỏ vừa bị phá một lần dễ dàng tiếp nhận thứ to lớn này, nhả ra chút chất lỏng rồi ôm chặt lấy nó. Lần này Thẩm Yến Quân kiên nhẫn cử động dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Lục Gia Ninh không muốn phản ứng, nhưng cậu không ngờ rằng cậu em vừa bắn của mình vì bị người phía sau đưa đẩy mà ma sát với ga giường, dần dần cứng lên, tốc độ chậm chập của người kia không thỏa mãn cậu, cậu vô thức vặn vẹo mông đòi hỏi. Thẩm Yến Quân vẫn chậm chạp tìm kiếm, vô tình đâm đến một nơi bí ẩn, Lục Gia Ninh như bị điện giật khắp người, cơn sướиɠ xông thẳng lên não.
“Tìm được rồi, bảo bối à, sao em giấu sâu vậy hả.”
Lục Gia Ninh còn chưa kịp phản ứng, người phía trên đột nhiên tăng tốc, mỗi lần đều đâm vào sâu hơn, mà điểm kết thúc của đầu nấm luôn là khối thịt mềm mại tít bên trong. Thẩm Yến Quân chỉnh góc một tí cho dễ làm, đâm thật mạnh vào trong. Cuối cùng Lục Gia Ninh đã biết hắn đang tìm cái gì, khoang sinh sản của Beta không dễ tìm như Omega, vậy mà Thẩm Yến Quân có vẻ vô cùng hứng thú với nó.
Người bên dưới càng lúc càng gợϊ ȶìиᏂ, Lục Gia Ninh cong cổ ưỡn người, nơi bí ẩn sâu xa bị người khai phá, khoang sinh sản gắt gao cắn chặt Alpha mạnh mẽ như đang quyến rũ nó, cảm giác sung sướиɠ mới mẻ này khiến cậu không chịu nổi, chẳng mấy đã bắn ra lần nữa.
Thẩm Yến Quân hôn lên tuyến thể sau gáy của Lục Gia Ninh, đầu lưỡi trơn tru liếʍ ướt nhẹp nó.
Beta không thể kí hiệu vĩnh viễn, vậy nên Lục Gia Ninh luôn không có cảm giác an toàn, Thẩm Yến Quân biết, nhưng dù hắn có nói gì thì cậu vẫn sợ hắn sẽ tìm một Omega khác phù hợp hơn. Thế nên, lần này hắn quyết định phải ký hiệu cậu.
Thẩm Yến Quân dùng răng nanh sắc nhọn nhất của Alpha cắn thủng tuyến thể Beta, Lục Gia Ninh đau phát khóc, nhưng cậu hiểu ý của Thẩm Yến Quân, cậu cũng muốn được hắn ký hiệu, muốn hoàn toàn trở thành người của hắn. Vậy nên cậu cắn chặt môi, nhịn cảm giác đau đớn này, cảm giác thỏa mãn trong lòng dần che lấp đi cảm giác đau đớn ngoài thể xác.
Thẩm Yến Quân tăng tốc độ đâm mở khoang sinh sản của Lục Gia Ninh, trong lúc cao trào, hắn hoàn toàn đâm thủng tuyến thể của cậu, nhả chất dẫn dụ vào trong, đồng thời bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn lẫn chất dẫn dụ vào khoang sinh sản yếu đuối của cậu. Thẩm Yến Quân muốn ký hiệu cậu, bắn xong rồi vẫn chưa chịu rút ra.
