Hai người cơm nước xong xuôi, Lục Gia Ninh bị Thẩm Yến Quân ôm trên ghế sofa cùng xem phim. Lục Gia Ninh tiện tay mở một bộ phim, thật không may, đó là bộ phim không dành cho trẻ nhỏ. Trong phim, hai nhân vật chính đè nhau trên cửa kính phòng tắm hôn môi kịch liệt, vòi hoa sen vẫn bật, nước nóng chảy xuống khiến cả phòng mờ ảo hơi nước, tiếng hôn môi, tiếng thở dốc không ngừng truyền từ trong TV ra ngoài phòng khách.
Lục Gia Ninh lúng túng muốn tắt TV nhưng lại sợ bị người bên cạnh phát hiện cậu đang chột dạ, cố gắng ngồi thật thẳng. Đáng tiếc, đoạn phim này dường như cố tình làm khó cậu, hai người trong đó dây dưa rất rất lâu. Lục Gia Ninh nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm trước, cả người nóng bừng bừng như bị thiêu.
Thẩm Yến Quân đυ.ng vào cậu, cậu giật mình nhảy dựng lên, chột dạ xoa xoa tay, không dám ngồi xuống nữa.
“Ninh Ninh sao lại căng thẳng như vậy, hả?”
【 Em không có! Em chỉ ngồi mỏi người, đứng lên một lát thôi. 】
Thẩm Yến Quân cũng đứng lên kề sát phía sau Lục Gia Ninh, tay mò xuống phía dưới của cậu: “Thế tại sao nơi này của Ninh Ninh lại có phản ứng?”
Lục Gia Ninh khóc không ra nước mắt, cậu muốn giải thích nhưng thân thể lại bán đứng cậu, cậu không thể khống chế được nó. Cứ nghĩ đến buổi tối ngày hôm ấy, Thẩm Yến Quân tiến vào cậu, bên dưới lập tức cứng lên.
Thẩm Yến Quân cởϊ qυầи ngoài của Lục Gia Ninh, phủ tay lên sờ bóp, Lục Gia Ninh mềm nhũn dựa vào người hắn. Thẩm Yến Quân tuốt động lên xuống qua lớp quần mỏng. Lục Gia Ninh mất mặt muốn chết, nhưng thân thể vẫn cứ phản bội cậu. Cậu thích được Thẩm Yến Quân chạm vào, thích được hắn âu yếm, chẳng mấy chốc đã thất bại giao ra số binh lính đầu tiên.
Theo động tác của Thẩm Yến Quân, Lục Gia Ninh bắt đầu thở dốc, ngay sau đó cậu cảm nhận được thứ của Thẩm Yến Quân cứng lên, đè vào miệng huyệt của cậu, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đâm thủng nơi yếu đuối đó.
Thẩm Yến Quân ôm cậu nằm trên ghế sofa, vén áo cậu hôn xuống, mưa hôn dày đặc phủ lên ngực Lục Gia Ninh không ngớt, kéo dần xuống dưới. Thẩm Yến Quân cởϊ qυầи ngoài của Lục Gia Ninh, thương yêu hôn lên đùi trong của cậu, hôn tít đến tận gốc rễ bên trên. Hắn nâng chân cậu lên, cúi đầu hôn hết những nơi có thể chạm vào. Bây giờ phòng khách vẫn bật đèn, Lục Gia Ninh đỏ mặt nhìn hắn hôn hít khắp cơ thể mình.
Cậu nhìn Thẩm Yến Quân đứng lên, đi tới tủ bàn lấy một túi nhỏ, hắn mở túi ra cậu mới nhìn thấy thứ trong đó.
Cái người này! Sao chỗ nào cũng để đồ linh tinh được a a a! Lỡ dì giúp việc nhìn thấy thì sao!!
Thẩm Yến Quân ngồi xuống ghế, mở lọ bôi trơn. Lục Gia Ninh chống tay ngồi dậy, ra hiệu:
【Lên giường rồi làm có được không?】
“Bảo bối, em nên suy nghĩ thoáng một chút, Chuyện này không nhất định phải làm ở trên giường, làm luôn ở đây cũng rất thú vị. Để anh dạy em.”
