Chương 70

Khi anh phát hiện ra năm người từ Gem World, anh biết rằng họ chỉ nằm trong độ tuổi mười chín đôi mươi. Họ còn quá trẻ khiến cả anh và Đặng Luân Hy đều ngạc nhiên.

Năm thành viên chưa bao giờ gặp nhau trước đây, nhưng họ đã xây dựng mối quan hệ bền vững và tin cậy lẫn nhau thông qua internet. Điều này hiếm thấy, có lẽ lý do quan trọng nhất cho điều này là tất cả bọn họ đều có lòng tốt.

Đối với họ, kiếm tiền chỉ là một trò chơi.

Gem World là cánh tay phải đắc lực nhất của A..

AJ là một công ty được thành lập bởi Trương Thiên Dương và Đặng Luân Hy.

Đây là công ty độc lập với gia đình của họ. Đó là vũ khí bí mật của Trương Thiên Dương trong tương lai khi anh sẽ chiến đấu chống lại lũ hám tiền đứng sau gia tộc họ Trương.

Trương Thiên Dương và Đặng Luân Hy đã ở bên nhau từ khi học mẫu giáo. Mối quan hệ của họ thậm chí còn chân thực hơn so với những người anh em cùng huyết thống và họ hàng. Trong khoảng thời gian khó khăn nhất của Trương Thiên Dương, Đặng Luân Hy là người duy nhất ở bên cạnh và đồng hành cùng anh.

Chỉ có Đặng Luân Hy và bác Văn biết rằng đôi mắt của anh đã bình phục từ lâu.

Anh còn thậm chí đã giấu điều đó với ông của mình, người yêu thương anh nhất. Không có lý do nào khác để làm điều đó, anh chỉ không muốn ông của mình bị thương thêm một lần nữa.

Nếu anh bị mù hoặc bị tàn tật, kế hoạch của kẻ thù sẽ chậm lại và ông của anh sẽ được an toàn.

Anh sẽ không bao giờ bỏ qua sự an toàn của ông mình trước khi đạt được mục tiêu cuối cùng.



Sau khi thoát khỏi địa ngục từ vụ tai nạn năm ấy, anh chỉ muốn sống bình đạm qua ngày, nhưng anh phải báo thù.

Cho dù không phải cho bản thân, anh vẫn phải làm cho ba mẹ anh đã mất sớm, và em trai hoặc em gái của anh, những người thậm chí còn chưa được nhìn thấy ánh sáng ban ngày.

Trương Thiên Dương sôi máu khi anh đặt †ập tài liệu xuống và đứng dậy. Bác Văn nhanh chóng ước tới đỡ lấy anh.

Mỗi lần nghĩ đến điều này, anh không khỏi cảm thấy khó chịu.

Vụ tai nạn đó khiến anh bị trâm cảm. Đó là lý do tại sao tin tức lan truyền rằng anh không thích hợp làm chủ gia đình.

Đó cũng là một lý do khác khiến Trương Kiệt Toàn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc không tuân theo truyền thống của tổ tiên và phân chia quyền lực của mình.

Sự phân chia quyền lực chỉ có thể được khôi phục trở lại khi vị thiếu gia hoàn toàn bình phục. Tuy nhiên, điều đó cũng vô cùng khó khăn. Để che giấu sức mạnh của mình tốt hơn và để câu giờ, vị thiếu gia thậm chí không thể thông báo công khai rằng đôi mắt của mình đã lấy lại được thị lực. Điều quan trọng nhất không phải là anh bị mù, mà là căn bệnh của anh.

Tuy nhiên, căn bệnh này rất kỳ lạ. Không có vấn đề gì được tìm thấy sau khi kiểm tra toàn bộ cơ thể của anh, và nó không phải do bệnh mắt gây ra.

Mãi cho đến khi Trương Thiên Dương đi gặp bác sĩ tâm lý, anh mới được biết đây là biểu hiện bên ngoài của một căn bệnh về tỉnh thần khiến đầu óc mệt mỏi. Nếu một người muốn chữa khỏi bệnh, trước tiên người ta phải được điều trị tâm lý.

Bác Văn biết rằng sẽ không có cách nào chữa khỏi điều này, trừ khi một ngày nào đó họ trả thù được.

Tuy nhiên, vào ngày Ứng Hiểu Vi gả vào gia đình, Trương Thiên Dương nói với bác Văn rằng kể từ khi có cô ở bên cạnh, anh cảm thấy mình sống thoải mái và hạnh phúc hơn, nhất là những lúc anh nhìn cô gái nhỏ say ngủ với khuôn mặt sáng ngời, trái tim anh dịu lại.