Đêm nay hắn ôm Lục Gia Ninh, dằn vặt cậu đến khi mặt trời dần ló dạng. Thẩm Yến Quân cắn phá tuyến thể của cậu rất nhiều lần, nhả rất nhiều hương dẫn dụ vào đó, cũng rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mang theo mùi hương của mình vào trong khoang sinh sản của cậu. Lần cuối cùng, Lục Gia Ninh đã hoàn toàn bị ký hiệu lâm thời, cậu không chịu đựng được nữa mà ngất xỉu, Thẩm Yến Quân ôm cậu một lát, liếʍ láp tuyến thể của cậu, nước bọt của Alpha có thể giúp tuyến thể mau khép lại. Hắn từ từ rút thứ đang chôn trong cơ thể cậu ra, ôm người đi tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ chăn đệm khác mới hài lòng ôm cậu ngủ. Người trong ngực bị hắn dày vò không nhẹ, khắp người đều là mùi vị của hắn.
Hôm sau Lục Gia Ninh bị Thẩm Yến Quân đánh thức, bởi vì làm quá mức, Lục Gia Ninh mệt không dậy nổi. Cậu nhìn người nằm bên cạnh, đỏ mặt trốn vào chăn, vừa chui vào chăn thấy lờ mờ hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dính vào nhau, cậu lại thẹn thùng chui ra.
Thẩm Yến Quân vuốt ve gương mặt cậu, cười cười: “Bảo bối, hôm qua em vất vả rồi.”
Lục Gia Ninh đỏ bừng mặt, cậu chợt nhớ tới gì đó, kéo tay Thẩm Yến Quân kiểm tra một chút, xác nhận vết thương không bị làm sao mới yên tâm.
Thẩm Yến Quân bật cười: “Ninh Ninh, em ngửi thử người mình đi.”
Beta rất khó ngửi được pheromone, nhưng nếu bị ký hiệu tạm thời vẫn sẽ ngửi được mùi của Alpha.
Lục Gia Ninh vui mừng tròn mắt nhìn Thẩm Yến Quân, thẹn thùng khi nãy biến mất không còn tăm hơi. Bây giờ khắp người cậu đều là mùi trà ô long của Thẩm Yến Quân, là mùi mà cậu thích nhất.
Cậu thực sự được Thẩm Yến Quân ký hiệu, cho dù đây chỉ là ký hiệu tạm thời, cho dù ngày mai nó sẽ mất đi hiệu lực thì ngay bây giờ cậu có thể chắc chắn rằng mình đã hoàn toàn thuộc về Thẩm Yến Quân,
“Ninh Ninh, người duy nhất anh yêu là em. Không cần biết em là Omega hay Beta, em luôn là người phù hợp nhất với anh. Em có thể tin tưởng anh một chút không?”
Lục Gia Ninh đỏ mặt gật gật đầu.
“Anh đang tỏ tình đấy, Ninh Ninh chỉ gật đầu thôi à?” – Thẩm Yến Quân cố ý trêu cậu.
Lục Gia Ninh vội xua tay, sau đó kéo chăn bọc mình thật kĩ rồi đỏ mặt ra hiệu:【 Ninh Ninh cũng thích anh.】
Thẩm Yến Quân xoa xoa đầu cậu, kéo cậu dựa vào ngực mình, giọng điệu nhẹ nhàng mà kiên định: “Gả cho anh đi, Ninh Ninh.”
Không phải câu hỏi, đây là câu khẳng định, bởi Thẩm Yến Quân biết Ninh Ninh của hắn sẽ không từ chối.
Quả nhiên, bé thỏ ngốc nghếch nào đó ngại ngùng gật đầu, rồi xấu hổ đâm đầu vào ngực người ta.
Thẩm Yến Quân cười kéo cậu lên hôn môi, Lục Gia Ninh thoải mái mặc người công thành đoạt đất. Ánh nắng xuyên qua rèm cửa mỏng manh phủ lên hai con người trên giường đang say sưa hôn môi, ấm áp như tình yêu của hai người. Lục Gia Ninh nghĩ, có thể gặp được Thẩm Yến Quân là may mắn lớn nhất của cậu.
Ngày hôm ấy, nắng ấm vừa vặn, đúng người đúng lúc, tất cả đều rất tốt đẹp.