Lục Gia Ninh phát hiện mỗi lần làm chuyện này Thẩm Yến Quân như biến thành người khác, nhưng cậu không để ý lắm. Đâu ai có thể giữ nguyên lý trí phong độ trong lúc làʍ t̠ìиɦ chứ.
Thẩm Yến Quân đổ dịch bôi trơn lên tay mình, cởϊ qυầи lót của Lục Gia Ninh bôi lên. Mặc dù đã có kinh nghiệm rồi nhưng Lục Gia Ninh vẫn rất căng thẳng, đèn phòng khách quá sáng khiến cậu không mở nổi mắt. Thẩm Yến Quân sờ hạt đậu trên ngực cậu, trêu đùa bóp nhéo nó, Lục gia Ninh rêи ɾỉ thở dốc. Hắn đổi thành liếʍ láp cắи ʍút̼ núʍ ѵú, một tay xoa nắn huyệt nhỏ e ấp, một tay tuốt động em trai đang bán cương của cậu, đầu ngón tay lướt qua mã mắt, chọc chọc trêu đùa đầu nấm hồng hồng. Lục Gia Ninh không chịu nổi trêu chọc như thế, cơ thể run rẩy không ngừng, khóe mắt cũng ươn ướt. Cậu muốn đẩy người phía trên ra nhưng cả người mềm nhũn không làm gì được, chỉ đành nằm yên mặc người chơi đùa.
Thẩm Yến Quân mở rộng cho cậu xong, miệng huyệt như cái miệng nhỏ đang hô hấp, chốc chốc mở ra, chốc chốc lại co rút vào. Thẩm Yến Quân kéo quần xuống, tự đeo bao, hắn đỡ cự vật của mình đâm thằng vào trong. Hắn từng làm cậu một lần nên rất có kinh nghiệm, thuận lợi đâm thủng đóa cúc non, nhưng Lục Gia Ninh chưa hoàn toàn thả lỏng, sâu bên trong vẫn còn rất chặt, siết lấy hắn khiến hắn suýt thì phun ra đám con cháu.
Thẩm Yến Quân vội vàng dỗ dành cậu để cậu thả lỏng rồi mới chậm rãi cử động.
Lần này không giống lần trước, Thẩm Yến Quân vẫn còn mặc quần áo, mỗi một lần va chạm đều đυ.ng chạm vào da Lục Gia Ninh, cảm giác ngứa ngáy do vải vóc ma sát cũng không ngừng kí©h thí©ɧ cậu.
Thẩm Yến Quân tăng nhanh tốc độ, Lục Gia Ninh lắc đầu rêи ɾỉ, cậu giống như cá đang nằm trên thớt, chỉ biết giãy dụa mặc người làm thịt.
Theo động tác của Thẩm Yến Quân, chất lỏng bên trong vừa trào ra một ít lại bị đánh phập vào trong, tạo thành lớp bọt trắng bao quanh miệng huyệt. Thẩm Yến Quân kéo tay Lục Gia Ninh sờ lên bọt trắng đó. Lục Gia Ninh thẹn thùng che kín mặt nhưng không được, tay cậu bị hắn túm lên trên đầu, một bàn tay của hắn đã trụ vững hai bàn tay cậu, giãy thế nào cũng không ra.
Thẩm Yến Quân liên tục đâm vào điểm mẫn cảm của cậu, chẳng mấy chốc Lục Gia Ninh đã run rẩy bắn thêm lần nữa. Chất lỏng màu trắng bắn thẳng lên áo sơ mi của Thẩm Yến Quân, hắn giật phắt áo ra đưa cho cậu xem.
Động tác dưới thân vẫn không ngừng nghỉ, mỗi lần đâm vào đều đâm đến tận cùng khiến cậu giật người đỏ cả mắt, ngước đôi mắt to tròn ướt nước oan ức nhìn hắn.
Ngay sau đó, Lục Gia Ninh cảm giác thứ trong cơ thể mình hình như lớn hơn, tại sao cái này lại lớn hơn được chứ!!
Thẩm Yến Quân hôn lên mắt cậu: “Bảo bối, em có biết bây giờ em đẹp thế nào không?”
Lục Gia Ninh lắc đầu, cậu không biết, cũng không muốn biết, bộ dáng cậu bây giờ chắc chắn không dám gặp người khác.
Thẩm Yến Quân đột nhiên ngừng lại, trong lúc Lục Gia Ninh ngơ ngác nhìn hắn thì bị hắn bế xốc lên, gậy th*t từ dưới đâm thẳng lên trên. Thẩm Yến Quân bế cậu về phía phòng tắm, mỗi một bước đi đều đâm sâu hơn một chút, Lục Gia Ninh sợ sệt ôm lấy cổ hắn, trọng lực dồn hết vào lỗ nhỏ và cánh tay mềm nhũn, cậu sẽ bị đâm thủng mất thôi.
Lục Gia Ninh càng lúc càng mỏi, bên dưới bị đâm sâu quá, trong phòng chỉ toàn là tiếng thở dốc rêи ɾỉ của cậu.
Thẩm Yến Quân đi đến phòng tắm, thả cậu xuống, rút ra khỏi cơ thể cậu. Hai chân Lục Gia Ninh vừa chạm đất đã mềm nhũn, suýt thì ngã xuống. Thẩm Yến Quân vội vàng đỡ cậu, để cậu dựa vào người hắn.
Thẩm Yến Quân ôm cậu đến trước gương, xoay đầu cậu để cậu tự nhìn mình trong gương. Hắn cầm thứ của mình, đột ngột đâm và từ phía sau khiến Lục Gia Ninh trợn mắt ưỡn người, Thẩm Yến Quân cắn lên tai cậu: “Bảo bối, nhìn em bây giờ rất đẹp.”
Lục Gia Ninh tò mò nhìn mình trong gương, hai má cậu đỏ ửng, tai và cổ cũng đỏ bừng, đôi mắt cũng đỏ vì khóc, vẫn còn đọng lại một giọt nước trên khóe mắt, mang theo tìиɧ ɖu͙© si mê. Thẩm Yến Quân đâm chọc quá nhanh khiến cậu nức nở thở dốc, trên xương quai xanh, trên ngực đầy dấu hôn của hắn, giống như con búp bê bị hắn đánh dấu chủ quyền.
Cậu cúi đầu không nhìn nữa, cậu bây giờ đang rất xấu hổ.
Thẩm Yến Quân không ép cậu, hắn biết giới hạn của cậu, không dám đùa dai. Lỡ người nào đó trốn đi thì cái được sẽ không bù nổi cho cái mất. Hắn biết cách chiếm trọn lấy người này.
Đâm thọc thêm mấy lần hắn mới bắn ra.
Trải qua đêm trước, Thẩm Yến Quân không dám đòi hỏi, hắn nhất định phải từ từ dụ dỗ đứa nhỏ này.
Lục Gia Ninh lui ra ngoài, tháo bao ném vào thùng rác, nhìn Lục Gia Ninh thở hổn hển đành nhịn du͙© vọиɠ xuống.
Hắn ôm cậu đi tắm, bế về giường rồi mới vọt vào phòng tắm xử lý nốt. Lục Gia Ninh chưa ngủ, hắn vừa nằm xuống cậu đã nhích về phía hắn, chui vào l*иg ngực hắn. Thẩm Yến Quân vỗ bép lên mông cậu dọa Lục Gia Ninh sợ hết hồn, trừng mắt cảnh giác nhìn hắn. Thẩm Yến Quân cười cười: “Ninh Ninh ngốc, anh còn chưa bôi thuốc cho em.”
Lân trước được bôi thuốc Lục Gia Ninh còn đang ngủ, bây giờ cậu vẫn còn tỉnh táo, ngại ngùng trốn về sau.
“Ngoan nào, không bôi thuốc thì mai sẽ sưng to lắm.”
Lục Gia Ninh muốn tự bôi, Thẩm Yến Quân cũng thoải mái đưa thuốc cho cậu. Loay hoay mãi, cuối cùng cậu đành ngoan ngoãn nằm sấp để hắn bôi thuốc cho.
Bôi xong, Thẩm Yến Quân tắt đèn, ôm người vào ngực hôn một cái: “Ngủ đi bảo bối, hôm nay em vất vả rồi.”
Lục Gia Ninh mừng thầm vì bây giờ đang tắt đèn, cậu không muốn Thẩm Yến Quân nhìn thấy cậu đỏ mặt, cậu bây giờ chắc chắn rất xấu.
Lục Gia Ninh nhích lại gần hắn, tìm một tư thế thoải mái trong ngực Thẩm Yến Quân rồi an tâm ngủ.